Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 15: Cuộc so tài của Hộ muội cuồng ma (1)

"Tiểu nha đầu miệng lưỡi sắc bén nhà ngươi đừng có bắt nạt Dung Nguyệt, nàng ôn tồn cùng ngươi nói chuyện, ngươi lại câu nào cũng có gai, ngươi rõ ràng chính là ghen ghét phát điên, loại người như ngươi ta thấy nhiều, nhưng không một ai có kết cục tốt"

Nghe được lời này, Diệp Linh Lang cười thành tiếng.

"Ta ghen ghét nàng cái gì? Nàng Luyện Khí kỳ ta cũng là Luyện Khí Kỳ, nàng hơn ta cái gì?"

"Ngươi!"

Tạ Lâm Dật bị tức giận đến mức thất khiếu bốc khói (2), hắn giơ tay liền ngưng tụ một luồng linh lực, khuôn mặt nghiêm túc đến dọa người.

Thấy vậy, những đệ tử tông môn khác bên cạnh theo bản năng lui về phía sau một bước. Đệ tử nơi này phần lớn là Trúc Cơ kỳ, mà Tạ Lâm Dật chính là Kim Đan, lại còn là Kim Đan hậu kỳ, muốn giết người ở đây cũng dễ như giết chết một con kiến.

Đều nói Thất Tinh Tông là bênh vực người mình nhất, xem ra đúng là thật, hắn vì Diệp Dung Nguyệt cái gì cũng dám làm.

Cảnh cáo ghê gớm như vậy ở đây, nhìn dáng vẻ muội muội của Diệp Dung Nguyệt tốt nhất phải chịu thua.

"Thân là đại sư huynh Thất Tinh Tông, ta tuyệt không thể chịu đựng được người ngoài coi thường muội muội của ta, nếu ngươi lại nói năng lỗ mãng, ta đây liền.."

Lời uy hiếp của hắn còn chưa nói xong, chỉ thấy Bùi Lạc Bạch giơ tay đánh qua một đạo linh lực, lúc hắn ra tay một câu cảnh cáo cũng chưa nói, khiến cho tất cả mọi người ở đây đều khiếp sợ.

Tạ Lâm Dật mắt thấy một đạo linh lực mạnh mẽ đánh tới, hắn nhanh chóng đem linh lực ở bàn tay tạo thành một cái khiên bảo hộ mạnh mẽ ng ăn trở kích này của Bùi Lạc Bạch.

Trong nháy mắt, ai cũng không nghĩ tới một cái khiên bảo hộ ngưng tụ bởi Kim Đan hậu kỳ lại nhanh chóng vỡ vụn như tờ giấy.

Sau khi Bùi Lạc Bạch đánh nát hộ thuẫn (3) của Tạ Lâm Dật thì xông thẳng đến trước mặt hắn, hắn không muốn Diệp Dung Nguyệt bị thương nên dùng thân thể của mình để đỡ.

Ngực bị đánh trúng, Tạ Lâm Dật lui về phía sau một bước, một mồm đầy máu phun tới.

"Phốc..."

Nhìn đến Đại sư huynh nhà mình ở trước mặt Đại sư huynh của Diệp Linh Lang không có chút lực đánh trả na fo, còn bị đánh chật vật đến như vậy, Diệp Dung Nguyệt không thể tin được trừng lớn hai mắt.

Không phải là Diệp Linh Lang đến tông môn kém cỏi nhất hay sao? Vì sao nàng lại có Đại sư huynh lợi hại như vậy?

Phải biết rằng Đại sư huynh Thất Tinh Tông là đệ nhất Kim Đan của tu chân giới, cũng là đệ tử có tư chất và thiên phú tốt nhất ở Thất Tinh Tông, là có thể ngạo thị (4) các tông môn đệ từ cùng tu vi ở Tu Chân giới.

"Khụ khụ"

Nghe được tiếng ho khan kịch liệt của Tạ Lâm Dật, Diệp Dung Nguyệt mới phục hồi tinh thần.

"Đại sư huynh! Huynh không sao chứ?"

"Không chết được, chỉ dùng ba phần lực để cảnh cáo hắn thôi."

Bùi Lạc Bạch từ trước vẫn không nói chuyện tiến lên một bước, ổn định vững chắc chắn trước mặt Diệp Linh Lang.

"Vốn là chuyện riêng của hai chị em các nàng ta không tính tham dự, các nàng là trẻ con đánh nhau cãi nhau thì tự giải quyết với nhau, thế mà ngươi lớn hơn các nàng nhiều như vậy lại còn mất mặt tham dự, ngươi không sợ mất mặt thì ta đây đành phải khiến cho ngươi càng mất mặt."

Nghe được những lời này, Diệp Linh Lang lập tức ngẩng đầu ưỡn ngực, cả nười đều trở nên kiêu ngạo.

Cái gì là hình mẫu? Đại sư huynh của nàng chính là hình mẫu! Đừng nói tu vi của hai người sai lệch quá nhiều, lúc này phẩm đức của hai người cũng lập tức phân chia cao thấp.

Nhìn Diệp Dung Nguyệt bị nói đến mức sắc mặt trắng bệch cắn chặt môi, Diệp Linh Lang liền cảm thấy thật thoải mái.

"Ta chỉ là cảnh cáo nàng một chút mà thôi, vậy mà ngươi lại trực tiếp động thủ đả thương người, ngươi cũng thật quá đáng!" Tạ Lâm Dật không phục.

"Ngươi có tư cách gì cảnh cáo tiểu sư muội của ta? Ngươi là cọng hành nào?"

Diệp Linh Lang nghe đến đây thì không khỏi âm thầm kinh ngạc cảm thán, ngày thường Đại sư huynh không nói nhiều, nhưng lúc mắng người cũng không hề thua kém nha! Đặc biệt là bộ dáng nghiêm trang khinh thường người này, quả thực vô cùng soái.

"Ngươi..."

"Lại nói, tiểu sư muội nhà ta mới mười một tuổi, tuổi nhỏ lá gan nhỏ, cái gọi là cảnh cáo của ngươi lại khiến cho muội ấy sợ hãi, chỉ bằng điểm này ta đánh ngươi cũng là có lý."

"Bủi Lạc Bạch nói xong, mọi người theo bản năng quay đầu lại nhìn Diệp Linh Lang, chỉ thấy trên mặt Diệp Linh Lang không có biểu tình gì, làm gì có tí sợ hãi nào?

Nhưng Bùi Lạc Bạch nói thật sự nghiêm túc, đến mức khiến cho mọi người hoài nghi không biết có phải đứa nhỏ Diệp Linh Lang này sợ hãi phát ngốc hay không?

"Ta sẽ luôn luôn chú ý muội ấy, nếu là sự cảnh cáo của ngươi tạo thành ám ảnh gây thương tổn cho muội ấy, ta sẽ tự mình tới Thất Tinh Tông, tính sổ với ngươi"

Lời này vừa mới nói ra, ngay cả Diệp Linh Lang cũng ngốc theo.

Chờ đã, lúc trước Đại sư huynh không phải là vẫn còn rất công chính nghiêm minh? Trẻ con đánh nhau bọn họ làm sư huynh không nên tham thự, thế mà lời này làm sao càng nói càng thấy không thích hợp? Nàng nếu bị thương tâm, hắn sẽ đến cửa tính sổ?

Đây không phải là trắng trợn bênh vực người mình hay sao? Còn quá mức hơn cả Tạ Lâm Dật nữa.

Haizz...

Thiếu chút nữa nàng đã bị Đại sư huynh "Công chính nghiêm minh" lừa gạt rồi!

Không chỉ có Diệp Linh Lang, ngay cả người ở các tông môn khác cũng phản ứng lại, bọn nó thiếu chút nữa đã bị bộ dáng nghiêm trang của Bùi Lạc Bạch này lừa gạt phải không?

Đều là hộ muội cuồng ma, so với Tạ Lâm Dật từ đầu tới giờ chỉ biết nói miệng, Bùi Lạc Bạch trực tiếp đánh là xong.

Lúc này Diệp Dung Nguyệt nhìn Diệp Linh Lang cùng Bùi Lạc Bạch cắn môi, theo bản năng nắm chặt lòng bàn tay.

Từ nhỏ đến lớn nàng chưa từng để muội muội này vào mắt, cũng không muốn tranh giành với nàng cái gì. Rốt cuộc các nàng không cùng một cấp bậc, có cái gì đáng tranh giành đâu.

Nhưng nàng chưa bao giờ nghĩ tới sẽ có một ngày nàng ở trước mặt Diệp Linh Lang bị cướp mất nổi bật.

"Đại sư huynh này của nàng rốt cuộc là có địa vị gì? Như thế nào sẽ lợi hại lại đối với nàng tốt như thế? Chẳng lẽ nàng đem toàn bộ linh quả linh thạch trong nhà đều lấy lòng Đại sư huynh của nàng?"

Diệp Dung Nguyệt tưởng tượng như vậy liền cảm thấy trong lòng dễ chịu hơn một chút. Ít nhất Đại sư huynh của nàng giữ gìn nàng là xuất phát từ chân tâm, nàng không cần phải lấy lòng ai.

Tương lai, nàng nhất định dựa vào năng lực của chính mình đi lên con đường đến đỉnh cao, cũng không cần ai bảo vệ.

"Các ngươi..." Tạ Lâm Dật đang muốn nói chuyện lại bị Diệp Dung Nguyệt kéo tay áo lại, lắc lắc đầu với hắn.

"Đại sư huynh, bỏ đi thôi, đệ tử Thất Tinh Tông chúng ta lòng dạ rộng rãi, không cần so đo với người khác, huống chi bọn họ cũng là tông môn đệ tử, nên cũng hữu hảo lẫn nhau mới tốt."

"Vẫn là sư muội tốt, thôi được, lần này chúng ta không so đo với bọn họ nữa."

"Đúng vậy, đừng quên việc chính của chúng ta. Chúng ta tới đây là để cứu viện đồng môn, nhất định không thể vì mấy chuyện vặt vãnh mà làm chậm chạp việc cứu viện."

Nghe bọn họ nói giọng thảo mai thảo mỏ (5), Diệp Linh Lang vốn không nghĩ để lại mặt mũi cho bọn họ, nhưng vì bọn họ nhắc đến cứu viện thì nàng cũng nhớ tới việc chính của nàng.

Trong nguyên tác ghi lại, Diệp Dung Nguyệt lần đầu xuất môn rèn luyện là tới Tây Sơn bí cảnh, nguyên nhân là các đồng môn sư huynh sư tỉ của nàng trong lúc ở bí cảnh rèn luyện thì phát hiện trong bí cảnh lại che giấu một bí cảnh khác.

Sau khi bọn họ đi vào thì phát hiện có động thiên khác, vô luận là trình độ nguy hiểm hay là thu hoạch thì lớn hơn bên ngoài rất nhiều.

Sau khi bọn họ đi vào liền gặp được tiểu ma đầu Quý Tử Trạc cũng tiến vào bí cảnh này.

Sau đó bí cảnh bị phong tỏa, mọi người cùng Quý Tử Trạc cùng bị nhốt trong đó.

Sau khi Diệp Dung Nguyệt cùng Tạ Lâm Dật phá vỡ bí cảnh cứu đồng môn của bọn họ, người của Thất Tinh Tông chỉ ra và xác nhận là Quý Tử Trạc vì giết người đoạt bảo mới phong bế lối vào bí cảnh. Vì thế, Diệp Dung Nguyệt tính cả Thất Tinh Tông liên hợp với người của các tông môn khác cùng nhau đánh trọng thương Quý Tử Trạc, lấy lại bảo vật mà

hắn đã cướp trở lại.

Từ đó về sau, việc Quý Tử Trạc phong tỏa bí cảnh, tàn hại đệ tử tông môn, cướp đoạt bảo vật không chuyện ác nào không làm được truyền đi khắp nơi ở các tông môn.

Sau này vài tông môn liên hợp chỉ ra và xác nhận Quý Tử Trạc đã từng phạm tội chồng chất đối với tông môn của bọn họ, hoàn toàn chứng tực ác danh tiểu ma đầu của hắn. Tin đồn càng truyền thì càng ghê gớm, cho đến khi hắn chết ở trong tay Diệp Dung Nguyệt cũng không có cách nào xoay đầu.

_____

(1). Hộ muội cuồng ma: Kẻ bảo hộ muội muội phát cuồng

(2) Thất khiếu bốc khói: Giận dữ phát điên, thất khiếu gồm có hai mũi, hai mắt, miệng, hai tai

(3) Hộ thuẫn: Khiên bảo vệ

(4) Ngạo thị: Ý là nhìn từ trên xuống, vẻ thượng đẳng coi khinh người kém hơn

(5) Trong nguyên văn là trà ngôn trà ngữ


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro