Chương 19 Bản tình ca (H+)
Naravit đứng giữa vũng máu, dang rộng cánh tay về phía Tangsakyuen. Nhưng thay vì ánh mắt vui vẻ, ẩn sâu trong đó là nỗi u buồn. Anh hy vọng vẻ đáng sợ của mình sẽ khiến Tangsakyuen sợ hãi, khiến cậu dừng bước và không tiến tới. Anh cầu mong Tangsakyuen sẽ quay lưng và bỏ chạy khỏi anh, chạy khỏi sự điên cuồng này.
Nhưng mọi thứ diễn ra trái với những gì anh mong đợi. Tangsakyuen vẫn bước đến, đầy quyết đoán, không chần chừ. Cậu tiến thẳng vào giữa sự điên loạn và bạo lực của anh, ôm lấy anh một cách dịu dàng như cậu vẫn luôn làm. Chẳng hề có chút rung sợ nào trong cậu. Naravit thở dài, mỉm cười rồi ôm chặt lấy cậu.
- Em không sợ anh lúc này sao?
- Không, em thích anh như lúc này. Hãy điên loạn hơn vì em đi, khun Nara.
- Sẽ như ý em muốn...
Giây phút này, con người thật của Naravit như được trút bỏ một gánh nặng vô hình. Từ trước đến nay, anh luôn lo sợ rằng sự điên loạn đang trào dâng trong anh sẽ khiến Tangsakyuen sợ hãi mà rời xa anh mãi mãi. Anh sợ chính bản thân mình, sợ sự tàn bạo mà anh khó kiểm soát, nhưng Tangsakyuen vẫn như mọi kh, bước tới ôm lấy anh, vỗ về tất cả những phần đen tối ấy.
Naravit nhận ra rằng Tangsakyuen không phải người bình thường. Cậu không giống những người khác, những kẻ đã từng sợ hãi hay bỏ chạy khi đối diện với anh. Trong Tangsakyuen, Naravit nhìn thấy một phần u tối ẩn giấu sau khuôn mặt xinh đẹp kia, một thứ mà cậu chưa bao giờ phơi bày ra ánh sáng. Nhưng giờ đây, Naravit hiểu rõ hơn ai hết, phần u tối trong cậu không hề kém cạnh, thậm chí còn hơn cả anh.
- Anh có nghe không, một bản hòa âm đồng điệu vừa vang lên...
Tangsakyuen mỉm cười nhẹ giọng hỏi
- Anh nghe thấy nó, bé con
Cả hai nhìn nhau mỉm cười, sự thấu hiểu đong đầy trong ánh mắt. ôi bàn tay nhuộm máu của Naravit nắm chặt lấy đôi tay trắng mềm mại của Tangsakyuen. Họ cùng nhau khiêu vũ dưới ánh đèn mờ ảo, máu chạm trên gót giày và âm nhạc duy là bản tình ca trong tim họ.
Người của bố Naravit đứng bên ngoài không khỏi khiếp đảm trước khung cảnh này. Máu và xác người nằm dài trên đất, hai kẻ điên đang khiêu vũ với sự im lặng và vũng máu đỏ dưới chân. Đến khi thời gian không còn sớm, họ mới dám tiến vào trong để dọn dẹp tàn dư bên trong căn phòng đó. Lúc này Naravit và Tangsakyuen cũng ngừng lại bản khiêu vũ của mình mà rời đi trong sự khó hiểu của đám người của bố Naravit.
Trong đám người của bố Naravit có một người khẽ gật đầu với cả hai, điều này làm Naravit và Tangsakyuen hiểu ra đây là người của Boris. Cả hai trở về căn phòng đã dần trở nên quen thuộc, Naravit chuẩn bị đồ cho Tangsakyuen, để cậu tẩy rửa vết nhơ trên cơ thể.
Tangsakyuen bước vào nhà tắm, trút bỏ bộ quần áo nhem nhuốc máu. Đứng dưới vòi hoa sen, nhìn dòng máu đỏ chảy dưới chân. Cậu nhớ lại sự kinh tởm khi chị Chaiwat chạm vào cơ thể mình, Tangsakyuen ra sức tẩy rửa đến mức ửng đỏ cả làn da trắng của cậu. Cái quá khứ dơ bẩn lại xuất hiện lởn vởn trong đầu cậu. Quá khứ bị lạm dụng và chạm vào cơ thể khiến bờ vai cậu run rẩy.
Cậu càng mạnh tay hơn chà mạnh những chỗ trên cơ thể bị tên Chaiwat chạm vào, cố gắng tẩy rửa sự kinh tởm còn đọng lại trên cơ thể mình. Đôi vai run rẩy đó không thể che đậy sự run sợ của bản thân cậu. Khi ấy, hơi ấm từ sau lưng bất ngờ ôm lấy cơ thể run rẩy của cậu.
- Why are you trying so hard to act tough? I'm here for you, so use me.
(Sao em cứ tỏ ra mạnh mẽ như vậy để làm gì? Có anh ở đây, hãy sử dụng anh đi.)
- I've even turned to drugs to try and forget it, so what can you do to help me forget?
(Em đã dùng tới cả thuốc phiện để cố gắng quên đi nó, anh có thể làm gì để em quên nó đây?)
- If you can't forget, then let me be the only memory left. I'll kick those worthless guys out of your mind, and you'll only be able to remember me, my male muse
(Nếu em không thể quên, hãy để anh trở thành ký ức duy nhất còn lại. Anh sẽ đá văng những kẻ tồi tệ đó khỏi tâm trí em, để em chỉ còn nhớ về anh mà thôi, chàng thơ của anh)
- Then go ahead, try to kick those damned bastards out of your mind, my sweet killer.
(Vậy thử đi, thử đá văng những tên khốn chết tiệt đó ra khỏi trí nhớ của em đi, kẻ giết người ngọt ngào của em.)
- If that's what you need, I'm ready to become the bad guy without waiting for you to be of age.
(Nếu đó là thứ em cần, anh sẳn sàng biến thành thằng tồi, chẳng chờ em đủ tuổi.)
Hơi nước từ vòi sen cuốn lấy không gian, làm cho mọi thứ trở nên mờ ảo, nhưng giữa cái mờ ấy, sự hiện diện của Naravit và Tangsakyuen lại càng rõ ràng hơn bao giờ hết. Naravit cảm nhận được nhịp tim của Tangsakyuen đập mạnh mẽ, hòa cùng nhịp đập của chính mình, như hai tâm hồn giao thoa trong một khúc nhạc du dương.
Môi Naravit bắt đầu di chuyển, những nụ hôn của anh dần dần lan tỏa khắp cơ thể Tangsakyuen, từ cổ xuống đến bả vai, nơi làn da cậu mịn màng và ướt át. Mỗi lần chạm đều chứa đựng sự dịu dàng và đam mê, khiến Tangsakyuen không thể kiềm chế được, hơi bắt đầu trở nên gấp gáp. Cậu nhắm chặt mắt lại, tận hưởng cảm giác cuốn hút này, cảm giác như mọi lo âu đều tan biến, chỉ còn lại khoảnh khắc trọn vẹn giữa cậu và anh.
Naravit để lại trên cổ cậu nhưng vết hôn đỏ thẫm, Tangsakyuen kéo anh lại gần hơn, như muốn hòa quyện cả hai thành một. Kéo anh lại đối diện với mình, Naravit không thể cưỡng lại sức hút từ cậu, anh lướt nhẹ đôi môi trên làn da mượt mà của Tangsakyuen, rồi dừng lại ở đôi môi đỏ mọng.
Một nụ hôn ấm áp, ướt át, chứa đựng tất cả những cảm xúc mà anh không thể diễn đạt thành lời. Naravit nhanh chóng khám phá bờ môi xinh xắn và khấy đảo khuôn miệng của Tangsakyuen, như muốn nuốt hết mật ngọt ở đó.
Rời đôi môi xinh xắn đã có chút sưng đỏ, anh bắt đầu khám phá từng centimet trên cơ thể xinh đẹp của cậu. Tay anh trêu đùa với nhụy hoa xinh đẹp trên ngực cậu đến khi chúng có chút sưng lên, sau đó anh nhẹ nhàng ngậm lấy nó, như muốn được uống thứ mật ngọt từ nó. Tangsakyuen khẽ rùng mình vì cảm nhận mới lạ, cậu ngửa cổ lên thở dốc ôm lấy miệng mình muốn kìm nén âm thanh rên rỉ.
- Đừng kìm nén nó, để anh nghe giọng em nào, Tang...
Naravit thì thầm, kéo tay Tangsakyuen xuống, anh muốn nghe những âm thanh ngọt ngào từ cậu. Anh tiếp tục trêu đùa với nhụy hoa ở ngực cậu, tay vuốt nhẹ từ cổ xuống lưng cậu, sau đó vỗ nhẹ vào bờ mông đầy đặn. Tay anh thăm dò huyệt động xinh đẹp bên dưới của cậu, anh cho một ngón tay vào huyệt động đang thắt chặt của cậu, Tangsakyuen rùng mình rên nhẹ vì sự xâm nhập.
- Ưm...ưm Khun Nara
- Anh đây bé con, thả lòng ra nào...
- Ưm..trướng quá...
- Ngoan nào...
Naravit nhẹ nhàng an ủi, anh chồm người dậy hôn lấy bờ môi ướt át của Tangsakyuen. Bàn tay bên dưới không ngừng luận động ra vào tiểu động chật hẹp. Anh tiếc nuối rời đôi môi nóng bỏng của Tangsakyuen ra, để cậu có thể hít thở. Anh tiếp tục cho thêm ngón tay vào tiểu động mà khấy đảo bên trong.
- Khun Nara, nhanh quá...đợi một chút có gì đó lạ lắm...
- Đừng lo bé con, cứ ra đi...
- Ưmmm....
Tangsakyuen rùng mình, rên khẽ một tiếng, mật ngọt màu trắng đục chảy xuống sàn nhà. Mùi hương ngọt ngào càng làm Naravit rạo rực. Anh xoay người cậu lại, giải thoát cho thứ chật cứng bên dưới mình.
Tangsakyuen chống tay lên của kính đã trở nên mờ ảo do hơi nước, ôm lấy cánh tay săn chắc của Naravit đang giữ lấy vai mình. Naravit lúc này từ từ đưa thứ nóng hổi đó vào tiểu động xinh đẹp của Tangsakyuen.
Tangsakyuen rùng mình vì sự xâm nhập, cơ thể cậu phản ứng lại từng cử động của Naravit. Cảm giác nóng bỏng khiến cậu ngửa cổ lên, hít thở gấp gáp và trong khoảnh khắc đó, tất cả mọi thứ xung quanh dường như biến mất. Cảm xúc hòa quyện, cậu cảm thấy như họ là một phần không thể tách rời, những mảnh ghép hoàn hảo trong một bức tranh sống động.
- Khun Nara...nó to quá
Giọng nói của cậu tràn ngập sự bối rối, nhưng lại mang theo một thứ khát khao khó nói thành lời. Naravit thì thầm, tay vẫn khéo léo đưa vào bên trong, dịu dàng nhưng đầy mạnh mẽ, tạo ra những cơn sóng mới mẻ trong cơ thể Tangsakyuen.
- Đừng lo, anh không để em bị thương đâu. Thả lỏng chút đi Tang...
Naravit thúc mạnh, Tangsakyuen cong người cảm nhận bên trong mình chật cứng. Cậu rùng mình rên lên những âm thanh đứt quãng. Anh tiếp tục di chuyển, nhịp điệu của họ hòa quyện, dồn dập nhưng lại mang đến cảm giác như đang khiêu vũ dưới không gian mờ ảo của phòng tắm.
Cơ thể Tangsakyuen trở nên nhạy cảm, mỗi lần chạm đều tạo ra những phản ứng đầy kích thích. Cậu không thể kìm nén, những âm thanh thoát ra từ đôi môi mình trở thành những lời thì thầm của sự thỏa mãn. Mắt Naravit chú ý tới từng cử động, mỗi rung động của Tangsakyuen. Anh đan bàn tay mình vào bàn tay mềm mại của Tangsakyuen, giữ chặt cậu như không muốn cậu chạy thoát.
- Khun Nara...ưm...
Giọng nói của Tangsakyuen vang lên, thấp thoáng trong không gian đầy hơi nước, mang theo sự mê hoặc. Cậu không thể kiềm chế được bản thân, cơ thể phản ứng tự nhiên với mỗi cú thúc của Naravit. Mặt cậu đỏ bừng, hơi thở trở nên gấp gáp hơn khi từng nhịp chuyển động của Naravit như một bản nhạc êm đềm nhưng đầy sức sống.
Naravit nhận thấy cơ thể Tangsakyuen đang từ từ thả lỏng, khi thấy cậu dần quen với từng nhịp điệu của họ. Anh hạ thấp người, hôn nhẹ lên vai cậu, để lại những vệt nước ấm áp trên làn da ẩm ướt.
- Anh đây, bé con...
Cậu kéo Naravit lại gần hơn, như một phản xạ tự nhiên, hai cơ thể dính chặt vào nhau trong từng cử động. Cảm giác nóng bỏng từ cơ thể của Naravit truyền vào Tangsakyuen, khiến cậu muốn hòa quyện mọi thứ thành một. Đó là một cảm giác ngọt ngào và mãnh liệt, như họ đang tạo ra một thế giới riêng, không ai khác ngoài hai người.
Mỗi chuyển động, mỗi cái chạm đều là một lời hứa, một khát khao được thỏa mãn. Naravit không ngừng khám phá từng phần của Tangsakyuen, từ làn da mịn màng đến những điểm nhạy cảm, khiến cậu không thể không rên lên trong sự thỏa mãn.
Khi sự cuồng nhiệt lên đến đỉnh điểm, cả hai cùng nhau rơi vào một cơn sóng mạnh mẽ, như những vì sao va chạm giữa bầu trời đêm. Âm thanh của dòng nước chảy hòa cùng những tiếng thở hổn hển, tạo nên một bản hòa ca đầy say đắm.
- Shall we continue in bed, sweetheart...
(Chúng ta tiếp tục trên giường nhé, em yêu...)
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro