Chương 9: Mĩ nam không bình thường.
''...!'' Đầu óc của Mộc Ly Ưu chạm điện một trận, liền ''Phụt...'' Trà uống được một nửa trực tiếp phun lên người Phó Tân Lương.
Thật đúng là một người không bình thường! Chỉ số thông minh làm người khác dễ nổi nóng, vậy mà lại không nghe ra nàng đang nói bóng gió.
''Đúng đúng đúng, cho nên, ta đề nghị ngươi đi tìm thần y, giúp ngươi đổi một khuôn mặt xứng với thân thể siêu nhiên thoát tục này của ngươi.'' Mộc Ly Ưu không buồn nói.
''Được, đề nghị này của ngươi không sai, ai nha, đi ra ngoài lâu như vậy, rốt cuộc cũng để cho bổn công tử gặp được huynh đệ tri kỷ, một lời thức tỉnh người trong mộng nha, cứ quyết định như vậy đi!
Đứa nhỏ này, thật hết thuốc chữa!
Không để ý tới Phó Tân Lương, chỉ số thông minh của hắn đã khiến cho Mộc Ly Ưu miễn dịch với dung mạo của hắn.
Nhìn bóng dáng Mộc Ly Ưu xoay người rời đi, Phó Tân Lương đuổi theo, ''Tiểu hài tử, người chờ bổn công tử một chút!''
Nghe được tiếng quát tháo phía sau, Mộc Ly Ưu cũng không quay đầu lại mà tiếp tục đi, ''Công tử, ta còn có việc, không rảnh điên cùng ngươi.''
Phó Tân Lương còn muốn đuổi theo, phía sau liền truyền đến một tiếng nói, hắn quay đầu nhìn một lúc, lại nhìn thoáng qua hướng Mộc Ly Ưu rời khỏi, lúc này mới quay đầu lại hẳn.
''Muội muội, muội đoán một chút, ta vừa mới thấy được ai?''
''Ai ta? Cao hứng như vậy? Chẳng lẽ là người tình trong mộng?
''Muội muội, muội đừng nói như vậy, muội xem xem, ca ca của muội hiện tại đã là đệ nhất mỹ nam danh chấn cả Bắc Lăng quốc, người kia muốn làm bằng hữu với ta, còn không phải chuyện ngoắc ngoắc ngón tay.''
''Bằng hữu? Thôi đi, ai làm bằng hữu cũng sẽ không muốn làm bằng hữu với người không bình thường, được chứ!'' Phó Tân Nhiễm liếc mắt nhìn ca ca có chỉ số thông minh không cao nhà mình, vẻ mặt ghét bỏ.
Rõ ràng hai người bọn họ sinh hạ cũng kém nhau vài phút mà thôi, làm sao mà chỉ số thông minh lại kém nhau nhiều như vậy?
''Ta nói cho muội biết, chính là lần trước chúng ta du hồ, là tiểu hài tử thân hình nhỏ bé đó! Mới vừa rồi ta đụng phải hắn, chơi với hắn cũng vui, liếc mắt liền nhìn ra dung mạo của ca ca muội còn chưa đủ xứng với khí chất.'' Phó Tân Lương mặt kiêu ngạo khoe khoang biểu muội của mình, cho rằng mình vừa kết giao được một bằng hữu.
Nghe được lời nói của Phó Tân Lương, Phó Tân Nhiễm chỉ muốn che mặt, ''Ca ca, huynh chắc chắn là mình hiểu được ý của hắn, chính là chỉ số thông minh của huynh không xứng với khuôn mặt này đấy!
''Ách...!'' Cẩn thận hồi tưởng lại vẻ mặt lúc ấy của tiểu hài tử. Hình như đúng là như vậy!
''Ca ca, tỉnh tỉnh lại, chúng ta cần phải trở về, đi ra ngoài lâu như vậy, hai vị kia ở nhà đều sốt ruột.'' Nàng không nên mềm lòng, đi theo hắn ra ngoài, bất quá, nếu không nàng cũng không yên tâm để hắn ra ngoài một mình!
''Được, chúng ta cuối cùng chỉ còn phải đi Hoành thành!'' Hắn lén trộm ra mục đích, có thể là vì cái tin đồn đệ nhất mĩ nam Lâm Vương Nhất của Khánh Thiên ganh đua cao thấp nha!
Phó Tân Nhiễm vốn là không hứng thú lắm, nghe nói như vậy liền mở to hai mắt, một bộ không dám tin lại có dáng vẻ chỉ tiếc rèn sắt không thành thép, nghiến răng nghiến lợi, căm hận nói, ''Huynh phải đi Hoành thành thì nói sớm, tới Lương Châu làm gì?''
Lương Châu với Hoành thành, chính là một nơi ở bắc một nơi ở nam, bây giờ lại đi Hoành thành lần nữa, gia roi thúc ngựa, còn không biết lại phải tốn bao nhiêu thời gian đây!
Đi ra ngoài hơn nửa năm, trừ phi không gặp rắc rối, chuyện làm nàng thiếu chút nữa hộc máu chết cũng không phải không ít.
''A?'' Đây không phải là đường phải đi qua để đi Hoành thành sao?'' Phó Tân Lương chịu đựng nhìn biểu muội bùng nổ, rụt cổ một cái, sờ sờ gáy, một bộ dạng cực kỳ vô tội.
Ca ca nhà mình cái gì cũng tốt, chính là chỉ số thông minh làm người khác lo lắng, nhìn vẻ mặt vô tội của hắn, trong lòng muốn nổi giận cuối cùng vẫn là nhịn xuống.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro