Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

chương 19~20

Mặc Hi như là nghe được chuyện buồn cười nhất trên đời, hừ lạnh ra tiếng: «Ngươi nghĩ rằng ta sẽ đáp ứng ngươi sao?»

Từng là một đặc công no.1, nếu bị người ta bắt cóc dễ dàng như vậy, nàng có thể trực tiếp đi đâm đầu vào tường.

Khóe miệng Minh Thiên Vũ  chậm rãi vẽ lên nụ cười yêu mị, đó là thái độ ngạo nghễ mà ai cũng không thể thay thế được, tựa như tôn quý uy nghi, quân lâm thiên hạ: «Ngươi đã nhìn qua mặt của ta, chỉ có hai lựa chọn là trở thành người của ta hoặc biến mất khỏi thế giới này. Ngươi là người thông minh, ta tin tưởng ngươi sẽ lựa chọn phương án tối ưu nhất.»

«Kỳ thật, còn có một sự lựa chọn nữa, không phải sao?» Mặc hi  đuôi mắt cong cong, tựa hô như đang cười.

«Ngươi cho rằng ngươi có thể làm được?» Thiên   Minh vũ  nhếch khóe môi, giống như đang nói chuyện với một tiểu hài tử không nghe lời, tiếp tục yêu mị cười khẽ, nói xong tàn nhẫn uy hiếp: «Vừa rồi ta cũng không dùng toàn lực.»

Định không để hắn vào mắt mà lén trốn đi? Cũng có cố gắng đi.

Mặc Hi  không trả lời, yên lặng nhìnThiên Minh vũ, đáy mắt ánh lên tia sáng, đôi môi đỏ thắm khẽ mở, giây tiếp theo bất ngờ xuất hiện một tiếng thét chói tai: «Người đâu mau tới đây a! Có trộm a, mau tới bắt trộm!»

Một tiếng thét chói tai kinh động ngàn lăng.

Thủ hộ cao thủ trong nháy mắt bị kinh động, giương nanh múa vướt đánh về phía nội khố.

«Ngươi –» Thiên Minh vũ nghĩ như thế nào cũng không lường được Mặc hi  thế nhưng dùng chiêu cá chết lưới rách này, đáy mắt hắn hiện lên một chút tàn khốc, theo bản năng ngưng chưởng đánh về phía Mặc hi .

Nhưng toàn bộ đã sớm trong vòng tính toán của Mặc Hi .

Nàng ngưng tụ chân khí tại đan điền bao trùm toàn thân, dưới chưởng phong sắc bén củaThiên Minh vũ , thân thể của nàng như hỏa tiễn bay vọt ra ngoài, nháy mắt đã bị bao phủ bởi bóng đêm mịt mù.

Lấy lực mượn lực, toàn thân thoát ra.

«Đa tạ tương trợ.» Tiếng cười linh lung như đánh vào mặt  Thiên Minh vũ.   Lời còn chưa dứt, bóng người của nàng đã bay xa trăm trượng.

 Thiên Minh vũkinh ngạc nhìn bóng người đã đi xa, trên mặt không có một chút giận giữ, ngược lại toát ra hứng thú. Hắn vẫn được xưng là thiên tài, từ nhỏ đến lớn mọi việc đều rất thuận lợi, chỉ có hắn tính kế người khác, vậy mà trước mặt tiểu nha đầu kia lại chẳng là gì cả. Tuy rằng nàng che mặt, nhưng hắn biết rõ, nàng tuyệt đối là một tiểu nha đầu chưa đến  mười lăm tuổi.

«Mặc kệ ngươi là ai, bổn vương nhất định phải có được ngươi!» thiên minh  quốcVũ  vương, thiên tài võ công trong truyền thuyết, giờ phút này mâu quang lại lộ ra hung ác cùng nham hiểm.

Bóng người chớp động, nháy mắt hắn đã rời khỏi nội thất, đám cao thủ ngay cả bóng dáng của hắn cũng chưa kịp nhìn thấy, chỉ còn lại một mảnh trống rỗng.

Mặc Hi  khóe miệng cười lạnh, nàng lặng yên ngồi, thấp người nấp trong lùm cây, mỉa mai nhìn đám cao thủ trong nội khố.

Đợi đám cao thủ đi về phía sau, Mặc Hi  lưu lại một bóng dáng tiêu sái rồi xoay người mà đi.

Mặc  phủ rất lớn, đây lại là lần đầu tiên nàng đến nơi này, bất giác lạc đường. Mặc hi  bất đắc dĩ vỗ vỗ cái trán của mình, chuẩn bị tùy tiên kéo một người lại hỏi đường. [ Băng: Tỷ a tỷ..Tỷ là đặc công no.1 a~..Tỷ biết đường đi lại không biết đường về sao?! O_o]

Đột nhiên, nàng nghe được trong không khí truyền đến thanh âm nói chuyện, cái này đủ để chứng minh bên trong có người, có thể chỉ đường cho nàng.

Lặng yên đến gần, sau khi nghe được thanh âm bên trong, trên mặt Mặc Hi  hiện lên nụ cười quỷ dị.

Cái này gọi là oan gia ngõ hẹp sao?

Hai người đang nói chuyện bên trong không phải ai khác mà chính là người đã từng khi dễ Mặc Hi  là Mặc Nghiên cùng Mặc Quân . Bọn họ nói chuyện với nhau cũng không về chuyện gì khác mà là về Mặc hi .

«tỷ , ngươi đừng bảo ta nhẫn nhịn nữa, này nhịn đã ba năm, ta nhịn không nổi nữa, cừu này không báo ta sẽ không phải họ mặc !» Đây là thanh âm của Mặc quân .

«đệ  đệ, ta biết trong lòng ngươi khó chịu, nhưng xú nha đầu Mặc Hi  lần trước ra tay rất quỷ mỵ, thật khó đối phó.» Mặc Nghiên khuyên giải an ủi nói.

«Lại như thế nào nữa? Ta đã đột phá xong , tiến đến thiên lục trung đỉnh  cao thủ, chẳng lẽ còn không đối phó được với xú nha đầu kia! Ta mặc kệ, chờ đêm nay khách nhân tản đi, ta phải đi tìm xú nha đầu kia báo thủ!»

«nhị  đệ....»

«tỷ tỷ , ngươi không cần khuyên nữa, ý ta đã quyết. Nếu lần này ta còn đánh không lại Mặc Hi , cũng chỉ có thể sử dụng thủ đoạn âm đọc, ta cũng không tin hạ độc trong đồ ăn, xú nha đầu kia còn có thể bảo toàn tính mạng!»

Mặc Hi t nấp ở ngoài cửa sổ nghe vậy, đáy mắt hiện lên một tia tàn nhẫn, quanh thân bắt đầu bao trùm sát khí lạnh thấu xương.

Năm đó nàng nương tay, đúng là thả hổ về rừng. Nàng bất quá chỉ bẻ gãy một cái tay và một cái cằm của Mặc Quân , hắn lại muốn đẩy nàng vào chỗ chết. Nếu hắn đã tâm ngoan như thế, vậy thì đừng trách nàng thủ lạt.

Mặc Hi  nguyên bản muốn đẩy cửa vào trực tiếp giải quyết Mặc Quân , nhưng là nhìn lại Tiên thiên chỉ thư trong ngực áo, nàng đột nhiên phúc chí tâm linh, một kế sách hoàn hảo ở trong đầu bắt đầu thành hình.

Mặc Quân , ngươi muốn ta chết đi? Ta đây cho ngươi chết cũng không biết là chết như thế nào!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro