Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Ngoại truyện I

CHÀO MỌI NGƯỜI , LÂU DỒI HỔNG GẶP  NHA . TỰ DƯNG DẠO NÀY LẠI NỔI HỨNG VIẾT VỀ SUKUYU NÊN TÔI ĐANG PHÂN VÂN NÊN VIẾT VỀ NGOẠI TRUYỆN HAY 1 CÂU CHUYỆN HOÀN TOÀN MỚI . CHỜ Ý KIẾN CỦA MN NHA ~~~

Tiếng chim hót cùng ánh sáng mặt trời chói chang rọi hẳn vào khuôn mặt đầy rẫy hình xăm kia . Kẻ đó khó chịu , nhăn nhó quay người sang 1 bên để tránh ánh sáng , mắt vẫn ngắm nghiền ...

- Sukuna ...

Giọng của ai đó thật nhẹ nhàng bên tai kẻ kia . Hắn ư hừ 1 chút tỏ vẻ khó chịu .

- Trời sáng rồi , mau dậy thôi, đồ mê ngủ .

Hắn khó khắn mở 4 mắt , cố gắng tìm kiếm nguồn phát ra tiếng nói nhẹ nhàng kia . Nhanh chóng trước mặt hắn là một người con trai , mặc bộ yukata màu cam trắng mỉm cười với hắn:

- Cuối cùng cũng chịu dậy rồi . Chào buổi sáng , Nguyền vương ~!

Mái tóc đen kia thật dài , hắn yêu thích màu đó . Hệt như màu của bóng tối vậy . Người kia đưa tay ra vuốt ve khuôn mặt của kẻ đó :

- Mới sáng ra đừng có trêu ta ~

- Sao thế ? Ngài không thích cái tên đó sao ? Nhưng ngài yêu cầu tất cả chú linh cùng con người gọi ngài với cái tên đó mà

Không nói hai lời , Sukuna kéo người kia xuống . Vạt áo của anh ta lộ ra vết cắn chi chít . Người đó chỉ cười rồi vòng tay qua cổ hắn:

- Ngài giận đó hả ?

Sukuna vẫn im lặng . Ánh nhìn của hắn không hề có 1 tia giận dữ ,chỉ tràn ngập sự chiều chuộng và yêu thương với người đối diện . Bàn tay hắn vuốt ve trên gò má . Bất chợt , gương mặt kia trở nên trắng bệch . Trước mắt hắn chẳng còn gì ngoài 1 biển lửa , người kia nằm trên tay hắn , không còn cử động nữa . Bóng tối bao trùm lấy hắn , chẳng còn ai cả

- Sukuna ! Sukuna dậy đi !!!

Hắn choàng tỉnh giấc , lại giấc mơ đó lần nữa . Đó là thứ hắn ghét nhất , trong tất cả các kí ức mà hắn còn lưu giữ đến giờ .

- Sukuna , ngươi ổn đấy chứ ?

Hắn bực mình đứng dậy :

- Ta ổn !

Gương mặt hắn nhăn nhó , hắn đi ra ngoài bỏ lại Yuuji với gương mặt khó hiểu . Dạo này Sukuna thật kì lạ , hắn cứ khó chịu như thế . Dù chẳng hề có sự quấy nhiễu của các chú thuật sư nào . Kể từ khi Gojo rồi đi cũng phải 3 tháng rồi cũng không ít . Do ảnh hưởng của anh , không 1 chút thuật sư nào đi tìm cũng như gây sự với Sukuna . Kể cả có như thế thì cũng chẳng kẻ nào dại mà tìm Nguyền Vương mà thách đấu . Yuuji đã tạm lánh 1 ngôi nhà trong rừng cùng Uraume và Sukuna . Nhưng gần đây hắn có biểu hiện rất lạ , hắn luôn có choàng tỉnh giữa đêm . Rồi khi tỉnh lại , ôm chặt Yuuji đến tận sáng . Cậu có hỏi nhưng hắn luôn gạt đi, nói mình chả sao cả .

Cậu đến cạnh Sukuna , rồi dựa vào người hắn :

- Kể cho ta nghe đi

- Ngươi nói cái gì vậy ?

- Ngươi mơ thấy gì thế ? Kể cho ta nghe xem nào !

Liếc liếc Yuuji, hắn cũng chỉ thở dài :

- ... chỉ là mơ thấy 1 cố nhân thôi...

- Là ai thế ?

- .... Có cần thiết phải hỏi kĩ thế không ? Có nói ngươi cũng chẳng biết đâu .

- Ngươi nói thế là thế nào ??

Sukuna không nói thêm , chỉ đứng dậy bỏ đi . Yuuji cũng chẳng chấp vặt . Lâu rồi cậu cũng chưa ra khỏi nơi này . Vừa định bước 1 chân xuống đi giày vào , giọng nói đanh thép vang lên :

- Ngươi đi đâu vậy ?!!!

Yuuji chán nản trả lời :

- Ta đi ra goài hít thở không khí 1 chút . Dù sao ngươi cũng đâu có muốn nói chuyện với ta .

- Không được đi ra ngoài .

Cậu bắt đầu thấy cáu giận . Hắn bị làm sao vậy . Tuần trước cậu cũng đi ra ngoài mà , hắn cũng chỉ cử Uraume theo thôi . Giờ còn không cho cậu đi ra ngoài nữa .

- Ngươi làm sao vậy ? Giờ đến việc tự do ra ngoài ta cũng không được sao ?! Tại sao vậy ?

- Ta nói không được là không được .

Cậu thắt nốt dây giày còn lại , không để ý đến hắn nữa . Sukuna bắt đầu nổi đoá lên :

- Ngươi có nghe thấy ta nói gì không hả ?

Vừa đưa tay kéo cậu lại , Yuuji bực mình hất ra :

- Ngươi tưởng ta không biết chuyện gần đây ngươi thế nào sao ? Ngươi rốt cục đang giấu giếm ta điều gì ? Ngươi đã hứa , sẽ không bao giờ giấu ta bất cứ điều gì nữa . Nhưng điều gì giờ đây khó nói đến độ , ngươi không thể mở miệng ra  ?

Sukuna như bị nghẹn , hắn không nói lên được bất cứ từ gì . Yuuji nhìn hắn như trông chờ điều gì đó, rốt cục vẫn là sự im lặng . Cậu cứ thế bước về phía khu rừng .

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro