
Chương 9 Tứ kết
Tiếng hò reo cuồng nhiệt vang dội khắp đấu trường, hòa cùng giọng bình luận đầy hào hứng của trọng tài, tạo nên bầu không khí sôi động chưa từng có.
"TỨ KẾT CỦA ĐẠI HỘI MA PHÁP CHÍNH THỨC BẮT ĐẦU! CHÚNG TA ĐÃ CHỨNG KIẾN NHỮNG MẤT MÁT ĐẦY ĐAU THƯƠNG, NHƯNG ĐỪNG ĐỂ CHÚNG KHIẾN TINH THẦN CÁC BẠN LUNG LAY! GIỜ ĐÂY, HÃY CÙNG CHÀO ĐÓN TRẬN ĐẤU GIỮA RENAN VÀ AZAEL!!!"
Trọng tài gầm lên, giọng nói dội vang cả đấu trường, làm nhiệt huyết của khán giả bùng cháy hơn bao giờ hết.
Hai thí sinh bước ra.
Renan sải bước điềm tĩnh, ma pháp bóng tối dưới chân anh tạo ra những dấu vết đen kịt, mỗi bước chân để lại dư ảnh tựa như dấu ấn của quyền lực và sức mạnh.
Azael không hề kém cạnh. Bước đi của anh nặng nề nhưng kiên định, mỗi lần tiếp đất lại tạo ra âm thanh vang vọng khắp đấu trường, thể hiện uy thế tuyệt đối của một chiến binh.
"BẮT ĐẦU!"
Trọng tài bắn một đòn ma pháp lửa lên trời như tín hiệu khai cuộc.
Ngay lập tức, Renan sử dụng Cổng Bóng Tối để hấp thụ đòn tấn công, sau đó dịch chuyển nó xuống ngay đầu Azael. Ngọn lửa lao xuống nhưng không gây ra chút ảnh hưởng nào – với sức mạnh của một trọng tài, đòn công kích từ trọng tài chẳng đáng là bao.
Hai người họ nhìn nhau.
Azael nhếch môi cười, giọng đầy tự tin:
"Cuối cùng cũng có một trận đấu đàng hoàng."
Renan bước lên một bước, nhìn thẳng vào Azael, rồi lạnh lùng tuyên bố:
"Tôi có một sự thật muốn tiết lộ với tất cả những ai còn trụ lại ở đây… Tôi là một Knight."
Không khí trên khán đài bỗng chốc trở nên im lặng, sau đó lập tức bùng nổ trong sự kinh ngạc.
"Một Knight được phép tham gia Đại hội Ma Pháp sao?!"
"Không thể nào! Các Knight đâu có ma lực cao như pháp sư!"
"Không… nếu hắn nói vậy nghĩa là…"
Renan gật đầu, nở một nụ cười nửa miệng:
"Đúng vậy, tôi là một Knight, nhưng ma lực của tôi vượt xa người bình thường."
Tiếng reo hò lại vang lên, sự bất ngờ không làm họ chùn bước, ngược lại, nó càng khiến trận đấu trở nên hấp dẫn hơn.
Trong nháy mắt, Renan bất ngờ lao tới.
Azael vẫn chưa kịp hiểu chuyện gì xảy ra thì đã thấy Renan cầm một thanh kiếm đen kịt trên tay, bóng tối bám chặt lấy lưỡi kiếm như đang thôn phệ không gian xung quanh.
Xoẹt!
Renan vung kiếm.
Azael phản xạ kịp thời, dùng tay không chặn lại, nhưng—
"Cổng!"
Renan khẽ thì thầm.
Bóng tối từ thanh kiếm bao trùm lấy Azael, kéo anh vào một khoảng không mờ mịt.
Azael ngay lập tức kích hoạt Trạng Thái Hỏa Vương, một luồng hỏa diễm mãnh liệt bùng lên quanh cơ thể anh. Khi ngọn lửa chạm vào màn đêm, một luồng sóng xung kích tỏa ra khắp đấu trường.
Renan đứng bên ngoài, mắt nhìn chằm chằm vào không gian đó.
Renji – người quan sát từ khán đài – khẽ nói với Aiden:
"Nyx."
Ngay lập tức, một cánh cổng khổng lồ mở ra bên trên đấu trường. Nó ập xuống, bao phủ toàn bộ khu vực giao chiến trong một không gian đen tuyệt đối – Không Gian Nyx.
Trong không gian đó, Renan hoàn toàn nắm quyền kiểm soát.
Anh từ từ cường hóa cơ thể bằng ma lực bóng tối, tóc anh dài ra, đôi mắt trở nên vô hồn. Thanh kiếm trên tay anh trông có vẻ lỏng lẻo, nhưng lại tỏa ra một luồng khí áp đáng sợ.
Azael cũng không hề nao núng.
Anh triệu hồi một thanh kiếm lửa.
"Đến đây."
Hai người lao vào nhau với tốc độ thần cấp!
KENG!
hai thanh kiếm va chạm nhau, Renan lập tức bắn những cọc sắt vào người Azael rồi tiếp tục vung kiếm, Một lần nửa cả hai thanh kiếm chạm vào nhau, nhưng tia lửa từ thanh kiếm Azael phá tan đống cọc đang bay đến lúc nảy.
Renan di chuyển như một cơn gió, luồn qua người Azael và chém một nhát.
Azael trúng đòn!
Máu nhỏ xuống mặt đất, nhưng chưa kịp thấm vào đất đã bị không gian Nyx hấp thụ.
"Vết thương này…"
Azael nghiến răng.
Không Gian Nyx có một hiệu ứng đặc biệt: mọi vết thương sẽ liên tục rút ma lực của nạn nhân.
Azael gầm lên, Trạng Thái Hỏa Vương bùng cháy dữ dội hơn bao giờ hết.
Anh lùi lại, đặt tay lên ngực, chạm vào trái tim mình.
"Hoả Long Thần Cấp."
Cả đấu trường như chết lặng.
"Một ma pháp triệu hồi Hỏa Long, chia sẻ sinh mệnh với nó. Nếu ta chết, nó cũng chết. Nhưng nếu nó chết trước—ta sẽ Chir mất một nửa sinh mệnh."
Mặt đất rung chuyển.
Một con Hỏa Long khổng lồ trỗi dậy từ ngọn lửa, cú gầm của nó làm cả đấu trường rung động.
Khán giả cảm thấy choáng váng. Nhưng Renan… chỉ đơn giản là đứng đó, không hề dao động.
Anh nhẹ nhàng cởi bao tay.
Ấn Sát Long.
Một ký hiệu phát sáng trên tay anh – danh hiệu dành cho những kẻ săn rồng đơn độc.
Dưới tác động của Ấn Sát Long, Hỏa Long ngay lập tức yếu đi trông thấy.
Azael hoảng hốt, nhưng không dừng lại.
"Long Chảo!"
Cả con rồng và chủ nhân của nó cùng lao đến.
Renan nhảy lên, ngọn lửa từ con rồng vừa ập xuống bao quanh cả đống trường nhưng Renan chỉ sử dụng cổng hút lấy ngọn lửa
Azael tiếp tục:
"Hoả Long Thiên!"
Con rồng bay đến chỗ Renan nhưng anh đơn giản sử dụng một cánh cổng hút trọn con rồng
RẮC!
Renan mở cỗng để lộ đầu của con rồng
Anh giáng một cú đấm cực mạnh vào đầu con rồng.
BÙM!!!
Đầu con rồng vỡ tung trong sự bàng hoàng tột độ của toàn bộ khán đài.
Azael rơi xuống, kiệt sức.
Renan nhẹ nhàng bước lại, bế Azael lên, rồi rời khỏi đấu trường.
Trận chiến kết thúc.
Renan là người chiến thắng.
Nhưng Aiden vẫn còn vô vàn câu hỏi chưa có lời giải…
Ma lực đen đó là gì?
Sau trận đấu giữa Azael và Renan, Sylvie quay sang Aiden, đôi mắt lóe lên vẻ thích thú.
"Xem con ngốc kia bắn cung thế nào không?" Cô nói, giọng nhẹ nhàng nhưng đầy thách thức.
Aiden gật đầu. Nhưng trước khi đi, Sylvie bất ngờ nắm lấy tay anh ngay trước mặt Irene và Celestia. Hai cô gái kia lập tức nổi sát khí, ánh mắt sắc như dao khiến Aiden rùng mình. Có lẽ sau đại hội, anh sẽ phải chịu một trận "thẩm vấn" căng thẳng.
Trường tập bắn cung
Cạch!
Cánh cửa gỗ bật mở, Sylvie bước vào cùng Aiden. Selene, đang tập trung ngắm bắn, giật mình làm rơi mũi tên. Thấy vậy, Sylvie bật cười đầy thích thú.
Aiden cũng thay bộ đồ bắn cung, khoanh tay đứng trước hai cô gái. Đôi mắt sắc sảo, vóc dáng cao ráo cùng khí chất lãnh đạm của anh khiến Selene và Sylvie đều thoáng sững sờ.
"Thử xem ai bắn được nhiều điểm hơn không?" Aiden lên tiếng, giọng đầy khiêu khích.
Hai cô gái nhìn nhau rồi đồng loạt cầm lấy cung, không chút do dự.
Aiden vốn là thiên tài bắn cung—từ khi mới bảy tuổi, anh đã có thể bắn trúng mục tiêu một cách hoàn hảo. Anh chậm rãi giương cung, động tác trôi chảy đến mức Selene phải lôi sách hướng dẫn ra đối chiếu. Không sai biệt chút nào.
Khi Aiden ra hiệu, cả ba cùng buông dây.
Mũi tên của Aiden cắm thẳng vào hồng tâm.
Còn hai người kia? Mũi tên của họ không bay theo đường thẳng mà lao vọt lên như bị đẩy bởi một luồng ma lực. Aiden lập tức ngắt nguồn ma pháp đang bao phủ chúng—mũi tên của Selene và Sylvie rơi xuống đất như hai cọng rơm vô dụng.
Anh thắng.
"Kẻ thắng sẽ được thưởng!" Selene nói, giọng có phần gượng gạo.
"Bất cứ thứ gì trong tầm kiểm soát." Sylvie đỏ mặt khi nghĩ đến những điều xấu xa mà Aiden có thể yêu cầu.
Aiden nhếch môi. "Đơn giản thôi. Hứa với tôi một điều." Anh chỉ tay về phía họ. "Bắt buộc phải thắng."
Hai cô gái ngạc nhiên, nhưng rồi họ gật đầu đầy quyết tâm.
Đấu trường chính
Renji nhìn thấy Aiden đi hai về ba, chậc lưỡi trêu chọc: "Sát gái thế Aiden à? Có khi anh còn sát trai nữa."
Aiden rùng mình. "Sát trai" nghe quá nguy hiểm.
Selene và Sylvie bước ra giữa đấu trường. Giờ đây, họ không còn là đồng đội mà là đối thủ.
"BẮT ĐẦU!"
Trọng tài vừa dứt lời, cả hai lập tức ra tay. Một trận chiến ánh sáng và băng bùng nổ.
Selene tung ra hàng loạt tia sáng dày đặc. Nhưng khác với Zoa, Sylvie không hề bị áp đảo—cô nhanh chóng dựng lên bốn bức tường băng quanh mình, tạo thành một pháo đài kiên cố. Sau đó, cô triệu hồi bốn phân thân, nhảy bật lên cao, hòa vào màn sương lạnh giá bao phủ đấu trường.
Không khí bắt đầu đông cứng. Những tảng băng lơ lửng trên không trung như những con dao sắc bén chực chờ chém xuống.
Selene nhíu mày.
"Chán thật." Cô nói nhỏ.
Trên tay cô, một chiếc còng xuất hiện—phong ấn của thần. Những thiên thần thượng cấp sở hữu bốn phong ấn trên tứ chi, một ở ngực và một ở đầu.
Selene tháo phong ấn tay trái.
Sợi xích vàng chói lóa vỡ vụn thành hàng ngàn đốm sáng, lan tỏa khắp đấu trường. Sylvie bắn ra một mũi băng để thử nghiệm—chỉ với một cái phẩy tay của Selene, toàn bộ sương băng liền tan biến.
Cô tạo ra một ngôi sao ánh sáng, ném xuống mặt đất. Sylvie lập tức nhảy lên tránh né, nhưng Selene đã chờ sẵn trên không trung, đập cô xuống ngôi sao.
Một tiếng nổ chói tai vang lên.
Lớp ánh sáng từ ngôi sao quét sạch đấu trường, khiến lớp sương mù hoàn toàn biến mất. Khi ánh sáng tan đi, Selene đã cầm trên tay một cây cung, mũi tên nhắm thẳng vào Sylvie.
"Lôi nó ra đi." Selene hét lớn.
Sylvie mím môi. Một luồng ma lực khổng lồ lan tỏa từ cô, hơi lạnh tràn ngập khắp không gian. Mặt đất đóng băng, đấu trường biến thành một vùng tuyết trắng.
Trên tay cô, một cây cung băng hình thành.
Hai mũi tên lao ra cùng lúc, va chạm nhau tạo thành một vụ nổ dữ dội. Nhưng—mũi tên của Selene không xuyên qua được.
Selene bị đóng băng.
Sylvie bước lại gần, tạo thêm một mũi tên băng, nhắm thẳng vào đầu Selene. Khi lớp băng bị phá vỡ, cô buông tay…
Nhưng Selene đã bay ra ngoài.
Cô ôm lấy Sylvie, lao vút lên trời.
"Thần pháp!" Selene hét lớn.
Một luồng sáng bùng nổ từ tay cô, bắn thẳng vào Sylvie.
Nhưng—đó chỉ là một phân thân!
Từ bốn phương tám hướng, vô số mũi tên băng bắn xuống như cơn mưa sao băng. Selene bị đóng băng hoàn toàn. Cùng lúc đó, vụ nổ từ những mũi tên xé toạc đấu trường, hất văng Selene ra xa.
Khi mọi thứ lắng xuống, cả hai cô gái đều kiệt sức, nằm bất động trên mặt băng.
"Tôi thua rồi." Selene cười khẽ, giọng nói yếu ớt.
Sylvie vươn tay, đập nhẹ lên tảng băng bên cạnh Selene. "Tôi khuyên cô nên đến tìm Aiden. Anh ta sẽ dạy cô cách bắn cung, giống như cách anh ta đã dạy tôi."
Selene khẽ cười. "Có vẻ hợp lý."
Trận đấu khép lại. Sylvie thắng.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro