Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chap 19 : Dấu hiệu

Toàn thân cậu bỗng phút chốc rùng mình , lo sợ đành quay chân đi về phía bể bơi . Vừa nãy cậu chỉ đùa anh ta thôi chứ không có ý gì xấu . Giờ quay lại hi vọng là kịp .

- Mark Yieun Tuan ! Mark hyung ! ... Đừng nói là ...

Gọi mãi chả thấy ai : " Này nếu có nghe thấy thì làm ơn trả lời đi ... " , Bam Bam quả thực vô cùng sợ hãi , chân tay bấn loạn , nhìn xuống nước cũng không thấy bóng dáng Mark .  Não bộ của cậu đang có dịp tung hoành , đặt ra hàng ngàn câu hỏi vì sao . Không kịp suy nghĩ gì , Bam Bam chính là chỉ còn cách nhảy xuống nước cứu người . 

Đang hoang mang vô cùng tự nhiên có một bàn tay nắm lấy cổ tay cậu  , Bam Bam để nỗi lo sợ làm chủ , cậu giật mình liên tục đập tay xuống nước  khiến cho người đối diện bị bắn tung tóe lên mặt , ướt sũng . Chàng trai khiến cậu lo lắng tính mạng , giờ lại ở ngay trước mắt cậu , từng giọt nước nhỏ chảy dài từ đỉnh đầu xuống khóe môi .

  Cậu và Mark , ánh mắt song song nhau chốc lát , Bam Bam chợt mất đà ngã nhào vào người anh . Mark đỡ lấy cậu , hai tay Bam Bam đan chặt vào cổ anh . Đôi mắt hai người vẫn nhìn nhau đắm đuối như vậy , dường như trong con mắt của Bam Bam là sự tuyệt mỹ của Mark còn trong con mắt sâu thăm thẳm của anh là một bầu trời ngất ngây . 

Anh có thể không nói nhiều , cả Bam Bam cũng thế nhưng cậu biết anh sai , cậu sai và mọi người cũng sai , chả có cái gì là hoàn tất cái đúng . Ví dụ như lúc này , ai ai không thể nào quyết định được thì bản thân cậu cũng tự giác để mình nghiễm nhiên rơi xuống hố . Tay Bam Bam quàng lên cổ anh , Mark cũng thả lỏng người ra . Cậu hôn anh , không đến mức day diến , cắn xé nhưng Bam Bam cảm nhận được vị ngọt đang lan tỏa . Đây là lần đầu tiên cậu chủ động , là môi chạm môi , nhẹ nhàng mà không nỡ rời ra . Mark xoay người cậu lại , ôm chặt lấy , áp người cậu vào phía thành bể , đưa cậu vào khoái cảm sâu hơn . 

Nếu khi dứt nụ hôn ra là hiện thực thì chẳng những ngại ngùng hay tránh mặt nhau ? Có lẽ điều này , người trong cuộc chẳng thể lí giải đó là : Rốt cục mối quan hệ này có nghĩa lí gì ? Khởi đầu ra sao hoặc khúc cuối thế nào ? Đều không thể trả lời là " không biết " mà chắc chắn thực sự không biết thật . 

Sắp hết dưỡng khĩ , cảm thấy tức ngực , Bam Bam chậm rãi , từ từ dứt môi nhau ra nhưng để lại sự lưu luyến , Mark lần này để cậu tự quyết . 

- Này Bam ...

- Gì vậy , hyung ? 

Cậu thực chất vô cùng ngượng ngùng nên toan lên trước , tránh ánh nhìn của anh . 

- Chỉ là nhóc lại bỏ anh một mình xem ra không hay lắm nhỉ ? 

Mark ngó qua Bam Bam một hồi rồi lại nói tiếp : " Mà quần áo cũng ướt hết rồi , định mặc gì đây ? ".

- Cũng chẳng còn quần áo để thay nữa , đành vậy  . Hyung về trước đi , em ở lại dọn , về sau cũng được ...

- Hay là nhóc cởi quần áo ra , mặc tạm áo choàng tắm của anh đi .

Mark đề nghị bởi vì giờ Bam Bam không thể ướt như chuột lột mà về nhà được . 

- Như thế không hay lắm nhỉ , khi chỉ mặc mỗi cái đấy thôi ... Còn bể bơi thì sao ? 

- Anh đưa nhóc về đến nơi , còn quần áo của nhóc , anh mang về giặt . Nếu không phải nhóc lo cho mạng sống của anh thì không nhảy xuống rồi . 

Bam Bam hỏi nhưng anh tảng lờ câu hỏi cuối . Vừa nãy sợ hãi quá nên quên ...

- Hyung có cố ý để trêu đùa em không đấy ? Mà thôi , để em vào thay .

Mark đột nhiên nhoẻn miệng cười , rốt cục thứ này là gì ? Cái thứ len lỏi trong cõi lòng khiến trái tim anh rung rinh . Cậu bé này , không phải là vô cùng đặc biệt sao ? Ở nhà còn lo lắng nên đành đến trường sợ đứa trẻ đó nhát ma không dám ở lại dọn một mình . Anh cầm túi quần áo bước vào phòng thay đồ thứ 2 . 

- Mark hyung ! Em xong rồi ... 

- Vậy đi mau .

Mark vừa thay xong thì cậu cũng thế , chưa kịp nói thêm câu gì nữa thì đã bị anh kéo đi . Cậu liên tục ngoảnh mặt lại nhìn đống hỗn độn nhưng vì lực phía trước mạnh quá nên không thể quay lại được . 

( Ngốc ạ ! Bam Bam này , em có biết là đừng để anh nhìn em mặc cái đó lâu như vậy , anh sẽ không chịu được đâu . Mặc cái gì mà hở hết cả người ) 

Bản thân cậu cũng thấy hơi hở hang quá nhưng còn hơn là mặc đồ ướt về nhà . Nhưng mà cái tên Mark Tuan kia , người ta còn chưa xong mà lôi đi như thế đấy . Mark mở cửa xe , đẩy cậu vào trong , lên xe rồi mà Bam Bam vẫn hậm hực , tỏ ý không muốn . 

- Này Bamie ! 

Cậu không nghe nhầm chứ ? Là chữ " Bamie " đó , chữ " Bamie " thật đó . Không thể tin nổi được . Bam Bam giả bộ không nghe thấy gì hết , lảng sang trách mắng :

- Mặc đồ của Mark hyung ghê chết đi được , toàn mùi hyung ... thô...i

Chưa nói xong , cậu đã bị Mark chặn lại vì nụ hôn nơi gò má khiến Bam Bam đỏ ửng cả mặt . Không dừng lại ở đó , môi anh còn trườn nhẹ trên cổ cậu . Bam Bam vì quá hổ thẹn nên cho rằng giả ngủ là phương án tốt nhất . Thấy cậu đang dựa vào ghế , nhắm nghiền mắt , Mark cũng dừng xe lại , nhắm mắt giả ngủ giống cậu . Bam Bam còn tưởng anh buồn ngủ quá nên ngủ mất . Thế này thì sao đây ? Cậu đành bật dạy lay lay người anh : " Mark ! Mark hyung ! Mark Yieun Tuan ! Ngủ gì nữa , thời điểm này nhất định không phải giờ ngủ trưa hay ngủ tối ."

- Thế còn nhóc thì sao ? Đang trách mắng người ta sao lại ngủ rồi ? 

Anh kéo cậu vào ôm thật chặt , nếu chân cậu  giữ không vững thì chẳng những thế nằm đè lên người anh . Cậu cảm nhận được hơi ấm từ người anh lan tỏa , trái tim của cậu đang đập loạn nhịp và bên kia từ ngăn kia cũng thình thịch . Bây giờ , bộ đồ trên người cậu suýt chút nữa thì tuột hết ra , Bam Bam thẹn quá hóa giận , lập tức đẩy Mark ra rồi chỉnh lại đồ :

- Ngồi dậy lái xe đi , muộn cả rồi . 

- Được thôi !

Hai người mỗi người quay mặt ra hướng ngược lại vì cũng chả thế nào thấy được biểu mặt khó coi của nhau , đều là nụ cười ngại ngùng nhưng chứa ẩn bao nhiêu tia nắng ấm áp . Tiếp theo lại là sự im lặng cho đến khi tới kí túc xá của Bam Bam .

" Đến nơi rồi " , Bam Bam nói rồi lập tức ra khỏi xe .  Mark hạ cửa kính xuống nhìn bóng dáng cậu bước vào trong cho tới khi biến mất . Sau đó , anh liền cho xe quay lại phía trường học ...

Mọi người hãy vote ủng hộ mình nha !!! Đã cố đăng chap đều đặn hơn trước rồi ạ ...

Mãi yêu MarkBam <3 <3

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro