Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chap 3 : Đau

Sáng sớm hôm sau ...

Cậu đang ngồi trên chiếc giường . Đau đớn nghĩ lại những kỉ niệm thật đẹp đẽ giữa cậu và anh . Những lúc quan tâm , âu yếm hay những hành động tình cảm đều được cậu khắc sâu . Đôi mắt thâm quầng vì thức trắng một đêm. Anh thực sự đã đi . Vô tình rời khỏi cậu mà không biết vết thương trong mình lớn nhường nào . Anh cũng không biết khi anh trở lại thì cậu đã thuộc về một người khác . Tao lặng lẽ bước vào trong . Chứng kiến cái câu nói ở sân bay của cậu , Tao như hiểu được phần nào của câu chuyện . Tao hiểu cảm giác này rất rõ , rất rất rõ là đằng khác . Vì một người cũng đã bỏ Tao chốn này một mình .

- Không sao !! Cậu ấy sẽ trở lại cùng em thôi !! - ngồi xuống cạnh cậu .

- Nếu không ? - cậu lơ đễnh nhìn một khoảng không của bầu trời Seoul  buổi sớm .

- Không thì hãy chọn người khác ! Quên nó đi !! 

- Không làm được ! - cậu quay lại nhìn Tao.

- Đừng bao giờ dành cho người khac sự ưu tiên khi mà người ta chỉ xem cậu là sự lựa chọn ! Hiểu chứ ?

Đáp lại là một cái gật đầu mang đầy thất vọng .

- Anh hiểu mà !! Đúng không ? Cái cảm giác nơi trái tim bị người mình yêu bỏ rơi ấy !!

- Hiểu mà !! Đau lắm đúng không ?

- Phải đau lắm ! Buốt nữa ! Cảm tưởng như sự sống mất hoàn toàn !

Tao cũng không nói gì nữa đứng dậy rồi ra ngoài . Để lại cậu với những chai rượu còn chưa mở . 

Hắn từ sáng sớm đã được D.O chăm sóc . Không thấy cậu sang , trong hắn có một nỗi buồn man mác .

Vài tiếng sau đó ...

Cậu lại với cái đầu quay vòng của men rượu tạo nên . Với nỗi nhớ không nguôi , ngồi một góc nhà rồi khóc . Lần thứ 3 rồi . Từ lúc anh đi đây là lần thứ 3 cậu khóc . Sao vậy ? Bản thân cậu sao vậy ? Cậu không níu kéo được anh ở lại rồi lại tự trách mình ư ? Cậu đang chìm đắm trong cơn mê man thì có tiếng mở cửa . Hình bóng của hắn lờ mờ đang tiến lại chỗ cậu ngồi . 

- Sao rồi ? - hắn hỏi

- ...

- Tâm trạng ổn hơn chưa ?

- ...

Câu trả lời mà hắn nhận được là một sự im lặng đến rùng mình .

- Chọn tôi làm người thay thế ?

- Phải ! Đau không ?- tiếng trả lời thều thào bên tai hắn .

- Có ! Nhưng một chút thôi !!

Cậu nhếch miệng . Con người sẽ chấp nhận tất cả để đạt được mục đích của mình ư ? Phải rồi ! Dù phải đi con đường xấu xa mà đạt được mục đích thì phải đi chứ !

- Chấp nhận không ? Khi bản thân chỉ là người thay chỗ Lu một thời gian ?

- Có ! - hắn trả lời chắc nịch .

Lòng hắn giờ đây như bị kim châm vào . Chiếc kim đang sâu dần theo từng lời nói phát ra từ miệng cậu . Ai mà chẳng đau !! Anh đi nhưng trong tim mãi chỉ có một người đó là cậu . Cậu ở lại cũng chỉ có anh trong lòng . Hắn ngồi đây thì chỉ có cậu trong lòng . Cuộc đời này thật nhiều rắc rối quá ...

D.O lặng lẽ bê bát cháo nóng hổi trên tay vào phòng hắn . Nhưng chẳng thấy ai đành ngồi đợi . Nhưng con mắt cậu không hết tò mò vì cuốn sổ trên bàn mang một chữ to đùng " NHẬT KÍ " . Hàng lông màu co giãn theo những dòng cảm xúc ghi trong cuốn sổ . Hết rồi , tất cả chấm hết rồi ... D.O đã biết hắn thích cậu . D.O khó thở quá ! - ôm chặt lấy nơi lồng ngực đang được ngự trị bởi hình bóng của ai đó chạy thẳng ra ngoài . Đúng lúc này hắn đang về . D.O xô phải hắn ngã ngửa về sau . Vết thương lại chảy máu . D.O cũng chỉ liếc một cái rồi lướt nhanh đi . Sehun nghe thấy tiếng động lớn lao thẳng ra thì thấy Kai đang chật vật vì cơn đau ở bả vai chưa lành hành hạ . Cậu nhíu mày nhìn Kai nằm sõng soài dưới nền . Nhìn xung quanh thấy D.O đang chạy về phía phòng của mình . Cậu lại quay người trở lại phòng 100 . Ngay từ đầu cậu không có khái niệm quan tâm người khác . Nhưng anh đã dạy cho cậu biết yêu thương , đã thay đổi con người cậu . Và người cậu quan tâm chỉ có anh . ..

Hắn từ từ ngồi dậy . Cơn đau vẫn không ngừng . Hắn đã thấy rõ sự thờ ơ trong đôi mắt cậu . Giờ đây hắn đang đau , đau lắm . Nhưng không phải ở vai mà ở nơi con tim cậu đang đập nhanh dữ dội ... À không , cậu đau ở cả thể xác , cả tinh thần mới đúng ... 

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro