chương 39 ~40
Mạc V ũ nghe vậy, đôi mắt sáng lên!
Vũ vương yêu thích chính là dung mạo như yêu tinh của tiểu tiện nhân kia, nếu như, dung nhan của nàng ta không còn, Vũ vương sẽ vẫn yêu nàng như trước sao?
Nghĩ đến đây, khóe miệng Mạc Vũ hiện lên nụ cười âm độc giả tạo.
Mạc Hi cho dù xinh đẹp như thế nào đi nữa, nhưng nàng ta là ai a? Nàng ta chính là phế vật trong truyển thuyết, một chút võ công cũng không có, ở trước mặt mình chỉ có thể chịu bị khi dễ.
Nếu như hủy đi dung mạo của nàng, hoặc cứ để cho nàng dứt khoát biến mất khỏi thế giới này, chẳng lẽ Vũ vương có thể khiến một người đã chết sống dậy hay sao?
Đến lúc đó, chiếc ghế Vũ vương phi không phải vẫn sẽ nằm trong tay nàng như trước a?
Nghĩ được diệu kế như vậy, Mạc Vũ liền vội vã muốn thực hiện.
«Tỷ tỷ , ngươi về trước đi, ta còn có việc phải làm.» Mạc Vũ ra vẻ bình tĩnh đuổi Mạc Nghiên đi, bởi nàng hiểu được, càng nhiều người biết thì càng ít đi một phần cơ hội..
«Vậy muội cứ làm việc đi,tỷ về trước. Có điều, muội ngàn vạn lần đừng đi gây phiền toái cho Mạc Hi nha, dù sao nàng hiện tại đang có được sự sủng ái của Vũ vương, vài hôm nữa sẽ trở thành Vũ vương phi, chúng ta phải đi theo lấy lòng nàng mới đúng.»
«Được rồi được rồi, tỷ về trước đi.» Câu nói của Mạc Nghiên chính là dầu đổ vào lửa, đốt lên sự đố kị của nàng, khiến đốm lửa nhỏ trong lòng nàng lập tức lan ra toàn bộ đồng cỏ.
Nhìn thấy Mạc Vũ cầm roi da nghênh ngang mà đi, Mạc Nghiên xoay người, khóe miệng âm u cười lạnh.
Chờ cho Mạc Hi biến mất khỏi thế giới, mình sẽ đem việc này vạch trần, đến lúc đó Vũ vương nổi giận tìm Mạc Vũ tính sổ, mà người có công là mình sẽ có thể vững vàng ngồi trên chiếc ghế Ninh vương phi.
Ngao cò tranh đấu, ngư ông là nàng lại có thể đắc lợi.
Chưa nói đến tính toán trong lòng Mạc nGhiên , trước phải nói đến việc Mạc Vũ lúc này đang nổi giận đùng đùng vung roi, đi vòng qua đường lớn để tránh người khác phát hiện.
Khi tới Thanh Trúc viên vắng lặng, nàng không thèm che giấu lửa giận nữa, trực tiếp một cước đá vào căn nhà cũ nát: «Mạc Hi , tiểu tiện nhân ngươi ra đây cho ta!»
Mạc Hi lạnh lùng nghiêm mặt từ bên trong bước ra, nhàn nhạt liếc mắt nhìn Mạc Vũ , thờ ơ hỏi một câu: «Tiểu tiện nhân ngươi mắng ai đó?»
«Tiểu tiện nhân mắng ngươi!» Mạc Vũ không chút nghĩ ngợi thốt ra.
«Nguyên lai là tiểu tiện nhân ngươi đang mắng ta a, chẳng trách ầm ĩ như vậy.» Mạc Hi ngoáy ngoáy lỗ tai.
«Mạc Hi , ngươi muốn chết!» Mạc Vũ thẹn quá hóa giận, không nói hai lời vung roi lên.
Roi da sắc bén vẽ ra một đường cung tròn trong không khí, mạnh mẽ quét về phía Mạc Hi , Mạc Hi nhẹ nhàng tránh né, nhưng trong lòng nàng đã bắt đầu tức giận.
Không nói hai lời liền động thủ với nàng, còn trực tiếp dùng sát chiêu, nàng ta là đang muốn giết toàn gia diệt toàn tộc nhà nàng đúng không?
Nếu giờ phút này đứng ở đây không phải nàng, mà là Mạc Hi yếu đuối tay trói gà không chặt kia, một roi này có thể trực tiếp lấy mạng của nàng!
Mái tóc đen dài bay trong gió, toàn thân Mạc Hi bị bao phủ bởi sát khí dày đặc.
«Tỷ tỷ, xảy ra chuyện gì vậy? Nàng là ai?» Tiểu Tư cả ngày đều đắm chìm vào việc tu luyện, không nghe thấy đoạn đối thoại vừa rồi, nên khi nhìn thấy mạc Vũ , hắn hoàn toàn không nhận ra.
Mạc Vũ quất một roi không trúng, trong lòng buồn bực, đột nhiên nhìn thấy một tiểu nam hài phấn điêu ngọc mài, còn gọi mạc Hi là tỷ tỷ.
Quả hồng thì đương nhiên dễ nhặt hơn.
Mạc Vũ không chút nương tay, roi da vung về phía Mạc Tư .
Nếu như Mạc Vũ chỉ xuống tay với Mạc Hi thì Mạc Hi cũng sẽ không ra tay quá ngoan độc, cùng lắm chỉ trêu chọc nàng vài cái mà thôi, nhưng nàng ngàn không nên vạn không nên, không nên hướng roi về phía Mạc Tư .
Những năm gần đây, tỷ đệ hai người họ sống nương tựa lẫn nhau, Mạc Hi từ lâu đã xem Mạc Tư là người thân duy nhất của mình, nàng tuyệt đối không cho phép bất cứ kẻ nào động đến một ngón tay của đệ đệ nàng.
Đôi mắt trở nên băng lãnh, đối mặt với roi da đang quét tới, Mạc Hi ra tay nhanh như chớp, đầu ngón tay nắm lấy đuôi roi.
Chiếc roi đột ngột thay đổi mục tiêu, tấn công ngược lại về phía mặt Mạc Vũ .
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro