Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 11: Giải oan cho tiểu Ảnh


Tiếng gõ cửa vang lên, Lâm Á tiến vào, nhìn Quân Mặc đứng giữa đám người nghiêm nghiêm chỉnh chỉnh, trong lòng cả kinh, trên mặt lại mang theo tươi cười như không biết chuyện gì xảy ra: "Mặc, anh tìm em sao?"

Quân Mặc nhìn nam hài mình yêu đến thảm ở kiếp trước này, đột nhiên phát hiện Lâm Á hiện tại ngoại trừ đem cho hắn cảm giác chán ghét còn có cảm giác chán ghét hơn J. Hắn lạnh lung mở miệng: "Lâm Á, bốn mắt rơi đài rồi."

Lâm Á thân thể cứng đờ, rất nhanh đã khôi phục bộ dạng tươi cười như hoa, miễn cưỡng nói: "Mặc, thật vậy sao? Chúc mừng anh nha, đánh bại đối thủ mạnh như vậy, đêm nay chúng ta cùng nhau ăn mừng được không?"

"Chúc mừng à?" - Quân Mặc cười thoáng một cái: "Đúng là nên chúc mừng, nhưng mà, nội dung chúc mừng có thể thay đổi một chút. Hẳn nên đổi thành chúng ta chúc mừng đã tìm ra một con gián."

Lâm Á sắc mặt trắng bệch, lại vẫn cố cười:"Nội gian sao? Là ai?"

Quân Mặc lười cùng cậu ta diễn trò, nói thẳng: "Bốn mắt nói cậu là nội gian" (bốn mắt: "oan uổng ta ah").

Lâm Á trên mặt cuối cùng cũng không giữ nổi tươi cười, sắc mặt trắng bệch: "Mặc, bốn mắt nó hắt nước bẩn cho em! Em làm sao có thể là nội gian được! Anh không cần tin nó, nó lừa anh...!"

Quân Mặc mặt không biểu tình nhìn Lâm Á, một lúc lâu sau hắn mới nói: "Lâm Á, tôi đã sớm biết cậu là kẻ phản bội tổ chức, không thì cậu nghĩ tôi làm thế nào đánh được hắn rơi đài?"

Lâm Á nghe vậy ngản ra, trong lòng lại như được giải thoát, việc này tra tấn cậu nhiều năm như vậy, mỗi ngày đều sống trong lo sợ hãi hùng, sợ ngày nào đó bị Quân Mặc phát hiện. Hiện tại Quân Mặc đột nhiên nói cho cậu rằng hắn đã biết, tuy rằng tội chết khó tha, nhưng ít ra, chính mình không cần tiếp tục mỗi ngày làm những việc xấu hổ như trước.

Thanh âm Lâm Á lạnh kinh người: "Phải, tao là phản đồ, ai bảo mày lúc trước nhất định true chọc tao. Mỗi ngày cùng mày làm mấy việc bẩn thỉu đó tao đều nghĩ muốn nôn, ghê tởm tao. Vậy, Quân lão đại định cho tao chết kiểu gì nhỉ?"

"Chết?"Quân Mặc nở nụ cười: "Nào có dễ dàng như vậy." Nghĩ nghĩ lại nói: "Như thế này đi, mày không phải chán ghét bị đè dưới thân đàn ông sao?" Quân Mặc quay đầu nói với thủ hạ: "Mỗi ngày cho 5 thằng chịch nó, các an hem ai có nhu cầu đều có thể tìm nó, nhưng mà đừng chơi hỏng nhanh quá, hỏng rồi thì sao còn công dụng".

Người kia trong mắt hiện một tia thích thú, trả lời:" Lão đại, bọn em cam đoan khiến nhóc con này không thể rời khỏi giường!"- bọn chúng đã sớm muốn thử xem mùi vị của người được lão đại phủng trong lòng bàn tay, Lâm công tử, ra sao. Để xem nó còn có thể kiêu ngạo đến bao giờ.

Lâm Á lúc này mới hoảng sợ: "Quân Mặc, mày không thể như vậy! Tao không cần!" Quân Mặc phất phất tay, mấy nam nhân phía sau hắn liền lôi Lâm Á ra ngoài, Lâm Á giãy dụa, hô to: "Bọn mày là một lũ chó khốn nạn, buông tao ra! Quân Mặc! Anh không thể đối xử với tôi nnhuw vậy! Buông tao ra!"

Âm thanh nhỏ dàn rồi mất hút không nghe thấy nữa. Quân Mặc đứng lên, thở dài một hơi, xem như xong rồi đi.

Tác giả có lời muốn nói: hẳn là mọi người đều cảm thấy Lâm Á bị đối xử như vậy là quá đáng đi. Nhưng đối với tôi tra thụ thì nên bị trừng phạt nặng như vậy đi. <<Bỏ chạy>>

Người dịch có lời muốn nói: tôi thấy hơi quá đáng với Lâm Á thật, dù sao thì nó chỉ là ko muốn ngủ với đàn ông thôi. Nhưng nó lại động vào tiểu Quân Ảnh nên thôi vậy.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro