Mai Vang May Do
THO XUAN
MinhTam suu tam
Minh Chon che ban ebook
Hoằng truyền kinh Diệu Pháp
Trải gót khắp mười phương
Xuân về bên quán trọ
Chạnh nhớ người cố hương
HT. Trí Quảng
Hoa khoe vạt nắng lưng trời
Môi chim ngậm gió vỗ lời ngân vang
Mùa ơi nhịp chuyển cung đàn
Ngân rung giai điệu mượt làn thơ xuân
Thích Pháp Châu
THƯỜNG XUÂN
Kìa em hoa rụng rơi tàn
Lại trăm hoa nở lúc sang xuân này
Giữa thiên diễn cuộc vần xoay
Vẫn nguyên vẹn sắc hương đầy trổ bông.
Thường xuân hằng hữu nơi lòng
Nên em thanh thản cười thong dong vì
Xuân đất trời đến rồi đi
Nhưng còn lại đó diệu kỳ tâm xuân
Hoa tình vẫn ngát rộ bừng
Bốn mùa diệu dụng cùng hưng phấn về
Bất cứ đâu cũng là quê
Đâu không là chốn bồ đề tâm ca?
Tâm Nhiên
HƯƠNG XUÂN
Lần tay em đếm tuổi
Mới đó đã chín rồi
Soi gương nhìn chợt lớn
Trong nhà chiều ba mươi
Vui sao mùa xuân đến
Em được mẹ cho quà
Hương trầm bay khói toả
Nhạc ngày xuân thiết tha
Ước gì xuân tới mãi
Cho nội ngoại sum vầy
Cùng đùa trong nắng ấm
Như gió đùa trên cây
Hoàng Hạ Miên
Nụ cười Di lặc viên xuân
Cõi tâm vô ngại trong ngần sắc không
Bến bờ tan hợp nhẹ trôi
Ta đi thanh thản bên đồi tâm linh
Huỳnh mai lấp lánh xuân thièn thiền
Tràn lan khắp cõi như nhiên tâm hồn
Huyền Lan
Xuân về xuân ở xuân đi
Đi là đi biệt là khi chưa về
Bùi Giáng
Ta thức giữa vo minh
Nghe đá gọi tên mình
Lâng lâng tìm nhịp thở
Bốn bề vẫn lặng thinh
TIẾNG GỌI MÙA XUAN
Tiếng chim hót mừng xuân
Tiếng chào người quen thân
Năm qua chưa tròn vẹn
Nay nghĩa tình thâm ân
*Tiếng gió mừng yến oanh
Tiếng thơ mừng cành xanh
Đời nở hoa cuộc sống
Tiếng mời gọi hiền lành
*Tiếng lòng bạn gần xa
Cũng như ai với ta
Cách ngăn theo dòng chảy
Thuyền bến đợi giao hoà
*Tiếng ai hò nắng sớm
Tiếng hát đồng lúa thơm
Xuân đi và xuân đến
Dư hương xuân vẫn còn
Diệu Anh
Cây vườn nào biết người đi vắng
Xuân sang lại nở đoá hoa xưa
Nguyễn Vân Hân
Ngày xuân thật êm đềm
Chân em từng bước êm
Sân chùa vàng nắng đẹp
Anh bỡ ngỡ bên thềm
*Khói trầm hương dìu dịu
Màu áo lam em hiền
Hạt dưa như son đỏ
Môi đào hồng tươi thêm
*Nụ mai tay nhẹ hái
Gió bay tóc em mềm
Hồn nhiên em cười mãi
Sáng ngời đôi mắt tiên
*Anh bồi hồi ngây ngất
Yêu xuân và yêu em
Mùa xuân anh tìm thấy
Trọn trong em đó em
Tôn Nữ Thanh Yên
Xuân đến nghĩa là xuân đã đi
Xuân còn non nghĩa là xuân đã già
Mà xuân hết là đời ta cũng chết
Xuân Diệu
Niềm vui thức dậy giữa bình minh
Chào một trời xuân đến với mình
Đã tắt chiều xưa mưa gió lạnh
Bừng như nắng mới nước non xanh
Nghiên cành mai nở hương trinh bạch
Lắng tiếng chuông hoà nhạc thuỷ tinh
Rộn rã dòng đời hoa thế kỷ
Tình xuân giục giã bước đăng trình
Song Nguyên
Lặng lẽ nàng xuân phát áo hồng
Trời còn một chút lạnh cuối đông
Mai đào e ấp cười trong nắng
Giây phút nàng thơ phải chạnh lòng
Mặt hồ gợn sóng gió lướt qua
Dáng ai thấp thoáng bóng mây xa
Mùa xuân đâu chỉ riêng tôi thấy
Rộn rã trong lòng một khúc ca
Thanh Trà
NGỌT NGÀO
Đoá hồng nhung nở nụ cười
Gió xuân hôn nhẹ, làn môi hương nồng
Sắc chiều gọi nét thanh tân
Vườn hồng đầy những bướm ong tựu về
Nguyễn Minh
LƯU CHUYỂN
Mùa xuân về nắng ấm
Vườn xuân đầy muôn hoa
Ngày tháng lại qua
Dòng đời lưu chuyển
Hãy chúc nhau một mùa xuân miên viễn
Hay tặng nhau một nụ cười thánh thiện
Một cái nhìn trong vạntiếng yêu thương
Nếu ta biết nhậndiện chơn như
Chơn như của bông hoa
Chơn như của chiếc lá
Và của cả buồn vui trong thực tại
Nhìn hoa nở nhìn lá rơi
Ta thấy cả đất trời lưu chuyển
Hương ngọc lan thoáng nhẹ tâm tình
Sắc mai vàng trong gió khẻ lung linh
Ta lại thấy mùa xuân đang hiện hữu
Như Nhẫn
ĐÓN MỪNG XUÂN
Năm mới lại về rộn khắp nơi
Trời xanh gió nhẹ lá vàng rơi
Vườn xuân tươi thắm hoa đua nở
Rực rỡ muôn màu đón nắng mai
Xuân đến rồi đi chẳng nói năng
Đời như điện chớp giữa chiều đông
Trăm năm ví thể làn sương khói
Suy thịnh bao phen cũng hoá không
Diệu pháp thậm thâm chẳng nghĩ bàn
Đạo vàng cao cả gắng bền gan
Từ bi trí tuệ hằng soi sáng
Nguyện trọn tâm thành giải nghiệp oan
Chiếc lá mùa thu vàng sắc nắng
Một chiều đậu xuống cõi hư vô
Nhưng rồi một sớm mùa xuân mới
Chiếc lá trên cành lại non tơ
Tiến Thảo
CHỚM XUÂN
Rón rén nàng xuân đã đến gần
Trời xanh yến dệt gió bâng khuâng
Đong đưa tóc liễu hong màu biếc
Chúm chiếm giò lan điểm sắc ngần
Cánh hỏn sương phơi hồng yểu điệu
Chồi tơ móc gọi cúc thanh tân
Rạt rào nhựa chuyên rcây xanh lộc
Lồng lộng hồn thơ cánh nhẹ lâng
Thach Trung
ĐÓN XUÂN
Từng hạt sương về lấp lánh sao
Thềm mai rạng rỡ đón xuân vào
Thuyền hoa thế kỷ xanh dòng đổ
Tiếng ngọc thời gian ấm nhịp trao
Đếm mộng mộng đầy tranh lá thắm
Hỏi lòng lòng nhẹ thức mây cao
Hồi chuông thiêng điểm mừng năm mới
Ba cõi non sông mỡ ngõ chào
Điền Đăng
Kim cang chánh thể hiện rõ ràng
Cảnh vật muôn vàng bát nhã thông
Bặt lối lại qua muôn niệm thoát
Am dương đất trống lý toàn bày
Gáy sáng gà cây trong nẻo vắng
Mừng xuân gái đá ra động phòng
Đáy hồ rồng vẫy vui vô hạn
Đưa tiễn gió xuân một lò trầm
TS.Tiếu An
Trời đất liếc trông chừ sao thênh thang
Chống gậy chơi rong chừ phương ngoại phương
Hoặc cao cao chừ mây đỉnh núi
Hoặc sâu sâu chừ nước trùng dương
TT.Thượng Sĩ
Công phu chưa đến chổ vuông tròn
Hằng tựa lan can luống lo âu
Hôm nay là ba mai lại bốn
Tuyết sương dể đến phủ lên đầu
Tuyết Đậu Duy Công
Núi xuân chồng chất xanh
Nước xuân lóng lánh biếc
Thêng thang bầu trời không
Đứng riêng trong mù tột
Tuyết Đậu Trùng Hiển
Chưa rõ nguồn tâm trãi mấy xuân
Thương thay mê mãi luống bâng khuâng
Cửa không đã lắm người đạt đạo
Riêng kẻ thô hèn mãi phong trần
Viết lá thư này từ cha mẹ
Nguyện thông đại pháp báo từ ân
Không nên rơi lệ nhiều thương nhớ
Xem tợ buổi đầu conkhông thân
TS. Động Sơn
Gió xuân lay nhè nhẹ
Hồn xuân bóng ngàn tre
Phố phường những chen chúc
Trời xuân ánh lập loè
HT.Nhật Quang
Tờ mờ sáng hôm nay
Hương xuân gọi hồn say
Người người vui vẻ tết
Rộn rã xinh lắm thay
...............
Cao nhơn ngồi chẳng động
Lò hương tàn trống không
Ra vào không lối khách
Ngơ ngát nắng mênh mông
......................
Oi tình xuân bất hoại
Ngàn xuân gió Như Lai
Mùa hành hương mở hội
Chuông chùa điểm then ngoài
Nhật Quang
MỘT MÙA ĐÔNG
Em ngồi bên khung cửa
Anh đứng dựa tường hoa
Nhìn nhau mà lệ ứa
Một ngày một cách xa
Mùa xuân có hoa đào
Mùa hè có chim cu
Mùa thu có trăng sáng
Mùa đông có tuyết lạnh
TS.Đạo Nguyên
Ta còn để lại gì không
Đây là hoa nở mùa xuân
Kia là chim cu hót trên cành
Và nọ là lá thu vàng rụng
TS.Lương Khoan
Mùa xuân sương bạc lần lần
Cảnh xuân ai khéo góp phần điểm tô
Vầng trăng với đoá hoa mơ
Tùng Vĩ Ba Tiêu
HOA ĐÀO
Một đoá hoa đào khéo tốt tươi
Cách xuân mơn mởn thấy xuân cười
Đông phong ắt có tình chăng nữa
Kín tiển mùi hương dể động người
Động người hoa khéo tỏ tinh thần
Ít bởi vì hoa ít bởi xuân
Ri sử chim xanh đừng chuốc lối
Bù đai đã có khí hồng quân
Khí hồng quân hảy xá tài hoa
Chớ phụ xuân này chớ phụ hoa
Hoa có ý thì xuân có ý
Đâu đâu cũng một khí dương hoà
Nguyễn Trãi
TIẾC CẢNH
Lầu hồng có khách cầm xuân ở
Cầm ngọc tay ai dắng dõi thêm
Dắng dõi bên tai tiếng quảng huyền
Lòng xuân nhẫn động ắt khôn già
Nguyễn Trãi
Lang thang bước giữa chợ đời
Hồn thơ chợt khóc chợt cười nôn nao
Ngàn xuân hút bóng chiêm bao
Xuân qua còn tiếc mai đào làm chi
Đường trần đưa bước phân ly
Xót xa tiếng gió thầm thì hương đêm
Bóng trăng xưa vở bên thềm
Bây giờ sương lạnh ướt mềm lối qua
Nguyễn Lam Điền
Ngồi lại với nhau nhìn nhau tận mặt
Cố tìm cho ra một chút mùa xuân
Tuổi sáu mươi còn gì để mất
Còn gì đâu còn lại một tấm lòng
Có những lúc trò chuyện với hư không
Nghe giọng mình âm vang buồn xa lạ
Ta nghe ngu ngơ thấy bóng mình xiêu ngã
Một bình minh nhúc nhích giữa đường xuân
Trần Hoài
Mỗi năm hoa đào nở
Lại thấy ông đò già
Bày mực tàu giấy đỏ
Bên phố đông người qua
Bao nhiêu người thuê viết
Tấm tắc ngợi khen tài
Hoa tay thảo những nét
Như phượng múa rồng bay
Nhưng mỗi năm mỗi vắng
Người thuê viết nay đâu
Giấy đỏ buồn không thắm
Mực đọng trong nghiêng sầu
Ong đồ vẫn ngồi đấy
Qua đường không ai hay
Lá vàng rơi trên giấy
Ngoài trời mưa bụi bay
Năm nay hoa đào nở
Không thấy ông đồ xưa
Những người muôn năm cũ
Hồn ở đâu bây giờ
Vũ Đình Liên
THƯ PHÁP MỪNG XUÂN
Công đức tổ tiên ngàn năm thịnh
Hiếu hiền con cháu vạn đời vinh
Thiên tăng tuế nguyệt nhân tăng thọ
Xuân mãn càng khôn phúc mãn đường
Tân niên tân phúc tân phú quý
Tấn tài tấn lộc tấn bình an
Mùa xuân hoa nở khắp quê hương
Phúc đức an khang đến mọi nhà
Tử hiếu song thân lạc
Gia hoà vạn sự thành
Niên niên như ý xuân
Tuế tuế bình an nhật
Đa phúc đa thọ đa phú quý
Đắc tài đắc lộc đắc nhân tâm
Xuân đáo bình an tài lộc đến
Mai khai phú quý lộc quyền lai
Chúc cho cha được thanh nhan
Cầu cho mẹ được an khang tuổi già
Tân niên niên kiết tường vạn phúc
Xuân thịnh vượng đắc thọ toàn gia
Tân xuân vạn hạnh
Hoa khai phú quý
Nghinh xuân tiếp phước
Kim ngân tài lộc vượng
Ngọc bửu phước thọ toàn
Phúc mãn đường niên tăng phú quý
Đức lưu phương nhật tiến vinh hoa
Thời đáo hưng long phúc thọ hội
Vận phùng phát đạt lộc tái sinh
Người trồng cây lộc người chơi
Ta trồng cây đức để đời mai sau
Bách hỷ lâm môn tài lợi tiến
Tân niên phúc thọ đáo bình an
Xuân đa kiết khánh
Hạ bảo bình an
Thu tấn vinh hoa
Đông nghinh bá phúc
Nếu chẳng một phen sương giá buốt
Hoa mai đâu dể ngửi mùi hương
Mừng tết đến gia đình vui sum họp
Đón xuân về con cháu sống bình an
Chúc tết đến trăm điều như ý
Mừng xuân sang vạn sự thành công
Ngày xuân hạnh phúc bình an đến
Năm mới vinh hoa phú quý về
Phước như đông hải
Thọ tợ nam sơn
Xuân về khắp chốn hoa mai nở
Hạ đến đầu non lan tươi thắm
Thu tới muôn nơi cúc nở vàng
Đông sang đôi chỗ tuyết trắng rơi
Xin gỡi cành đào vườn quê mẹ
Ong đồ lạc xứ thảo thơ xuân
Phú quý toàn gia do đắc phước
Bình an nhị tự tự thiên kim
=======================
Lộc biếc mai vàng xuân hạnh phúc
Đời vui sức khoẻ tết an khang
Chiều ba mươi nợ reó tít mù, co cẳng đạp thằng Bần ra cửa
Sáng mồng một rượu say tuý luý, giơ tay bồng ông Phúc vào nhà
Nguyễn Công Trứ
Tối ba mươi khép cánh càn khôn, ních chặt lại kẻo ma vương đưa quỷ tới
Sáng mồng một lỏng then tạo hoá, mở toang ra cho thiếu nữ rước xuân vào
Hồ Xuân Hương
NẮNG HỒI SINH
Mắt ngời hạt nắng thơ ngây
Trời xanh sắc biếc, xanh cây xuân thì
Có em hiền dịu nhu mì
Yêu thương san sẽ, tỉnh mê bồng bềnh
Nắng leo đồi núi chênh vênh
Gió mây tao ngộ, thác ghềnh ruổi rong
Có em vàng đá tương phùng
Vần xoay số phận tận cùng bể dâu
U huyền mở mắt chiêm bao
Bình minh đưa nắng bắt cầu hồi sinh
Đi về chung một bóng hình
Tiễn chào ngày cũ đón tình xuân sang
Liên Thao
XUÂN SANG
Cánh én nhẹ nhàng lướt dọc ngang
Mưa xuân lất phất ở trên đàng...
Đôi buớm chập chờn bên chậu quất...
Trước sân rực rỡ ánh mai vàng
Võ Thị Mai Khánh
NIỀM XUÂN
Chiều xuân gieo ánh nắng vàng
Niềm vui hạnh ngộ ngút ngàn rừng cây
Non cao sương phủ lên đầy
Hương xuân thoang thoảng vơi đầy tháng năm
Tiếng chim thánh thoát cung đàn
Để cho chiếc lá mênh mang đất trời
Thuyền từ bát nhã ra khơi
Nở hoa trí tuệ cho đời thong dong
Nguyên Nam
Chiều Xuân
Có chút nắng vàng vương ngoài ngõ
Xôn xao cành lá, gió rong chơi
Chiều xuân thong thả nghe chuông đổ
Suy ngẫm riêng chung chuyện ở đời
Phan Thiếu Anh
HỒNG
Mỗi cánh hoa thơm mỗi nét xuân
Lời châu tiếng ngọc ý tưng bừng
Trào dâng nhựa sống thơ đoàn tụ
Xuân chín hoa thơm nhạc ửng hồng
Hạnh Phương
HOA TÂM
Khi lòng mình nở đoá hoa tươi
Khắp cả trần gian bổng rạng ngời
Lóng lánh mặt trời hồng ngọc tỏa
Lung linh vầng nguyệt biếc tròn ngôi
Trùng dương dào dạt ngàn con sóng
Mặt đất thân thương vạn kiếp người
Mới biết hồn thơ ươm một đoá
Xôn xao hương lịm ngát phương trời
Hạnh Phương
XUÂN
Rượu cũ nhớ người cũ
Rót mừng nhau xuân về
Lặng lẽ một màu lá
Thơm vào đáy mắt môi
......................................................
Nữa đêm nằm nhớ bạn
Nghe xuân qua trước thềm
Thắp đôi hàng cỏ mượt
Xanh một bờ tháng giêng
Phạm Văn Phương
XUÂN QUÊ
......Xuân mặc áo phù sa
Theo dòng đời mê mãi
Bước qua ngày thơ dại
Chiều lá buồn rưng rưng
........ Vẫn thương ngày lưng trâu
Thơm lừng mùi hoa cỏ
Cánh diều chia ngọn gió
Chở mùa xuân bay cao....
Phan Thành Minh
MẸ VÀ XUÂN
Mùa xuân này về ở bên mẹ thôi
Mẹ đang ốm vầng trăng con thao thức
Đêm bâng khuâng hồn thơ con day dứt
Sóng dâng trào tóc trắng suối mây bay
(...)Mùa xuân về cái tuổi cũng sang trang
Bao mưa nắng gõ đời con hối hả
Đêm trừ tịch cháu con về sum họp
Xuân trở mình dào dạt vỡ thời gian
Lê Bá Duy
NIỀM RIÊNG PHỐ CỔ
Bao lần én liệng
Trời xa
Bao lần cháy nỗi thiết tha
Nhớ người
Bao lần hoa nở
Biết cười
Niềm riêng phố cổ nghe
thời gian trôi
CHÚT QUẢ THẢO NGUYÊN
Tóc mây
Mười sáu xuân thì
Sân trường, áo trắng, vu quy em
Và...
Mai về bên ấy người ta
Gió xuân thấm lạnh chút quà
Thảo nguyên
Nguyễn Miên Thương
HỢP XUÂN
Hồn soi chếch lửa rọi giao thừa
Động, tĩnh lùa vào giấc đổi màu
Hư , Thực sự đời pha bóng ảo
Gạn lòng hớp nữa ngụm xuân khuây
Mã Nhược Mai
Không tu :thấy sóng bỏ chèo
Có tu, lướt sóng- lên đèo thong thong
Không tu: nhìn cạn, hiểu nông
Có tu: nhìn rộng hiểu thông sự tình
Không tu,Tâm nhiễm "bùn sình"
Có tu biến đổi tâm mình trắng trong
Trung Thành Đạo
TỰ CHÚC TẾT
Giao thừa cầm bút chúc cho ta
Cuộc sống hồn nhiên như lá hoa....
Những chuyện buồn đau không đọng lại
Bao điều buốt giá chóng trôi qua!
Tâm hồn nghệ sĩ càng thêm sáng
Ngòi bút thi nhân mới chẳng tà...
Năm mới hết lao đao lận đận,
Lòng nhân vẫn thắm mãi không nhoà!
Trí Nhân
TRỰC ĐẠO
Từ ngày quán niệm bão giông
Là ngày ngộ
Kiếp long đong nghiệp đời
Càn khôn vây chữ luân hồi
Nhiệm màu thay cổ máy trời trả- vay
Như nhiên giữa cuộc tỉnh say
Dụng chơn trực đạo
Tâm khai duyên thiền!
Võ Khoa Châu
LẠC QUAN
Việc gì đến tất nhiên phải đến
Việc gì qua rồi nó sẽ đi qua
Níu kéo đuổi xua chỉ khổ rầy rà
Khiến cuộc sống mất đi niềm
thanh thản
Hồ Văn Hùng
PHẬT QUỐC CHIÊM BAO
Con gặp mẹ,bông sen vàng hương toả
Mẹ dịu hiền ánh mắt sáng bao la
Trên tay mẹ nâng niu cành nhân ái
Giọng từ bi qua tiếng niệm
Nam mô....
Lâm Vũ Thuý
Đêm xuân trăng sáng bầu trời
Gió đưa thoảng thảng một mùi trầm hương
Chuông chùa vang tiếng yêu thương
Lòng con nhớ mẹ dặm trường xót xa
Hà Hoà
Ý XUÂN
Sáng nay trời đã vào xuân
Lên chùa lễ Phật mênh mông nắng vàng
Nguyện cầu hết thảy chúng sanh
Nở hoa trí tuệ, gieo mầm từ bi
Thương nhau chín bỏ làm mười
Cho cây hạnh phúc nối cành yêu thương
Mười phương xin gởi nụ cười
Đoá hoa giác ngộ rạng ngời chân tâm
*****
Ý XUÂN
Thấp thoáng én về báo tiết sang
Trước sân cành điểm nụ mai vàng
Dưới thềm tiễn cựu đông còn luyến
Ngoài ngõ nghinh tân Tết ngập tràn
Đón hạnh nam thanh cười rạng rỡ
Bén duyên nữ tú mắt mơ màng
Lung linh sương sớm vờn hoa nắng
Theo gió hương xuân thoảng nhẹ nhàng
Khang Thi
XUÂN CA
Thềm xuân thơm biếc cúc vàng
Đường xuân thong thả mơ màng dáng xuân
Ai thấp thoáng nẻo gian truân
Dừng chân bên khóm hoa xuân thanh bình
Nguyễn Tấn Thái
Bao mấy rừng Huỳnh tin xuân sớm
Tung bay trước gió ngọc ngàn cây
Lê Thánh Tông
1 NGỌC ĐIỂM CHỜ XUÂN
Chiếc lá chiều đông lặng lẽ rơi
Cành cây trơ trụi nụ đâm chồi
Thắm tươi dần thế cho tàn úa
Ngọc điểm chờ em điểm ngọc rồi.
2 MAI THEO XUÂN VỀ
Theo gói đông về với cố nhân
Cùng nhau hội ngộ đã bao lần
Dáng xưa dẫu nắng sương gầy guộc
Một sớm em cười thắm ý xuân.
3 XUÂN
Em về thiên hạ tưng bừng đón
Tươi thắm hoàng mai nụ nở đầy
Mai mốt em đi hoa rụng hết
Hư vô để lại gốc mai gầy
Nguyễn Khuê
NGƯỜI VỀ
Sực nhớ rằng đây rừng núi thẳm
Là quê thân thiết biết bao chừng
CA DAO
Biển dâu sực tỉnh giang hà
Còn thơ nguyên mộng sau tà áo xanh
KHAI BÚT ĐẦU NĂM
Tết này, gần nước lại xa nhà,
Khai bút đầu năm, ta với ta,
Thuở trước, chàng trai đi hái lộc,
Ngày nay, lão trượng dạo xem hoa.
Xứ người, nghiêng cứu thời niên thiếu,
Quê mẹ, an cư lúc tuổi già.
Gởi bạn đôi vần từ đất Bắc,
Chào xuân, gà gáy lúc hoan ca.
Trần Văn Khê
Kính Hoạ
Đón tết năm nay ở nước nhà,
Bác ra Hà Nội thủ đô ta.
Nhớ thời son trẻ tài đương nụ,
Mừng buổi già nua trí rộ hoa.
Vinh nghiệp giáo sư hồi tại chức,
Phương danh học giả lúc về già.
Năm châu đạo nhạc mong truyền bá,
Thế giới ai người chẳng ngợi ca
Nguyễn Quảng Tuân
Kính Hoạ
Đi quẩn quanh rồi trở lại nhà,
Sáu mươi năm lẽ chạnh hồn ta.
Dấu xưa chừng đã vùi sương tuyết,
Nền cũ nay đà rợp bóng hoa.
Mấy thuở tung hoành vương chí trẻ,
Một thời oanh liệt quản thân già.
Xuân nay sum hợp tràn nam bắc
Nắn phím tơ lòng trỗi khúc ca.
Đỗ Hồng Ngọc
Phụng Hoạ
Bốn biển năm châu chỉ một nhà,
Hơi mô nghĩ ngợi bận lòng ta,
Sách đàn chung gánh, tình thêm đẹp,
Tơ trúc truyền đời, gấm điểm hoa.
Hương sắc xin nhường tài bạn trẻ,
Thân tâm nguyện giữ phận ông già.
Long Thành đối bóng mơ xuân cũ,
Thấp thoáng bên rèm "cầm giả ca".
Phú Xuân
CHIẾC LÁ CUỐI NĂM
Lòng hư vô mà chiều cuối năm
Chân đi theo lối lá rơi vàng
Oi gió đời ta sao chẳng lặng
Vẫn ngữa nghiêng hoài chiếc lá khô
*Một xác phàm thôi sao nặng quá
Nặng cả hai vai một cuộc đời
Muốn gánh giùm em niềm tuyệt vọng
Nhưng vết thương không chia được cho người
*Bạn cũ gọi về trong trí nhớ
Lá vẫn bay và ta cuối năm
Đôi mắt nhung đen hàng lệ nhỏ
Thì thôi, lá chọn đất ân cần
Lữ Kiều
Oi ngọn lửa huyền vi....
Thế giới ba nghìn phút giây ngơ ngác
Từ cõi vô minh
Hướng về cực lạc
Vần điệu của thi nhân chỉ còn là rơm rác
Và chỉ nguyện được là rơm rác
Thơ cháy lên theo với lời kinh
Tụng cho nhân loại hoà bình
Trước sau bền vững tình huynh đệ này
Vũ Hoàng Chương
Chúng ta đang chơi trò nội tâm
Tạo dựng tương lai bằng chính phút giây này
John Lennon
MAI CHUA VOI QUE HUONG
Quê tôi có gió bốn mùa
Có trăng giữa tháng có chùa quanh năm
Chuông hôm gió sớm trăng rằm
Chỉ thanh đạm thế ,âm thầm thế thôi
Mai này tôi bỏ quê tôi
Bỏ trăng bỏ gió chao ôi bỏ chùa
Đem thân lưu lạc xứ người
Cây đa bến cũ con đò năm xưa
Nguyễn Bính
Đầu làng có một cây đa
Cuối làng cây thị đàng xa ngôi chùa
Dù ai đi sớm về trưa
Xin dừng nghĩ bóng dưới ngôi chùa này
Chùa làng dựng ở xóm côi
Sớm khuya hai buổi nghe hồi chuông ngân
Rủ nhau xuống bể mò cua
Lên non bẻ củi vào chùa nghe kinh
Làng tôi nhỏ bé xinh xinh
Chung quanh có luỹ tre xanh rườm rà
Trong làng san sát nốc nhà
Đình làng lợp ngói có vài cây cau
Chùa làng rêu phủ mái nâu
Dân làng thờ cúng để cầu bình an
Ca dao VN
Chùa đứng hiền lành từ thuở xưa
Hồng danh gởi gấm tự bao giờ
Tổ tiên cố ý bao năm tháng
Nối tiếp không ngừng lớp tuổi thơ
Huyền Không-Ngày vui dân tộc
Dân tôi tươi mát đón gió lành
Khắp chùa ngào ngạt ánh trăng thanh
Nhìn lên tượng Phạt hương trầm toả
Ap ủ dân lành mọi mái tranh
Đem tiếng chuông lấp cả tiếng trần
Đem tiếng giác hoà tan tiếng vọng
Tất cả tiếng là tiếng hồng chung thấu triệt
Tất cả thinh là thinh diệu pháp triều âm
Thấp thoáng đâu đây cảnh tượng làng
Có con đường đỏ chạy lang thang
Có hàng tre gọi hồn đất nước
Yên lặng chùa tôi ngập nắng vàng
Tôi nhớ làm sao những buổi chiều
Lời kinh giải thoát vọng cao siêu
Đây ngôi chùa cổ ngày hai buổi
Cầu nguyện dân làng sống mến yêu
Huyền Không - Nhớ Chùa
Chùa cũ người đi bao nhớ thương
Năm nao chưa khỏi bước tha hương
Hồn thơ ngây quá vui bằng mộng
Chân giẫm làng quê đã thuộc đường
'
Mái chùa hồn nước hồn non
Hồn dân tộc việt chon von mái chùa
Nước non thuận gió hoà mưa
Dân an nước thịnh mái chùa thêm xinh
Em ơi biết mấy là tình
Đi đâu ta cũng đinh ninh nhớ chùa
Tiếng chuông vượt núi len sông
Vào làng thức tỉnh dân nông ra đồng
Chuông không ngại ngày đêm mưa gió thổi
Chuông không vì sông núi bể đèo ngăn
Tiếng của chuông là bản thể xa xăm
Đây vọng lại mắy ngàn năm âm hưởng
Trúc Điệp- Tiếng chuông ngân
Nghe chuông phiền não tan mây khói
Y lặng thân an miệng mỉm cười
Hơi thở nương chuông về chánh niệm
Vườn tâm hoa tuệ nở muôn nơi
Nhất Hạnh
Nghìn hương thắp hết ngát đầy nhà
Làn nước hiu hiu gió lạnh qua
Dưới bóng đa già chùa vắng vẻ
Tiếng ve khơi động từ thu xa
Trần Nhân Tông
7-12-1258 16-11-1308
Biết đến bao giờ trở lại quê hương
Phân vân lòng đợi nhớ nhung về
Tang thương dù có bao nhiêu nữa
Cũng nguyện cho chùa khỏi tái tê
..............................................................................
Chuông vắng nơi nao nhớ lạ lùng
Ra đi ai chẳng nhớ chùa chung
Mái chùa che chở hồn dân tộc
Nếp sống muôn đời của tổ tông
Huyền Không
Muốn sống còn lâu phải hướng về
Gắn liền nếp sống với hương quê
Chung lưng bảo vệ ngôi chùa cổ
Bên mái đình xưa ruộng bốn bề
Huyền Không
Chùa đứng hiền lành tự thuở xưa
Hồn dân gởi gấm tự bao giờ
Tổ tiên bồi đắp qua năm tháng
Nối tiếp không ngừng lớp tuổi thơ
Huyền Không
Mai đây - xin giữ nụ cười
Cà sa đượm nét muôn đời pháp âm
Chùa xưa đá cỏ rêu phong
Đệ huynh vắng bóng
Trời đông ngậm ngùi
Bâng khuâng nét bút tiễn người
Cà sa xin giữ
Muôn đời pháp âm
Y Sa
Cỏ hoa đổi mới Tam toà
Thành xưa còn đó đâu là chùa xưa?
Cuộc đời dù nắng dù mưa,
Mùi hương chánh pháp gió đưa dịu dàng
Khuyết danh
THẦY CÔ
Dẫu mai đi mọi phương trời
Nhưng lời thầy dạy trọn đời khắc ghi
Thầy cô luôn là ngọn đèn soi sáng
Dẫn lối em đi đến những ước mơ
Phượng hồng treo giữa tiếng ve
Hành trình vạn nẻo vẫn nghe lời thầy
Cha mẹ cho em một hình hài
Thầy cô cho em một ngọn minh đăng rạng ngời
Thầy tôi là người lái đò
Còn tôi học trò như khách sang sông
Mai này quay bắc trở đông
Hồn tôi vẫn hướng về ông lái đò
BẠN BÈ
Một thuở kết giao tình mặc khách
Trăm năm giữ trọn nghĩa kim bằng
Lợi danh như bóng hoa chìm nỗi
Chỉ có tình thương để lại đời
Gởi vần thơ trao về bằng hữu
Với cả chân tình vạn thiết tha
Rằng ở phương này ta nhớ bạn
Nhạt nhoà con chữ giọt mưa sa
Tìm đâu cho thấy cố nhân
Lấy câu vận mệnh xoay vần nhớ thương
Thà rằng đơn chiếc một mình
Không cùng kẻ dại kết tình thâm giao
Bạn bè là kẻ tương thân
Khó khăn thuận lợi ân cần có nhau
Bạn bè là nghĩa trước sau
Tuổi thơ cho đến bạc đầu không phai
An cơm có canh tu hành có bạn
Đời không bạn là đời vô vị
Bạn giúp ta chia sẽ nỗi vui buồn
Triết Lý
Lấy trí tuệ làm sự nghiệp
Lấy tình thương làm lẽ sống
Xin chào nhau giữa con đường
Nụ cười phía trước miên trường phái sau
Bùi Giáng
Phú quý vinh hoa như mộng ảo
Sắc tài danh lợi tợ phù du
Thiện căn ở tại lòng ta
Chữ tâm kia mới bằng ba chữ tài
Có gì đẹp trên đời hơn thế
Người yêu người sống để yêu thương
Tố Hữu
Đường về khép bóng trần gian
Lợi danh gói một hành trang vô thường
Hồng trần muộn sự phù vân
An nhiên tự tại một chân tâm này
So với cái mênh mông của vũ trụ
Thì cái buồn của hạt bụi có ra chi
Thức dậy miệng miĩm cười
Hăm bốn giờ tinh khôi
Xin nguyện sống trọn vẹn
Mắt thương nhìn cuộc đời
Ta thoáng thấy thiên đường không mặc cả
Bến nước này xin rủ áo rong chơi
Như Thuỷ
Sợi tóc bạc đêm nằm rơi trên gối
Ta lặng nhìn thương tiếc mỗi xuân qua
Ta nay ở trọ trần gian
Trăm năm về chốn xa xăm cuối trời
Trịnh Công Sơn
Bây giờ ta lại dừng chân
Mà xem con tạo xoay vần cuộc chơi
Ngược xuôi nhớ nữa cung đàn
Ai đem quán trọ mà ngăn nẻo về
Tuệ Sy
Nghoảnh nhìn lại cuộc đời như giấc mộng
Được mất bại thành bổng chốc hoá hư không
Sầu cô hoạnh tung trời lên bắc đẩu
Dãi ngân hà tan tác bụi thu bay
Ta là kẻ rong chơi từ hỗn độn
Treo gót hài trên mái tóc xanh sương
Tuệ Sỹ
Quen biết đầy thiên hạ
Tri âm được mấy người'
Ta về rủ áo áo mây trôi
Gối trăng đánh giấc bên đồi dạ lan
Rằng xưa có gã từ quan
Lên non tìm động hoa cvàng ngủ say
Sống trong đời sống
Cần có một tấm lòng
Trịnh Công Sơn
Một chút sân hai chút giận lận đận
cả đời ri cũng khổ
Trăm điều xả ngàn điều bỏ thong dong
tấc dạ rứa mà vui
HT Thiện Siêu
Đường về khép bóng trần gian
Lợi danh gói một trần gian vô thường
Chơn thường nơi giả mộng
Niết bàn giữa sắc không
Vui buồn rồi cũng qua
Thành bại rồi cũng bỏ
Đến đây hai tay trắng
Trở về không vấn vương
Ai vui cùng hiện tại
Hạnh phúc mãi bên nhau
Có khi nhẫn để yeu thương
Có khi nhẫn để tìm đường lo toan
Có khi nhẫn để vẹn toàn
Có khi nhẫn để tránh tàn sát nhau
Khi tiếng niệm Di Đà
Vang vọng trong tâm ta
Từ bùn nhơ tham dục
Bừng nở đoá liên hoa
Khi mê bùn vẫn là bùn
Ngộ rồi mới biết trong bùn có sen
Giật mình tan cuộc trùng phùng
Tạc lên đá chẳng khô dòng bút lệ
Trời không nắng cũng không mưa
Chỉ hiu hiu rét cho vừa nhớ nhung
Ra đi khắp bốn phương trời
Tìm ai mõi gót muôn đời còn xa
Ta về gặp lại tình ta
Gót chân viễn vọng chỉ là phù vân
Viên Minh
Mắt sâu hút bóng thiên đàng
Một khung trời nhỏ lá vàng chợt bay
Người ngồi giữa cuộc đổi thay
Nghe sông núi cạn phút giây vô thường
Một chút tình để duy trì thế giới
Một chút tài để tô điểm càn khôn
Ví dầu ngày mai bể cạn
Thì đây viên ngọc sau cùng
Kết tinh một đời sóng gió
Dâng đời ở mé hư không
Thế là hết duyên đôi bờ ảm đạm
Thế là thôi thuyền tách bến phù sinh
Núi là núi sông là sông
Thiền là một tách trà nồng trên tay
Ơ đời muôn sự của chung
Hơn nhau một tiếng anh hùng mà thôi
Phút giây hư thực vô cùng thưc hư
Khóc ngàn năm không hết nghĩa đạo tình
Y Sa
Miếng cơm trắng mồ hôi tín thí
Mảnh y vàng nước mắt đàn na
Cứ để trăng tàn theo đêm xuống
Vướng víu chi cho nhọc hở tùng khô
Ta cứ ngở xuống trần chơi một chốc
Nào ngờ đâu ở mãi đến bây giờ
Đời người nào khác chi hoa
Sớm còn tối mất nở ra lại tàn
Bóng trúc quét sân trường chẳng động
Trần gian vẫn là mộng
Thực hư cũng là mộng
Say mộng hay tỉnh mộng
Vẫn là mộng mà thôi
Người về hong nắng lặng thinh
Hong kinh vô tự hong tình vô ngôn
Hư không còn có ngày mòn
Nguyện con vẫn giữ sắc son đời đời
Ta đã nguyện yêu trần gian nguyên vẹn
Hết tâm hồn đến hết cả da xương
Gần không giữ được người thương lại
Xa rồi tim vẫn đạp trong nhau
Bao nhiêu thương nhớ mình tôi chịu
Thức trắng đêm nay đủ bạc đầu
Thôi nhé ta về chung cuộc lữ
Buồn vui để mặc chút đăm chiêu
Y Sa
Tài cao phận thấp chí khí uất
Giang hồ mê chơi quên quê hương
Lộc hương = đốt nhang lễ Phật khấn trong chùa
xong đem về nhà cắm lên bàn thờ để
xua tan ám khí
Lộc hoa = một cành hoa cúng Phật hay một bông hoa
về cắm trong bình hoa bàn thờ tổ tiên
Lộc quả = xin trái cây trong chùa trái quýt kiết tường
Lộc gói = xin những bao lì xì đầu năm trong chùa
Lộc vay =vay tiền nơi các chổ thờ tự tín ngưỡng...
Lộc ăn = ăn bữa cơm đầu năm trong chùa
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro