Chương 5: Cơn Bão Mới
Lớp 11E8 giờ đây đã khác. Chúng tôi không còn là những học sinh nghịch ngợm chỉ biết vui đùa nữa. Những thử thách trong cuộc thi sinh tồn đã buộc chúng tôi phải trưởng thành, phải đoàn kết và phải chiến đấu vì nhau. Những vết thương không chỉ là thể xác, mà còn là những vết sẹo tâm hồn mà chúng tôi chẳng thể xóa nhòa. Tuy nhiên, cuộc chiến chưa kết thúc.
Ngày hôm sau, khi chúng tôi đang ngồi nghỉ ngơi, một thông báo bất ngờ xuất hiện trên màn hình lớp học.
"Chào mừng các bạn đến với vòng đấu tiếp theo của cuộc thi sinh tồn.
Chúng ta sẽ không chỉ đấu với nhau nữa, mà các bạn sẽ phải đối mặt với một mối đe dọa mới."
Lời thông báo khiến cả lớp chúng tôi lạnh gáy. Không phải là lớp khác, không phải những thử thách đơn giản, mà là một cái gì đó hoàn toàn mới mẻ, đầy nguy hiểm.
"Cái quái gì vậy?" Hoàng Dương nhíu mày, không giấu nổi sự bức xúc. Cậu luôn là người kiên nhẫn nhất, nhưng lần này thì khác.
Thanh Bảo nhìn chăm chú vào màn hình, ánh mắt cậu vẫn lạnh lùng như mọi khi. "Có thể chúng ta sắp phải đối đầu với một thứ gì đó còn nguy hiểm hơn cả những lớp học kia."
Cả lớp im lặng, không ai nói gì. Tôi có thể cảm nhận được không khí căng thẳng, sự lo âu lẩn khuất trong từng ánh mắt. Mọi người đều biết, cuộc thi này không chỉ là trò chơi nữa. Nó thực sự là một cuộc chiến sống còn.
Và rồi, điều tồi tệ đó xảy ra.
Ngay trong buổi tối hôm đó, khi chúng tôi đang chuẩn bị cho cuộc thi, một nhóm người từ lớp khác xuất hiện trong khu vực của chúng tôi. Họ không phải học sinh bình thường. Họ mặc trang phục đen, khuôn mặt lạnh lùng và một ánh mắt sắc bén như dao.
"Chúng tôi là những người điều hành cuộc thi này." Một người trong nhóm lên tiếng, giọng nói không có chút cảm xúc.
"4 vòng đấu tiếp theo sẽ không chỉ là trò chơi. Nó sẽ là một cuộc săn lùng thực sự. Các bạn sẽ phải đối mặt với chúng tôi, và nếu ai trong số các bạn thua, các bạn sẽ không còn cơ hội để quay lại."
Cả lớp tôi đều sững sờ. Chúng tôi không thể tin vào tai mình. Một cuộc săn lùng? Những người này là ai, và tại sao lại có thể tạo ra một trò chơi đầy tàn nhẫn như vậy?
"Vòng 4 các bạn sẽ bị chia thành nhóm. Mỗi nhóm sẽ phải tìm cách sinh tồn trong khu vực này và đối mặt với chúng tôi." Người điều hành tiếp tục, mắt anh ta sáng rực. "Đừng hy vọng có thể trốn thoát."
Rồi nhóm người kia rời đi, để lại chúng tôi đứng đó, đờ đẫn vì không biết phải làm gì tiếp theo.
"Đây là một trò chơi hay một cuộc chiến thật sự?" Thanh Trúc hỏi, giọng cô ấy không giấu nổi sự lo sợ.
"Đây là cuộc sống của chúng ta. Chúng ta không còn lựa chọn nữa." Duy Anh lên tiếng, mắt cậu ấy kiên định như bao giờ hết. "Nếu muốn sống sót, chúng ta phải chiến đấu."
Lúc này, Trúc An bước vào, vẻ mặt căng thẳng. Cô bạn này luôn giữ được bình tĩnh trong mọi tình huống và có sự sắc sảo đến đáng kinh ngạc. Trúc An là người có thể nhìn ra mối đe dọa từ xa và luôn có những phân tích hợp lý để giải quyết tình huống. Đặc biệt, cô ấy có mối quan hệ gần gũi với Hoàng Dương. Cả hai luôn là những người đầu tiên nhận ra chiến lược trong những cuộc chiến sinh tồn này.
"Mọi người đừng lo." Trúc An nói, giọng cô ấy đầy sự bình tĩnh và quyết đoán. "Nếu chúng ta không thể bỏ cuộc, thì ít nhất chúng ta phải làm thế nào để xoay chuyển tình thế. Chúng ta cần biết điểm yếu của đối thủ. Và để làm được điều đó, chúng ta phải hợp tác chặt chẽ hơn nữa."
Cô ấy nói, và mọi ánh mắt của chúng tôi đều dồn vào cô, trong đó có cả Thanh Bảo và Hoàng Dương.
"Mình đã chuẩn bị một số kế hoạch dự phòng." Trúc An tiếp tục, giọng điềm tĩnh. "Chúng ta cần phân tích kỹ càng trước khi hành động. Đừng chỉ dựa vào sức mạnh, mà phải biết đối phương là ai, họ đang nghĩ gì."
Linh Lan, một thành viên mới của lớp, lúc này cũng góp thêm ý kiến: "Không phải lúc nào chúng ta cũng có thể chiến đấu bằng sức mạnh. Nếu chỉ có sức mạnh, chúng ta sẽ chỉ kéo dài thêm cái chết mà thôi."
Trúc An nhìn Linh Lan và gật đầu. "Đúng. Mọi người đều phải hiểu rằng trong cuộc chơi này, mỗi người cần phải biết khi nào dùng sức mạnh, khi nào cần dùng trí tuệ."
"Vậy bây giờ chúng ta phải làm gì?" Thanh Trúc hỏi, giọng cô ấy đầy sự lo lắng.
"Chúng ta sẽ bắt đầu tìm hiểu về đối thủ và chuẩn bị chiến lược phòng thủ. Không thể vội vàng mà để lộ điểm yếu." Thanh Bảo lên tiếng, vẫn giữ vững sự lạnh lùng. "Mỗi người sẽ có nhiệm vụ riêng. Ai nắm bắt được thông tin về đối thủ sẽ có thể chuẩn bị trước."
Cả lớp lại bắt đầu phân chia nhiệm vụ, mỗi người đều có phần của mình. Duy Anh và tôi sẽ cùng nhau kiểm tra khu vực xung quanh, tìm hiểu mọi ngóc ngách có thể ẩn chứa nguy hiểm. Trúc An và Thanh Bảo sẽ nghiên cứu những người điều hành và tìm cách khai thác thông tin từ họ.
Lớp 11E8 bây giờ không chỉ là một nhóm bạn bè. Chúng tôi là một đội ngũ mạnh mẽ, sẵn sàng đối mặt với tất cả thử thách, với tất cả nguy hiểm. Chúng tôi không chỉ chiến đấu vì chính mình mà còn vì những người bạn bên cạnh.
Ngày hôm sau, chúng tôi bước vào một thử thách mới, một cuộc săn lùng thực sự, nơi mà không chỉ có sức mạnh, mà còn có trí tuệ và lòng dũng cảm sẽ quyết định số phận của chúng tôi. Chúng tôi không biết điều gì đang chờ đợi, nhưng điều duy nhất chúng tôi biết là, không có đường lùi.
Và chúng tôi sẽ chiến đấu.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro