Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 6: Mắt Bão

Kẻ Lạc Lối

Châu Nhi xuất hiện trước cửa lớp 11E8 vào một buổi tối khi chúng tôi đang tập trung thảo luận chiến lược cho vòng chơi tiếp theo. Cô ấy ướt sũng, khuôn mặt tái nhợt dưới ánh đèn mờ nhạt của lớp học.

"Mọi người... có thể cho mình vào lớp không?"

Tôi nhíu mày. Cả lớp nhìn nhau, không ai lên tiếng. Cuối cùng, Duy Anh là người bước tới, giọng cậu ấy vừa dịu dàng vừa dè chừng.

"Châu Nhi, sao mày lại ở đây?"

Cô ấy cắn môi, đôi mắt đầy do dự, rồi thở dài:

"Mình bị đuổi khỏi lớp."

Mọi người xôn xao. Trúc An khoanh tay, ánh mắt nghi ngờ.

"Bị đuổi? Sao nghe lạ vậy?"

Châu Nhi cúi đầu, giọng run rẩy.

"Mình không còn nơi nào để đi nữa. Bọn họ nói mình vô dụng, không đáng tin... Mình không thể một mình sống sót trong trò chơi này. Xin các cậu... hãy cho mình một cơ hội."

Câu nói ấy khiến cả lớp im lặng. Tôi nhìn sang Duy Anh, thấy bàn tay cậu siết chặt. Dù không nói gì, tôi biết cậu quan tâm đến Châu Nhi.

Thanh Bảo đẩy gọng kính, giọng lạnh lùng:

"Nếu mày muốn ở lại, mày phải chứng minh giá trị của mình. Không ai được phép trở thành gánh nặng trong lớp này."

Châu Nhi gật đầu ngay lập tức, không chút do dự.

Ba Vòng Truy Bắt

Vòng 1: Mồi Nhử

Luật chơi rất đơn giản: một nhóm phải đóng vai mồi nhử để dụ kẻ săn đuổi vào bẫy.

Tôi, Duy Anh, Trúc An và Châu Nhi cùng một đội.

"Chạy hướng này!" Tôi kéo tay Châu Nhi khi thấy kẻ truy bắt xuất hiện.

Cô ấy cực kỳ nhanh nhẹn, lẩn trốn rất tốt. Khi Trúc An và Duy Anh thực hiện mồi nhử, cô ấy đã giúp tôi thoát khỏi sự truy đuổi trong gang tấc.

Vòng 2: Phá Giải Mật Mã

Lớp 11E8 phải tìm và giải mật mã ẩn trong một khu vực rộng lớn. Châu Nhi là người đầu tiên phát hiện ra bảng chữ số ẩn sau bức tường cũ, giúp chúng tôi có manh mối để mở khóa.

"Mình tìm thấy rồi!" Cô ấy thở dốc.

Dù có nghi ngờ, tôi vẫn phải thừa nhận: cô ấy đang làm rất tốt.

Vòng 3: Chiến Thuật Săn Lùng

Đây là vòng đấu nguy hiểm nhất. Chúng tôi bị một nhóm khác phục kích, suýt nữa bị loại.

Châu Nhi đã cứu tôi.

Khi tôi bị dồn vào góc, một tên đối thủ lao tới. Châu Nhi tung một cú đá, khiến hắn ngã ra sau.

"Hạ Vy, chạy đi!"

Lúc đó, tôi thực sự nghĩ: có khi nào Châu Nhi thực sự muốn ở lại với lớp 11E8?

Bí Mật Bại Lộ

Dù đã giúp lớp 11E8 vượt qua ba vòng chơi, bí mật của Châu Nhi cuối cùng cũng bị vạch trần.

Tài liệu chiến thuật của chúng tôi bị đánh cắp ngay trước vòng đấu thứ ba.

Đối thủ biết chính xác vị trí ẩn nấp của chúng tôi, khiến nhóm của Trúc An và Hoàng Dương suýt bị loại.

Khi mọi người hoang mang, tôi tìm thấy một chiếc điện thoại lạ giấu trong túi áo khoác của Châu Nhi.

Không cần thêm bất cứ lời biện hộ nào, tôi bật đoạn ghi âm lên trước cả lớp.

"Tôi đã làm đúng như kế hoạch. Nhưng đừng đụng đến Duy Anh."

Cả lớp chìm vào sự im lặng chết chóc.

Duy Anh nhìn Châu Nhi, ánh mắt đầy thất vọng.

"Châu Nhi... mày thực sự đã phản bội bọn tao sao?"

Châu Nhi tái mặt, không thể nói gì.

Rồi cô ấy bật khóc.

"Mình... mình không còn lựa chọn nào khác. Nếu mình không làm vậy, bọn họ sẽ loại mình!"

Cả lớp nhìn nhau. Dù tức giận, không ai thực sự muốn đẩy Châu Nhi vào đường cùng.

Nhưng rồi, vấn đề lớn hơn xảy ra—

Châu Nhi không thể rời khỏi lớp 11E8 nữa.

Luật trò chơi không cho phép thay đổi số lượng thành viên sau vòng bốn. Nếu cô ấy ở lại, cô ấy phải tiếp tục chiến đấu cùng chúng tôi.

Bước vào vòng 4

Vòng 4 không còn là một cuộc chơi đơn thuần nữa. Người điều hành sẽ trực tiếp tham gia truy bắt từng nhóm. Nếu bị bắt, chúng tôi sẽ bị loại ngay lập tức, không có cơ hội phản kháng.

Người điều hành không chỉ mạnh mẽ về thể chất mà còn có trang bị vũ khí. Chúng tôi chỉ có một lựa chọn duy nhất: trốn thoát hoặc chiến đấu bằng chiến thuật.

Tất cả bị chia thành từng nhóm bốn người.

📌 Nhóm 1: Tôi (Hạ Vy), Duy Anh, Nhật Minh, Châu Nhi.
📌 Nhóm 2: Thảo Linh, Trúc An, Hoàng Dương, Linh Lan.
📌 Nhóm 3: Thanh Bảo, Thanh Trúc, Bảo Hoàng, Khánh Nam (một cậu bạn ít nói trong lớp).

Chúng tôi bị thả vào một khu vực rộng lớn, giống như một thị trấn bỏ hoang. Hệ thống loa phát thanh vang lên, thông báo rằng trong 12 tiếng tới, chúng tôi phải sinh tồn và tránh bị truy bắt.

"Bắt đầu!"

Tín hiệu vang lên.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro