
Mạnh Tiến trở về thành phố H sau 4 năm.
Tháng 11 năm 2017, sau khi vụ án vườn hoa hồng xảy ra tròn 2 ngày.
Ánh sáng lạnh lẽo rọi xuống căn phòng họp đội Hình sự Công an thành phố H, hắt lên bầu không khí căng thẳng, ngột ngạt như bị nén chặt. Dũng, điều tra viên trẻ tuổi, mệt mỏi day day thái dương, rồi trầm ngâm phá vỡ sự im lặng nặng nề:
— Cái nét chữ “Hapless” kia... Nếu thực sự là biệt danh của hung thủ, thì hắn muốn gì khi để lại nó? Một lời thách thức trơ trẽn? Hay chỉ đơn thuần là biểu hiện của một tâm lý vặn vẹo, lệch lạc? Và dấu “X” kia... nó có ý nghĩa gì?
Ở đầu bàn, ông Minh Khang, chuyên gia pháp y lão luyện, ánh mắt sắc sảo sau cặp kính lão đã ngả màu thời gian, chậm rãi cất tiếng, giọng khàn khàn như tiếng gió rít qua khe cửa:
— Chữ “X” trên thi thể không phải lần đầu tiên xuất hiện. Tôi nhớ rất rõ, cách đây 4 năm, vào mùa đông năm 2013, từng có một vụ án tương tự xảy ra. Nạn nhân là một nữ sinh 16 tuổi, cũng bị đánh dấu sau lưng bằng một dấu “X” sâu, rất man rợ.
Khi ấy, chúng ta cho rằng đó chỉ là sự trùng hợp ngẫu nhiên trong một vụ giết người cướp của. Hồ sơ vụ án đó vẫn còn lưu trữ.
Duy Long, bác sĩ pháp y trẻ, đôi mắt thâm quầng sau những đêm trắng bên bàn mổ, khẽ gật đầu, giọng trầm:
— Đúng vậy, thầy. Tôi đã xem lại hồ sơ lưu trữ 4 năm trước. Vụ án nữ sinh 16 tuổi là một vụ án chìm, không tìm ra hung thủ. Điểm tương đồng đáng lo ngại là cả hai nạn nhân đều bị đánh dấu “X” ở vị trí tương tự. Nếu đây thực sự là dấu hiệu nhận dạng độc nhất của một kẻ sát nhân, e rằng chúng ta đang đối mặt với một chuỗi tội ác kinh hoàng, đã âm thầm tồn tại suốt nhiều năm qua.
Anh Quân, phụ trách giám định dấu vết, cất giọng cẩn trọng:
— Về dòng chữ “Hapless” trên tường, pháp y xác định không có dấu vết cọ vẽ hay vật dụng nào khác. Hung thủ dùng chính ngón tay, nhúng vào máu nạn nhân để viết. Nhưng đặc biệt, dù viết bằng tay trần, chúng tôi không tìm thấy bất kỳ tế bào da nào. Gần như chắc chắn, hắn đã đeo găng tay và hành động cực kỳ cẩn trọng, như thể đã được huấn luyện hoặc có kinh nghiệm che giấu dấu vết.
Không khí căn phòng đông cứng lại. Thiếu tá Lộc, người nãy giờ im lặng, khẽ gõ bút xuống bàn, giọng trầm khàn:
— Chúng ta có manh mối nào khác từ hiện trường không? Có nhân chứng nào nhìn thấy hoặc nghe thấy điều gì bất thường không?
Anh Quân lắc đầu, vẻ nặng nề:
— Báo cáo thiếu tá, ngoài dấu giày cỡ 35 đã ghi nhận, không còn dấu vết nào đáng chú ý. Các nhân chứng đều khai không có gì bất thường. Khu vực vườn hoa khá biệt lập vào ban đêm.
Căn phòng lại chìm trong im lặng. Ngoài kia, gió đêm đông gào qua khe cửa, len lỏi vào từng góc tường, mang theo hơi lạnh tê tái và nỗi bất an rợn người.
Ông Minh Khang khẽ nhíu mày, ánh mắt chăm chăm nhìn tấm ảnh hiện trường dán trên bảng trắng, nơi dòng chữ “Hapless” đỏ sẫm loang lổ trên nền máu khô.
“Hapless và dấu X” — những mảnh ghép rời rạc tưởng như vô nghĩa, giờ đây đang dần lắp thành hình bóng một kẻ sát nhân. Một bóng tối lạnh lẽo, chỉ nghĩ đến thôi cũng khiến người ta rùng mình ớn lạnh.
4 giờ sáng.
Sân bay Nội Bài chìm trong màn đêm tháng Mười Một ẩm ướt và lạnh lẽo. Ánh đèn vàng vọt hắt xuống đường băng, phủ lên mọi thứ một vẻ tĩnh mịch.
Mạnh Tiến, dáng người cao gầy, gương mặt cương nghị pha nét mệt mỏi, kéo sát cổ áo khoác khi bước ra từ ga đến. Cái lạnh se sắt như những mũi kim châm vào da thịt, nhưng tâm trí anh còn lạnh giá và nặng trĩu hơn gấp bội.
Ở bãi xe, Đăng Khoa, đồng đội cũ, đã đợi sẵn bên chiếc xe biển xanh. Thấy bóng Tiến, anh bước nhanh lại, vòng tay ôm vai bạn một cái thật chặt:
— Mạnh Tiến! Mừng cậu trở lại. Nghe tin cậu về mà anh em mừng lắm.
— Cảm ơn cậu đã tới đón tôi, Khoa. Lâu rồi không gặp.
Trên đường về trụ sở Công an thành phố H, không khí trong xe như đông đặc lại, nặng trĩu đến nghẹt thở. Tiếng lốp xe xào xạc lướt trên mặt đường ướt át. Qua lớp kính, ánh đèn đường trôi tuột thành những vệt màu nhòe nhoẹt.
Đăng Khoa liếc nhìn người bạn cũ đang lặng lẽ dõi theo dòng phố vắng:
— Cuộc gọi khẩn cấp đó, liên quan đến vụ án vườn hoa hồng phải không? Tỉnh điều động cậu về gấp như vậy chắc chắn không phải chuyện đơn giản.
Mạnh Tiến khẽ gật đầu:
— Đúng vậy. Lệnh điều động trực tiếp từ lãnh đạo tỉnh. Vụ án lần này có những dấu hiệu bất thường, vượt quá thẩm quyền điều tra ban đầu của thành phố. Hung thủ không chỉ đơn thuần giết người, mà còn để lại những dấu vết kỳ lạ, như một lời thách thức quái dị, hoặc một nỗ lực cố tình che giấu một bí mật khủng khiếp nào đó.
Anh khựng lại một nhịp, đôi mắt trĩu xuống:
— Vụ buôn người năm xưa... bảy người bị hại được giải cứu ở Myanmar, giờ chỉ còn lại sáu nhân chứng sống được bảo vệ nghiêm ngặt. Trong đó có Bé Con.
Giọng anh khàn đi, như bị kìm nén bởi tảng đá vô hình đè lên lồng ngực:
— Bé Con vẫn đang điều trị tâm lý. Tôi chưa dám gặp lại con bé kể từ ngày ấy. Sợ một ánh nhìn, một câu hỏi thôi, cũng đủ làm đổ vỡ mọi lớp băng ký ức mỏng manh nó đã cố gắng tạo dựng.
Bên ngoài, gió thốc mạnh qua phố vắng, rít lên từng cơn như gào thét.
— Những kẻ đứng sau đường dây buôn người tàn ác đó chưa bao giờ thực sự biến mất. Chúng vẫn lẩn khuất đâu đó trong bóng tối, chực chờ ra tay bịt miệng những người có thể đe dọa đến sự tồn tại của chúng. Và tôi linh cảm, vụ án vườn hoa hồng này có liên quan đến quá khứ đen tối đó.
Anh bỏ lửng câu nói, tay siết chặt thành nắm đấm, các khớp ngón tay trắng bệch. Đăng Khoa không đáp. Anh chỉ lặng lẽ đặt tay lên vai bạn mình, siết nhẹ như một lời động viên thầm lặng, chất chứa sự lo lắng và thấu hiểu.
Trong màn đêm dày đặc của thành phố, những con quỷ đội lốt người vẫn đang rình rập. Và Mạnh Tiến không hề hay biết rằng, lần trở lại này không chỉ đưa anh đối mặt với một bí mật đen tối hơn bất cứ điều gì anh từng tưởng tượng, mà còn kéo anh vào một cuộc chiến sinh tử để bảo vệ những người yếu thế cuối cùng còn sót lại của một vụ án kinh hoàng năm xưa. Một bí mật đã ngủ yên trong bóng tối suốt 4 năm qua, và giờ đây đang thức tỉnh với sự tàn bạo khôn lường.
**Ngoại truyện**
Năm nay, chắc tất cả anh em cơ quan phải ở lại hết 100% quân số, vì tính chất đặc biệt của vụ án vườn hoa hồng. Điều mà Dũng thấy lạ nhất là: “Đội Điều Tra Số Một từ sau ngày ông Dương hy sinh, đội gần như biến mất trong ký ức mọi người. Chỉ những ai từng được nghe kể mới biết, đó là một tập thể từng vang danh cả thành phố.” Vậy mà giờ đây mới được biết đến, họ có quyền được điều tra nội bộ và bên ngoài, khả năng phản ứng nhanh chóng, phối hợp rất tốt với các điều tra viên còn lại trong việc truy bắt các đối tượng cực kỳ nguy hiểm, kinh nghiệm dày dạn.
Trong lúc Dũng thấy xe Đăng Khoa về, anh ta hồi tưởng nhanh.
— Cơ quan Công an thành phố H này, sau 4 năm xa cách vẫn không thay đổi gì cả.
Đăng Khoa cười:
— Mọi thứ vẫn thế, nhưng cậu cũng khác nhiều lắm, Mạnh Tiến. Thôi, lên phòng Thiếu tá Lộc báo cáo đã.
Mạnh Tiến gật đầu.
Sân trụ sở Công an thành phố H trải dài một màu xám ẩm ướt. Gốc phượng già nơi góc sân đã bắt đầu xù xì vết nứt. Mạnh Tiến và Đăng Khoa rảo bước qua hành lang, bước chân nặng nề dừng trước cánh cửa bản tên: “Đội Điều Tra Số Một”.
Tiến đứng khựng lại, ánh mắt vô thức lướt qua dòng chữ quen thuộc. Một thoáng ký ức ùa về...
Đội Điều Tra Số Một — cái tên từng là niềm tự hào lớn nhất của lực lượng hình sự thành phố H. Được thành lập năm 2009, đội quy tụ 25 chiến sĩ xuất sắc nhất, tuyển chọn từ các phòng ban tinh nhuệ nhất của tỉnh. Người chỉ huy đầu tiên của đội – ông Dương – chính là bố của Tiến.
Suốt gần một thập kỷ, Đội Điều Tra Số Một là mũi nhọn trong những vụ án khó nhất, những chuyên án ma túy, buôn người, thậm chí có lần phối hợp liên tỉnh phá vỡ cả một mạng lưới ngầm xuyên quốc gia. Vụ “Giải cứu con tin tại Myanmar” năm ấy từng khiến đội một bước lên hàng huyền thoại – nhưng cũng chính từ đó, những bóng đen bắt đầu len lỏi.
Sau sự kiện ấy, đội bị phân tán. Một số thành viên chuyển công tác, một số người lui vào vị trí ẩn danh, thâm nhập vào các tổ chức tội phạm để chờ thời cơ tóm gọn. Về bề mặt, Đội Điều Tra Số Một dường như tan rã. Nhưng thực tế, một mạng lưới thầm lặng vẫn đang vận hành, chờ đợi cơ hội để đánh một đòn quyết định.
Và giờ đây, đứng trước cửa phòng cũ, Mạnh Tiến biết rằng: đã đến lúc những “bóng ma” khi ấy trở về.
Thông tin nhân vật: Đỗ Mạnh Tiến
Tuổi 35
Cấp bậc: Thiếu Tá, Đội trưởng tổ 2 chuyên điều tra án mạng, thuộc đội điều tra số 1.
Tính cách: Hòa đồng, kỷ luật và nghiêm khắc với các thành viên trong đội.
Đã kết hôn.
Thông tin về 2 đội điều tra.
Đội Điều Tra Số Một – Công An Thành Phố H.
Tên gọi: Đội Điều Tra Số Một.
Thời điểm thành lập: Năm 2009.
Trực thuộc: Công An Thành Phố H.
Số lượng thành viên: 25.
Đặc điểm nổi bật:.
• Tính tinh nhuệ: Tập hợp 25 thành viên được tuyển chọn kỹ lưỡng, đánh giá là những cá nhân đặc biệt tinh nhuệ và có năng lực xuất sắc nhất trong lực lượng công an thành phố.
• Kinh nghiệm dày dặn: Các thành viên sở hữu kinh nghiệm phong phú trong việc đối phó và truy bắt các đối tượng tội phạm nguy hiểm, bao gồm cả các vụ án phức tạp và có yếu tố quốc tế.
• Khả năng đặc biệt: Được trao quyền điều động nhân sự nội bộ và bên ngoài cơ quan công an khi cần thiết để phục vụ công tác điều tra.
• Phản ứng nhanh chóng: Được huấn luyện chuyên sâu để có khả năng phản ứng nhanh nhạy, linh hoạt và hiệu quả trước các tình huống phức tạp và khẩn cấp.
• Phối hợp hiệu quả: Các thành viên được rèn luyện kỹ năng làm việc nhóm, có khả năng phối hợp tác chiến nhịp nhàng và hiệu quả với các đơn vị điều tra khác.
• Chuyên môn hóa: Có thể có sự phân công chuyên môn sâu trong đội, với các thành viên có thế mạnh riêng về điều tra hiện trường, phân tích chứng cứ, đấu tranh tâm lý tội phạm, hoặc các lĩnh vực đặc biệt khác.
Lịch sử hoạt động (trước tháng 11/2017):
• Được thành lập vào năm 2009, đánh dấu sự ra đời của một đơn vị đặc biệt, mũi nhọn trong cơ cấu điều tra của Công An Thành Phố H.
• Chỉ huy đầu tiên và có ảnh hưởng lớn đến sự phát triển của đội là ông Dương (bố của Đại úy Mạnh Tiến), người đã đặt nền móng cho những nguyên tắc hoạt động và tinh thần chiến đấu của đội.
• Đã tham gia và lập công trong nhiều vụ án quan trọng, bao gồm cả các vụ án có tính chất đặc biệt nghiêm trọng và phức tạp. Tiêu biểu là vụ giải cứu con tin trong đường dây buôn người tại Myanmar (xảy ra trước năm 2017), một nhiệm vụ đòi hỏi sự mạo hiểm và kỹ năng thâm nhập sâu vào tổ chức tội phạm.
Tình trạng hiện tại (tháng 11/2017):
• Sau vụ giải cứu ở Myanmar, một bộ phận quan trọng của đội (có thể không phải toàn bộ 25 thành viên) đã được tách ra và thâm nhập vào sâu trong lòng địch, cụ thể là đường dây buôn bán người và chất cấm tại Myanmar, với mục tiêu truy tìm đối tượng có biệt danh “Hapless” và đang triệt phá hoàn toàn đường dây này.
• Dù hoạt động bí mật và có thể ở xa trụ sở, các thành viên vẫn duy trì liên lạc với cơ quan và có vẻ như thường xuyên quay về để báo cáo tình hình hoặc nhận chỉ thị mới (phòng hình sự của đội vẫn được sử dụng và không bị bỏ hoang).
Trụ sở:
• Tầng 3 của cơ quan Công An Thành Phố H.
• Bao gồm một phòng hình sự (nơi làm việc chính, lưu trữ hồ sơ v.v) và một phòng nghỉ ngơi dành cho các thành viên, cho thấy sự gắn bó và tinh thần đồng đội cao.
Liên quan đến vụ án “vườn hoa hồng”:
• Sự kiện vụ án “vườn hoa hồng” đã dẫn đến việc huy động toàn bộ lực lượng của cơ quan, bao gồm cả 25 thành viên của Đội Điều Tra Số Một (sự xuất hiện của đội khiến các điều tra viên khác bất ngờ, ngầm hiểu về tính chất đặc biệt nghiêm trọng của vụ án).
• Việc Đại úy Mạnh Tiến, một thành viên kỳ cựu và có kinh nghiệm đặc biệt trong các hoạt động thâm nhập, được điều động khẩn cấp trở về cho thấy vai trò then chốt của đội và có thể là những thông tin, mối liên hệ mà các thành viên đã thu thập được trong quá trình theo dõi đường dây buôn người có liên quan đến việc giải quyết vụ án này.
Ý nghĩa:
Đội Điều Tra Số Một là một lực lượng đặc biệt, bí mật và là niềm tự hào của Công An Thành Phố H. Với 25 thành viên ưu tú, được trang bị kỹ năng và kinh nghiệm vượt trội, đội chuyên trách những nhiệm vụ phức tạp, nguy hiểm, đòi hỏi tính nghiệp vụ cao, sự mưu trí và tinh thần chiến đấu cao. Sự tồn tại và việc được kích hoạt của đội trong vụ án “vườn hoa hồng” cho thấy vụ án này không chỉ đơn thuần là một vụ giết người mà có thể ẩn chứa những bí mật sâu xa, liên quan đến các tổ chức tội phạm nguy hiểm và những hoạt động ngầm mà chỉ những thành viên của Đội Điều Tra Số Một mới có khả năng giải quyết.
Thông tin Đội Điều Tra Số Hai.
• Tên gọi chính thức: Đội Điều Tra Số Hai.
• Thời điểm thành lập: Tháng 7 năm 2012.
* Trực thuộc: Công An Thành phố M, khu vực phía Nam.
* Số lượng thành viên: Khoảng 20-25 thành viên tinh nhuệ.
* Chỉ huy: Đại tá Văn.
* Đặc điểm nổi bật: Tính tinh nhuệ, kinh nghiệm dày dặn (đặc biệt về các loại tội phạm ở khu vực phía Nam), khả năng điều động nguồn lực, phản ứng nhanh chóng, phối hợp hiệu quả, chuyên môn hóa phù hợp với đặc thù khu vực.
* Lịch sử hoạt động: Tham gia và lập nhiều chiến công trong các vụ án nghiêm trọng và phức tạp ở khu vực phía Nam, triệt phá các băng nhóm tội phạm có tổ chức.
* Ý nghĩa: Đơn vị chủ lực, có vai trò quan trọng trong việc đảm bảo an ninh trật tự ở khu vực phía Nam. Có mối quan hệ phối hợp chặt chẽ với Đội Điều Tra Số Một ở khu vực phía Bắc trong các vụ án liên vùng và chia sẻ kinh nghiệm.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro