Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 5

  Kết thúc một ngày làm việc dài nữa , vẫn con đường quen thuộc ấy , cậu quay trở về nhà . Không có ai ? Trong nhà bao trùm bởi một sắc ảm đạm chiều tà , nó càng thêm u buồn khi không có đến một bóng người . Chẳng hay cậu đã quen thuộc với cảnh tượng này chứ không chắc sẽ nhàm chán chết mất . Bỗng có một sự ấm áp từ đằng sau lưng ôm trọn lấy cơ thể La Mãn Nhiên . Một hơi nóng rực thoảng qua bờ vai xương xương của cậu tạo cái cảm giác an lòng kì lạ . Mã Thiên xoay người lại , ánh mắt của cậu đối diện với ánh mắt hắn . Thật gần . Là ánh mắt ấy , là ánh mắt mà cậu đã yêu ngay từ lần đầu tiên nhìn thấy , đã khiến cậu đắn chìm trong sự trìu mến đến si mê , đến ngu muội . Cậu muốn ngắm mãi cái khuôn mặt này , muốn ngắm cho thật kĩ bởi chẳng biết còn có thể chiêm ngưỡng đến bao giờ nữa .

  " Hôm nay anh đi làm về sớm vậy ? "
  " Xin lỗi em . Tối hôm qua là anh tính tình không tốt , đã làm em tổn thương "
  " Em không để ý đâu . Anh đừng bận tâm "

  Một câu nói chẳng mấy thật tâm nhưng nói ra lại thật dễ dàng , tất cả là để không khiến Dương Thiên phiền lòng . Hắn luồn tay qua gáy cậu , nhẹ kéo đầu cậu tựa vào lòng ngực của mình , tiện tay xoa xoa mái tóc cậu . Mãn Nhiên hạ mắt xuống , cậu cảm nhận được trái tim của hai người như hoà làm một , thứ hạnh phúc vô hình ấy lại lần nữa xâm chiếm cả trí óc . Cậu chỉ ước ngày nào cũng được yên bình nằm trong vòng tay hắn như thế này .

Màn đêm kéo đến rất nhanh . Mới đấy đã 10h tối rồi . Tinh tinh ! Cậu vừa mở máy lên đã thấy tin nhắn của một người vốn đã quen thuộc .
" Ngày hôm nay của em thế nào ? "
" Tốt lắm ạ . "
" Anh muốn cảm ơn em đã giúp anh thiết kế cửa hàng . Hay ngày mai là Chủ nhật , anh mời em đi xem phim được không ? "
" Hì hì . Được giúp đỡ Tuấn Kiệt ca đây em quả thật vinh hạnh mà . Ngày mai em cũng không bận gì . Phim Avengers hiện nay cũng rất hot , ta có thể xem chung . "
" Vậy hẹn 2h chiều mai , anh sẽ đến đón em ."
Khoé môi cậu cứ cong lên . Sao trên đời lại có một người đàn ông chứ đáo vậy chứ ? Vẫn là Tuấn Kiệt ca ấm áp của ngày xưa mà .

Từ trong phòng , giọng nói nam tính cất lên khiến cậu chợt nhớ ra mình đã ở trong phòng tắm quá lâu .
" Tiểu Miên à ? Xong chưa em ? Anh muốn ôm chục bông của anh ngủ lắm rồi . "
Cậu bước ra với bộ đò ngủ con gà hết sức đáng yêu , liền chui vào lòng hắn . Hắn không chịu nổi mà đặt lên cậu một nụ hôn . Vị ngọt như mật ong của đôi môi ấy thực sự cuốn hút khiến cho ai đã thử thì chẳng thể buông , thật giống người ấy . Hắn xoa xoa cái lưng nhỏ kia rồi thả lỏng cậu ra .
" Muộn rồi . Em đi ngủ đi . "

Đúng hai giờ chiều , trước cổng WonderArt một người đàn ông đã đứng đợi sẵn , trên tay còn cầm một con gấu bông bự . Vừa bước ra khỏi tiệm , đập vào mắt cậu là cảnh tượng kia khiến cậu không khỏi bất ngờ .
" Chào anh . Anh đợi em lâu chưa ? "
" Chào Tiểu Nhiên . Anh cũng vừa đến thôi . Tặng em nè ! Anh nhớ là em rất thích gấu bông , đi qua thấy con này đáng yêu quá nên mua tặng em . "
" Không ngờ bao lâu rồi mà Tuấn Kiệt cả vẫn còn nhớ . Em cảm ơn anh nhiều . "
" Chúng ta đi thôi . "

Trên một toà nhà cao tầng khác , Dương Thiên với trạng thái cực kì căng thẳng , tay chống đầu , vẻ mặt hắn có vẻ như đã rất mệt mỏi . Đã 3 năm nay hắn chưa từng ngưng tìm kiếm một người , một người đã kéo hắn vào tình yêu nồng cháy , người đã khiến hắn mê miệt , si tình , khuôn mặt khiến hắn không một này nào không nhớ nhung .
" HOÀNG CHÚC MIÊN EM ĐANG Ở ĐÂU ?! " - Hắn như con sói đánh mất một con mồi quý giá mà phát điên .
" Dương Thiên , mày bình tĩnh đi , bây giờ vẫn chưa có tung tích gì nhưng cứ tiếp tục tìm kiếm lỡ đâu lại tìm thấy manh mối . " - Trong phòng không chỉ có mỗi mình hắn mà còn có một người nữa , đó là người hiểu hắn nhất , cũng chính là bạn thân cốt lõi từ thời trung học của hắn - Cao Nhất Phát .
" Cô ấy bỏ đi cũng đã 3 năm rồi . Tại sao chứ ?! "

Chắc hẳn Chương Dương Thiên hắn không thể nào quên được cái này định mệnh ấy . Cái ngày mà khi quay trở về nhà không còn thấy bóng dáng người thương . Sự biến mất kì lạ với một tờ giấy cỏn con ghi dòng chữ " Tạm biệt người em yêu . Khi nào thích hợp em sẽ quay trở về . " . Chỉ vì một lời hứa hẹn mơ hồ mà hắn đã chờ đợi con người kia suốt bao lâu . Vậy mà sao chữ " khi nào thích hợp " nó lại lâu đến như vậy ? Phải . Là hắn si tình , là hắn đã quá yêu nên bây giờ mới phát điên vì mong ngóng một bóng hình . Gặp La Mãn Nhiên cũng chỉ là một sự tình cờ . Hắn đã rất bất ngời bởi từ ánh mắt , nụ cười đến vóc dáng , khuôn mặt của cậu lại giống người kia y như đúc , khiến một mảng kí ức hạnh phúc trong hắn một lần nữa quay về . Hoàng Chúc Miên đã biến mất từ lâu nhưng hắn ngộ nhận điều đó như chưa từng sảy ra . Hắn theo đuổi cậu để rồi cậu cũng yêu hắn say đắm . Hắn đổi sử với cậu cũng chính là cách hắn đổi sử với Tiểu Miên của trước kia . Cái tên thân mật mà hắn đặt cho cậu chẳng phải rất quen thuộc sao ? Là của Chúc Miên của hắn . Hơn nữa , sở thích của cô hắn đều nhớ rõ . Cô thích ăn hải sản , cô không thích ánh sáng , cô là người ảm đạm và tất tần tật hắn đều hiểu rõ hơn ai hết . Nhưng cậu thật hư , cậu không thích ăn hải sản , không thích bóng tối lại lúc nào cũng hí hửng , vô cùng phiền phức . Hắn không thích điều đó , không giống với Tiểu Miên . Giờ cậu đã thuận theo ý hắn làm hắn rất vui . Hoàng Chúc Miên đã không ở bên hắn thì có một người thay thế cũng tốt .

Thế thân thì mãi cũng chỉ là một vật thay thế như bản copy sẽ không thể nào có giá trị bằng bản gốc . Vậy nên nên hắn nhất định sẽ tìm cho bằng được Hoàng Chúc Miên yêu dấu của hắn quay trở về !

______________________________________________________

Chào các ace . Lại là tui Anne - con au đây :)) Dạo này tui bận thi cử nên không ra chap được . Các bác thông cảm cho tui nha . ( Thật ra tại tui lười -.- )

Mong các bác ủng hộ tui cũng như truyện của tui nhe . Iu các bác nhìu :>>>

  - Anne -

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro