Chương 10: Trò Chơi Quyền Lực
Sau khi giành lại một phần lợi thế từ tay tập đoàn Kỳ Lân, Thiên Dương vẫn không thể chủ quan. Lâm Đan biết rõ Trịnh Hạo sẽ không dễ dàng bỏ qua chuyện này. Và đúng như dự đoán, những đợt tấn công tiếp theo đến nhanh hơn cô tưởng.
Buổi sáng hôm đó, khi vừa bước vào văn phòng, cô nhận được báo cáo từ Lý Vi: "Giám đốc, có thông tin rằng một loạt nhà cung cấp của chúng ta đang bị ép ngừng hợp tác. Họ nói rằng có người đưa ra điều kiện tốt hơn và đe dọa nếu không rút lui, họ sẽ bị ảnh hưởng."
Lâm Đan cau mày. Rõ ràng, Trịnh Hạo đang dùng mọi thủ đoạn để đánh sập Thiên Dương.
"Gọi các nhà cung cấp đến gặp tôi. Tôi muốn nghe họ nói trực tiếp." Cô ra lệnh.
---
Buổi chiều, cuộc họp với các nhà cung cấp diễn ra trong không khí căng thẳng. Một số người lộ rõ vẻ lo lắng, một số khác thì tránh né ánh mắt của cô.
Một đại diện lên tiếng: "Giám đốc Lâm, thật ra chúng tôi không muốn làm vậy. Nhưng tập đoàn Kỳ Lân đã đưa ra điều kiện quá tốt. Họ cam kết mức giá cao hơn và những ưu đãi vượt xa những gì chúng tôi có thể từ chối."
Lâm Đan mỉm cười, nhưng ánh mắt sắc bén: "Vậy nếu tôi có thể đưa ra một điều kiện tốt hơn, các ông có sẵn sàng ở lại không?"
Mọi người nhìn nhau, có chút dao động.
Cô tiếp tục: "Kỳ Lân có thể đưa ra mức giá hấp dẫn, nhưng các ông có chắc họ sẽ giữ lời lâu dài? Một khi họ độc quyền thị trường, các ông có nghĩ họ sẽ tiếp tục ưu ái không?" Cô dừng lại, nhìn vào từng người. "Còn tôi, Thiên Dương luôn coi trọng sự hợp tác dài lâu. Tôi không chỉ đề nghị một mức giá cạnh tranh, mà còn cam kết một mối quan hệ bền vững, công bằng và minh bạch. Chọn đi, các ông muốn lợi ích trước mắt hay sự ổn định lâu dài?"
Những lời của cô khiến các nhà cung cấp suy nghĩ. Sau một hồi im lặng, họ lần lượt gật đầu.
"Chúng tôi hiểu rồi. Chúng tôi sẽ tiếp tục hợp tác với Thiên Dương."
Lâm Đan khẽ thở phào, nhưng cô biết đây chưa phải là hồi kết. Trịnh Hạo sẽ không dừng lại.
---
Tối hôm đó, Thiên Vũ đến tìm cô.
"Anh nghe nói em đã xoay chuyển tình thế một lần nữa. Không bất ngờ chút nào." Anh cười nhẹ.
Cô mệt mỏi tựa lưng vào ghế, nhìn anh: "Nhưng trận chiến vẫn chưa kết thúc. Em có linh cảm Trịnh Hạo sẽ ra tay mạnh hơn nữa."
Thiên Vũ nhìn cô chăm chú: "Em có muốn anh giúp không?"
Lâm Đan lắc đầu: "Không. Em muốn tự mình giải quyết chuyện này. Nhưng... nếu em cần anh, anh sẽ ở đó chứ?"
Anh mỉm cười, ánh mắt dịu dàng: "Anh luôn ở đây."
Cô khẽ cười. Trong cuộc chiến khốc liệt này, có một người như Thiên Vũ bên cạnh, dù chỉ là đứng sau hỗ trợ, cũng đã là một nguồn sức mạnh lớn lao.
Nhưng cô biết, sóng gió thực sự vẫn còn ở phía trước.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro