Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

chap 3 : Takamagahara

Shinen tựa lưng vào ghế, ánh mắt dán chặt vào cảnh vật mờ nhòa lướt qua bên ngoài cửa kính xe. Cảm giác nặng nề bao trùm tâm trí cậu từ lúc buổi trò chuyện với ông nội kết thúc

Izanagi, thần nguyên sơ của Nhật Bản,trực tiếp yêu cầu sự có mặt của cậu.Nếu không phải tình thế quá nghiêm trọng, thì điều này gần như không thể xảy ra

-Vậy là lần này, mình thực sự không có đường thoát...

Cậu thầm nghĩ, miệng khẽ nhếch lên một nụ cười mỉa mai. Nếu được, Shinen sẵn sàng bỏ mặc mọi thứ và chạy ra khỏi vũ trụ

-Thiếu chủ, ngài có vẻ suy tư quá nhỉ?

Yashiro, đang tập trung lái xe, lên tiếng phá vỡ dòng suy nghĩ của cậu

-Không chỉ suy tư thôi đâu, tôi còn đang chán nữa, Yashiro

Shinen đáp lại, giọng đều đều, không buồn giấu sự mệt mỏi

Chiếc limousine lặng lẽ tiến về phía tòa nhà quốc hội. Đường phố Tokyo chiều nay tấp nập như thường lệ, nhưng sự xuất hiện của chiếc xe sang trọng mang biểu tượng gia huy nhà Ankoku khiến không ít người đi đường ngoái lại nhìn. Họ không biết ai đang ngồi trong xe, chỉ biết rằng sự hiện diện của chiếc xe này đồng nghĩa với việc có nhân vật lớn đang ở rất gần

Dừng lại trước cổng chính, chiếc xe lập tức bị chặn bởi hàng lính gác

-Dừng xe. Chúng tôi cần kiểm tra giấy tờ

Một trong số các lính gác lên tiếng, thái độ nghiêm nghị

Yashiro hạ cửa kính, đưa ra thư mời và thẻ thành viên Hội Đồng Âm Dương Sư. Vừa nhìn thấy những giấy tờ này, lính gác vội cúi đầu xin lỗi, mở cổng cho xe đi qua

-Rất hân hạnh được gặp ngài, Ankoku-dono

Khi Shinen bước ra khỏi xe, không khí như trầm xuống. Ba người đàn ông trung niên đang đợi cậu sẵn ở sảnh. Họ đều mặc vest tối màu, tóc chải gọn gàng, ánh mắt nghiêm trang nhưng không giấu nổi sự lo lắng

Người đàn ông đứng giữa, đeo một cặp kính tròn cổ điển, chính là Thủ tướng Nhật Bản, Fujiwara Yuzo

-Fujiwara-dono, đã lâu không gặp

Shinen bước tới, bắt tay ông

-Rất vui vì cậu đã chấp nhận lời mời

Yuzo mỉm cười, nhưng nét mặt vẫn giữ nguyên vẻ căng thẳng

Shinen liếc nhìn hai người còn lại - Bộ trưởng Ngoại giao Ikeda và Chánh văn phòng Nội các Shinozaki. Hai người họ trông khá dè dặt, dù cố giữ vẻ ngoài bình tĩnh.

-Tôi nghĩ hai vị đây không quen với những chuyến đi thế này

Shinen nói, ánh mắt lướt qua họ như một lưỡi dao sắc bén

-Đúng vậy, nhưng họ cần cậu chứng minh... để hoàn toàn yên tâm

Fujiwara Yuzo đáp, giọng trầm thấp

Shinen gật đầu, quay sang Yashiro

-Yashiro, lo phần này đi

Yashiro không nói gì, chỉ cúi đầu rồi bước lên trước. Cô quỳ xuống mặt đất, dùng tay vẽ một pháp trận phức tạp trên mặt đường. Những dòng chữ cổ xưa hiện lên, phát sáng mờ nhạt. Một luồng ánh sáng màu trắng chói mắt bắn thẳng lên bầu trời, nổ tung thành những mảnh nhỏ rực rỡ như pháo hoa trước khi tan biến

-Trong bán kính 5 km, không ai có thể nhìn thấy những gì sắp xảy ra nữa, thưa thiếu chủ

-Tốt lắm. Giờ thì ra đây nào... Levi

Shinen bước lên phía trước, giọng cậu vừa dứt, không gian trên bầu trời bỗng rung chuyển dữ dội. Những tiếng nứt vỡ vang lên chát chúa, như thể cả bầu trời bị xé toạc. Những mảng không gian rạn nứt bắt đầu vỡ ra, từng mảnh trôi dạt trong hư vô

Từ sâu trong màn đen đặc quánh của khoảng không gian bị xé toạc, một sinh vật khổng lồ từ từ hiện ra

Levi

Dưới ánh sáng lờ mờ, Levi hiện lên đầy kinh ngạc. Toàn thân đen tuyền, xương sống lộ rõ với ánh vàng kim chói lọi. Nó không có mắt, nhưng miệng của nó có thể tách ra thành ba phần, hé lộ hàng trăm chiếc răng sắc bén như lưỡi dao. Đáng sợ hơn, Levi không bơi trong nước, mà đang lơ lửng giữa không trung. Kích thước khổng lồ của nó khiến những người có mặt không khỏi nín thở

Bộ trưởng Ngoại giao Ikeda lùi lại một bước, trán đẫm mồ hôi. Chánh văn phòng Shinozaki há hốc miệng, ánh mắt không giấu nổi sự kinh hoàng.

-Đây là phương tiện của chúng ta. Nó tên là Levi

Shinen giới thiệu bằng giọng điềm nhiên, không tỏ ra chút cảm xúc nào.

Fujiwara Yuzo đẩy cặp kính tròn trên sống mũi, giọng lạc đi một chút

-Thật... thật phi thường. Ankoku-kun, quả nhiên cậu không làm tôi thất vọng

Shinen bước đến gần, ngón tay cậu khẽ chạm vào vai của Yashiro và ba vị khách. Một luồng sáng mờ mờ như sương nhẹ lóe lên, rồi nhanh chóng tan biến vào không khí

-Tôi không thể để mọi người ngồi trên lưng Levi đâu

Cậu nói, giọng điệu như thể đang nhắc nhở một điều hiển nhiên

-Áp lực từ không khí và gió ở độ cao đó có thể nghiền nát nội tạng người thường. Dù là Âm Dương Sư như Yashiro, chống lại thứ đó cũng không phải trò đùa

Ikeda nhíu mày, nhìn cậu bằng ánh mắt nửa nghi hoặc, nửa thăm dò

-Vậy còn cậu thì sao? Cậu định đứng trên lưng nó như vậy mãi à?

Shinen thoáng cười, một nụ cười nhẹ nhưng đủ để thấy sự tự tin xen lẫn chút chế giễu

-Tôi không phải người thường. Và dĩ nhiên, tôi mạnh hơn Yashiro. Những người đạt cấp Chiến Lược như tôi, áp lực đó chẳng khác gì một làn gió thoảng. Hài lòng chưa, Bộ trưởng Ikeda?

Ikeda hơi bối rối, lúng túng gật đầu

-Xin lỗi, tôi hỏi hơi nhiều

Shinen khẽ nhún vai, không tỏ ra bận tâm

-Được rồi, chuẩn bị tinh thần đi. Có thể hơi chóng mặt một chút

Cậu nói xong thì nhẹ nhàng bay lên, kéo theo cả bốn người lơ lửng theo mình như thể trọng lực không còn tồn tại. Đối với Fujiwara Yuzo và Yashiro,việc này chẳng có gì lạ, nhưng với hai vị khách còn lại, cảm giác không trọng lượng khiến họ căng thẳng đến mức chỉ dám nhắm mắt, tay bám chặt lấy không khí như thể đang bám vào một sợi dây vô hình

Levi, sinh vật khổng lồ ấy, đang lơ lửng giữa bầu trời. Khi cả nhóm bay ngang qua tầm miệng của nó, Levi há miệng ra, để lộ một khoảng tối sâu thẳm, lạnh lẽo

-Đừng lo. Đây là cách an toàn nhất

Shinen trấn an trước khi thả bốn người từ từ trôi vào trong

Yashiro, vẫn giữ vẻ điềm nhiên thường thấy, cúi đầu nhẹ khi cậu ra hiệu

-Thiếu chủ, tôi sẽ chăm sóc họ

-Tốt

Shinen đáp gọn, rồi bay ra khỏi Levi

Ngay khi cậu vừa rời đi, Levi nhẹ nhàng khép miệng lại, phát ra một tiếng gầm trầm thấp như lời khẳng định sự bảo vệ tuyệt đối cho những người bên trong

Bên trong Levi, ba vị khách đang run rẩy. Họ nhắm chặt mắt, không dám tưởng tượng mình vừa bị nuốt chửng bởi một con quái vật khổng lồ

-Xin các vị mở mắt ra. Tất cả đều an toàn rồi

Giọng nói của Yashiro dịu dàng nhưng chắc chắn vang lên

Chần chừ một chút, ba người hé mắt, rồi sững sờ

Thay vì một không gian ẩm ướt, đen tối như họ hình dung, bên trong Levi trông giống hệt một cabin hạng nhất, với ghế bọc da cao cấp, ánh sáng vàng dịu và cửa sổ lớn mở ra cảnh bầu trời huyền ảo

-Đây là... bên trong Levi sao?

Shinozaki không giấu nổi vẻ kinh ngạc.

-Thực ra, đây là một chiều không gian mà thiếu chủ của tôi tạo ra

Yashiro giải thích với một nụ cười nhẹ

-Miệng của Levi chỉ là cánh cửa

Cô rót trà cho các vị khách và bình thản nói tiếp

-Chúng ta sẽ đến Takamagahara trong hai tiếng nữa. Xin các vị cứ thư giãn

Ở bên ngoài, Shinen đứng trên lưng Levi, tầm mắt hướng về khoảng không vô tận. Levi, với tốc độ ngang một chiếc máy bay phản lực, xé gió lao đi

-Levi, chuẩn bị đi

Shinen ra lệnh

Nghe hiệu lệnh, Levi há miệng một lần nữa, phát ra một tiếng rung động đặc biệt. Không gian xung quanh dường như vỡ tan thành từng mảnh. Một khe nứt khổng lồ hiện ra giữa bầu trời, tựa như ranh giới giữa hai thế giới

Không chần chừ, Levi lao thẳng vào.Khoảnh khắc thân hình khổng lồ của nó biến mất, khe nứt liền khép lại, trả bầu trời về trạng thái yên tĩnh tuyệt đối

Những vị khách bên trong Levi không hay biết rằng họ vừa bước vào Vô Tưởng Đại Hải - vùng không gian nguy hiểm nhất giữa các thứ nguyên

Vô Tưởng Đại Hải, với môi trường độc hại và áp lực nghiền nát mọi sinh vật không đủ mạnh, chỉ chào đón những ai thực sự vượt qua giới hạn của bản thân.Levi và Shinen, với sức mạnh áp đảo,là những kẻ hiếm hoi đủ khả năng tồn tại ở nơi này

Vô Tưởng Đại Hải, ngoài việc là một không gian cực kỳ độc hại, còn mang vẻ đẹp chết người như một chiếc kính vạn hoa khổng lồ. Hàng triệu luồng ánh sáng xoáy tròn, chuyển động không ngừng, tạo nên một cảnh tượng mê hoặc nhưng bất ổn. Những sắc màu chói lóa không chỉ tượng trưng cho sự hỗn loạn của không gian mà còn là dấu hiệu của một môi trường không hề ổn định

Vô Tưởng Đại Hải đẹp,nhưng nó là nơi không dành cho kẻ yếu

Nhưng không chỉ bản thân môi trường là mối nguy, Vô Tưởng Đại Hải còn có những kẻ cư ngụ bản địa - những sinh vật đáng sợ, không thuộc về bất kỳ thế giới hay thứ nguyên nào

Chúng là sản phẩm của sự hỗn loạn,mang hình thù kỳ dị, biến đổi không ngừng và không thể đoán trước.Những sinh vật này thường săn lùng mọi kẻ xâm nhập, biến chúng thành con mồi trong một thế giới không có khái niệm về sự cân bằng

Tuy nhiên, đối với Levi, những sinh vật này chẳng khác gì những bóng ma vô hại.Đã tám năm kể từ khi Shinen tạo ra Levi, con quái vật khổng lồ này đã trở thành "vị vua" cai trị nơi đây

Mỗi khi Levi xuất hiện, các sinh vật bản địa đều tự động lẩn trốn, không dám đối mặt. Bản năng sinh tồn khiến chúng nhận ra Levi không chỉ là một kẻ thù không thể đánh bại mà còn là mối đe dọa lớn nhất với sự tồn tại của chúng - một cơn ác mộng biết bay giữa không gian hỗn loạn

Nhưng Levi và Shinen không chỉ phải đối mặt với sinh vật bản địa. Ở đây còn có một hiểm họa còn kinh khủng hơn, được gọi bằng cái tên Sóng Hư Vô

Những cơn sóng này không phải sóng biển thông thường, mà là kết tinh từ năng lượng hỗn loạn và bất ổn của Vô Tưởng Đại Hải. Chúng trỗi dậy như những cơn sóng thần khổng lồ, nhưng thay vì nước, chúng là những luồng năng lượng cô đặc, cuồng bạo. Sóng Hư Vô sẽ xóa sổ toàn bộ sự sống trong phạm vi ảnh hưởng

Thế nhưng, với Levi, Sóng Hư Vô chỉ là những cơn sóng nhẹ lăn tăn. Như một vị vua cưỡi trên lưng ngọn gió, Levi lướt qua những đợt sóng hủy diệt mà không chút nao núng, bảo vệ những kẻ đồng hành bên trong mình khỏi sức mạnh tàn khốc của Vô Tưởng Đại Hải

Thời gian trong thế giới nhân loại dường như chỉ là một cái chớp mắt, nhưng trong Vô Tưởng Đại Hải,từng phút trôi qua kéo dài như vô tận. Levi, sinh vật khổng lồ thống trị vùng hỗn mang này,phải mất đến hai giờ bơi liên tục mới có thể vượt qua đại dương hỗn loạn để đến được Takamagahara, vùng đất thiêng của chư thần Nhật Bản

Đây không phải một nơi thông thường - nó là vùng đất thánh, nơi các thần trong Thần Đạo Shinto cư ngụ, được đích thân Izanagi và Izanami, hai vị thần nguyên sơ, tạo nên. Nhưng để hiểu được sự tồn tại của Takamagahara, cần lật mở câu chuyện vĩ đại về các thứ nguyên và nguồn gốc của chính các vị thần

Thứ nguyên gốc - thế giới mà nhân loại và Shinen đang sống - là khởi nguồn của tất cả. Mọi thần nguyên sơ,từ Izanagi,Izanami đến Chaos,Ymir hay các thực thể tối cao khác, đều được sinh ra tại đây. Nhưng với sức mạnh không tưởng, sự tồn tại của họ chẳng khác gì những ngọn lửa thiêu đốt cấu trúc mỏng manh của thứ nguyên gốc

Đứng trước nguy cơ này, Chaos, thần nguyên sơ của Thần hệ Hy Lạp, đã khám phá ra Vô Tưởng Đại Hải - một không gian hỗn loạn, tựa như một tấm kính vạn hoa khổng lồ với những sắc màu luôn thay đổi, tượng trưng cho sự bất ổn và vô hạn

Tại hội nghị chư thần đầu tiên, tổ chức ở Gigunganap, các vị thần nguyên sơ đã đi đến một quyết định mang tính lịch sử: họ sẽ rời bỏ thứ nguyên gốc, khai phá và xây dựng những thứ nguyên mới trong Vô Tưởng Đại Hải

Nhưng việc tạo ra một thứ nguyên mới không hề dễ dàng. Hãy tưởng tượng một khối thủy tinh nóng chảy - vừa mềm yếu, vừa khó định hình. Nếu không đủ kỹ thuật và sức mạnh, bất kỳ ai cũng có thể phá hủy mọi thứ chỉ trong tích tắc

Để hoàn thành những thứ nguyên này, các thần nguyên sơ đã liên kết sức mạnh, từng người một đóng góp kỹ năng, kiến thức và năng lượng để định hình nên những thế giới ổn định. Những thứ nguyên này, sau đó, trở thành mái nhà riêng biệt của các thần hệ - từ Hy Lạp, Bắc Âu đến Nhật Bản

Nhờ đó, thứ nguyên gốc được giải phóng khỏi áp lực khổng lồ, trở thành nơi trú ngụ của nhân loại và những sinh vật huyền bí khác. Còn các thần nguyên sơ, họ đứng từ những thế giới riêng của mình, âm thầm tác động và dẫn dắt nhân loại qua các tín ngưỡng, truyền thuyết, và sức mạnh vô hình

(Nhân tiện thì Thần Trụ Trời là thần nguyên sơ của thần hệ Việt Nam nhé,và ngài cũng đứng ngang hàng với các thần nguyên sơ trong các thần hệ khác)

Shinen ngồi khoanh tay trên lưng Levi, ánh mắt phóng ra xa, nơi Vô Tưởng Đại Hải cuồn cuộn những dải ánh sáng hỗn loạn không ngừng biến đổi

Cậu khẽ thở dài

-Haizz, lâu thật đấy

Dù vậy, Shinen biết rõ, chẳng có phương tiện nào vượt qua được Levi khi di chuyển giữa các thứ nguyên . Cỗ sinh vật khổng lồ này không chỉ nhanh, mà còn mang lại sự an toàn tuyệt đối - điều mà tàu Noah, phương tiện tự hào của các thế lực khác, chẳng thể nào sánh bằng

Tàu cao tốc Noah - sự kết hợp kỳ diệu giữa thần lực và công nghệ nhân loại - được thiết kế riêng để chinh phục Vô Tưởng Đại Hải. Mỗi con tàu như một pháo đài di động, tự tạo ra đường ray giữa hỗn mang, chống chịu Sóng Hư Vô, và sở hữu lớp phòng thủ chắc chắn để đối phó với sinh vật bản địa

Tuy nhiên, việc đi tàu Noah không hề dễ chịu: lâu lâu nó lại rung lắc do ảnh hưởng từ năng lượng bất ổn, khiến hành khách chỉ biết bám víu vào ghế để giữ thăng bằng

Dẫu vậy, điều khiến Noah trở thành biểu tượng quyền lực chính là chi phí của nó. Một chiếc tàu Noah ngốn đến 50 đồng Void - đồng tiền được dùng chung giữa các thứ nguyên, với giá trị tương đương 10 tỷ USD

Thậm chí, việc chế tạo mỗi con tàu mất tới 2 năm với sự hợp tác của cả thần và con người. Kết quả? Chỉ những thế lực hàng đầu mới đủ khả năng sở hữu một chiếc, còn các thế lực nhỏ hơn phải "chắt bóp" chỉ để mua vé đi nhờ - và vé thì không hề rẻ chút nào

Nhưng với Shinen, tất cả những điều đó chỉ là trò trẻ con. Levi không cần đường ray, không rung lắc, cũng không đòi hỏi bất kỳ đồng Void nào. Sinh vật khổng lồ này nhẹ nhàng xé toạc không gian, lướt trên Sóng Hư Vô như đang dạo chơi trên biển lặng

Mỗi khi Levi xuất hiện, sinh vật bản địa chỉ biết lẩn trốn, tránh trở thành món ăn nhẹ của nó.Ngồi trên lưng Levi, Shinen chẳng hề vội - cậu biết rằng dù mất bao lâu, Levi vẫn là con đường nhanh nhất và bá đạo nhất để xuyên qua Vô Tưởng Đại Hải

Dù thở ngắn than dài, cuối cùng Levi cũng đưa Shinen đến trước cánh cổng khổng lồ của Takamagahara - nơi được biết đến là lãnh địa của các vị thần Shinto. Từ xa, những cột Torii đỏ rực vươn lên giữa sương mù, như ngọn hải đăng dẫn lối trong thế giới đầy hỗn loạn của Vô Tưởng Đại Hải

Như mọi lãnh địa thần thánh khác, Takamagahara được bảo vệ bởi những lính gác nghiêm ngặt. Đó là Hạ Đẳng Thần, những vị thần ở bậc thấp nhất, nhưng cũng đủ uy nghi để khiến người thường phải kính nể. Tuy nhiên, hôm nay, đội lính gác gặp phải một cảnh tượng mà họ không bao giờ nghĩ mình sẽ đối mặt: một con Leviathan khổng lồ đang bơi tự do tiến gần. Và trên lưng nó, một thanh niên trông hoàn toàn bình thản, như thể Vô Tưởng Đại Hải chỉ là sân chơi cá nhân của mình

Sự hiện diện của Shinen và Levi khiến đội lính gác vừa hoảng hốt vừa e dè. Rõ ràng, chỉ những nhân vật tầm cỡ mới dám cưỡi Levi trong thế giới này. Nhưng Takamagahara là lãnh địa của các vị thần, không thể chỉ vì sợ hãi mà bỏ qua tôn nghiêm

Một vị đội trưởng, với vẻ ngoài cứng rắn nhưng đôi tay run nhè nhẹ, tiến lên

-Xin hỏi... đại nhân đây là ai ạ?

Shinen chỉ khẽ mỉm cười, rút ra một phong thư được làm từ chất liệu ánh bạc lấp lánh, mở ra, nói gọn:

-Ankoku Shinen. Đây là thư mời của tôi

Đội trưởng cầm lá thư mà tim muốn rớt ra ngoài.Đó không chỉ là một lá thư mời đơn thuần mà còn là chữ viết tay của thần Izanami, cùng con dấu đỏ thắm của thần Izanagi - hai vị thần nguyên sơ vĩ đại của Thần hệ Nhật Bản. Được đích thân họ mời đến Takamagahara không phải là chuyện đùa. Chỉ cần một chút sơ suất trong tiếp đón thôi, hậu quả chắc chắn không chỉ mình ông gánh mà cả gia tộc ông cũng sẽ bị cuốn vào cơn thịnh nộ của các thần

-Mời đại nhân ạ!

Giọng nói của ông run rẩy nhưng vẫn giữ đủ khí chất. Thảm đỏ được trải ngay lập tức, và cánh cổng Torii rộng lớn dần mở ra

Shinen nhảy khỏi lưng Levi, tay vẫy nhẹ như lời chào tạm biệt với sinh vật khổng lồ. Đi qua cánh cổng Torii,cậu bước vào Takamagahara một thế giới đậm chất cổ kính nhưng lại tràn đầy hơi thở hiện đại. Những dãy nhà truyền thống được xây dựng tinh xảo, phủ đầy màu sắc thần thánh, xen lẫn với những thiết bị công nghệ tối tân tạo nên một khung cảnh đối lập kỳ lạ. Cậu đưa mắt nhìn lướt qua, rồi tiếp tục đến nơi đăng ký tạm trú

Khi đến khu vực đăng ký tạm trú, Shinen bình thản mở ra một cổng không gian từ chất lỏng đen đặc, giống như nhựa đường đang sôi nhẹ. Những người khách mà cậu đã mang theo xuất hiện từng người một từ cánh cổng. Thủ tục ở đây không khác gì thế giới nhân loại, chỉ khác là nhân viên tiếp đón đều mặc kimono, thay vì vest công sở

Nhìn quanh một lượt, Shinen nhún vai

-Xong rồi, đi nhanh còn về nào

Shinen khẽ lẩm bẩm, bước chân bình thản rời đi

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro