Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 1151~1166

Chương 1152: Côn ngọc

Khi Liễu Minh đang định lên tiếng thắcmắc gì đó, một giọng nói hữu lực hòa lẫn vào tiếng bước chân mạnh mẽ truyền đến,ngay lập tức hấp dẫn sự chú ý của phần lớn mọi người có mặt trong đại điện. HọLiễu cũng theo đó nhìn lại thì phát hiện có ba người đang tiến về phía bọn họ.Đi đầu là một vị tu sĩ có y phục và trang sức của đệ tử Bí truyền giống hệt hắn.Người này tuổi chừng ba mươi, dáng người cực cao, vượt hẳn Liễu Minh một cái đầunhưng thân thể của y thoạt nhìn có chút gầy gò, màu da cũng hiện một mảnh khôvàng giống như mang bệnh trong người.

Sau khi sử dụng thần thức quét quathân thể đối phương, ánh mắt Liễu Minh liền hiện vẻ ngạc nhiên. Ngoài linh ápChân Đan hậu kỳ vô cùng mạnh mẽ, thân thể nhìn như khô héo của vị tu sĩ kia còntỏa ra khí tức vô cùng quỷ dị giống như tất cả tinh khí của y đều tập trung ởnơi tận cùng của cốt tủy. Hơn nữa, loại cảm giác này còn có vài phần tương tự vớithể chất của Liễu Minh sau khi tu luyện Minh Cốt Quyết.

Theo sau nam tử mặt vàng là một trángniên sở hữu làn da màu đồng cổ cùng một thiếu nữ áo lục. Trên đầu cô gái là mộtdải băng màu lam khiến cho nốt ruồi chính giữa mi tâm của nàng càng trở nên nổibật, tạo cảm giác phong tình khó tả. Hai người này chính là đôi đạo lữ nổi tiếngcủa Huyền Thiên Phong, Thượng Quan Yên Vũ và Lăng Y Y. Bọn họ dường như có quenbiết với nam tử mặt vàng hơn nữa còn tỏ ra có chút kính sợ với y vì vậy từ đầuđến giờ vẫn một mực nán lại phía sau.

Liễu Minh vẫn luôn dành phần lớn thờigian lưu lạc bên ngoài vì vậy không hề nhận ra ba người vừa tới. Nhưng từ quầnáo và trang sức để phán đoán, hắn xác định nam tử đi trước nhất cũng là đệ tửBí truyền giống mình hơn nữa vị đồng môn này còn được mọi người gọi là Côn sưhuynh. Họ Liễu vừa mới gia nhập hàng ngũ đệ tử Bí truyền, tính ra cũng chỉ nhậnmặt hai người cùng đội với mình. Một người hôm nay đã là trưởng lão Thiên Tượngcảnh, Kim Thiên Tứ, người còn lại chính là vị sư huynh dẫn đội Cầu Long Tử vì vậyđối với vị đệ tử Bí truyền họ Côn kia vẫn là lần đầu nghe đến.

Lúc này, vị nam tử mặt vàng sau khitiến vào liền không để ý đến đám đông xung quanh mà lạnh lùng tiến tới trước mặtThiên Qua chân nhân, cùng hai người sau lưng khom người thi lễ một cái:

"Ra mắt chưởng môn."

"Tốt, mọi người đã đến đông đủ."Thiên Qua chân nhân thấy vậy bèn gật đầu sau đó đứng lên.

Lời vừa dứt, mọi người trong điện lậptức trở nên im lặng đồng thời nhanh chóng nhìn về phía chưởng môn của mình.

"Thời gian cấp bách, ta chỉ nói ngắngọn mà thôi. Hôm nay triệu tập các ngươi lại đây là vì một nhiệm vụ vô cùng khẩncấp. Vào lúc sáng sớm, gia tộc phụ thuộc bổn môn là Diệp gia tại sơn mạch ThanhTang đã phái người đến đây cầu viện. Theo tin tức mà chúng ta nhận được, khu vựcđó đã xuất hiện lượng lớn Minh trùng đang nhăm nhe linh mạch tại đó. Sau một hồithương nghị, ta cùng mấy vị trưởng lão đã quyết định phái các ngươi tiến về núiThanh Tang, hỗ trợ Diệp gia tiêu diệt nhóm Minh trùng này. Phải biết linh mạchcùng quặng mỏ nơi đó có tác dụng vô cùng quan trọng với bổn môn. Một khi rơivào tay đối phương sẽ tạo thành tổn thất không thể đo đếm vì vậy ta hy vọng mọingười có thể gắng sức diệt địch." Thiên Qua chân nhân vừa nhìn lướt qua đámđông bên dưới vừa chậm rãi nói ra.

"Cẩn tuân hiệu lệnh của chưởng môn!"Chúng đệ tử nghe vậy bèn đồng thanh đáp ứng một câu.

"Căn cứ tin tức do Diệp gia dò xét,vẫn chưa phát hiện tung tích của Minh trùng cấp Thiên Tượng bên trong hàng ngũcủa đối phương thế nhưng các ngươi cũng không nên vì thế mà chủ quan quá mức."Thiên Qua chân nhân nghiêm túc dặn dò.

"Vâng!" Tất cả mọi người lần nữa gậtđầu đồng ý.

Sau khi gật nhẹ ra vẻ hài lòng,Thiên Qua chân nhân mới quay sang dặn dò Liễu Minh cùng nam tử họ Côn một câu:

"Nhiệm vụ lần này sẽ do hai ngườicác ngươi dẫn đội. Khi gặp chuyện phải nhớ thương lượng giúp đỡ lẫn nhau, nhớ kỹphải tiêu diệt toàn bộ lực lượng của Minh tộc!"

Nam tử mặt vàng nghe vậy bèn kinh ngạcnhìn sang Liễu Minh cách đó không xa, hiển nhiên y không ngờ tới bên trong đạiđiện còn có một vị đệ tử Bí truyền giống mình, hơn nữa đối phương thoạt nhìn lạicó chút lạ mặt. Liễu Minh thấy vậy vẫn điềm nhiên đứng thẳng. Sau khi nhìn quađối phương một chút, hai người mới đồng loạt chắp tay đồng ý với hiệu lệnh củaThiên Qua chân nhân. Trong lúc đó, người đàn ông vạm vỡ với làn da cổ đồng phíasau nam tử họ Côn lại không ngừng đánh giá Liễu Minh, ánh mắt chớp động khôngngừng như đang suy nghĩ gì đó. Thời gian kế tiếp, sau khi thông báo một số yếuđiểm cần thiết, Thiên Qua chân nhân liền ra lệnh cho một nhóm đệ tử mười ngườibao gồm Già Lam xuất phát trước tiên.

"Chỉ có những đệ tử này, liệu có thậtsự ổn thỏa? Núi Thanh Sơn kia chỉ cách hạp cốc Quỷ Khốc chừng mấy vạn dặm.Thông đạo tại hạp cốc kia tuy đã bị Hạo Nhiên Thư Viện tạm thời phong ấn chặtchẽ thế nhưng nghe nói vẫn có không ít Minh trùng cấp cao chạy thoát tạo thànhđám Minh trùng tụ tập ở núi Thanh Tang. Vạn nhất trong đó xuất hiện cự trùng cấpThiên Tượng, những đệ tử này rất có thể sẽ gặp nguy hiểm. Côn Ngọc tuy có thựclực không yếu thế nhưng vết thương của hắn từ trận chiến trước vẫn chưa khỏi hẳn."Trưởng lão Thiên Tượng bên cạnh lên tiếng một cách lo lắng.

"Ta làm sao lại không nghĩ đến điểmnày, chỉ là hôm nay đệ tử trong tông đều được phái ra tiền tuyến, chúng ta quảthật không còn quá nhiều lực lượng trong tay vì vậy chỉ có thể trước tiên pháira nhóm này thực hiện nhiệm vụ. Nhưng cũng không cần lo lắng, có Liễu Minh dẫnđội, dù là đụng phải Minh trùng cấp Thiên Tượng cũng không có hậu quả quá xấu xảyra." Thiên Qua khẽ thở dài một tiếng sau đó nhàn nhạt nói ra.

"Ngươi muốn nói gã đệ tử Bí truyềncó gương mặt lãnh đạm, cũng chính là kẻ vừa lập đại công ở núi Lạc Hà, LiễuMinh?" Vị trưởng lão Thiên Tượng kia nghe vậy thoạt tiên có chút kinh ngạc sauđó mới chậm rãi gật đầu.

Trong lúc đó, mười mấy người LiễuMinh đang đứng trên quảng trường bên ngoài đại điện để chuẩn bị xuất phát. Saukhi thông báo tên tuổi lẫn nhau, Liễu Minh cùng nam tử mặt vàng Côn Ngọc liền bắtđầu an bài nhiệm vụ sắp tới. Tuy nói cả hai đều là lĩnh đội thế nhưng phần lớnsự tình đều do Côn Ngọc đứng ra sắp xếp hơn nữa y thoạt nhìn còn có vẻ vô cùnghứng thú với công việc này. Lại thêm, họ Liễu cũng không quá để tâm những chuyệnnhư vậy, chỉ lặng lẽ theo dõi một bên.

Ngay tại lúc này, đằng sau chợt vanglên tiếng bước chân khiến Liễu Minh phải quay đầu nhìn lại. Thì ra đôi nam nữ vốnluôn theo sát Côn Ngọc vào lúc này đã tiến đến cách hắn không xa.

"Các hạ chính là Liễu Minh nức tiếnggần xa? Tại hạ là Thượng Quan Yên Vũ của Huyền Thiên Phong." Thượng Quan Yên Vũliếc nhìn Liễu Minh vài lần, đuôi mắt thình lình ánh lên vẻ âm u.

"Thì ra là sư huynh sư tỷ đến từ HuyềnThiên Phong, không biết hai vị tìm ta là có việc gì?" Liễu Minh nghe vậy bèn hờhững nhìn lại đối phương đồng thời lên tiếng dò hỏi.

"Nghe nói tại cuộc chiến diễn ra ởnúi Lạc Hà mấy hôm trước, các hạ đã phong ấn thành công thông đạo không gian, lậpđược đại công để tấn chức đệ tử Bí truyền phải không?" Thượng Quan Yên Vũ khẽnhíu hai mắt, giọng nói theo đó có chút khác thường.

"Vậy thì sao?"

Liễu Minh nhướng mày trả lời. Ngữkhí của đối phương rõ ràng không có ý tốt vì vậy hắn cũng chẳng cần nói chuyệnkhách khí làm gì.

"Liễu sư huynh chớ hiểu lầm. Vợ chồngchúng ta tuy chưa gặp ngươi lần nào nhưng đã nghe được đại danh từ lâu vì vậymuốn đến chào hỏi một câu chứ không hề có ý gì khác." Ngay khi Thượng Quan YênVũ mở miệng định nói gì đó, Lăng Y Y đã tiến lên phía trước, chắn giữa hai ngườiđồng thời nhẹ nhàng trả lời họ Liễu.

Thượng Quan Yên Vũ thấy vậy bèn hừ lạnhmột tiếng sau đó quay người rời đi. Sau khi áy náy cười xin lỗi Liễu Minh mộtcái, Lăng Y Y cũng đuổi theo phu quân của mình về phía Côn Ngọc đang đứng. Nhìntheo bóng lưng đôi vợ chồng đang dần đi xa, Liễu Minh quả thật có chút khó hiểu.Hắn vừa trở về Thái Thanh Môn chưa được bao lâu, chắc hẳn không thể đắc tội gìvới bọn họ, chẳng lẽ là vì quan hệ giữa hắn và La Thiên Thành hay sao? Thếnhưng sau khi suy nghĩ một chút, đến khi không nghĩ ra gì khác, hắn liền vứt bỏvấn đề này sang một bên. Dẫu sao thì họ Liễu cũng chẳng phải là người hay suynghĩ đến những chuyện nhỏ nhặt thế này.

Lúc này, Thượng Quan Yên Vũ và LăngY Y đã đi tới bãi đất trống cách Côn Ngọc không xa.

"Yên Vũ, huynh quá nóng vội rồi."Lăng Y Y nhìn Thượng Quan Yên Vũ một cái, thở dài nói.

"Hừ! Ta thực sự là nuốt khôngtrôi cơn tức này. Vốn dĩ bá phụ đã giúp ta một cơ hội nhận nhiệm vụ quan trọngkia, hơn nữa ta cũng đã gặp mặt chưởng môn rồi, không ngờ tới phút cuối tên LiễuMinh này lại chen chân vào. Nếu không có hắn, lúc này kẻ trở thành đệ tử bítruyền là ta, Thượng Quan Yên Vũ mới phải." Thượng Quan Yên Vũ giận dữnói.

"Việc đã đến nước này, huynh cóđi tìm hắn thì cũng chẳng thay đổi được gì cả, chuyện tiến cấp bí truyền về saucòn có nhiều cơ hội mà. Mà nói đi thì cũng phải nói lại, kẻ kia có thể hoànthành nhiệm vụ này, thực lực chắc chắn cũng không tầm thường đâu. Chúng takhông nên vì chút giận dữ nhất thời mà đắc tội với một đệ tử bí truyền."Lăng Y Y lắc đầu giọng trấn an nói.

Thượng Quan Yên Vũ nghe vậy, sắc mặtvẫn âm trầm như cũ.

"Tốt rồi, những lời cần nói tađã nói hết. Sau khi đến núi Thanh Tang, mọi chuyện đều phải nghe theo lời ta.Việc này không nên chậm trễ nữa, chúng ta hãy lên đường đi." Lúc này, CônNgọc cũng đã sắp xếp mọi chuyện xong, y mở miệng phân phó một tiếng rồi thả ramột chiếc thuyền toàn thân vàng óng, sau đó liền nhảy lên trên.

Thấy vậy, Liễu Minh và các đệ tử nộimôn khác cũng nhảy lên theo.

"Chúng ta cũng qua đó thôi, Cônsư huynh đang chờ kìa." Lăng Y Y liếc nhìn chiếc thuyền kia rồi nói khẽ vớiThượng Quan Yên Vũ.

Thượng Quan Yên Vũ nghe vậy, nhìnqua bóng Liễu Minh ở đuôi thuyền một cái rồi gật gật đầu, cánh tay kéo Lăng YY, thân hình nhoáng lên rồi lập tức xuất hiện trên thuyền.

Côn Ngọc thấy mọi người đã lên thuyềnhết thì nhanh chóng bấm pháp quyết, phi chu lóe lên một cái rồi hiện ra một lớphào quang màu vàng kim, bao phủ tất cả mọi người rồi hóa thành một bóng vàngbay vút đi.

Con đường từ Vạn Linh Sơn Mạch tớinúi Thanh Tang khá xa, lại còn không có truyền tống trận, làm cho bọn họ phihành không ngừng cũng phải mấy ngày sau mới tới nơi.

Cũng may mà diện tích phi chu khôngnhỏ, lại còn có một tòa lầu ba tầng rộng rãi cho mọi người nghỉ ngơi.

Liễu Minh nghe nhiệm vụ của mình từchỗ Côn Ngọc rồi lập tức về phòng mình.

Sau khi được nửa đường, ánh mắt hắnliền dừng lại trên một cánh cửa phòng tầng hai, trong lòng khẽ động liền đi tớitrước cửa, nhẹ nhàng gõ hai cái.

Một lát sau, cửa phòng từ từ mở ra,trong đó là một cô gái toàn thân mặc áo xanh biếc, chính là Già Lam.

Nàng nhìn Liễu Minh một cái, khôngnói gì mà chỉ nghiêng người, tỏ ý mời Liễu Minh vào nhà.

Liễu Minh sờ sờ mũi rồi nhấc chân bướcvào bên trong.

Căn phòng này cũng không lớn, chỉkhoảng mười trượng, bên trong có một chiếc giường, một cái bàn, một cái ghế dựa,ngoài ra không còn gì khác.

Trên mặt bàn có một trà lô màu đỏ,còn đang không ngừng tỏa ra hơi nước, tản mát ra một mùi hương trà thơm nức.

Hình như trà này là Già Lam mới pha.

Chương 1153: Thanh Tang Sơn Mạch

Ánh mắt Liễu Minh nhìn khắp cănphòng rồi từ tốn ngồi xuống ghế.

Già lam đóng cửa, nhẹ nhàng bước đếnbên bàn, nhấc ấm trà rót cho Liễu Minh một ly rồi sau đó về ngồi trên giường.

Liễu Minh nâng chum trà, đưa lên mũithưởng thức. Hắn cảm thấy một cỗ hương thơm thoang thoảng cuốn tới, trong lòngrung động, bần thần hồi tưởng lại những kỷ niệm từ lúc gặp Già Lam cho đến nay.

Già Lam im lặng nhìn Liễu Minh, ánhmắt chăm chú.

Hai người cứ giữ im lặng như vậy khiếncả căn phòng trở nên im ắng.

Già Lam khe khẽ thở dài, tuy âmthanh nhỏ nhưng trong căn phòng im ắng này lại vô cùng rõ ràng.

"Ta..." Lúc này, Liễu Minhmới hồi phục tinh thần.

"Liễu sư huynh, trà nguội cả rồi,để ta châm lại ly khác." Liễu Minh chưa nói dứt câu Già Lam đã đứng dậy,môi son khẽ mở, trong giọng nói mang theo một ít u oán.

"Không sao đâu, nãy ở bên ngoàinóng bức khó chịu vừa hay có trà nguội giải khát." Liễu Minh vội nói, sauđó uống một hơi cạn chum trà trong tay.

Già Lam thấy vậy, gương mặt đượm buồn.Nàng đứng dậy bước đến bên bàn, tiếp tục rót đầy ly trà trong tay Liễu Minh.

Đột nhiên, một bàn tay từ cạnh bànbên kia đưa ra, nắm chặt lấy cổ tay nàng.

Thân thể Già Lam khẽ run rẩy, ngướcnhìn Liễu Minh, tuy nhiên nàng không có ý giãy ra.

"Già Lam sư muội, Âm sư tôn lúctrước có qua Phiêu Miểu Phong thật ra là vì..." Liễu Minh thở dài nói.

"Liễu sư huynh, tư chất Già Lamvốn bình thường, tu vi hiện nay chỉ có Giả Đan Kỳ. Còn huynh vốn được cao tầngtông môn ưu ái, đã tấn thăng Bí Truyện Đệ Tử, Già Lam... Già Lam quả thực trèocao..." Già Lam mở miệng, cắt lời Liễu Minh, trong giọng nói lạnh lùng đivài phần.

"Nàng hiểu lầm rồi! Việc kéodài hôn ước không phải như nàng nghĩ đâu, chẳng qua hiện nay dị tộc trắng trọnxâm lược nên ta mới toàn tâm toàn ý tăng thực lực. Chỉ khi thực lực đủ mạnh thìmới có thể bảo hộ nàng tai qua nạn khỏi. Sau khi việc này kết thúc, đích thânta sẽ lên Phiêu Miểu Phong, hỏi xin Ngọc Âm Tử tiền bối, chính thức cầu hônnàng." Liễu Minh nghe thế, lại thấy gương mặt kiều diễm vô song trước mắtthì đầu óc bối rối, nghiêm túc nói.

"Lời huynh là thật? Thếnhưng..." Già Lam nghe vậy đôi mắt sáng ngời nhưng lại lo được lo mất.

"Liễu Minh ta tuy không phảichính nhân quân tử gì gì đó nhưng tuyệt không hai lời, chẳng nhẽ nàng không tinta?" Ánh mắt Trong mắt Liễu Minh vô cùng kiên quyết.

"Tất nhiên là tin chàng!"Đôi mắt Già Lam hiện rõ vui vẻ, khẽ gật đầu đáp lời.

Thời gian sau đó, Liễu Minh cùngnàng nói chuyện tào lao, trên trời dưới đất rồi mới cáo từ rời đi.

Sau khi rời khỏi gian phòng, tronglòng hắn rốt cuộc cũng nhẹ nhõm hơn trước. Giải thích cho Già Lam hiểu mọi chuyện,có được lòng tin của nàng cũng đã giúp hắn gỡ bỏ phiền muộn.

Ngay lập tức hắn xoay người đi lên tầngba, chốc lát hắn đã về đến phòng mình.

Nhưng mà lúc này trước cửa phòng lạicó một bóng người quyến rũ, khuôn mặt thanh tú án ngữ, chính là Long Nhan Phỉ.

"Liễu sư đệ, ngươi với Già Lammuội muội nói chuyện gì thân mật mà lâu thế?" Long Nhan Phỉ nhìn thấy LiễuMinh, như cười như không mà hỏi.

"Long sư tỷ đừng có nói móc tạihạ." Liễu Minh lắc đầu cười khổ.

"Chuyện của bọn ngươi Già Lammuội muội đều nói cho ta biết. Liễu sư đệ thân phận hiện nay không giống trướckia nhưng Già Lam lại là một cô gái tốt, ngàn vạn lần đừng phụ lòng nàng."Long Nhan Phỉ đột nhiên nghiêm túc, nghiêm mặt nói.

"Già Lam sư muội ra sao, ta cũngrõ trong lòng, tất nhiên không bao giờ khiến nàng thất vọng!" Ánh mắt LiễuMinh kiên định.

"Ờ vậy thôi, ta cũng không nhiềuchuyện, ngươi tự giải quyết cho tốt." Đôi lông mày Long Nhan Phỉ nhíu lại,xoay người bước về cửa phòng mình.

Liễu Minh nhìn theo bóng lưng LongNhan Phỉ, hơi do dự một chút nhưng rồi cũng gọi với theo.

"Long sư tỷ, chờ mộtchút."

"Sư đệ, còn chuyện gì?"Long Nhan Phỉ nghe vậy thì kinh ngạc, lập tức xoay người.

"Ờ thì nếu sư tỷ rảnh rỗi haylà vào phòng tại hạ một chút. Có một số việc tại hạ muốn nói." Liễu Minhtrịnh trọng nói, một tay đẩy cửa mời vào.

"Ồ, ta nghĩ chắc lâu đây."

Long Nhan Phỉ suy nghĩ một chút rồibước đến, vào phòng Liễu Minh, thoải mái ngồi trên ghế.

Liễu Minh bước vào, vừa trở tay đóngcửa phòng thì cũng vừa khai triển một cái kết giới cách âm.

Thấy Liễu Minh như vậy Long Nhan Phỉkhẽ giật mình.

"Đây là..."

"Chuyện mà tại hạ muốn nói kỳthực có liên quan tới Lục Âm tiền bối." Liễu Minh suy nghĩ một chút, cuốicùng mở miệng.

"Gì, Lục Âm tiên tổ?" LongNhan Phỉ nghe vậy, vẻ mặt đại biến, đứng bật dậy.

"Long sư tỷ đừng quýnh lên,bình tĩnh nghe ta nói hết. Việc này đúng là khó tin nhưng lại là sự thật. Bamươi mấy năm trước, tại hạ ở Ác Quỷ Đạo bị một gã quỷ tộc Thiên Tượng đuổi giết,ngoài ý muốn lạc vào Cửu U Minh Giới..." Liễu Minh liền đem chuyện mình gặpÂm Lưu, chính là Lục Âm tổ sư chuyển thế nói ra.

"Còn có chuyện này..."Long Nhan Phỉ nghe toàn bộ quá trình, khuôn mặt lộ rõ vẻ mơ hồ.

"Lục Âm tổ sư bây giờ đã là đệtử của U Vương U Thanh Vực trong Cửu U Minh Giới, khó lòng phản hồi Trung Thiênđại lục cho nên mới uỷ thác tại hạ trông nom Long Tuyền Cốc Long gia. Lục Âm tổsư có ân với tại hạ nên nếu ngày sau Long Tuyền Cốc gặp chuyện gì thì cứ đến độngphủ tại hạ, chỉ cần có thể nhất định không chối từ.." Liễu Minh nghiêmtrang hứa.

"Đa tạ sư đệ nói rõ, chuyệnliên quan đến Lục Âm tiên tổ sau này ta sẽ bẩm báo tổ mẫu còn về lão nhân giacó tin tưởng hay không thì ta không biết. Quả thực việc này quá hư cấu."Long Nhan Phỉ suy nghĩ một hồi đột nhiên thở dài, ngẩng mặt nói với Liễu Minh.

"Long sư tỷ không cần kháchkhí, đáng tiếc tại hạ chia tay Lục Âm tiền bối vội vàng, không thể mang một haitín vật về, nếu không mọi chuyện càng dễ tin tưởng hơn." Vẻ mặt Liễu Minhtiếc nuối.

Long Nhan Phỉ nghe thế cũng chỉ biếtcười trừ.

Có lẽ nghe chuyện liên quan đến LụcÂm tổ sư nên Long Nhan Phỉ chỉ nói thêm mấy câu với Liễu Minh rồi liền cáo từ rờiđi.

Sau khi tiễn Long Nhan Phỉ, LiễuMinh yên lặng khoanh chân ngồi xuống, bắt đầu nhắm mắt tu luyện.

Phi chu liên tục vượt mây mà bay, vớiđộ cao này thì không lo Minh Trùng tập kích quy mô lớn.

Mấy ngày đêm qua đi, phi chu đã đếnmột rặng núi chạy dài liên miên không dứt.

Đầu phi chu, Côn Ngọc khoanh chân ngồi,quanh thân tản ra một vầng hào quang màu vàng. Bên dưới hắn có một toà pháp trận,có lẽ dùng để điều khiển phi chu bay tới trước.

Dần dần phía chân trời xuất hiện mấyngọn núi cao vút, hiểm trở.

Ánh mắt Côn Ngọc loé sáng, phất taybấm một đạo pháp quyết, chia ra bay vào các buồn nhỏ trên tàu.

Toàn bộ hào quang trên lầu các chớploé, sau đó một chốc liền truyền đến tiếng bước chân vang vọng, tất cả đệ tửThái Thanh Môn đều đi xuống.

"Phía trước tầm ngàn dặm là khuvực Thanh Tang Sơn Mạch rồi, mọi người chuẩn bị sẵn sàng hết đi." Côn Ngọctrầm giọng nói lớn.

Mọi người nghe vậy liền nhìn phươngxa rồi lật đật kiểm tra pháp lực trong cơ thể, kiểm tra lại pháp bảo các loại...

Bởi vì đến Thanh Tang Sơn Mạch rồithì không biết lúc nào sẽ lại gặp Minh tộc hung ác kia. Đại chiến Vạn Linh sơnmạch mấy ngày trước mọi người đều lĩnh giáo lợi hại của Minh Trùng cho nên tấtcả đều không chủ quan.

Nội môn đệ tử trong dám người đến từHuyền Thiên Phong, Thiên Kiếm Phong và Phiêu Miểu Phong, ngoại trừ Liễu Minh vàCôn Ngọc là hai Bí Truyện Đệ Tử ra thì chỉ có Thượng Quan Yên Vũ, Lăng Y Y củaHuyền Thiên Phong và Long Nhan Phỉ của Thiên Kiếm Phong. Còn lại là đệ tử HóaTinh kỳ, Giả Đan Kỳ...

Già Lam kiểm tra pháp khí trữ vật,các loại phù lục, linh khí, pháp bảo... đều ở đây nên nội tâm buông lỏng mộtchút.

Đúng vào lúc này bên cạnh nàng xuấthiện một bóng người, Liễu Minh.

"Nhiệm vụ lần này tuy không cónguy hiểm gì đáng kể nhưng để cho chắc ăn nàng đừng cách xa ta." Liễu mìnhnhìn Già Lam, nhẹ nhàng truyền âm.

Đôi mắt long lanh của Già Lam loésáng, nhu thuận gật đầu.

Trong thời gian mọi người chuẩn bị,phi chu đã bay vào bên trong sơn mạch. Địa chất rặng núi này rất kỳ lạ, cho dùlà đất hay núi đã cũng đều hiện lên một tầng xanh lục mờ mờ.

Vừa tiến vào trong núi, Liễu Minh liềncảm thấy linh khí mộc thuộc tính xung quanh nồng đậm lên nhiều.

"Thanh Tang Sơn Mạch là một mạchkhoáng linh thạch mộc thuộc tính lớn của Diệp gia, tuy nhiên sự thực là do tu sĩcủa bản môn ra ngoài tạo dựng gia tộc, trông coi mạch khoáng qua nhiều thế hệ."Có lẽ thấy Liễu Minh đang nghi hoặc, Già Lam nhẹ giọng giải thích.

"Hoá ra thế. Quả thực nàng tìmhiểu tin tức quá nhanh, biết tường tận về Thanh Tang Sơn Mạch, so với ta cònchi tiết hơn mấy phần." Liễu Minh nghe vậy giật mình, lập tức gật đầu cườinói.

"Làm gì có chuyện đó, chẳng tahơn mười năm trước muội cùng sư tôn đến bái phỏng Hạo Nhiên Thư Viện, ngang quađây thì sư tôn có nói vài câu mà thôi." Già Lam nhìn Liễu Minh, khuôn mặttỏ ra vui vẻ.

Đối với Liễu Minh, Già Lam cũngkhông rõ sao lại có tình cảm với hắn.

Nàng là con lai giữa Nhân tộc và Hảitộc, cho dù ở Man Quỷ Tông hay về với Hải tộc thì vẫn vô cùng cô đơn, dù cóphong quang vô cùng. Cũng chính vì huyết mạch bản thân, nàng đã phản bội Man QuỷTông, quay về Hải tộc nhưng lại bị Hải Yêu Hoàng bắt, còn suýt bị tinh pháchchiếm lấy thân thể...

Bao nhiêu hung hiểm xảy ra nàng đềuchịu đựng vượt qua, nhưng sâu trong thâm tâm nàng chỉ muốn có được cuộc sốngyên tĩnh mà thôi.

Có lẽ vì Liễu Minh chính là nam nhânđầu tiên mang đến cho nàng cảm giác an tâm, tin tưởng tuyệt đối. Vì vậy nên baonăm qua, dù hắn không tỏ rõ thái độ thì nàng vẫn yên lặng chờ đợi...

Chương 1154: Cường Viện

Phi chu cứ thế bay về phía trước chừngmột canh giờ. Núi non chung quanh cũng dần trở nên dốc đứng. Theo từng đợt daođộng không tầm thường của Linh khí truyền đến, một tòa thành nằm lọt giữa sơn cốcxanh rì đã xuất hiện trong tầm mắt của mọi người.

Chỉ thấy tòa thành kia có kiểu dángtương đối cổ xưa. Diện tích của nó ước chừng mấy nghìn mẫu. Bên trong có thể thấyđược một tòa thành trấn loại nhỏ được bao bọc bởi tường thành được xây nên từ cựthạch ẩn chứa Linh lực thuộc tính Mộc. Trải qua năm rộng tháng dài, mặt ngoàitường thành đã bị hao mòn đáng kể. Giờ phút này, chung quanh tòa thành thìnhlình xuất hiện vô số cự trùng lớn nhỏ đang ùn ùn kéo đến như thủy triều. Cũngmay, nơi này đang được một tầng bảo hộ màu xanh tím che chắn, hơn nữa thỉnh thoảngcòn bắn ra đạo đạo lôi hỏa quang mang.

Đúng lúc này, phi chu màu vàng rốtcuộc cũng dừng lại giữa không trung. Chỉ thấy ánh sáng màu vàng lóe lên mộtcái, chiếc thuyền đã nhanh chóng thu nhỏ nhiều lần sau đó được Côn Ngọc thu lạibên người. Đám người Liễu Minh cũng theo đó khẽ độngđứng giữa không trung.

"Tòa thành phía trước chính là địaphận của nhà họ Diệp. Không nghĩ tới đám Minh trùng kia cũng đã bắt đầu phát độngcông kích." Thần sắc Côn Ngọc cũng không biểu hiện bao nhiêu kinh ngạc giốngnhư đã sớm biết sự thể trước mắt. Sau khi thì thào tự nói một câu, y cũng khôngvội vàng làm ra hành động cứu viện.

Lúc này, Liễu Minh cũng chầm chậmbay đến phía trước đội ngũ để sóng vai bên cạnh Côn Ngọc. Đồng thời, hắn vừanhìn tòa thành ở phía xa vừa sử dụng thần thức kiểm tra phạm vi mấy trăm dặmxung quanh.

"Bầy Minh trùng vây công Diệp gia cósố lượng ước chừng ba bốn nghìn con với lực lượng chủ yếu là cự trùng có tu viHóa Tinh trở xuống cùng năm con Minh trùng có đẳng cấp Chân Đan." Sau khi quétqua một vòng, Liễu Minh mới chậm rãi nói ra.

"Thực lực của đám Minh trùng trước mặtcòn chưa đủ khiến chúng ta phải thay đổi kế hoạch hành động, tất cả hãy chuẩn bịsẵn sàng đi." Côn Ngọc nghe vậy bèn nhẹ gật đầu.

Hiển nhiên họ Côn cũng đã sử dụng thầnthức tra xét từ trước. Sau khi liếc nhìn mọi người sau lưng, y liền nghiêm túcgiơ cao một tay.

Từ xa nhìn lại, khung cảnh Diệp giakhông khiến nhiều ta chú ý đặc biệt thế nhưng diện tích bên trong lại khá rộnglớn. Nhà cửa công trình trải dài nối tiếp nhau tựa như một cánh rừng bao la. Vớitư cách gia tộc phụ thuộc Thái Thanh Môn, một trong tứ đại Thái Tông, Diệp giatrải qua nhiều thế hệ thủ hộ mạch khoáng đã không ngừng trở nên lớn mạnh. Đếnhôm nay, gia tộc đã có thực lực không kém một ít môn phái cỡ trung bên trên đạilục. Thậm chí, một ít đại tông vạn năm nghe đến họ Diệp cũng phải kiêng nể baphần. Từ đó thấy được địa vị của họ ở đại lục Trung Thiên.

Bất quá, giờ phút này, tình cảnh củagia tộc họ Diệp lại có chút rối ren. Có thể nhìn thấy giữa không trung, nhiều độitu sĩ Diệp gia bay múa đầy trời, phía Đông mọt mảnh, phía Tây một nhóm. Bọn họđều nắm trong tay một loại Linh khí đặc biệt, phát ra từng đạo cột sáng khôngngừng gia trì màn sáng bảo vệ màu tím bên trên. Bên ngoài trận pháp phòng hộ,vô số Minh trùng xấu xí không ngừng phát ra từng đợt gầm rú, mang theo hàoquang xanh lá ẩn chứa khí tức tanh hôi không ngừng đánh công kích quang tráo tửsắc.

Giữa không trung bên trên tòa thànhlúc này, một người đàn ông trung niên mặc cẩm bào màu xanh đang được vây bọc bởinăm tên hộ vệ giáp xanh. Từ Linh áp trầm trọng tản ra xung quanh, có thể khẳngđịnh người đàn ông này đã đạt tến cảnh giới Chân Đan. Chỉ thấy đại kỳ trên tayphải y không ngừng lóe ra lôi quang xanh tím hơn nữa lại thỉnh thỉnh bay múakhiến cho màn sáng tử sắc theo đó phóng ra Lôi hỏa mạnh mẽ, dễ dàng nướng chínhchục đầu Minh trùng cấp thấp trong nháy mắt. Có điều, với bầy Minh trùng gồm mấynghìn con, tổn thất như vậy chỉ có thể coi là chính trâu mất sợi lông mà thôi.Tuy rằng tu sĩ Diệp gia đã kiệt lực duy trì pháp trận thế nhưng dưới sự côngkích liên tục của bầy Minh trùng đông đúc, màn sáng bao bọc cổ thành vẫn từ từtrở nên ảm đạm.

"Gia chủ, Thanh Tang Lôi Hỏa trận đãsắp không thể tiếp tục chống đỡ thêm nữa." Đúng vào lúc này, một lão già tócxám từ xa bay tới bên cạnh tu sĩ trung niên mặc áo bào xanh, thần sắc có chútlo lắng.

Vị tu sĩ Chân Đan nhìn thấy lão giàtóc xám bèn khẽ nhíu mày, động tác vung vẩy đại kỳ theo đó cũng dừng lại trongthoáng chốc. Thân là người điều khiển mắt trận, y là người hiểu rõ tình hình đạitrận hơn ai hết. Hai ngày trước, Minh trùng tụ tập quanh núi Thanh Tang độtnhiên tấn công gia tộc bọn họ. Cũng may, từ khi phát hiện tung tích cự trùng,Diệp gia đã nhanh chóng triệu tập mọi người trở về hơn nữa còn ngày đêm có thủ,dựa vào Thanh Tang Lôi Hỏa trận miễn cưỡng ngăn cản đợt tiến công của quân thù.Bất quá đến giờ phút này, dưới oanh kích liên miên bất tận, đại trân rốt cuộcđã xuất hiện dấu hiệu sụp đổ.

"Giả chủ, đừng chần chờ thêm nữa,chúng ta rút lui thôi!" Lão già tóc xám trầm giọng nói ra.

"Lão Ngũ, tòa thành này là do Diệpgia chúng ta bỏ ra mấy nghìn năm cùng vô số tâm huyết mới có thể dựng nên. Cơnghiệp như vậy không thể cứ thế mất đi trong tay ta!" Người đàn ông trung niênnghe vậy ảo não trả lời, bàn tay đang nắm đại kỳ cũng theo đó trở nên run rẩy.

"Tòa thành có thể xây dựng lại sau.Trước tiên chúng ta phỉa bảo trụ nguyên khí của gia tộc, lưu được núi xanh logì về sau không có củi đốt." Sau khi nhìn quanh bốn phía, lão già tóc xám gấpgiọng nói ra.

"Lão Ngũ, chúng ta được Thái ThanhMôn nhờ vả trấn thủ mạch khoáng này. Nếu như đánh mất nơi đây sẽ chọc giận TháiThanh Môn, sau này làm sao còn chỗ đặt chân ở Đại Lục Trung Thiên. Ngoài ra,Thanh Tang Sơn Mạch này cũng không chỉ có mình gia tộc chúng ta, những gia tộckhác ở đây đã thèm thuồng vị trí này từ lâu, nếu như chúng ta không đánh mà chạy,khi đó Thái Thanh Môn nhất định sẽ nâng đỡ một gia tộc khác đề khống chế khoángmạch này..." Trung niên mặc áo bào xanh ảm đạm nói.

Lão giả tóc xám nghe vậy lập tức ákhẩu không trả lời được.

Trung niên áo bào xanh sắc mặt biếnhóa bất định, sau một lát mới cắn răng phân phó nói:

"Lão Ngũ, bây giờ ngươi tập trungngười già yếu, phụ nữ và trẻ em, cùng với đệ tử tinh anh trẻ tuổi đến đường bímật sau lâu đài, chúng ta sẽ kiên trì thêm một lúc nữa, nếu thật sự không đượcthì để cho bọn họ rut lui khỏi đây. Chúng ta cần phải tử thủ cho đến thời điểmcuối cùng, mặc dù thất thủ cũng sẽ không bị Thái Thanh Môn truy cứu."

"Vâng." Lão giả tóc xám liền đáp ứng,lập tức bay đi.

"Truyền lệnh xuống, mở bốn tòa Lôi HỏaTháp trong lâu đài ra, mang tất cả Lôi Nguyên tinh thạch lắp đặt vào đó, bất kểthế nào cũng phải chống đỡ được thêm nửa ngày nữa." Trung niên áo bào xanh quaysang mấy tên hộ vệ áo giáp xanh bên cạnh trầm giọng nói.

Mấy người này nhận lệnh, rồi xoayngười bay đi bốn phía.

Ánh mắt trung niên áo bào xanh nhìnlướt qua xung quanh, há miệng phun lên đại kỳ trong tay một cỗ nguyên khí tinhthuần.

Đại kỳ màu tím lập tức nổi lên từngđạo hồ quang điện chói mắt màu tím xanh, vung lên phía trước, trên đỉnh đại kỳbay ra vài tia lôi điện vừa thô vừa to màu tím, lóe lên rồi sáp nhập vào mànsáng lôi trận phía trên.

Màn sáng đang ảm đạm liền sáng lên mộtchút, mặt ngoài hiện ra từng đạo Lôi Hỏa điện hồ.

"Đùng" tiếng nổ lớn!

Thân thể Minh Trùng cấp thấp tới gầnmàn sáng như bị điện giật, một số không kịp rút lui lập tức bị Lôi Hỏa quang điệnbao trùm lấy, những con khác thấy vậy, rối rít kêu la bay cách xa ra khỏi mànsáng, tạm thời đình chỉ tiến công.

Vốn dĩ hào quang màn sáng chớp tắtliên tuc, lúc này có được thời gian hòa hoãn, tạm thời ốn định chở lại.

"Rống!"

Nhưng vào lúc này, trong bầy MinhTrùng chợt rối loạn, phía sau bất ngờ xuất hiện một con Minh Trùng khổng lồ dàihơn hai mươi trượng, trông giống Thiên Ngưu màu xanh, có hình mặt người xấu xí.Trên người phát ra linh áp không kém Chân Đan tu sĩ, trong miệng phát ra một tiếnggầm nhẹ.

Minh Trùng xung quanh nghe được tiếnggầm đó, lập tức la hét phụ họa theo rồi lại bắt đầu liều mạng tấn công vào mànsáng hộ thành màu tím.

Hai mắt cực lớn của con Minh Trùngmàu xanh nhìn vào Diệp Gia Bảo bên trong màn sáng, hàn quang hiện lên trong mắt,đôi xúc tu màu xanh trắng trên đỉnh đầu bỗng nhiên thẳng ra, ngưng tụ thành hailuồng ánh sáng màu xanh chói mắt, đang định phong vào màn sáng.

Ngay lúc đó, sau lưng nó hư không khẽđộng, quỷ dị hiện ra một bóng người hắc khí lượn lờ, một cái nắm đấm màu đen mơhồ, lấy tốc độ không tưởng oanh kích lên sống lưng con Thiên Ngưu Minh Trùngmàu xanh.

"Rặc rặc" một tiếng!

Giáp xác Minh Trùng màu xanh mớinhìn thì cứng rắn vô cùng nhưng trước nắm đấm màu đen thì giống như giấy mỏng,một kích lại bị lõm vào.

Nó chưa kịp phản ứng gì thì lại cóvô số quyền ảnh giống như thế tới tấp đánh xuống.

Thân thể khồng lồ của Minh TrùngThiên Ngưu màu xanh bị một cỗ lực lượng khủng bố đánh từ không trung rơi xuốngmặt đất, trên thân thể lộ ra những lỗ thủng lớn như cái cối xay, lục dịch chảyra bốn phía.

Trong miệng Minh Trùng Thiên Ngưu màuxanh cũng phun ra huyết dịch màu lục, nhất thời không đứng lên được.

Ngay lúc đó, một hư ảnh Thanh Ngưu từtrên bóng người bay vụt ra lao xuống phía dưới, miệng hử ảnh màu xanh đột nhiêncắn xuống, rặc một tiếng, cái đầu của Minh Trùng Thiên Ngưu màu xanh đã bị cắnmất một nửa.

Minh Trùng Thiên Ngưu sau khi vùng vẫymấy cái liền không nhúc nhích được nữa.

Từ lúc bóng người xuất hiện, đến lúcMinh Trùng Chân Đan cảnh Thiên Ngưu màu xanh bị đánh chết, từ đầu đến cuối chỉsau mấy hơi thở.

Minh Trùng cấp thấp xung quanh bâygiờ mới phản ứng lại, lập tức gào thét gần rú, không ít con nhào tới tấn côngbóng người ở giữa không trung một cách mãnh liệt.

Bóng người khẽ hừ lạnh một tiếng,tay vung lên, một đạo kiếm quang màu tím bay ra, lóe lên biến thành hơn mười vệtkiếm quang cực lớn, xoáy quanh thân thể của hắn.

Mấy trăm con bị kiếm quang màu tímkhẽ quét trúng, thân thể ngay lập tức bị chém thành vài khúc, vô số thân thểkhông trọn vẹn của Minh Trùng từ không trung rơi xuống như mưa.

Ở trong màn sáng Lôi Hỏa trận, tu sĩDiệp gia kể cả gia chủ của Diệp gia nhìn thấy cảnh này, lập tức miệng há to,trên mặt lộ ra thần sắc không tin nổi.

Oanh long long! Cùng lúc với bóngngười xuất hiện, bỗng nhiên có thêm mười mấy hư ảnh xuất hiện bên ngoài mànsáng của Lôi Hỏa đại trận.

Từng đạo công kích mãnh liện phát ratừ những người này đã đập vào trong đám Minh Trùng, vô số hoa máu nổ tung ra. Đạiquân Minh Trùng lập tức đại loạn, buông bỏ công kích màn sáng bảo hộ, quay lạitấn công những người này.

Mấy người đứng ở phía trước, trênngười đều tản mát ra linh áp khổng lồ Chân Đan Cảnh, mỗi công kích tùy ý phátra đều dễ dàng đánh chết ít nhất hơn mười con Minh Trùng cấp thấp.

Với mấy người đó dẫn đầu, mười tu sĩlao tới giữa quần thể Minh Trùng, ngoại trừ một số ít Minh Trùng Hóa Tinh hậu kỳ,đám Minh Trùng cấp thấp còn lại không có chống đỡ nổi.

Đi tới đâu, Minh Trùng ở đó tan rã,chen chúc bỏ chạy.

Chương 1155: Ngọc Phong Lĩnh

"Người của Thái Thanh Môn đã đến!"

"Chúng ta được cứu rồi!"

Khi thấy được ký hiệu Thái Thanh Môntrên trang phục của nhóm người vừa xuất hiện, tu sĩ của Diệp gia đang đứngtrong màn sáng màu tím lập tức hoan hô vui sướng. Thậm chí, có người còn mừng đếnphát khóc.

Gia chủ Diệp gia cũng không kìm đượcthở phào một hơi thế nhưng hắn thân là người đứng đầu của gia tộc, tâm tính tựnhiên sẽ không phải tộc nhân bình thường có thể so sánh, không vì vui sướng nhấtthời mà để cho trận tuyến bị rối loạn. Chỉ thấy y vừa tiếp tục vung vẩy đại kỳgia cố pháp trận vừa liên tiếp hô vang mấy đạo mệnh lệnh.

Hống hống hống!

Theo một tiếng côn trùng rít lênchói tai cùng ánh sáng đỏ chớp nhá liên hồi, một con bọ rùa cấp Chân Đan đã lầnnữa bay ra phía trước đại quân Minh trùng, ngăn cảnh đám người Liễu Minh.

Vài tiếng "Xuy xuy" vang lên!

Chỉ thấy phần lưng màu đỏ của cựtrùng kia bõng nhiên phát ra từng điểm linh quang lấm tấm, mang theo sương mùmàu tím nồng đậm bao phủ đám người họ Liễu.

"Cẩn thận sương mù có độc!"

Côn Ngọc bay ở trước nhất thấy vậybèn hét lớn một điều. Khi y đang định hành động gì đó đã thấy Liễu Minh bên cạnhchợt vung cao tay, phóng ra hư ảnh Thanh Ngưu gào rú dữ dội. Chỉ thấy hào quangxanh dương tuôn ra cuồn cuộn, sương mù màu tím đã bị lực hút mạnh mẽ xua tanhoàn toàn. Chỉ sau vài nhịp hô hấp, khói độc do bọ rùa Chân Đan phun ra đã bịThanh Ngưu nuốt trọn vào bụng điều này khiến nó không khỏi ngẩn ngơ!

Biển sương tím vừa rồi là đan độc củanó, chẳng những ẩn chứa độc tính cực mình còn có lực ăn mòn vô cùng khủng khiếpnào ngờ lại bị đồ đằng của đối phương cắn nuốt một cách dễ dàng.

Ngay lúc này, sau khi đánh giá LiễuMinh một cách cẩn thận, Côn Ngọc đã khẽ động thân hình, lao thẳng về phía Minhtrùng hình bọ, đồng thời một tay khẽ vung ném ra mâm tròn màu vàng kim. Chiếcmâm này có phần rìa sắc bén đao, trong nháy mắt đã phóng lớn thêm mấy trượng,mang theo âm thanh "Ô ô" đánh xuống phần đầu của bọ rùa cấp Chân Đan.

Cự trùng thấy vậy bèn hét lớn một tiếngsau đó không chút chậm trễ giơ cao hai chân chắn trước đỉnh đầu. Thế nhưng chỉsau một khắc, âm thanh "Răng rắc" không ngừng vang lên, mâm tròn vàng kim đã dễdàng chặt đứt hai chân của nó tiếp đó chém đứt thân trùng làm hai nửa mang theomáu tươi tung tóe đầy trời. Minh trùng cấp thấp trong phạm vi mười trượng cũngliền đó bị giết sạch sẽ.

Mắt thấy Côn Ngọc đại triển thần uy,đám đệ tử Hóa Tinh sau lưng đồng loạt ồ lên một tiếng thán phục. Hơn nữa, ý chíchiến đấu của bọn họ cũng vì thế đã được nâng cao không ít.

Sau một tiếng gào to, Thượng QuanYên Vũ đã tế ra một thanh pháp hình vòng màu đỏ đồng. Chỉ nghe tiếng hổ gầmvang lên, sóng âm đã lập tức lan ra bốn phía khiến cho thân thể đám Minh trùngtrong phạm vi ảnh hưởng đồng loạt bị chấn thành mảnh vụn. Trong lúc đó, Lăng YY cũng theo sát phu quân c của mình. Chỉ thấy ánh sáng màu lam lóe lên một cái,vô số tơ mỏng đã từ tay cô gái này cuốn lấy mười đầu Minh trùng chực chờ lao đến.Khi nàng co nhẹ tay lại, tơ mỏng màu lam liền xiết chặc trong nháy mắt, xé nátmười con yêu trùng kia thành nhiều khúc. Long Nhan Phỉ ngược lại không hề xuấtra chiêu thức gì đặc biệt, chỉ nhẹ nhàng thả ra kiếm quang xanh dương, nhanh nhẹnnhư linh xà xuất động, ngăn cản bất cứ đối thủ nào có ý định đến gần.

Lúc này, Liễu Minh không khỏi nhìnqua chiếc vòng trên tay Thượng Quan Yên Vũ. Thứ vũ khí này không khỏi khiến hắnnghĩ đến Hổ Giảo Hoàn bản thân nhận được từ chỗ Bạch gia khi bắt đầu tiến nhậpgiới tu luyện. Đương nhiên, luận về uy lực, Hổ Giảo Hoàn khi xưa còn lâu mới cóthể so sánh với pháp bảo của Thượng Quan Yên Vũ. Sau khi thay đổi tâm niệm, LiễuMinh lại lần nữa đưa tay triệu hồi hư ảnh Xa Hoạn đồng thời ngưng tụ kiếm quyết,thả ra Khổ Luân kiếm. Trong trận chiến ở núi Lạc Hà khi trước, thanh kiếm nàytuy đã bị tổn thương chút ít nguyên khí nhưng trải qua nhiều ngày ân cần sănsóc, nó cơ bản đã không còn gì đáng ngại. Lúc này, kiếm ảnh hiện ra đầy trời rồithình lình hóa thành kiếm quang khổng lồ cuốn phăng vô số Minh trùng vần vũxung quanh.

Minh trùng vây công Diệp gia tuy cósố lượng đông đảo nhưng phần lớn Minh trùng cấp thấp đều có thực lực non yếu.Sau khi năm con cự trùng Chân Đan bị mấy người Liễu Minh, Côn Ngọc luân phiênđánh chết, đại quân Minh tộc rất nhanh đã bị đệ tử Thái Thanh Môn nghiền nát.

Một tiếng ầm vang trầm đục!

Thì ra đại trận Thanh Tang Lôi Hỏa củaDiệp gia đã bất ngờ mở ra, gia chủ Diệp gia dẫn theo mười mấy vị tu sĩ bên mìnhtừ đó bay ra, xung phong liều chết tiến hành chém giết.

Đúng lúc này, bên trong đại quânMinh trùng thình lình truyền ra một tiếng gào rú khiến cho côn trùng cấp thấpnghe được lập tức chia ra bốn phía bỏ chạy tán loạn.

"Côn sư huynh, chúng ta có nên đuổitheo, tiêu diệt gọn ghẽ đám gia hỏa kia không?" Thượng Quan Yên Vũ nhìn theo hướngkẻ thù bỏ trốn ở phía xa xa, tâm tình có chút kích động.

Liễu Minh nghe vậy chỉ lặng lẽ nhìnvề phía Côn Ngọc.

"Tạm thời không nên, chúng ta hiện vẫnkhông rõ tình huống của đám Minh trùng kia. Đạo lý giặc cùng chớ đuổi ta nghĩkhông cần nói ngươi cũng hiểu rõ." Sau một thoáng trầm ngâm, Côn Ngọc mới lêntiếng trả lời.

"Đa tạ chư vị đạo hữu Thái Thanh Mônđã không quản đường xá xa xôi tiếp ứng cho gia tộc chúng ta. Lão phu là DiệpChính, gia chủ của Diệp gia. Nếu chư vị không chê, xin mời đến tệ xá nghỉ ngơimột chút." Người đàn ông trung niên mặc cẩm bào xanh mang theo tu sĩ Diệp giabay tới, chắp tay chào hỏi đám người Liễu Minh.

"Tại hạ là Côn Ngọc, tuân theo mệnhlệnh của chưởng giáo Thiên Qua đến đây tiêu diệt lũ Minh trùng gây hại. Nghỉngơi thì không cần, chỉ xin Diệp gia chủ cung cấp những tin tức có quan hệ đếnlũ yêu nghiệt kia càng kỹ càng tốt." Sau khi chắp tay đáp, Côn Ngọc liền thay đổichủ đề.

"Không dối gạt chư vị đạo hữu, Diệpgia chúng ta cũng không biết rõ lai lịch của đám Minh trùng kia. Mặc dù trướcđây đã từng nghe nói Minh tộc xâm lấn đại lục thế nhưng bởi vì chưa thấy sựtình khác thường phát sinh vì vậy cũng không quá để tâm đến chuyện này. Chỉ làbảy tám ngày trước, đám gia hỏa này bỗng nhiên xuất hiện xung quanh sơn mạchThanh Tang. Sau khi phát hiện tình huống dị thường, tại hạ lập triệu tập mọingười tập trung trấn thủ bên trong tòa thành đồng thời cho người đưa tin cầu việnquý môn. Nào ngờ, đám Minh trùng kia lại tấn công nhanh đến như vậy vậy. Nếukhông có chư vị kịp thời tương cứu, chỉ sợ Diệp gia chúng ta đã hoàn toàn bị diệttrong tay bọn chúng." Diệp gia chủ sắc mặt cứng đờ, lập tức nói ra.

Côn Ngọc nghe vậy không khỏi cảm thấykhó nghĩ. Y vốn muốn nghe ngóng từ chỗ nhà họ Diệp một ít tin tức liên quan đếnMinh trùng để dễ dàng đưa ra quyết định có nên lưu lại hay không. Nào ngờ Diệpgia chủ lại không thể cung cấp chút thông tin hữu ích nào.

"Xin hỏi Diệp gia chủ, hôm nay tấncông địa phận của các vị là toàn bộ Minh trùng có ở sơn mạch Thanh Tang?" LiễuMinh bỗng nhiên hỏi một câu.

Diệp gia chủ nghe vậy khẽ giật mình.Sau khi suy nghĩ một chút, y mới ngập ngừng trả lời:

"Hẳn là không phải. Lần thứ nhấtMinh tộc xuất hiện ở núi Thanh Tang, bọn chúng và Diệp gia chúng tôi đã xảy ramột ít xung đột. Tuy tại hạ không tận mắt chứng kiến nhưng đã nghe một vị trưởnglão trốn về nói lại số lượng của lũ nghiệt trùng có lẽ đạt đến hơn vạn con."

Liễu Minh nghe vậy ánh mắt có chútlóe lên nhưng lại không nói gì thêm.

"Không biết các vị đụng độ bọn chúngở nơi nào tại núi Thanh Tang?" Côn Ngọc mở miệng hỏi.

"Hẳn là ngàn dặm ngoại vi khu vực NgọcPhong Lĩnh, nơi đó có tồn tại một vài mạch đang được khai thác. " Diệp giachủ trả lời.

"Côn sư huynh, nhiệm vụ của chúng talà tiêu diệt sạch sẽ đám Minh trùng kia. Nếu để cho chúng tập hợp lại rồi xâmphậm lần nữa thì quả thật không ổn." Liễu Minh lên tiếng đề nghị Côn Ngọc.

"Kính xin Diệp gia chủ chỉ điểm mộthai." Côn Ngọc khẽ gật đầu rồi nói với gia chủ Diệp gia.

Sau một thoáng chần chờ, bnười đànông trung niên họ Diệp rốt cuộc gật đầu đáp ứng. Thời gian kế tiếp, dưới sự anbài của y, đệ tử Thái Thanh Môn liền tập trung cùng với đoàn người gồm hai bamươi vị tu sĩ của nhà họ Diệp, đồng loạt xuất phát về Ngọc Phong Lĩnh.

Gần nửa canh giờ về sau, bọn họ rốtcuộc tới gần một ngọn núi xanh rì, bên trên có thể nhìn thấy sương mù màu đennhàn nhạt không ngừng phiêu đãng. Vốn nhiều lần gặp phải Minh tộc, Liễu Minh thấyvậy liền hiểu rõ đây là dị tượng sinh ra khi có lượng lớn cự trùng tụ tập. Xemra bọn họ quả thật đã tìm đúng hướng! Khi còn cách ngọn núi chừng chục dặm,đoàn người bỗng nhiên dừng lại.

"Côn sư huynh, tại sao chúng ta lạikhông trực tiếp xông vào?" Thượng Quan Yên Vũ cao giọng bất mãn.

"Sư đệ không nên vong động, chúng tavẫn nên cẩn thận một chút thì tốt hơn." Côn Ngọc nghe vậy vẫn kiên nhẫn trả lời.Chẳng biết tại sao, trong lòng của y lại xuất hiện dự cảm bất ổn.

Sau khi nhận thấy vẻ suy tư của CônNgọc, Liễu Minh lập tực điểm nhẹ ngón tay về phía mi tâm khiến cho Hóa ThứcTrùng không ngừng truyền ra từng cỗ Tinh thần lực tinh thuần dung hợp với thầnthức của hắn một cách nhanh chóng.

Ầm ầm!

Thần thức của họ Liễu trong nháy mắtgần như được tăng cường gấp đôi, hơn nữa còn không ngừng tán ra bốn phương támhướng.

"Cẩn thận! Dưới chân có mai phục!" Mộtlát sau, Liễu Minh bỗng giật mình quát lớn một câu.

Vừa dứt lời, mặt đất dưới chân bọn họbất ngờ nổ văng tung tóe, mang theo vô số tảng đá bắn mạnh ra xung quanh. Sau mộtkhắc, nơi đó đã xuất hiện một dầu trùng thủ màu xám đen lớn bằng căn phòng vớilinh áp mạnh mẽ ngập trời, thoạt nhìn vô cùng dữ tợn.

Đệ tử Thái Thanh Môn đều là tu sĩthân kinh bách chiến vì vậy phản ứng mỗi người đều vô cùng nhanh nhẹn. LiễuMinh vừa lên tiếng cảnh báo, bọn họ đã lập tức tản ra bốn phía. Chỉ có một íttu sĩ Diệp gia phản ứng chậm một chút liền bị đá vụn đánh trúng khiến cho thânthể nổ thành mảnh nhỏ. Gia chủ Diệp gia thấy vậy vừa sợ vừa giận nhưng chỉ cóthể thúc giục lam mang che chở vài tên tộc nhân hạch tâm bên cạnh sau đó thốilui về phía xa xa.

"Minh trùng cấp Thiên Tượng!"

Sau khi chớp động mấy cái, Côn Ngọclại lần nữa xuất hiện giữa không trung cách đó mười trượng. Đợi khi xoay ngườithấy được Minh trùng khổng lồ màu xám đen trên mặt đất, họ Côn không khỏi lộ rathần sắc giật mình kinh hãi. Chỉ thấy giờ phút này, những bộ phận lộ khỏi mặt đấtcủa nọ cũng đã vô cùng to lớn, thoạt nhìn giống như con giun khổng lồ. Chỉ là mặtngoài lại có vô số xúc tu rậm rạp màu ám không ngừng ngoe nguẩy, cộng thêm trênđầu của nó không hề có mặt, chỉ có một cái miệng khổng lồ ẩn chứa vô số răngnanh khiến người ta phải khiếp đảm.

Vèo!

Thân thể cực lớn của Minh trùng bỗngnhiên phát ra đạo đạo tàn ảnh, lao lên khỏi mặt đất để đuổi theo một gã đệ tửThiên Kiếm Phong rớt lại phía sau.

Chương 1156: Đấu với Minh trùng(1/2)

Gã đệ tử kia thấy thế lộ vẻkinh hãi, tay áo rung lên liền có mấy thanh phi kiếm màu lam từ trongđó bay ra như cá lượn, biến thành một kiếm mạc màu lam chắn trướcngười.

Kết quả mấy chục chiếc xúc tucủa Minh trùng màu đen kia sau khi cuốn lại một cái đột nhiên kéo dàigấp mấy lần rồi xuyên thủng kiếm mạc, dùng một tốc độ bất khả tưnghị cuốn lấy gã đệ tử Thiên Kiếm Phong kia kéo vào miệng.

Một tiếng kêu thảm thiết vanglên từ miệng con Minh trùng rồi im bặt.

"Tần sư đệ!"

Trong không trung phía xa, một đệtử trung niên của Thiên Kiếm Phong gầm lên giận dữ, nhưng đối mặt vớimột Minh trùng Thiên Tượng cũng không dám liều lĩnh xông lên.

Các đệ tử Thái Thanh Môn khácthấy vậy cũng đại kinh thất sắc.

Già Lam sắc mặt trắng nhợt.

Lúc này nàng chỉ cách con Minhtrùng hình giun này hai ba mươi trượng. Khí tức khủng khiếp của nókhiến nàng phát lạnh, chỉ có thể vung tay tế ra một dải lĩnh màulam bao phủ thân thể rồi nhanh chóng lùi lại.

Con giun kia quay lại nhìn mộtcái rồi há to miệng, từ trong miệng nó liền xuất hiện một xoáynước màu đen, từ đó phát ra một lực hút không thể kháng cự.

Độn quang của Già Lam liền dừnglại giữa không trung, dù nàng đã cắn răng thôi động toàn bộ pháp lựcnhưng vẫn bị kéo về phía cái miệng con trùng kia, khiến nàng bấtgiác kinh hô một tiếng.

Ngay lúc này, Liễu Minh lướttới cực nhanh, cánh tay phải hắc khí bao phủ ôm chặt Già Lam, thânhình nhoáng lên liền xuất hiện cách đó mấy chục trượng.

Sức hút khủng khiếp phát ra từmiệng con Minh trùng kia dường như không chút tác dụng nào với hắn.

Ánh mắt Già Lam vốn đã tuyệtvọng, chỉ giây lát đã được Liễu Minh ôm trong lòng, thân thể run lên,nhất thời trở nên mềm nhũn.

Grừ!

Con Minh trùng kia gầm lên giậndữ, miếng ngon đến miệng lại bị kẻ khác cướp đi, hơn nữa kẻ đó lạichỉ là một tên tu sĩ Chân Đan nho nhỏ, đối với nó đây la chuyện khôngthể chấp nhận. Thân thể nó lập tức mờ đi rồi xuất hiện sau lưngLiễu Minh cách hắn mười trượng, tốc độ nhanh đến mức bất khả tưnghị.

"Vù vù" mấy tiếng

Mấy chục cái xúc tu màu xámđột nhiên kéo dài gấp mấy lần bắn tới, định bất ngờ đâm xuyên ngườiLiễu Minh.

"Đang" một tiếng lớn

Một viên châu màu vàng to nhưtòa lầu liền xuất hiện sau lưng Liễu Minh, bề mặt viên châu tỏa hoàngquang rực rỡ khiến xúc tu chậm lại, liên tiếp đập lên viên châu, đâychính là Sơn Hà Châu.

Một luồng cự lực liền truyềntới khiến Liễu Minh chấn động, nhưng lúc này thân thể hắn đã cực kỳmạnh mẽ, cũng không bị ảnh hưởng nhiều. Hắn liền quay đầu nhìn conMinh trùng Thiên Tượng kia một cái rồi vung tay lên.

"Ầm" một tiếng

Sơn Hà Châu châu phun ra vụ khímàu vàng bao phủ hắn và Già Lam, vụ khí cuộn lên rồi biến mất,tiếp đó lại xuất hiện cách đó trăm trượng.

Con giun kia mắt lóe hung quang,đang định tiếp tục công kích Liễu Minh thì trên đầu nó liền xuấthiện một chiếc kim luân, sau khi xoay tít liền mang theo vô số đao quangvàng kim hung hăng chém xuống.

Ầm ầm

Con Minh trùng lại phun ra mộtcột sáng lớn màu xám va chạm với kim luân phát ra một tiếng nổ lớn.

Kim luân phát ra một tiếng rềnrồi bị đánh bay.

Cách đó không xa Côn Ngọc sắcmặt trắng nhợt. Y hừ một tiếng rồi phun ra một ngụm tinh huyết nhậpvào kim luân, tiếp theo lại đánh ra mấy đạo pháp quyết.

Kim luân lập tức phát ra tiếngầm ầm rồi tỏa hào quang rực rỡ, nhoáng cái liền hóa thành một cựđiểu màu vàng kim, hai cánh nó vừa giương lên liền mang theo vô số đaoquang vàng kim hung hăng xông về phía con giun kia.

Bọn Thượng Quan Yên Vũ ở phíaxa sau khi hồi phục tinh thần, ổn định lại thân thể liền đứng từ xađánh tới.

Hổ Khiếu Hoàn trong tay ThượngQuan Yên Vũ tỏa hồng quang rực rỡ, phát ra một luồng sóng âm màu đỏđánh về phía con giun.

Lăng Y Y không tiếp tục phát ranhững sợi tơ màu lam mà lại phóng ra hai pháp bảo hình hoa sen màulam, vô số cánh hoa bắn tới tỏa ra hàn khí kinh người.

Long Nhan Phỉ vung tay liền cómột đạo kiếm quang lăng lệ màu bạc bắn tới, chỉ trong giây lát,trước mặt con trùng liền có gợn sóng nổi lên rồi một sợi tơ bạclóe lên, lập tức xuất hiện mọt thanh phi kiếm màu bạc dài hẹp tỏara linh khí kinh người hung hăng chém xuống.

Đối mặt vơi nhiều công kích nhưvậy nhưng con Minh trùng kia không hề sợ hãi. Thân thể nó tỏa hôi quangrực rỡ, tạo thành hư ảnh một con giun lớn mấy chục trượng, hư ảnhhá miệng phun ra một đám mây xám mờ ảo.

Công kích của mọi người gặpphải đám mây xám kia thì như rơi vào vũng bùn, tốc độ liền chậm đinhanh chóng.

Mọi người thấy vậy, đều hítvào một hơi.

Sóng âm của Thượng Quan Yên Vũvà cánh hoa màu lam của Lăng Y Y bay vào đám mây kia thì như bị thônphệ, không hề có chút tác dụng nào, công kích của những người kháccũng như vậy.

Cự điểu do kim luân của Côn Ngọchóa thành và nguyên linh phi kiếm của Long Nhan Phỉ vẫn tả xung hữuđột trong đám mây, nhưng tốc độ càng lúc càng chậm.

Chương 1156: Đấu với Minh Trùng (2/2)

"Cẩn thận, những mây bụi này có thểthôn phệ pháp lực ẩn chứa trong Pháp Bảo đó." Bóng đen lóe lên, thân ảnh LiễuMinh xuất hiện phía trước mọi người, nhanh chóng nói ra.

Hắn đưa Già Lam tới một chỗ tương đốian toàn rồi lập tức phi thân tới đây trợ giúp.

Mấy người Côn Ngọc cũng cảm thấy cógì đó bất thường, nên sau khi nghe được lời nhắc nhở của Liễu Minh, lập tức cóphản ứng.

Hai người vội vàng niệm pháp quyết,muốn triệu hồi pháp bảo của mình về, không ngờ đám mây bụi màu xám bỗng nhiên bắtđầu xoay tròn, pháp lực trong hai bảo vật bị thôn phệ số lượng lớn, lúc trướcdi chuyển có chút khó khăn, giờ đây thì không còn tự chủ được nữa mà quay tròntrong mây bụi.

Miệng con Minh Trùng há lớn, như cávoi hút nước, bất ngờ hút đám mây bụi màu xám nuốt vào trong bụng.

Sắc mặt Long Nhan Phỉ lập tức trắngbệch. Nguyên Linh Phi Kiếm chính là bảo vật mà nàng đã bỏ vào đó vô số tâm huyết,nếu như bị mất đi thì giống như nàng bị chặt đứt một cánh tay.

Sắc mặt Côn Ngọc cũng có chút táiđi, rõ ràng Kim Luân cũng là bảo vật cực kỳ trọng yếu đối với hắn.

Sau khi hút lấy hai bảo vật của haingười xong, con Minh Trùng quay đầu về phía Liễu Minh gầm lên một cách dữ tợn,thân thể khổng lồ chợt bay lên trời, bất ngờ đánh tới.

Sắc mặt Liễu Minh trầm xuống, chânnhún một cái, toàn bộ cơ thể bắn ngược ra sau. Thần sắc những người khác cũng đạibiến, lập tức chạy phân tán ra tứ phía.

Bỗng nhiên, một hàng vòi thịt trênlưng con Minh Trùng dựng thẳng đứng lên giống như đám gai xương. Sau đó liên tiếpnhững tiếng xé gió vang lên, vô số sợi tơ xám từ đó bắn ra, trong nháy mắt baophủ phạm vi hơn trăm trượng, đám người Liễu Minh đều bị bao phù vào bên trong.

Tiếp đến, Phốc phốc tiếng vang truyềnđến.

Tơ mỏng đầy trời dùng tốc độ khôngthể ngờ được, quấn quanh đám đông vào trong.

Sắc mặt đám người Côn Ngọc đại biến.Tơ mỏng màu xám chắc chắn vô cùng, mặc cho bọn hắn vận dụng pháp lực toàn thâncũng không cách nào giãy giụa ra được.

Nguy hiểm hơn nữa chính là, trên đỉnhđầu mọi người chợt tối sầm lại, bởi vì con Minh Trùng khổng lồ đã nhào tới trướcmặt.

Trong mắt Côn Ngọc hiện lên vẻ tànkhốc, lật tay lấy ra một cái quạt lông màu đỏ, nhanh chóng vỗ vài cái, hơn mườiquả cầu lửa đỏ sẫm từ đó bay ra. Đồng thời một cánh tay khác chộp vào hư không,bất ngờ xuất hiện thêm một thanh trường kiếm màu đỏ trên tay, liên tiếp chémvào hư không, liền xuất hiện hơn mười vệt hỏa diễm kiếm khí đỏ rực, mục tiêu làđám tơ xám trói buộc trên người.

Con Minh Trùng Thiên Tượng cảnh nàytỏa ra khí tức thuộc tính Âm, công kích thuộc tính Hỏa có lẽ sẽ khắc chế đượcchúng.

Ba người Thượng Quan Yên Vũ, Lăng YY, Long Nhan Phỉ cũng học theo, vội vàng xuất ra các loại công kích, tự cứu lấymình.

Một màn quỷ dị xuất hiện.

Bất kể hỏa cầu hay kiếm khí hoặc làcác công kích khác, khi đụng phải những sợi tơ mỏng màu xám kia thì pháp lực đềubị hấp thu không còn một mảnh, tiêu thất giữa không trung.

Trên mặt mấy người đều lộ ra vẻ tuyệtvọng.

Ngay thời khắc đó, ánh sáng màu xanhlóe lên, một con quái thú màu xanh nửa thực thể to mấy trượng xuất hiện trước mặtmọi người, hóa thành vệt ánh sáng màu xanh, lập tức xông về phía con Minh Trùnghình giun.

Hai con hình thể hoàn toàn chênh lệch,ầm ầm va chạm vào nhau.

"Đông" một tiếng trầm đục vang lên.

Thân hình quái thú Thanh Ngưu chấn động,bị đẩy lui mấy bước mới trụ vững thân hình.

Mà con Minh Trùng hình giun đangxông vào với tốc độ cao cũng phải đột ngột dừng lại, thân hình lắc lư mấy cái mớiđứng vững được.

Ngay tại lúc đó, hư không phía saulưng nó khẽ động, thân ảnh Liễu Minh quỷ mị hiện ra, sát khí trong mắt chớpliên tục. Một tay hắn phất lên, ánh sáng màu vàng chợt lóe, toàn bộ mười haiviên châu màu vàng đất xuất hiện, theo hướng những ngón tay chỉ ra, mang theophong áp trầm trọng đánh tới Minh Trùng hình giun.

Trong mắt con Minh Trùng lóe lên vẻkinh hãi, tuy không biết tên nhân loại kia làm sao thoát khỏi sự trói buộc củađám tơ mỏng màu xám, nhưng Linh áp của Sơn Hà Châu phát ra làm cho nó có cảmgiác rất nguy hiểm.

Nó lập tức rống to lên một tiếng,vòi thịt trên lưng phun ra một mảng lớn tơ mỏng màu xám, đan vào nhau thành mộtmạng lưới khổng lồ màu xám, cuốn tới Liễu Minh cùng mười hai viên châu màu vàngđất. Cái đuôi khẽ động, hóa thành một cái bóng roi mơ hồ, hung hăng kéo về phíatrước tấn công quái thú Thanh Ngưu.

Hình thế Thanh Ngưu tuy không lớn,nhưng làm cho nó có cảm giác bị uy hiếp còn cao hơn Liễu Minh và mười hai viênchâu phía trên kia.

Bóng roi màu đen phát ra sau mà đếntrước, đánh lên trên thân Thanh Ngưu, thân thể Thanh Ngưu nổ oanh một tiếng, vỡtung ra, biến thành sương mù cuồn cuộn màu xanh.

Nhưng vào lúc này, khóe miệng LiễuMinh khẽ nhếch lên, một tay vung ra. Sương mù màu xanh khắp nơi như có linhtính mau chóng bay về.

Khi tơ mỏng màu xám tiếp xúc vớisương mù màu xanh lại giống như tuyết tan mùa xuân, nhanh chóng bị hòa tan ra.

Ngón tay Liễu Minh chuyển động nhưbánh xe, đánh ra từng đạo pháp quyết, hào quang của mười hai viên châu tỏasáng, mạnh mẽ đập xuống vòng ánh sáng bảo hộ quanh thân con Minh Trùng.

Tình thế biến đổi đột ngột, con MinhTrùng hình giun muốn tránh thì đã muộn, mười hai khối Sơn Hà Châu lập tức luânphiên nện xuống Oanh long long.

Nó hét thảm một tiếng, thân hình khổnglồ trực tiếp bị đập từ trên không xuống, nặng nề rơi trên mặt đất, tạo ra mộtcái hố cực lớn.

Một kích của Sơn Hà Châu uy lực bựcnào, huống chi lại là mười hai khối liên tiếp đập xuống.

Lớp da cự trùng cứng rắn như sắt vậymà lúc này lại có nhiều chỗ vỡ tan, vòi thịt cũng bị đứt không ít. Máu màu lụctừ miệng điên cuồng phun ra, xem ra chịu tổn thương không nhỏ.

Chương 1157: Trấn áp Thiên Tượng

Giun đất khổng lồ bị dính đòn nặngsinh ra choáng váng. Khi nó còn đang lắc lắc cái đầu khổng lồ để bò dậy thì hắckhí lại bắt đầu lượn lờ trên cao tiếp đó một tòa cốt lao to lớn bất ngờ giángxuống mang theo tiếng gió vù vù, bao phủ cả người cự trùng vào trong.

Rống rống!

Minh trùng khổng lồ thấy vậy lập tứcgầm lên giận dữ đồng thời đại phóng hôi quang khiến cho thân thể đồ sộ phóng lớnkhông ít. Chỉ thấy xúc tu quanh người nó vũ động điên cuồng, "Ầm" vang một tiếngđã dễ dàng phá vỡ cốt lao xung quanh.

Liền tại lúc này, không trung trêncao lại thình lình truyền đến dao động mãnh liệt, một tòa cự sơn màu vàng đất lớnchừng trăm trượng đã như Thái Sơn áp đỉnh mang theo hoàng mang đại phóng, mạnhmẽ đè xuống. Ngọn núi còn chưa rớt xuống, Linh áp trầm trọng đã xộc tới trước mặtkhiến cho Minh trùng Thiên Tượng nảy sinh cảm giác hít thở không thông, thânhình cũng theo đó trở nên vô cùng nặng nề.

Giun đất khổng lồ lập tức cả kinh,trên người đại phóng hôi quang, lần nữa hóa ra hư ảnh Pháp tướng giống hệt bảnthể. Chỉ thấy cái miệng khổng lồ của nó hé mở, một luồng sáng màu xám liền theođó phóng ra, hung hăng đánh vào phần đáy của ngọn núi.

Một tiếng nổ mạnh vang trời chuyển đấttruyền đến!

Quang mang hai màu xám vàng va chạmkịch trong phút chốc tạo thành vòng tròn sóng khí tản ra bốn phương tám hướng.Mấy người Côn Ngọc, Long Nhan Phỉ đứng gần đó tuy là tu sĩ Chân Đan sở hữu thânthể cường hãn nhưng cũng bị sóng khí xô đổ xiêu vẹo. Còn lại chúng đệ tử HóaTinh kỳ phía sau bị dao động khí cuốn phải liền đồng loạt phun ra máu tươi, hơnnữa còn không ngừng bị thổi bay về phía sau.

Lúc này, ngọn núi khổng lồ do Sơn HàChâu biến thành đã bất ngờ bị chặn lại. Có điều tình hình của yêu giun khổng lồcũng không khá hơn là bao. Chỉ thấy nó không ngừng gầm lên thống khổ, đồng thờinhục tu trên người không ngừng bắn ra, mang theo tiếng gầm rú chói tai kích xạvề phía Liễu Minh.

Họ Liễu thấy vậy nào dám chủ quan,ngoài thân không ngừng tụ tập hắc khí, trong chớp mắt ngưng kết thành một mặt cốtthuẫn. Tiếp đó, chỉ thấy hắn vung mạnh hai tay, trên người liền tỏa ra ánh sángmàu máu tạo nên một tầng quang thuẫn huyết sắc. Chưa hết, hắn còn cẩn thận thúcgiục ngân quang bao lấy mặt ngoài thân thể, hình thành giáp da màu bạc che chắntoàn thân. Liễu Minh vừa mới hoàn thành tất thảy, nhục tu đầy trời đã gào thétxông, trùng trùng điệp điệp đâm vào mặt ngoài cốt thuẫn.

Một hồi "Phanh phanh" nổ mạnh!

Minh Cốt thuẫn chỉ trụ được nửa nhịphô hấp, mặt ngoài đã hiện ra vô số vết rạn sau đó nổ văng tung tóe, hóa thành hắckhí tán loạn. Thế nhưng thế công của mười đạo nhục tu lại không hề suy giảm, vẫntiếp tục xuyên qua hắc khí để hung hăng nện lên màn chắn màu máu. Chỉ thấy Huyếtthuẫn không ngừng run rẩy kịch liệt, cũng may Liễu Minh những năm này đã tích tụkhông biết bao nhiêu tinh huyết bên trong vì vậy màn chắn màu máu tuy bị oanhkích không ngừng nhưng vẫn có thể miễn cưỡng duy trì trong giây lát. Cuối cùngkhi hào quang của Huyết thuẫn đã trở nên ảm đạm hơn phân nửa, lực lượng của nhụctu rốt cuộc đến lúc cạn kiệt, lập tức đồng loạt tan rã.

Liễu Minh thấy vậy mới thở dài mộthơi, tiếp đó vung tay đánh ra từng đạo pháp quyết, đồng thời há miệng phun ra mộtbúng máu rơi lên ngọn núi màu vàng phía dưới. Rất nhanh sau đó, cự sơn do SơnHà châu biến thành đột nhiên đại phóng hào quang, tiếp đó hư ảnh một dòng trườnghà màu đen đã liền hiện ra, uốn quanh phần thân ngọn núi. Hào quang hai màu đenvàng vừa hòa lẫn vào nhau liền khiến cho kích thước cự sơn đột ngột bạo tăng, tạothành sức mạnh không ngừng đè ép hư ảnh Pháp tướng của Minh trùng Thiên Tượngbên dưới.

Thần sắc của giun đất khổng lồ rốtcuộc lộ vẻ không thể tin nổi. Hư ảnh pháp tướng của nó chịu sự đè ép của ngọnnúi bên trên rốt cuộc vỡ thành mảnh vụn. Lại nghe một tiếng vang thật lớn truyềnđến, cả người cự trùng đã bị ngọn núi màu vàng đất hoàn toàn trấn áp bên dưới.

Liễu Minh thấy vậy không chút chậmtrễ tụng niệm chú ngữ, hai tay không ngừng vung vẩy bắn ra từng đạo pháp quyếtkhiến cho phạm vi bao phủ của hoàng mang trên thân ngọn núi đã bất ngờ đạt đếnphạm vi chừng trăm trượng. Trong lúc nhất thời, thuộc tính đất trong phạm vinày trở nên nồng đậm như tường đồng vách sắt, tạo thành lớp phòng thủ vô cùngkiên cố. Con giun bị trấn án dưới chân núi chỉ vùng vẫy một lát, cuối cùngkhông hề có động tĩnh gì nữa.

Lúc này, Liễu Minh mới an tâm khẽ độngthân hình, từ từ đáp xuống. Sau khi Minh trùng Thiên Tượng kia bị Sơn Hà châutrấn áp, tơ xám quấn quanh cơ thể đám người Côn Ngọc cũng liền đứt gãy giúp chobọn họ khôi phục quyền khống chế cơ thể. Chỉ là ánh mắt bọn họ nhìn về phía LiễuMinh có chút ngơ ngẩn hoảng hốt. Trong lúc nhất thời, không người nào chủ độnglên tiếng phá tan sự im lặng quẩn quanh.

"Liễu sư đệ, mấy chục năm trôi qua,không nghĩ tới thực lực của ngươi đã đạt đến mức này. Ngay cả Minh trùng cấpThiên Tượng cũng không phải đối thủ của ngươi." Long Nhan Phỉ cũng xem như làngười quen của họ Liễu vì vậy không chút cố kỵ cao thấp đánh giá Liễu Minh mộtchút sau đó lên tiếng phá vỡ sự trầm mặc.

"Long sư tỷ quá khen. Nếu không có mọingười trước tiên thi pháp kiềm chế yêu nghiệt kia, tại hạ cũng không thể dễdàng đắc thủ như vậy." Liễu Minh khiêm tốn đáp lời.

Nghe hắn nói vậy, đám người LongNhan Phỉ, Côn Ngọc bất giác đều cảm thấy có chút xấu hổ. Từ đầu tới cuối trậnchiến khi nãy hầu như đều do Liễu Minh ra tay chống chọi với Minh trùng ThiênTượng cảnh. Hơn nữa, nếu không có hắn xuất thủ, chỉ sợ bọn họ đều sớm làm mồitrong miệng con giun hung hãn kia.

Trong lúc đó, ánh mắt Thượng QuanYên Vũ nhìn về phía Liễu Minh đã mơ hồ sinh ra một tia sợ hãi. Trên đường tớiđây, vì bị họ Liễu đoạt mất cơ hội tấn chức đệ tử Bí truyền y đã sinh lòng oánhận, thậm chí thiếu chút nữa đã xảy ra xung đột với đối phương. Nếu không cóLăng Y Y mở miệng ngăn trở, một khi thực sự động thủ, bản thân nghĩ thế nào cũngkhông tránh khỏi việc bị lăng nhục trước mặt mọi người. Nghĩ đến đây, y khôngkhỏi quay đầu nhìn lại thê tử của mình cách đó không xa, nội tâm dâng lên ítnhiều hổ thẹn.

"Liễu sư đệ quả nhiên thân thủ bấtphàm. Tương truyền trận chiến tại núi Lạc Hà, sư đệ đã một mình đối chiến Minhtrùng cấp Thiên Tượng, ta trước đây quả thật cảm thấy khó tin thế nhưng chứngkiến trận chiến vừa nãy, thực lực của ngươi quả nhiên danh bất hư truyền." Vẻ mặtcủa Côn Ngọc lúc này có chút khó coi thế nhưng y vẫn gắng gượng tươi cười.

"Côn sư huynh quá khen. Nếu không tạithương tích bên người, đầu Minh trùng Thiên Tượng sơ kỳ kia làm sao có thể là đốithủ của huynh." Liễu Minh mỉm cười đáp lời.

Côn Ngọc nghe vậy, sắc mặt mới trởnên dễ coi hơn chút.

Mắt thấy Liễu Minh chế ngự Minhtrùng mạnh mẽ bậc này, đám đệ tử Thái Thanh Môn cùng tu sĩ Diệp gia vừa bay tớicũng tỏ ra vô cùng khiếp sợ. Già Lam đứng trong đám người, ánh mắt nhìn về phíaLiễu Minh cũng liên tục lóe lên dị sắc.

"Chư vị đạo hữu Thái Thanh môn quảnhiên thần thông quảng đại. Chỉ là không biết chúng ta phải xử lý tên Minh tộckia như thế nào?" Diệp gia chủ vừa liếc nhìn ngọn núi khổng lồ gần đó vừa kínhsợ nói ra.

Liễu Minh nghe vậy bèn nhìn lại cựsơn do Sơn Hà châu biến thành. Trên mặt thoáng lộ ra một tia trầm ngâm.

"Liễu sư đệ, Minh trùng Thiên Tượngcảnh tuy rằng đã bị trấn áp nhưng chúng ta vẫn nên giải quyết gọn ghẽ để tránhđêm dài lắm mộng." Côn Ngọc lên tiếng đề nghị.

Long Nhan Phỉ cũng liên tục gật đầu.Phi kiếm của nàng vẫn nằm trong bụng cự trùng, nếu chẳng may bị thứ gì dơ bẩnăn mòn sẽ ảnh hưởng không tốt đến Linh tính của kiếm.

"Được!" Liễu Minh nhẹ gật đầu, quyếtđoán quay lại phía sau.

Minh trùng kia tuy bị trấn áp bên dướithế nhưng một khi hắn di dời cự sơn, gia hỏa này nhất định sẽ giãy dụa trốnthoát. Xem ra phải dùng thủ đoạn gì khác để trực tiếp đánh chết cự trùng cho ổnthõa.

Đúng vào lúc này, ngọn núi khổng lồvốn đang nằm yên bỗng nhiên run rẩy kịch liệt.

Mọi người thấy vậy lập tức cả kinh.

Không đợi Liễu Minh kịp thời phản ứng,một tiếng nổ mạnh đã bất thần truyền đến, phạm vi trăm trượng xung quanh cũng lậptức nổ văng tung tóe.

Dưới nền đất tựa hồ đã có vật gìphát ra sức nổ vô cùng mạnh mẽ!

Trong chớp mắt, hào quang vàng đấtđã bị xé rách, hư ảnh cự sơn cũng theo đó bị đánh nghiêng qua một bên. Lúc này,một đọa hôi ảnh lập tức thừa cơ trốn ra từ đó rồi bỏ chạy thục mạng về phía xaxa. Bóng xám này chính là con giun đất khi nãy, chỉ là chẳng biết tại sao, thânthể to lớn của nó đã bị thu nhỏ đi nhiều.

Chỉ thấy điện quang lóe lên, một đạokiếm quang tím biếc đã nâng đỡ thân thể Liễu Minh đuổi theo Minh trùng đang bỏchạy. Chưa hết, ngọn núi khổng lồ màu vàng đất cũng lần nữa khôi phục hình dạngmười hai viên châu sắc vàng óng ánh, tạo thành dãy sáng ánh kim theo sát họ Liễu.Biến cố xảy ra mau lẹ đến mức, đợi khi mọi người tỉnh táo trở lại, Liễu Minh vàđầu Minh trùng kia đã biến thành hai điểm sáng nho nhỏ biến mất ở phía xa xa.Tiếp đó, một tiếng xé gió rít gào lại vang lên, thì ra Long Nhan Phỉ đã hóathành một đạo lam quang gấp rút đuổi theo. Khi Thượng Quan Yên Vũ cùng Lăng Y Ycũng muốn đuổi theo, Côn Ngọc đã vươn tay ngăn cản hai người.

"Vừa rồi, Minh trùng Thiên Tượng cảnhđã mạo hiểm tự bạo yêu đan mới có thể giãy thoát trốn đi tuy nhiên thực lực củanó cũng vì thế hao hụt đi nhiều. Chỉ cần hai người Liễu sư đệ cùng Long sư muộiđã đủ đối phó, chúng ta trước tiêu tiêu diệt đám Minh trùng ở mạch khoáng đằngkia mới là quan trọng." Côn Ngọc chậm rãi nói ra.

Trận chiến kịch liệt vừa rồi đã truyềnra chấn động Pháp lực kịch liệt. Bầy trùng ở mạch khoáng cũng cảm ứng được giunđất khổng lồ bại lui nên nhất thời trở nên đại loạn. Đâu đúng là cơ hội tốt nhấtđể tiêu diệt bọn chúng.

Thượng Quan Yên Vũ cùng Lăng Y Y thấyvậy bèn liếc mắt nhìn nhau, thần sắc đều lộ vẻ vui mừng. Nhiệm vụ lần này phầnlớn công lao đều thuộc về Liễu Minh thế nhưng nếu bọn họ tiêu diệt được đámMinh trùng kia thì vẫn có thể ghi công không nhỏ. Lúc này, Côn Ngọc liền dẫntheo đệ tử Thái Thanh Môn cùng tu sĩ Diệp gia bay nhanh về phía mạch khoáng.

Tại một nơi khác, Liễu Minh đang đuổisát phía sau yêu trùng hình giun. Sau khi tự bạo Yêu đan, Linh áp của con giunđã rớt xuống cảnh giới Chân Đan thế nhưng cơ thể của nó lại bất ngờ xuất hiện mộttầng diễm mang màu xám khiến cho độc tốc đột nhiên tăng mạnh vượt ngoài dự liệucủa hắn. Tuy họ Liễu đã đồng thời sử dụng Ngự kiếm phi hành cộng thêm Thú GiápQuyết gia trì bên trên thế nhưng vẫn không thể rút ngắn khoảng cách. Trong nháymắt, cả hai một chạy một đuổi đã vượt qua quãng đường ngàn dặm.

Liễu Minh trong mắt hiện lên một tialãnh ý. Cứ truy đuổi như vậy không phải là biện pháp tốt. Tuy rằng thực lực đốiphương đã suy giảm rất nhiều nhưng cứ đuổi theo như vậy ai biết liệu có thể đụngphải sự tình gì khác. Thiền Tinh Dực do lão tổ Huyền Ngư ban tặng đã được tếluyện hoàn tất, lúc này đây hắn cũng muốn đem ra sử dụng một lần cho biết. Nghĩđến đây, họ Liễu liền thu lại đôi cánh bằng thịt trên lưng. Thay vào đó, là mộtđôi cánh mờ ảo lớn chừng một trượng, không ngừng tỏa ra ánh sáng xanh lục.

"Thứ này là Thiền Tinh Dực..."

Trong Linh Hải của hắn hiện tại, mộtđôi cánh xanh biếc thình lình xuất hiện, phía trên không ngừng thắp lên từng sợihỏa diễm nhàn nhạt màu xanh lá. Khi Pháp luận tinh thuần men theo Linh Hải trànvào, đôi cánh trên lưng hắn liền rung khẽ một cái.

Vèo!

Cả người hắn đột nhiên trở nên mônglung mờ ảo, thoắt cái đã vượt qua khoảng cách mấy trăm trượng. Liễu Minh thấy vậykhông khỏi mừng rỡ như điện. Tốc độ này so với lúc trước đâu chỉ đơn thuần nhanhhơn vài lần. Điều tiếc nuối duy nhất chính là, trong lúc sử dụng Thiền Tinh Lực,ngọn lửa thiêu đốt bên trong Linh Hải bùng cháy càng thêm dữ dội khiến cho tinhthể đôi cánh theo đó từ từ thu nhỏ trở lại. Dựa theo tốc độ thiêu đốt của nó,thời gian thúc giục Thiền Tinh Dực quả nhiên không được bao lâu!

Chương 1158: Phiến đá thần bí

Con Minh trùng đương nhiên cũng cảmthấy tốc độ của Liễu Minh thay đổi, nó gào lên một tiếng sợ hãi rồi mau chóngxoay người, bỏ chạy về một sơn cốc gần đấy. Đồng thời nó quay đầu lại, há miệngphun ra một cột sáng màu xám thô to, bắn thẳng về phía Liễu Minh.

Lúc này, Liễu Minh cũng đã niệm xongkiếm quyết, Tử sắc Kiếm Khí quanh thân hắn sáng rực lên, xoay một vòng rồingưng tụ thành một bóng kiếm lớn khoảng trăm trượng, bên trên còn có vô số đạotử sắc hồ quang điện quấn lấy.

Đúng là thuật Nhân Kiếm Hợp Nhất!

Cự kiếm còn chưa động thì không gianxung quanh đã kịch liệt chấn động!

Sau khi tiến giai Chân Đan cảnh, uylực của bí thuật này cũng tăng lên nhanh chóng.

Tử sắc Cự Kiếm chém nhẹ một cái đãđánh tan cột sáng màu xám đang lao tới, sau đó bóng kiếm lóe lên một cái liềnxuất hiện trên đỉnh đầu Minh trùng.

Cảm nhận được cỗ Kiếm Ý ngập trờiđang tới gần, con giun này liền thấy cực kỳ sợ hãi. Tốc độ của cự kiếm quá nhanh,nó chỉ kịp ngưng tụ một màn sáng màu xám bảo vệ toàn thân thì đã bị bóng kiếmchém xuống.

Lúc này, bên ngoài cự kiếm liền hiệnra các tia sét chằng chịt, làm cho Tử sắc Cự Kiếm lập tức biến thành Kim sắcLôi Kiếm.

Kim sắc Lôi Kiếm lóe lên một cái, chémthẳng xuống giữa thân con giun kia, lớp hộ thể hào quang quanh thân nó liền mauchóng tan biến. Mà con Minh trùng trên không trung bỗng run lên một cái rồi lậptức bị cắt ra làm hai đoạn, bắn ra vô số máu tươi màu xám.

Kim sắc Cự Kiếm lóe lên một cái, liềnlộ ra thân ảnh của Liễu Minh.

Lúc này, trên người hắn đang quấnquanh bởi vô số đạo hồ quang điện, giống như một Lôi thần, trên ngực hắn lại cómột ấn ký ngũ sắc cực kì huyền ảo, đúng là Phù Ấn Thiên Lôi Thuật.

Sau khi Kim sắc Lôi quang tan biến,sắc mặt Liễu Minh cũng có chút tái nhợt, thế nhưng trong mắt hắn vẫn lộ ra vàinét vui mừng.

Sau khi dung nhập Thiên Lôi Thuậtvào Khổ Luân Kiếm, quả nhiên uy lực của kiếm này đã tăng lên rất nhiều, nếukhông một kích Nhân Kiếm Hợp Nhất của hắn tuy rằng có thể làm bị thương MinhTrùng chứ nhất định không thể chém nó ra làm hai được.

Hai mảnh xác của Minh trùng giốngnhư thiên thạch nện xuống đất, làm bắn ra vô số bụi đất.

Chẳng qua là từ miệng vết thương củahai mảnh thi thể bỗng hiện ra một lớp hôi quang rồi mau chóng ngưng tụ ra haibóng xám, bay nhanh về hai hướng khác nhau.

Thấy vậy, Liễu Minh liền cả kinh,nhưng lập tức hừ lạnh một tiếng, vỗ vai trái, một hào quang màu xanh hiện ra,dùng tốc độ nhanh như chớp bao bọc một đoàn hôi quang. Thấy vậy, hắn lại tiếp tụcthi triển Khổ Luân Kiếm bắn về phía một bóng xàm còn lại.

Chỉ trong nháy mắt, Kiếm quang đã bắntới, sau một tiếng rít, "Oành" một tiếng, một nửa con giun đã vỡ ra từngmảnh.

Một lát sau, hào quang màu xanh cũngquay trở lại, dừng lại trước mặt Liễu Minh. Bên trong nó còn bao phủ một bóngxám, bóng xám dường như không chịu thua, nó lao trái lao phải liên tục, thếnhưng mỗi khi đụng vào thanh quang thì lại nhỏ đi một ít giống như bị thanhquang thôn phệ mất vậy.

Sau khi thử mấy lần không thànhcông, bóng xám cũng ngoan ngoãn hơn nhiều. Lúc này có thể thấy đó là một bóngnhỏ nửa người nửa giun, có lẽ là tinh phách của đầu Minh Trùng Thiên Tượng Cảnhnày.

"Chúc Thần! Đây là thần thông củaChúc Thần, tiểu tử, ngươi làm sao có thể luyện được thần thông này?" Tinhphách của Minh trùng gầm lên với Liễu Minh.

"Nói nhảm nhiều quá!"

Liễu Minh nhíu mày, không muốn tiếptục nghe nó nói nhảm nữa, một tay hắn thò vào trong thanh quang, nắm chặt bóngxám kia lại.

Sưu Hồn Bí Thuật!

Một đầu Minh Trùng Thiên Tượng Cảnhchắc chắn đã biết không ít chuyện, nhất là về phân bố của Minh Trùng trong dãynúi Thanh Tang, nếu không hắn đã đánh nát tinh phách này rồi.

"A!"

"Ngươi có thần thông của ChúcThần... Chắc chắn là tử địch của Minh Tộc ta. Minh Mẫu đại nhân tuyệt đối sẽkhông bỏ qua ngươi!" Minh Trùng quát lên một tiếng, sau đó thanh âm dần dầnnhỏ đi rồi mất hẳn.

Liễu Minh không thèm để ý tới, hắcquang trong tay hắn đại phóng, bao phủ tinh phách của Minh Trùng, đưa luồngtinh thần lực mạnh mẽ của mình vào trong đó.

Không biết bao lâu sau, Liễu Minh bỗngmở mắt, hai tay hợp làm một, tinh phách của Minh trùng chỉ kịp hét lên một tiếngthảm thiết đã hóa thành tro bụi.

Đúng lúc này, một đạo độn quang từxa bay tới, lóe lên một cái rồi hiện ra một dáng người yểu điệu, chính là LongNhan Phỉ.

Vừa thấy thi thể Minh trùng bị chémlàm hai trên đất, nàng liền giật mình, trong mắt hiện nét vui vẻ, phất tay mộtcái, trong thi thể Minh trùng liền bay ra một thanh kiếm nhỏ màu bạc còn đang tảnmát ra Kiếm Ý ngập trời, vèo một cái đã rơi vào tay nàng.

Hào quang quanh thân kiếm hơi mờ đimột chút, có lẽ đã chịu tổn thương khi bị Minh Trùng nuốt vào bụng, thế nhưngmay mắn đây chỉ là một chút tổn thương không đáng kể.

Long Nhan Phỉ thở nhẹ ra một hơi,nói:

"Liễu sư đệ quả nhiên thủ đoạnphi phàm, mới qua một lát đã một người đánh chết một đầu Minh Trùng Thiên TượngCảnh rồi, sau khi về tông, chỉ bằng chuyện này chắc chắn sẽ nhận được không ítban thưởng nha."

"Sư tỷ quá khen." LiễuMinh khẽ cười một cái rồi quay đầu liếc về một sơn cốc phía trước.

"Thực lực của sư đệ bây giờ chỉsợ đã đứng đầu trong các tu sĩ dưới Thiên Tượng Cảnh, Già Lam muội muội quả làcó phúc." Long Nhan Phỉ liếc nhìn Liễu Minh, có chút hâm mộ nói.

"Long sư tỷ đã đánh giá cao tạihạ rồi." Liễu Minh dường như có chút không tập trung trả lời qua loa mộtcâu, tiếp tục nhìn xuống thi thể đầu Minh trùng, tay phất một cái, một Kim sắcmâm tròn bay ra, hóa thành một Kim Luân nho nhỏ trong bàn tay hắn.

"Chuyện nơi này đã xong, có lẽCôn sư huynh cũng đã bắt đầu tiêu diệt quân đoàn Minh trùng trong mạch khoáng rồi,phiền toái Long sư tỷ mang vật này về cho Côn sư huynh, tại hạ còn có chút việccần xử lý." Liễu Minh đưa Kim Luân cho Long Nhan Phỉ, không chờ nàng trả lờiđã hóa thành một bóng đen bay nhanh về phía trước.

Long Nhan Phỉ nhận lấy Kim Luân, khẽgiật mình nhìn theo bóng lưng Liễu Minh đã đi xa.

Mặc dù nàng có chút hiếu kỳ chuyệnLiễu Minh muốn làm, thế nhưng sau khi suy nghĩ một chút liền không tiếp tục đuổitheo mà niệm kiếm quyết, bay ngược về phía sau.

Sau thời gian nửa nén hương, phíatrước một sơn cốc, Liễu Minh đang đứng trên không, quay đầu nhìn về phía sau,sau khi thấy Long Nhan Phỉ không đuổi tới, sắc mặt thả lỏng đôi chút rồi nhìn vềsơn động phía trước.

Trong trí nhớ của Minh trùng ThiênTượng vừa rồi, ngoại trừ tình huống trong dãy núi Thanh Tang, hắn còn phát hiệnmột bí mật, chính là sơn cốc này.

Sở dĩ Minh trùng chạy về hướng này cũngkhông phải là ngẫu nhiên.

Trong miệng hắn niệm vài câu chú ngữ,thân hình liền hiện ra vô số khói đen rồi bay vào trong sơn động.

Sơn động này quanh co khúc khuỷu, dầndần có xu hướng sâu xuống lòng đất.

Một lát sau, hắn liền tới một độngphủ bằng đá vôi cực lớn, trên một phía còn có một cửa đá hình vuông màu đen lớnkhoảng vài trượng, rõ ràng là do con người tạo nên, nhưng giờ này đã bị phá hủy.

Trong nội tâm Liễu Minh khẽ động, hắnchậm rãi bay vào.

Một lát sau, hắn đã tới một thạch thấtlớn chừng mười trượng, giống như động phủ của một tu sĩ vậy.

Liếc mắt nhìn vào trong, thấy Thạchthất chẳng còn gì cả, nhưng ở chính giữa lại có một bệ đá hình tròn lớn tầm vàitrượng.

Nhìn qua thì thấy bệ đá nhìn vô cùngcổ xưa, có lẽ đã trải qua vô vàn năm tháng. Chính giữa được đặt một phiến đáxanh lớn chừng một trượng, phía trên còn khắc vô số phù văn và trận văn, nhìnqua thì thấy đó là một trận bàn vô cùng phức tạp.

Xung quanh phiến đá còn khảm nạm mấychục viên Linh Thạch màu xanh, còn tản mát ra linh quang nhàn nhạt, thứ nàyđúng là Tụ Linh Thạch.

Lúc này, trên phiến đá xanh cònphóng ra một cột sáng cùng màu, chiếu thẳng tới đỉnh động.

"Xem ra đây là một cỗ Truyền tốngtrận, khó trách Minh trùng kia lại muốn chạy tới nơi này." Liễu Minh cẩnthận quan sát kỹ càng trận văn khắc trên phiến đá. Bằng vào kiến thức vào trậnpháp của hắn, những trận văn này khá giống với thứ được khắc trên Truyền TốngTrận.

Thế nhưng cũng chỉ là tương tự màthôi, trận văn được khắc trên phiến đã xanh này còn phức tạp hơn nhiều các truyềntống trận khác. Hơn nữa một phần trận văn còn nhạt đi nhiều, dường như đã bị haotổn.

Dựa trên trí nhớ của Minh trùng kiacho thấy, trong lúc vô tình nó phát hiện ra trận pháp này, lúc đầu cũng không đểý, thế nhưng trong lúc sinh tử tồn vong, đột nhiên nó lại nghĩ tới nơi này.

Liễu Minh nhìn phiến đá xanh trước mắt,trong mắt lóe lên tinh quang, hắn vung tay, một con Tích Dịch đen sì liền bịném vào trong cột sáng.

Đây chính là thứ mà vừa rồi hắn tiệntay bắt được trong sơn cốc.

Ánh sáng xanh lóe lên một cái, conTích Dịch đã biến mất.

Trong mắt Liễu Minh lập tức lộ nétvui mừng. Xem ra pháp trận này chính là truyền tống trận, mà do bên trên còn cóthêm một Tụ Linh Trận loại nhỏ nữa nên đến nay pháp trận này còn chưa mất đicông hiệu. Mà cũng do kết cấu đặc thù nên không cần dùng đến pháp lực điều khiểnnó cũng có thể tự hành truyền tống.

Thế nhưng hắn cũng hiểu rõ, Linh lựctrong Tụ Linh pháp trận đều hội tụ tại phiến đá xanh này, mà phiến đá lại khônggắn kết chút nào với bệ đá phía dưới. Nói cách khác phiến đá này chính là mộttruyền tống trận có thể di động, chỉ cần cung cấp cho nó đầy đủ Pháp lực là được.

Hắn chưa từng nghe qua Truyền TốngTrận di động, bởi vì, hai địa điểm thiết lập trận pháp đều có không gian tọa độrõ ràng, hơn nữa còn cố định nên căn bản không thể tồn tại vị trí di động được.

Thế nhưng phiến đá trước mắt thì giảithích sao đây?

Liễu Minh chậm rãi bước tới trước bệđá, duỗi tay cầm lấy phiến đá, dùng sức nhấc lên. Thế nhưng cột sáng màu xanhmà trận pháp màu xanh tản mát ra bỗng chốc biến mất.

Hắn biến sắc, lập tức đặt phiến đá lạichỗ cũ, thế nhưng trận văn bên trên cũng chẳng sáng lên chút nào.

Liễu Minh thay đổi sắc mặt một hồi,rất nhanh đã ồ lên một tiếng, ánh mắt rơi vào Tụ Linh Thạch khảm vào phiến đá.

Chỉ thấy Linh lực trong mấy chục khốiTụ Linh Thạch đã biến mất.

Chương 1159: Chiến hỏa nổi lên bốnphía

"Đây rốt cuộc..." LiễuMinh rất nghi hoặc, trong trí nhớ Thiên Tượng cảnh Minh Trùng, hắn cũng khôngcó tìm được bao nhiêu manh mối có quan hệ với vật ấy.

Tiến vào nơi đây qua phiến cửa đá làvừa rồi một đầu Thiên tượng cảnh Minh Trùng mở ra, bên trong hắn cũng chỉ pháthiện truyền tống pháp trận này, cũng không có cái gì khác.

"Được rồi, chờ về sau có cơ hộilại chậm rãi nghiên cứu." Liễu Minh nghiên cứu qua một chút trận văn bêntrên phiến đá, đáng tiếc với tri thức về trận pháp của hắn thì căn bản khôngtìm ra đầu mối.

Sau khi vung tay thu phiến đá màuxanh vào Tu Di Giới Chỉ, hắn lại dạo qua một vòng thạch thất, đến khi không tìmthấy thêm gì nữa mới không nán lại lâu mà theo đường cũ quay lại. Sau đó khônglâu, Liễu Minh liền trở lại khu mạch khoáng. Lúc này, chiến đấu đã chấm dứt, mấyngàn Minh Trùng ngoại trừ số ít thừa dịp loạn chạy thục mạng, số Minh Trùng cònlại bị Côn Ngọc dẫn đầu đoàn Thái Thanh Môn đệ tử tiêu diệt hầu như không còn.Các tộc nhân Diệp gia dưới sự chỉ huy của Diệp gia gia chủ hiện đang thu dọnchiến trường, những thi thể Minh Trùng cấp thấp này cũng có giá trị nhất định,tuy không là gì với đệ tử Thái Thanh Môn nhưng đối với Diệp gia mà nói thì vẫncó chút tác dụng.

"Liễu sư huynh, ngươi trở lại rồi!"

"Liễu sư đệ"

"Liễu đạo hữu"

Vừa nhìn thấy Liễu Minh trở lại,Thái Thanh Môn tu sĩ còn có Diệp gia gia chủ lập tức nhao nhao bay lên khôngnghênh đón.

"Tại hạ bởi vì một chút chuyệnnhỏ nên chậm trễ một lát, kính xin chư vị thông cảm. Xem ra những Minh Trùngchiếm đóng khu vực này cũng đã bị quét sạch rồi." Liễu Minh hướng ánh mắt nhìnra xung quanh, vừa chắp tay vừa nói.

"Có chừng hai ba trăm con trốnthoát, nhưng bọn chúng có lẽ đã không thể gây hại thêm nữa, sư đệ không cần longại." Côn ngọc vừa cười vừa nói.

"Như thế là tốt lắm rồi. Đúngrồi, ta mới thi triển sưu hồn bí thuật với đầu Thiên Tượng cảnh Minh Trùng. Biếtđược những Minh Trùng này là từ một chỗ tên là Quỷ Khốc Hạp địa phương chạy trốntới, số lượng cũng chỉ có chừng này, có lẽ không còn Minh Trùng nữa rồi." LiễuMinh hướng Côn Ngọc chắp tay, đem những tin tức trong trí nhớ Minh Trùng nóira.

"Ta bên này cũng sưu hồn mấycái khác Minh Trùng tinh phách, lấy được tin tức đại khái là giống nhau. Xem ralần này nhiệm vụ đã có xem như hoàn thành một cách viên mãn." Côn Ngọc gậtđầu nói.

Côn Ngọc lời vừa nói ra, Thái ThanhMôn tu sĩ trên mặt đều lộ ra vẻ vui mừng. Nhiệm vụ hoàn thành cũng có nghĩa bọnhọ lại có một số điểm cống hiến cùng tông môn ban thưởng tới tay. Diệp gia giachủ cũng là vui mừng quá đỗi, kể từ giờ, ít nhất một thời gian ngắn, gia tộc củachính mình chỗ sơn mạch Thanh Tang chắc sẽ không lại bị Minh Trùng quấy rầy.

Chỉ trong một thời gian ngắn, với nộitình cùng nhân mạch của gia tộc bọn họ, liền có thể thong dong bố trí một cáiphòng ngự đại trận lợi hại, đến lúc đó, mặc dù có bị Minh Trùng xâm phạm, cũngđủ kiên trì đến khi cứu viện tới.

Thời gian tiếp theo, Diệp gia gia chủcó kiệt lực mời Thái Thanh Môn tu sĩ đến Diệp gia bảo ở một đêm, lại tận tìnhdùng nghĩa chủ nhà, nhưng bọn người Liễu Minh không có ở lại, lên đường trở vềrất nhanh, thần thái trước lúc phản hồi có phần cảm giác vội vàng.

Mấy ngày sau, bọn người Liễu Minh liềntrở về sơn mạch Vạn Linh. Nghe Liễu Minh đánh chết một gã Thiên Tượng Minh tộc,mặc dù chỉ là Thiên Tượng Sơ giai Minh Trùng, trong mắt Thiên Qua Chân Nhân cũnghiện lên vẻ kinh ngạc. Tính cả Liễu Minh, tất cả mọi người đều nhận được banthưởng một số lượng lớn điểm cống hiến. Trong đó công lao của Liễu Minh là lớnnhất, cũng không uổng phí hắn vất vả xuất lực. Chia tay mọi người, Liễu Minh lạicùng Già Lam đồng hành một đường. Sau khi tiễn đưa nàng về Phiêu Miểu Phong, hắnliền không dừng lại mà đi tới Tàng Kinh Các.

Lại nói tiếp, sau khi trở thành BíTruyền đệ tử, hắn cũng đã có thể tiến vào Phù Đồ Cung để tìm đọc một ít điểm tịchchỉ có Bí Truyền đệ tử mới có thể đọc, về phần đến Tàng Kinh Các xem điển tịchthì là hoàn toàn miễn phí rồi. Hơn nữa, chỉ cần trả một lượng điểm cống hiến nhấtđịnh là có thể phục chế điển tịch tại đây nữa. Liễu Minh bỏ ra một lượng điểm cốnghiến. Sau khi phục chế một ít điển tịch có liên quan đến Truyền Tống Trận cùngtrận pháp chi đạo, hắn liền lập tức quay trở về động phủ của mình. Mục đích củahắn tự nhiên chính là phiến đá thần bí có được trương Ngọc Phong Lĩnh. Bởi vì hắncảm nhận được vật này có lẽ không phải là một cái truyền tống trận bình thườngđơn giản như vậy.

Sau khi đóng của nghiên cứu mấyngày, Liễu Minh đối với trận văn bên trên phiến đá hiểu rõ rất ít, cho dù cóthi pháp thúc dục như thế nào thì trận văn cũng không có dấu hiệu khôi phụcchút nào. Ngược lại, những Tụ Linh Thạch xung quanh phiến đá kia, tác dụng thunạp thiên địa nguyên khí không có biến mất, chỉ có điều cổ quái là những linhkhí được Tụ Linh Thạch hấp thu đến lại như bị động không đáy cắn nuốt, không cócách nào tồn trữ.

Nhưng qua mấy ngày nghiên cứu cũngkhông phải không thu hoạch được gì, Liễu Minh tra được màu lục trận văn trênphiến đá màu xanh cũng không phải vật tầm thương, mà là một loại có tên Lam PhỉThúy thượng cổ linh tài, là một loại tuyệt hảo linh tài dùng để chế tác trậnbàn, ở Trung Thiên đại lục có lẽ đã sớm tuyệt tích rồi.

Vài ngày sau, Liễu Minh đang ở trongđộng phủ lại nhận được nhiệm vụ khác từ Thiên Qua Chân Nhân, đồng thời tin tứchắn chém giết Thiên Tượng Minh tộc cũng đã truyền khắp toàn bộ Thái Thanh Môn.

Từ Thông Huyền Thái Thượng trưởnglão, cho tới mới nhập môn Ngoại Môn Đệ Tử, có lẽ không người không biết 'LiễuMinh' rồi.

...

Hơn hai tháng sau, tại biên giới khuvực Thiên Mã Thảo Nguyên thuộc Trung Thiên Đại Lục trên không trung chấn động nổilên, toàn bộ không gian đều tràn ngập tiếng kêu tê minh.

Hai mươi mấy vị Hóa Tinh kỳ, Giả Đankỳ Thái Thanh Môn đệ tử kết thành một cái trận pháp, chống cự một mảnh đông nghịtđại quân Minh Trùng.

Giữa không trung, năm tên Chân Đantu sĩ đang cùng bảy tám đầu Chân Đan cảnh Minh Trùng kịch chiến lại với nhau, mộtngười trong đó đúng là Liễu Minh. Chỉ thấy hắn thao túng Khổ Luân Kiếm, huyễnhóa ra từng đạo kiếm quang hình bán nguyệt cực lớn, dùng sức một người giao đấuvới hai đầu Minh Trùng có tu vi Chân Đan hậu kì cao nhất của đối phương cùng mộtđầu Chân Đan trung kỳ Minh Trùng.

Khổ Luân Kiếm biến ảo ra kiếm quangmang theo từng đạo vừa thô vừa to điện mang, đối với ba đầu Minh Trùng điên cuồngtấn công không ngừng, còn mang một bộ dáng thành thạo.

Ba đầu Minh Trùng này tuy da dày thịtbéo, trùng giáp cứng rắn, nhưng đấu với Ngự Kiếm bí thuật vô cùng tinh diệu củaLiễu Minh, cộng thêm vô số Lôi điện điên cuồng giáng xuống, lập tức phải xuất lựcphòng ngự, căn bản không có cơ hội trở tay rồi.

Sau đó không lâu, bị Liễu Minh bắt đượcmột sơ hở, thúc dục Long Hổ Minh Ngục Công, đem đầu Chân Đan trung kỳ oanhthành thịt nát.

Có Liễu Minh trong truyền thuyết cóthể đánh chết Thiên Tượng cảnh tồn tại Bí Truyền Đệ Tử ở đây, cá đệ tử TháiThanh Môn còn lại tự nhiên là tinh thần đại chấn, càng đánh càng hăng, thanh thếcàng là sóng sau cao hơn sóng trước, khiến đại quân Minh Trùng liên tiếp bạilui.

...

Một năm sau, phía Tây Nam đại lụcTrung Thiên, trên không vùng biển tại một chỗ vô danh tiếp giáp Nam Hải chi vực,mấy trăm tu sĩ nhân tộc cùng một số Minh Trùng kịch chiến phát ra tiếng pháp lựcva chạm vang vọng cực lớn khắp tinh không. Nước biển phía dưới cũng giống nhưsôi trào, tóe lên vô số bọt nước.

Mấy trăm tu sĩ nhân loại đại kháiphân thành Xanh – Trắng hai loại màu sắc quần áo cùng trang sức, đúng là liênquân Thái Thanh Môn cùng Hạo Nhiên Thư Viện, dùng hai gã Thiên Tượng tu sĩ, haiba mươi tên Chân Đan tu sĩ làm chủ, Liễu Minh cũng ở trong đó.

Kịch chiến đã tiến hành trọn vẹn mấycanh giờ, vùng biển lớn này mới khôi phục lại trật tự.

...

Thời gian trôi qua, nháy mắt liềnqua năm sáu năm.

Đại chiến giữa Nhân tộc và Minh tộctại đại lục Trung Thiên ngày càng trở nên thảm trọng.

Tứ đại Thái Tông cầm đầu tu sĩ Nhântộc, trải qua thời gian hỗn loạn ban đầu, hiện này cũng dần dần nắm giữa đượcphương pháp đối kháng nhất định. Các thế lực loại vừa và nhỏ thì hoặc là liên kếtlại với nhau tạo thành liên minh nhỏ cùng chung mối thù, hoặc là phụ thuộc vàoTứ đại Thái Tông giống như Thái Thanh Môn. Cho nên toàn bộ đại lục hiện tại tuyrằng chiến hỏa không ngừng nhưng lại xuất hiện rất ít sự tình thế lực nhân tộcbị diệt môn.

Dùng tất cả lực lượng của tất cả cácđại Thái Tông cầm đầu liên minh Trung Thiên, phái ra không ít tu sĩ mang theokhí cụ bày trận mang đến tất cả các thành trì cỡ lớn tập trung nhân tộc, bố trímột cái đại trận hộ thành cùng với truyền tống pháp trận cự ly ngắn chống cựMinh tộc xâm lấn.

Phàm nhân đến từ các thành trì loạivừa và nhỏ dưới sự trợ giúp của tu sĩ Nhân tộc, bắt đầu di chuyển đến các thànhtrì cỡ lớn dưới sự bảo hộ của các thế lực tông môn cũng dần dần ổn định lại.

Đối mặt với sự phản kháng có tổ chứccủa tu sĩ Nhân tộc, đại quân Minh tộc cũng không buông tha cho phương pháp chiếntranh bao vây bốn phía, một lượng lớn Minh tộc sau khi vượt giới liên hợp lại vớinhau, chiếm cứ mấy khu vực làm trận địa, muốn cùng Nhân tộc Trung Thiên đại lụcchiến tranh lâu dài.

Hai bên trải qua mấy lần đại chiếnthăm dò lẫn nhau.

Một năm trước. Tứ đại Thái Tông liênhợp xuất kích, tụ tập mấy vạn tinh anh đệ tử. Tập kích một chỗ bị Minh tộc chiếmcứ khu vực, một lần hành động đem khu vực Minh tộc chiếm đóng công phá, cũngđem thông đạo không gian nơi này phong ấn.

Trong lúc đó, mấy vị Thông Huyền đạinăng của tứ đại Thái tông đồng loạt liên thủ, lần nữa hợp lực chém giết một đạophân thân của Minh Trùng Chi Mẫu, tin tức truyền ra khiến sĩ khí tu sĩ Nhân tộcnhất thời tăng mạnh.

Minh tộc ăn phải một cái thiệt thòilớn như vậy, sau một thời gian ngắn co rút lại, nhiều lần quấy rối tất cả cácthế lực trên đại lục, tại thời điểm tất cả thế lực lớn phân tán phòng ngự, lạidùng thế sét đánh đem vạn quân đột nhiên tập kích Ma Huyền Tông.

Tứ đại thái tông ba tông môn còn lạisau khi biết được tin tức, lúc này hoả tốc chạy tới cứu viện, cuối cùng có thểđánh tan cuộc tiến công của Minh tộc nhưng Ma Huyền Tông vẫn như cũ thương vongthảm trọng, một vị Thông Huyền cảnh Thái Thượng trưởng lão bị mấy tên Minh Mẫuphân thân vây công, bất hạnh vẫn lạc, nguyên thần đều chưa kịp chạy ra, đệ tửbình thường càng là thương vong vô số, chỉ sợ cần thời gian mấy ngàn năm mớicó thể khôi phục nguyên khí.

Mà Liễu Minh với tư cách Thái ThanhMôn Bí Truyền Đệ Tử thanh danh truyền xa, một mực chiến đấu các nơi bên trongchiến trường, nhiều lần cùng Minh tộc cấp cao chiến đấu, tâm cảnh, cảm ngộ,than thể hay là pháp lực từng cái phương diện đều tăng tiến một bước, sắp chạmđến cơ hội đột phá Chân Đan hậu kì.

...

Ở trong động phủ tại Phù Đồ Sơn,trong một gian mật thất ảm đạm ánh sáng, Liễu Minh khoanh chân ngồi ở trên giườngđá, mặt ngoài thân thể tản mát ra nhàn nhạt hắc quang.

Trên mặt đất của mật thất có khắc mộtcái pháp trận phức tạp, một cái bình ngọc màu đen đặt trước người hắn, từng đợthơi nước ngưng trọng màu đen theo bình xông ra, quấn quanh người Liễu Minh, chậmrãi thẩm thấu tiến vào trong cơ thể của hắn.

Bên trong bình ngọc đúng là Minh HàTrọng Thủy mà hắn mang theo về từ Cửu U Minh Giới, dưới sự gia trì của trậnpháp, hơi nước màu đen khiến cho toàn bộ mật thất âm hàn rét thấu xương như hầmbăng nhưng trong hoàn cảnh như vậy đối với Liễu Minh tựa hồ không có ảnh hưởng.

Đột nhiên, lông mày Liễu Minh nhíu lại,bỗng nhiên mở hai mắt ra, hai tay vung lên, hơi nước màu đen xung quanh thân thểlập tức quay tròn rồi cuồn cuộn chui vào trong cơ thể hắn. Từ khi cảm ngộ đếnsau khi có cơ hội đột phá, hắn liền hướng xin tông môn, tạm thời không ra tiềntuyến, chuyên tâm bế quan trong động phủ. Trải qua hơn một tháng bế quan tu luyện,Liễu Minh cảm giác bên trong Linh Hải có một loại cảm giác xao động không rõ, tựahồ như có đồ vật gì đó tùy thời xuất hiện. Sau khi thở nhẹ một hơi, hắn mới thulại bình ngọc trên mặt đất tiếp đó đứng dậy, đi ra phía ngoài động phủ.

Chương 1160: Bí cảnh Vạn Tượng

Một lát sau, mây mù lượn quanh ngọnnúi chính sơn mạch Vạn Linh, một đạo độn quang màu đen từ đằng xa bay đến, lóelên rồi dừng lại tại quảng trường ngọn chủ phong. Độn quang thu lại hiện rathân hình Liễu Minh với một thân quần áo và trang sức Bí Truyền đệ tử. Lúc nàybên ngoài đại điện ngọn chủ phong ngoại trừ hai thủ vệ đệ tử thì không còn aikhác.

"Ta muốn bái kiến Thiên Qua ChưởngMôn. ". Liễu Minh lấy ra lệnh bài thân phận, trực tiếp nói ra ý muốn củamình.

Hai tên đệ tử thủ vệ đã gặp LiễuMinh vài lần, sau khi thi lễ, một người trong đó mới lên tiếng giải thích:

"Bẩm báo Liễu sư huynh, ThiênQua Chưởng Môn ngày hôm trước có việc gấp rời khỏi tông môn, lúc này đây do KimLiệt Dương trưởng lão tạm thay ngài tọa trấn chủ điện, không biết Liễu sư huynhcó muốn gặp người hay không?"

Liễu Minh trầm tư một chút rồi nhẹ gậtđầu.

"Kính xin Liễu sư huynh ở ngoàiđiện chờ một chút." Thủ vệ đệ tử nói ra rồi quay người đi vào thông báo, mộtgã thủ vệ đệ tử khác thì bày ra vẻ mặt cung kính.

Một lát sau, thủ vệ đệ tử vừa rồi đivào thông báo quay trở lại mời vào, Liễu Minh mới cất bước tiến vào. Trong đạiđiện, Kim Liệt Dương đang ngồi ở ghế chủ tọa, trước mặt có một gã nam tử tóctím mặc quần áo và trang sức Bí Truyền Đệ Tử đang cung kính hướng bẩm báo gìđó.

Thấy Liễu Minh xuất hiện ở của đạiđiện, Kim Liệt Dương đứng dậy khỏi chỗ ngồi, trên mặt lộ vẻ vui mừng, bước rađón chào. Nam tử tóc tím thấy vậy, liếc Liễu Minh đang đứng tại cửa vào, còn muốnmở miệng nói gì đó, thanh âm Kim Liệt Dương nhàn nhạt vang lên bên tai:

"Việc này ta đã biết, ta sẽ đíchthân liên lạc với Lý trưởng lão của Thiên Công Tông để thương lượng việc này,ngươi lui xuống trước đi."

"Vâng." Sau khi cung kính chắp tay,nam tử tóc tím liền rời khỏi đại điện.

Lúc đi tới cửa điện y còn tò mò nhìnthoáng qua Liễu Minh.

Liễu Minh mặc dù không biết đối phương,nhưng vẫn lịch sự gật đầu.

"Liễu sư đệ, trước đây vài ngày Chưởngmôn sư huynh có nói về việc chuẩn bị bế quan của người. Vốn tưởng sư đệ phảichuẩn bị một ít thời gian, nhìn ngươi bây giờ thần khí sung túc, chẳng lẽ là muốnđàm luận với Thiên Qua chưởng môn về việc trùng kích cảnh giới hậu kì?" Nam tửtóc tím đi rồi, Liễu Minh chưa kịp mở miệng, Kim Liệt Dương vẻ mặt vui mừng tiếnlên vài bước nói.

"Sư huynh quả nhiên mắt sáng như đuốc,hôm nay Liễu Minh tới đây là muốn xin một chỗ linh khí dồi dào bắt đầu bếquan." Liễu Minh cũng không khách khí, mỉm cười nói.

"Sư đệ hôm nay đã là đệ tử Bí truyềncủa bổn môn, tu vi tăng lên đóng góp cho thực lực tông môn, ta sẽ làm chủ, tìmcho người một địa điểm tuyệt hảo." Kim Liệt Dương dường như đã sớm có chuẩn bị,nghe vậy thì cười khẽ.

"Vậy phải làm phiền Kim sưhuynh rồi." Liễu Minh trong mắt hiện lên vẻ vui mừng, chắp tay thi lễ.

"Việc này không thể chậm trễ,sư đệ hiện tại theo ta đi một chuyến!" Kim Liệt Dương cười ha ha, hướng vềphía cửa điện đi ra ngoài.

Tầm nửa ngày sau.

Tại khu vực hẻo lánh tràn đầy kì hoadị thảo mọc tươi tốt trên một ngọn núi kì dị gần biên giới sơn mạch Vạn Linh,bên trên một vách đá có một thác nước màu xanh như dây lụa phản chiếu ánh sángmặt trời vô cùng chói mắt. Liễu Minh theo sự dẫn dắt của Kim Liệt Dương lúc nàyđang kề vai sát cánh đứng ở trên đỉnh núi. Chỉ thấy Kim Liệt Dương trong tay xuấthiện một cái Kim sắc lệnh bài hướng về một chỗ thạch bích trên đỉnh núi đánh tớimột hồi ánh sang vàng hiện lên liền biến mất vào phía bên trong thạch bích.

Mấy tiếng nổ UỲNH UỲNH RẦM RẦM vanglên.

Thạch bích sau một hồi run rẩy lộ ramột cái huyệt động cao hơn mười trượng.

Kim Liệt Dương quen thuộc cất bướcđi vào, Liễu Minh thấy thế cũng đồng dạng đi vào theo.

Trong động là một cái đại sảnh hìnhtròn lớn nhỏ hơn mười trượng, ánh sáng cũng không sáng tỏ mười phần nhưng cũngcó thể đơn giản thấy được hai cây cột ngọc thô to kết nối đỉnh động tới mặt đất,mặt ngoài trụ ngọc tản ra từng trận ánh sáng nhu hòa. Đại sảnh bố trí thập phầnđơn giản, còn có một hành lang u ám thông dưới mặt đất.

"Ồ, Liệt Dương ngươi không phảisớm đã đột phá đến Thiên Tượng, tới đây làm gì?... Người đằng sau lung ngươi tuổicòn trẻ tu vi đã tới Chân Đan trung kì, xem ra lần này đến đây là vì người nàyphải không?" Một hồi ánh sáng trong hư không hiện ra một lão già râu tóc bạctrắng phủ xuống lông mày.

Người này gọi thẳng tên Kim LiệtDương, dùng thần thức đảo qua cũng không cảm giác được khí tức của đối phươngnhưng có lẽ cũng là một gã cường giả Thiên Tương cảnh.

"Hắc hắc, con mắt Phí Uy trưởng lãothật tốt, người này tên là Liễu Minh, hôm nay cũng đã tiến vào Phù Đồ cung rồi,tin rằng mục đích tới đây không cần ta nói thì Vương trưởng lão ngươi cũng hiểurõ a." Kim Liệt Dương cười hắc hắc, liền đem Liễu Minh dẫn tới trước mặt.

"Liễu Minh... Hắn là tên Bí Truyền đệtử trước kia chém giết Minh tộc Thiên Tượng cảnh? Nếu là như vậy thì cũng có tưcách đến đây rồi." Lão già lông mi rũ xuống hơi ngẩn ra rồi cần thận dò xét LiễuMinh.

"Đã như vậy, Kim mỗ sẽ không quấyrầy lâu. Liễu Minh, Phí Uy trưởng lão là người chủ trì bí cảnh Vạn Tượng này, nếucần chuẩn bị gì trước khi bế quan thì trực tiếp nói với y là tốt rồi, y sẽ giúpngười chuẩn bị hết thảy." Kim Liệt Dương sau khi nói xong, thâm ý liếc nhìn LiễuMinh rồi lập tức hóa thành một đạo kim quang lướt đi.

Liễu Minh nghe được bốn chữ 'bí cảnhVạn Tượng' liền không khỏi giật mình, lập tức hướng lão già lông mày rủ xuốngtrước mặt thi lễ một cái rồi nói:

"Liễu Minh, bái kiến Phí trưởngLão."

"Không cần đa lễ, ngươi đã đếnchỗ này, ắt hẳn đối với trùng kích cảnh giới hậu kỳ có lẽ cũng có vài phần nắmchắc, đi theo ta." Phí trưởng lão vẫy tay với Liễu Minh rồi quay người đivề phía lối đi phía trước.

Rẽ trái phải vài lần, lượn trước sauvài chỗ, Liễu Minh liền theo lão giả lông mày rủ xuống đi tới một gian thạch thấtbên trong. Bên trong thạch thất chỉ có một cái Truyền tống trận hình vuông màulam tầm hơn một trượng nhưng mà trên vách tường bốn phía lại khảm nạm rất nhiềutinh thạch sáng chói.

"Không biết Kim trưởng lão đã nói vớingươi hay chưa, bí cảnh Vạn Tượng chính là nơi đệ tử Bí Truyền tông môn ta tìmhiểu Thiên Địa Pháp Tướng, bình thường sẽ không mở ra. Nhưng dựa vào công laongươi chém giết Thiên tượng cảnh Minh tộc, lại thêm Kim trưởng lão ra mặt, việcngươi sử dụng nơi này sẽ không có người dám có ý kiến gì." Phí trưởng lão dườngnhư đối với Liễu Minh có chút xem trọng, liền trực tiếp nói ra những điểm lợi hạitoàn bộ nói cho Liễu Minh.

"Đa tạ Phí trưởng lão, không biếtbên trong có điều gì cấm kỵ?" Nội tâm Liễu Minh khẽ động, liền vội vàng cungkính hỏi thăm.

Đối với Vạn Tượng bí cảnh này, hắn ởtrong tông môn cũng có nghe nói qua, nghe đồn mấy vạn năm trước, do mấy vịThông Huyền Thái thượng trưởng lão đồng thời liên thủ, thúc giục bảo vật trấnphái, phá vỡ Hư Không, từ khe hở thượng giới thu lấy một ít thiên địa linh khíkhông thuộc về Nhân giới mới có thể tạo ra thánh địa tu luyện như vậy.

Đây cũng là câu trả lời hợp lý nhấtđược lưu truyền trong tông, trừ điều đó thì hắn cái gì cũng không biết.

"Dùng thiên địa nguyên khí nồngđậm bên trong, lại dùng thêm bí thuật phụ trợ, có thể ngưng tụ ra không ítThiên Địa Pháp Tướng, nhưng người hiện tại chỉ mới là Chân Đan trung kì, cònchưa biết rõ quá nhiều, chỉ cần mượn nhờ thiên địa nguyên khí dị thường nồng đậmtrong đó để đột phá bình cảnh." Phí trưởng lão giải thích tùy ý vài câu, tựa hồkhông muốn nói nhiều.

Liễu Minh nghe vậy, tự nhiên liên tụcđồng ý.

"Tốt rồi, đây là một khối VạnTượng Thạch, nếu muốn rời khỏi đây ngươi chỉ cần bóp nát nó là được." Phí trưởnglã nói qua rồi lấy ra một khối tinh thạch nhỏ màu sắc rực rỡ lớn chừng nắm đấmđưa cho Liễu Minh.

Liễu Minh tiếp nhận tinh thạch thìnhẹ gật đầu, thân hình lập tức đi vào giữa pháp trận màu lam.

Phí trường lão hai tay luận chuyển,lập tức giữa hai lòng bàn tay hiện ra hai quang cầu màu lam đánh về phía haibên thạch bích.

Liễu Minh chỉ cảm thấy trước mặt lóelên ánh sáng màu lam, thời điểm mở hai mắt đã thấy mình ở trên một cái đảo nhỏbốn phía toàn là nước biển.

Đảo nhỏ diện tích không lớn, bộ dạngước chừng mấy trăm mẫu lớn nhỏ, bờ biển ba mặt đều là núi non liền thành một chỗhợp thành một các bình chướng hình bán nguyệt, mặt khác lại là một mảng lớn rừngcây rậm rạp. Xa xa nhìn lại có thể thấy tại biên giới hòn đảo có cấm chế hầu nhưkhông cách nào thấy rõ, phong tỏa linh khí trên đảo thoát ra, khiến cho linhkhí trên đảo nồng đậm vượt xa Phù Đồ Sơn.

Nội tình Thái Thanh môn quả nhiên thậpphần phong phú, thậm chí còn có bí cảnh thần kì như vậy làm cho nội tâm LiễuMinh không khỏi vui mừng.

Hắn đưa tầm mắt nhìn qua phía dướiphát hiện tại mỗi đỉnh núi có một động phủ nhỏ. Nội tâm khẽ động liền hóa thànhmột đạo hắc quang, trong nháy mắt rơi xuống bên ngoài một cái động phủ. Trong độngphủ chỉ lớn nhỏ hơn mười trượng, bốn phía lại không có cấm chế gì, vừa vặn ở vịtrí linh khí hội tụ làm cho Liễu Minh cảm thất rất là thỏa mãn. Vì ở trong bí cảnh,không cần quá lo lắng có người xông nhầm vào nơi này nên Liễu Minh bố trí mộtcái cấm chế đơn giản, liền đem Tu Di giới nhẹ nhàng phất lên một cái, hơn mườikhối lưu quang tràn ngập các loại màu sắc lập tức rơi ra. Những đan dược này lànhững đan dược phụ trợ đột phá bình cảnh mà Liễu Minh những năm gần đây thập phầnvất vả mới sưu tập được.

Khoanh chân ngồi xướng, tay phải hướngmột trảo về phía hư không, một kim hoàn to như ngón cái hóa thành một đạo lưuquang rơi vào trong tay, Liễu Minh khóe miệng khẽ mở, mang đan dược cho vào miệng,trong động phủ lập tức tràn ngập mùi thuốc cực kì nồng đậm. Sau đó hắn ngồi xêpbằng, vận chuyển Minh Cốt Quyết, bắt đầu cẩn thận quan sát tình hướng thân thểmình.

Một ngày sau, Liễu Minh tinh thầnsung mãn xác nhận thân thể đang ở đỉnh phong mới nhắm chặt hai mắt, hai tay bắtpháp quyết, chậm rãi cảm thụ thân thể mình cùng ngoại giới biến hóa, toàn bộthân thể dường như lâm vào trạng thái ngủ say.

"La Hầu tiền bối, tại hạ có việc muốnnhờ, mời đi ra gặp nhau. " Liễu Minh thình lình xuất hiện ở bên trongkhông gian thần bí, nhìn về bốn phía.

Không gian tù ngục đã sớm rộng rãivô cùng, thanh âm truyền ở trong đó lộ ra thập phần xa xôi.

Liễu Minh vừa dứt lời, liền thấy trướcmặt xuất hiện một bóng dáng gầy yếu, lóe lên một cái, La Hầu đã đứng ở trước mặt.

"Ân, xem bộ dáng là chuẩn bị bắtđầu đột phá Chân Đan hậu kỳ, ngươi quả nhiên không để cho ta thất vọng."La Hầu sau khi cẩn thận đánh giá Liễu Minh một phen, thản nhiên nói.

"Đúng vậy, tại hạ tới gặp La Hầutiền bối là hi vọng tiền bối có thể vận dụng lồng giam chi lực..." LiễuMinh mỉm cười, ngữ khí bình tĩnh nói.

"Không sao, đến lúc đó ta thì sẽxem thời cơ khởi động một tia lồng giam uy lực, giúp ngươi giúp một tay đấy."La Hầu ngoài dự đoán sảng khoái trả lời.

"Đa tạ La Hầu tiền bối tương trợ."Liễu Minh biểu lộ sắc mặt cung kính, chắp tay nói cám ơn, sau đó liền khép haimắt, biến mất khỏi không gian tù ngục.

Trong động phủ đặt tại bí cảnh VạnTượng, Liễu Minh khoanh chân ngồi yên, khóe miệng không khỏi lộ vẻ tươi cười...

Chương 1161: Kiếm khí trùng cửu tiêu

Thời gian một tháng trôi qua trongchớp mắt.

Một ngày này, không trung Bí cảnh vốnđang yên tĩnh bỗng nổi lên đạo đạo cuồng phong kéo theo sóng cao mấy trượng vọttới biên giới hòn đảo. Gần như lập tức, bầu trời cũng trở nên tối sầm lại, mâyđen chẳng biết từ đâu rất nhanh đã che kín bốn phía, hơn nữa còn mang theo sấmsét rền vang tạo thành lưới điện màu bạc bao phủ khắp nơi trong Bí cảnh.

Vào lúc này, động phủ của Liễu Minhnằm trên đỉnh núi đang bị biển mây vây bọc, thỉnh thoảng vài tia sấm sét cònxuyên thẳng vào trong, mang theo tiếng nổ ầm ầm không dứt. Họ Liễu chỉ cảm thấypháp lực bên trong Linh Hải giống như huyết dịch lưu chuyển khắp nơi bên trongcơ thể tạo nên cảm giác cực kỳ khoan khoái. Tinh thần của hắn cũng theo đó đạtđến trạng thái sung mãn trước giờ chưa từng có.

"La Hầu tiền bối!" Liễu Minh khẽnhíu lông mày sau đó gọi thầm một tiếng.

"Phốc", một chiếc bong bong khíđột nhiên xuất hiện bên trong Linh Hải của hắn.

Liễu Minh thấy vậy liền lấy ra mườimấy loại đan dược đặc biệt cho vào trong miệng. Dược lực lập tức phát tán khiếncho bóng khí có chút chấn động, tạo thành một cỗ năng lượng ấm áp xuyên quaLinh Hải, lan tỏa khắp toàn thân. Lúc này, sau khi Pháp lực trong cơ thể lưuchuyển một vòng, Liễu Minh có thể cảm thấy kinh mạch các nơi bỗng dưng trở nênvô cùng mượt mà, hơn nữa còn rộng hơn vài phần so với trước khiến cho tốc độlưu chuyển Pháp lực cũng theo đó nhanh hơn không ít.

Cùng lúc đó, mây đen tụ tập phíatrên động phủ ngày càng trở nên dày đặc, nương theo tiếng sấm rền vang, dần dầntạo thành vòng xoáy hình phễu cực lớn lượn vòng trên không Bí cảnh.

Một ngày sau, Pháp lực vốn đang chảyxuôi trong cơ thể Liễu Minh bỗng dưng trì trệ tiếp đó nhanh chóng tập trung vềphía Chân Đan hai màu đen trắng phía trên Linh Hải mang theo Linh khí chungquanh hóa thành mười đạo quang hai màu quấn quanh thân thể của hắn. Họ Liễu chỉcảm thấy Chân Đan trong Linh Hải có chút căng phồng. Tiếp đó, quang mang haimàu quanh người dường như có linh tính liền tự động chui vào Chân Đan bên trongcơ thể. Sau một lát, hắn đột nhiên mở to hai mắt.

"A..." Một tiếng thét dài sảng khoáichợt vang vọng bên trong không gian Bí cảnh.

Gần như cùng lúc, biển mây trên caodường như cũng bị thứ gì đó đánh cho không ngừng tiêu tán, lần nữa lộ ra tiasáng mặt trời chói chan. Rất nhanh sau đó, ánh nắng ấm áp đã xuất hiện ngàycàng nhiều, xua tan hoàn toàn biển mây âm u. Liễu Minh cũng không biết từ lúcnào đã xuất hiện giữa không trung. Thoạt nhìn hắn cũng không có quá nhiều biếnhóa thế nhưng mỗi động tác giơ tay nhấc chân đều lộ ra uy áp mạnh mẽ hơn nhiềuso với trước. Tu vi của hắn lúc này đã đạt đến cảnh giới Chân Đan hậu kỳ, Pháplực trong Linh Hải cũng theo đó nhiều hơn gấp bội so với trước.

Đúng lúc này, túi kiếm Hư Không bênhông đột nhiên run rẩy rồi thình lình phát ra lực hút vô cùng mạnh mẽ khiến LiễuMinh không khỏi giật mình. Hắn cảm thấy, Chân Đan bên trên Linh Hải vừa mớikhôi phục trạng thái tĩnh lặng bỗng tuôn ra từng dòng Pháp lực tinh thuần liêntục chảy vào túi kiếm bên người. Trong lúc cả kinh, hắn lập tức sử dụng thần thứcquét qua kiếm nang đang có dấu hiệu kỳ lạ.

Chỉ thấy bên trong túi kiếm, HưKhông Kiếm Hoàn đang không ngừng ngân lên thanh thúy đồng thời tham lam hút lấyvô số Pháp lực khiến cho mặt ngoài Kiếm Hoàn tản ra từng đạo kim mang chói mắt.Từ khi thu nạp một tia Pháp lực của Nam Hoang Khôi Đế, linh tính của thanh kiếmnày cơ bản đã được củng cố vững chắc, lại trả qua nhiều năm ôn dưỡng, đến hômnay quá trình bồi tụ rốt cuộc cũng đã hoàn thành.

Sau khi hút lấy gần một nửa Pháp lựctrong cơ thể Liễu Minh, Hư Không Kiếm Hoàn cuối cùng mới có dấu hiệu chững lạithế nhưng mặt ngoài của nó vẫn liên tục phát ra ánh sáng vàng kim chói mắt. Dùbị vỏ kiếm ngăn cách thế nhưng Liễu Minh vẫn cảm nhận được kiếm khí lăng lệ màbảo vật bên mình phát ra.

Chỉ nghe "Vèo" một tiếng, Hư KhôngKiếm Hoàn đã tự động rời khỏi vỏ kiếm, bay thẳng lên trời cao. Tầng nham thạchtrên nóc động phủ cũng liền bị nó đâm thủng một lỗ mang theo ánh sáng mặt trờichiếu rọi vào trong. Cấm chế nơi này không ngờ đối diện với Kiếm Hoàn của hắn lạitrở nên yếu ớt như vậy.

Liễu Minh thấy vậy lập tức cả kinh,vội vàng phóng người ra khỏi động phủ. Chỉ thấy trên không hòn đảo, tiếng kiếmngân thanh thúy không ngừng vang vọng, một điểm kim quang chói mắt giống nhưtinh tú hạ phàm cũng không ngừng tung bay múa lượn! Tiếp đó, kim quang lại kéodài thành vệt sáng óng ánh mang theo đạo đạo kiếm khí rít gào giữa tinh không.Thanh kiếm này càng bay càng nhanh, khiến cho người có thị lực mạnh mẽ như LiễuMinh cũng suýt chút lạc mất tung tích của nó. Trong lúc Hư Không Kiếm phóng đigiữa không trung, âm thanh kiếm ngân cũng theo đó ngày một vang vọng, hơn nữacòn mơ hồ ẩn chứa tiếng hổ gầm rồng ngâm vang vọng khắp nơi trong Bí cảnh.

Liễu Minh thấy vậy sắc mặt hơi đổi,dị tượng lớn như vậy chỉ sợ sẽ dẫn đế một ít phiền toái không cần thiết. Nghĩ đếnđây, hắn vội vàng phất tay đánh ra từng đạo kiếm quyết.

Chương 1161: Kiếm khí trùng cửu tiêu(2/2)

Giữa không trung, Hư Không Kiếm dườngnhư có chút không cam lòng bay vụt về, biến thành một viên châu lóng lánh màuvàng kim rơi xuống tay Liễu Minh. Hắn nhìn kỹ viên châu một lát, trong mắt lộnét vừa lòng rồi khẽ đảo tay, viên châu liền bay vào trong kiếm nang bên hông.

Cuối cùng việc bồi dưỡng Hư Không KiếmHoàn cũng đã hoàn thành, bằng vào uy thế vừa rồi, xem ra hắn đã có thêm một conát chủ bài nữa rồi.

Liễu Minh liếc qua mây đen trên trờisắp tan biến, trong tay đang cầm khối Vạn Tượng Thạch kia. Một tay hắn nhẹnhàng bóp chặt viên đá, nghiền nó thành bột, ngay lập tức, thân hình hắn liền đượcmột luồng ánh sáng màu lam bao phủ, biến mất trong Bí Cảnh.

Lúc này, hắn chỉ thấy không gian trướcmắt mờ đi một chút thì đã xuất hiện trong thạch thất bên ngoài núi Vạn Tượng.

"Liệt Dương quả nhiên khôngnhìn lầm người, bây giờ mới chỉ qua hơn một tháng, vậy mà ngươi đã đột phá ChânĐan hậu kỳ rồi. Điều này đã làm cho ta cảm thấy ngoài ý muốn, vậy mà hình nhưngươi còn đồng thời đào tạo thành công kiếm hoàn nữa, quả thực là khó có được."Chẳng biết Phí trưởng lão đã đứng chờ bên ngoài thạch thất từ bao giờ, lão thấyLiễu Minh xuất hiện liền mỉm cười nói.

"Nếu không có Phí trường lão vàKim sư huynh giúp đỡ, vãn bối chắc chắn không thể tiến giai thuận lợi như vậyđược." Liễu Minh chắp tay khiêm tốn nói, thế nhưng đôi mắt hắn lại lộ ranét tự tin.

Phí trưởng lão gật nhẹ đầu với LiễuMinh, không hỏi nhiều nữa mà phất phất tay, ý bảo hắn có thể đi ra.

Lúc này, gánh nặng trong lòng LiễuMinh đã được cởi bỏ, hắn thi lễ một cái rồi chậm rãi đi ra ngoài.

"Kẻ này kể từ tâm tính, cơduyên, tu vi đều thuộc loại thượng thừa, ta thật chờ mong biểu hiện sau này củahắn." Phí trường lão lẳng lặng đứng ở trong thạch thất, thì thào lẩm bẩm.

Có điều giờ phút này Liễu Minh đã rakhỏi núi Vạn Tượng, đương nhiên những lời này hắn không thể nghe được.

Mà hiện nay, tại đại lục TrungThiên, cuộc chiến giữa Nhân tộc và Minh tộc vẫn đang trong lúc căng thẳng.

...

Một ngày nọ của một tháng sau.

Một đám tu sĩ phục sức Thiên CôngTông đang bị vây trong sơn cốc hẻo lánh, khắp nơi là vô số Minh trùng đang ùnùn kéo tới, làm cho quân số bên Nhân tộc đã tử thương hơn nửa.

Trên không trung, một thanh niên chấtphác mặc áo ngắn tay màu vàng đang đứng trên đầu vai một khôi lỗi hình ngườicao vài chục trượng không ngừng thúc giục pháp quyết, đang quần chiến với mộtcon Minh trùng bọ ngựa và một con Minh trùng dạng nhện.

Nếu như Liễu Minh ở đây lúc này, sẽnhận ra đây là người đã có duyên gặp mặt mấy lần với hắn, Bành Việt.

Cuộc đấu của y còn ảnh hưởng khôngnhỏ tới bên dưới làm cho nhiều Minh trùng cấp thấp xung quanh bị đánh nát bét,âm thanh va chạm còn làm các tu sĩ tu vi thấp sắc mặt trắng bệch.

Hiện giờ, tu vi của Bành Việt đã đạttới Chân Đan sơ kỳ, khôi lỗi dưới chân y cũng có thực lực Chân Đan trung kỳ. Màhai kẻ bên đối phương có thể vừa đối phó với thế công hung mãnh của khôi lỗi, vừacó thể phản kích lại, đương nhiên thực lực cũng sẽ không yếu.

Đúng lúc này, Minh trùng bọ ngựa thừadịp sơ hở, lách mình lao tới trước người Bành Việt, còn khôi lỗi cực lớn dướichân y thì bị con Nhện kia phun đầy tơ nhện cuốn lấy, trong nhất thời không thểtránh đi được.

Đúng lúc đôi liêm đao của bọ ngựavung lên, chuẩn bị chém Bành Việt ra làm hai đoạn thì không trung đột nhiêntruyền tới một tiếng xé gió, trên chiếc đầu tam giác xấu xí của Bọ Ngựa khôngbiết lúc nào đã xuất hiện một bóng đen, chưa chờ mọi người kịp phản ứng thì vôsố quyền ảnh mang theo tiếng hổ gầm đã nện mạnh xuống đầu con Bọ Ngựa kia.

Oanh một tiếng!

Tiếng va đập cực mạnh vang lên, conMinh trùng Bọ Ngựa chưa kịp làm gì thì cái đầu đã hóa thành một đám huyết vụ,phun tới người Bành Việt. Thân thể khổng lồ của con Bọ Ngựa kia còn phun ra đầymáu tươi lập tức ngã quỵ xuống đất.

Bành Việt còn chưa thấy rõ hình dángcủa người vừa tới thì thân ảnh của hắn đã quỷ dị biến mất.

Bên kia, con Nhện tưởng chừng thắnglợi đã ở ngay trước mắt, thế nhưng đột nhiên thấy đồng bọn bị một kẻ địch khôngbiết tên đập nát đầu, nó lập tức ngửa đầu, há miệng phun ra một đoàn chất lỏngmàu trắng, trên không trung hóa thành một tấm lưới khổng lồ, bắn thẳng về mộthướng khác.

Một tiếng "phốc" vang lên!

Tấm lưới khổng lồ dùng một tốc độkhó tin bao lấy thân hình bóng đen.

Thế nhưng lúc này, bóng đen lại biếnmất, chỉ để lại một đạo tàn ảnh mà thôi.

Ngay khi con Nhện còn đang kinh ngạcthì sau lưng đột nhiên xuất hiện một bóng đen, cánh tay y khẽ động, tung vô sốquyền ảnh đập tới cái đầu kia.

Con nhện thấy vậy thì cực kỳ kinh sợ,nó uốn éo thân mình, hy vọng tránh thoát một kích này.

Thế nhưng quyền ảnh trên không cũngquỷ dị biến hình theo, sương mù bốn phía cuộn lên, đập mạnh vào thân thể Minhtrùng.

Một tiếng nổ vang kinh thiên động địanhư rung chuyển cả sơn cốc!

Con Minh trùng dạng nhện lập tức bắnngược về, chỉ kịp cuộn mình lại thì đã nện thẳng xuống đất. Phần giáp xác sau lưngđã vỡ thành vô số mảnh nhỏ, từ đó chảy ra chút huyết dịch màu xanh, thân thểkhông còn chút khí tức nào nữa.

Cách đó không xa, hơn mười đạo độnquang bay nhanh tới, chính là những tu sĩ phục sức Thái Thanh Môn, liên tiếp xuấthiện bên cạnh các đệ tử Thiên Công tông, nhanh chóng thả ra các phù lục, bắn vềphía Minh tộc xung quanh.

Còn bóng đen kia thì đã hóa thành mộtđạo độn quang, biến mất ở nơi xa.

Chương 1162: Tái Chiến Thiên Tượng(Thượng)

Nhìn hai đầu minh tộc Cự Trùng ChânĐan Kỳ nhanh chóng ngã xuống mặt đất, sắc mặt Bành Việt tái nhợt, cảm thấy cóchút không dám tin vào hai mắt của mình.

"Các ngươi là... là người củaThái Thanh Môn? Người nọ vừa rồi là ai?" Bành Việt hướng một gã nam tử mặtvuông phía Thái Thanh Môn hỏi.

"Phía dưới Thiên Tượng Cảnh,lúc này có thể đơn giản giơ tay nhấc chân đánh chết hai đầu Minh Trùng Chân Đancảnh, đương nhiên là Thái Thanh Môn Bí Truyền Đệ Tử Liễu Minh, Liễu sư huynhá!" Nam tử mặt vuông có chút kiêu ngạo mà nói không dài dòng.

Tiếng nói mặc dù không lớn, nhưngtruyền vào tai mỗi một gã đệ tử Thiên Công Tông vô cùng rõ ràng; lập tức, mỗingười đều lộ vẻ mặt giật mình.

Riêng Bành Việt lại càng ngây ngườitại chỗ!

Tuy rằng tại lúc đó, hắn nghe âmthanh Long Hổ có chút ít quen thuộc, cũng nghĩ đến có thể là Liễu Minh; nhưngthực lực đối phương quá mạnh, lại làm cho suy đoán kia bị hủy lập tức; hôm naysau khi có được câu trả lời xác thực đầy thuyết phục, trong lòng hắn bỗng chuyểnthành thực sự khiếp sợ rồi.

Chiến đấu nơi này tuy rằng vẫn còntiếp tục, nhưng hai đầu Minh Trùng Chân Đan đã vẫn lạc, cùng với viện quân TháiThanh Môn gia nhập, tu sĩ Nhân tộc phản công như "sói lạc bầy dê", bốn phíaTrùng thú minh tộc lập tức liên tiếp bị đánh tán loạn.

...

Một ngày hơn nửa năm sau.

Tại đông nam, mộng tuyền sơn mạch ÂuDương thế gia. Vốn nơi đây là chỗ ở của gần nghìn vạn nhân khẩu Nam Minh; giờphút này, nguyên bản một tòa thành trì to, phồn hoa, nhưng vậy mà không còn nữa.

Sông Nam Minh trước thành trở nên cạnkiệt; tường thành bốn bề đã sớm thành một mảnh tan hoang đổ nát; trong thành,các cửa hàng, lầu các, thậm chí đến cung điện, nha phủ, cũng thành một cảnh tượnghỗn độn.

Tùy ý có thể thấy được thi thể trẻem, phụ nữ, người già, trên mặt tràn ngập thần sắc sợ hãi; tại mặt trời nắng gắtchiếu xuống, thi thể bốc mùi thối rữa ngút trời.

Nếu chẳng may có tu sĩ sử dụng thầnthức đảo qua, liền phát hiện trong cả tòa thành Nam Minh, một người sống cũngkhông có; thay vào đó, là trùng trùng điệp điệp mấy vạn đầu minh tộc Cự Trùngchiếm giữ.

Tại bầu trời tây bắc thành Nam Minh,tồn tại một đầu Minh Trùng lớn hơn không ít nhân hình cự trùng còn lại, đang lơlửng trên không.

Toàn thân nó đỏ thẫm, hai tay nhưngao, làn da và sừng màu hồng, tại bên trên mơ hồ lưu chuyển hắc mang, cái đuôisau lưng dài hơn một hai trượng lắc lư liên tục trong không trung, thình lìnhphát ra khí tức đạt đến Thiên Tượng trung kỳ.

Phía sau lưng, còn hơn mười đầu minhtộc Cự Trùng tu vi rõ ràng không thấp, mặc dù không có biến ảo thành hình người,nhưng tản mát ra uy áp, ít nhất cũng là tu vi Chân Đan cảnh.

Cùng lúc đó, tại một mảnh rừng cây rậmrạp dị thường giữa thành Nam Minh cùng tuyền mộng sơn mạch, mười mấy tên tu sĩnhân tộc quần áo và trang phục khác nhau, đang ẩn nấp, thu liễm khí tức.

Từ quần áo và trang phục, thình lìnhnhững người này đến từ chính Thái Thanh Môn, Ma Huyền Tông, Hạo Nhiên thư việncùng với Âu Dương thế gia, tu vi đều tại Hóa Tinh kỳ trở lên, trong đó còn cóhơn mười tên tu sĩ Chân Đan cảnh.

"Âu Dương Tiên Tử, trước đây ÂuDương thế gia các ngươi cung cấp tin tức cũng không thế nào tin cậy a, địaphương này tuy nói xác thực chỉ có hơn mười đầu Minh Trùng Chân Đan cảnh, nhưngmà hôm nay thế nào lại có nhiều hơn một gã Thiên Tượng trung kỳ, ngươi xác địnhLiễu Minh kia có thể nắm chắc đem dẫn đi thành công?" Người nói chuyện làmột gã bạch mi lão giả phục sức Ma Huyền Tông, trên mặt có vẻ lộ một tia khôngkiên nhẫn.

"Mặc dù hôm nay, Liễu Minh đãlà tu sĩ Chân Đan hậu kỳ, bất quá nghe nói trước kia hơn trăm năm, còn là mộtGiả Đan tu sĩ, chỉ sợ là vận dụng cấm kỵ bí thuật gì đó, cưỡng ép tăng lên a,căn cơ bất ổn thì cũng không có gì, nhưng cũng đừng nên liên lụy mọi ngườichúng ta chứ." Một gã bạch mi nho sinh Hạo Nhiên thư viện khác, trong taycầm một bộ quạt giấy Bạch Ngọc, trên mặt khinh thường cũng tham gia nói.

"Lần này, chư vị đạo hữu khôngquản đường xa mà gấp rút đến tiếp viện Âu Dương thế gia, Âu Dương Thiến vô cùngcảm kích. Hôm nay, nếu như liên minh đã phái ra Liễu sư huynh với tư cách chủ sựnhiệm vụ lần này, tự nhiên sẽ có đạo lý riêng, chúng ta chỉ cần xử lý theo nhưphân phó kia là được." Bên kia, một thiếu nữ khuôn mặt thon thả như vẽ, mặcTử sắc quần sam, thản nhiên nói.

Chính là Âu Dương Thiến.

Mặc dù nàng nói như thế, nhưng đôimi thanh tú vẫn cau lại, chỗ sâu trong ánh mắt cũng mơ hồ hiện lên một tia lo lắng.

Trải qua những năm đối kháng nàycùng đại quân minh tộc, hôm nay tu sĩ nhân tộc cùng minh tộc tạo thành một trạngthái cân bằng, mỗi ngày đều có không ít tu sĩ chết trận, tất cả thế lực lớncàng thêm mệt mỏi, nguyên khí đại thương không ít.

Âu Dương thế gia với tình thế trướcmắt, cũng không thể lạc quan.

Ngoại trừ khu vực bên ngoài ĐôngNam; hôm nay, hai phương hướng tây bắc, Đông Bắc cũng đã bị đại quân minh tộcchiếm giữ, mà số lượng lại liên tục tăng thêm; hơn nữa thành Nam Minh đã có hơnmười thành trì hoặc cứ điểm cỡ lớn bị phá, mơ hồ có một ý muốn sẽ nhổ tận gốcÂu Dương thế gia.

Tuy rằng đã có Thông Huyền Trưởnglão trong tộc xuất quan, bắt đầu chủ trì Hộ Sơn Đại Trận, hai gã Thiên Tượng CảnhTrưởng lão không bị thương còn lại đều đã mang tu sĩ trong tộc tiến đến chống cự,trong ngắn hạn gia tộc không có nguy hiểm bị tiêu diệt, nhưng cứ thế mãi, cuốicùng sẽ tạo thành tổn thất không thể vãn hồi đối với gia tộc.

Vì vậy, Âu Dương gia rơi vào đườngcùng, chỉ còn cách cầu viện trợ từ liên minh.

Mấy năm trước, nàng này vừa mớingưng kết Chân Đan; hôm nay, lúc lâm nguy nàng cũng bị nhận nhiệm vụ, đến đâycùng viện quân liên minh phái tới để bàn bạc. Liên minh phái tới tiểu đội chốngcự lại mấy vạn đại quân minh tộc đang chiếm giữ ở phía đông nam; may mắn trùnghợp trong tiểu đội còn có Liễu Minh, điểm cuối cùng này mới làm cho nội tâmnàng hơi ổn định.

"Nếu như Âu Dương Tiên Tử nóinhư thế rồi, chúng ta đây liền yên lặng theo dõi kỳ biến a, hi vọng vị LiễuMinh trong truyền thuyết này, đừng để cho ta đợi thất vọng." Hạo Nhiên thưviện Bạch Mi nho sinh nghe vậy, nhẹ nhàng vỗ quạt giấy Bạch Ngọc trong tay, mởmiệng nói như thế.

"Mau nhìn, Liễu sư huynh độngthủ!" Đúng vào lúc này, một gã thanh niên mặt rộng của Thái Thanh Môn độtnhiên nói nhỏ giọng.

Tất cả mọi người nghe vậy, tinh thầnlập tức chấn động, liền tranh thủ hướng ánh mắt tới chỗ tiền phương thành NamMinh.

Trên bầu trời phía tây bắc thành NamMinh, nguyên bản nhân hình minh tộc Thiên Tượng Cảnh đang nhắm mắt dưỡng thần độtnhiên hai mắt mở ra, trong miệng hừ lạnh một tiếng, một cái cự ngao đỏ thẫm giốngnhư cánh tay phía trước run lên.

Phần phật một tiếng!

Một cái bất khả tư nghị hư ảnh Hồngsắc cự ngao lập tức ngưng tụ tại không trung, lớn chừng trăm trượng, toàn thânhiện ra Xích Diễm hừng hực lập loè, hướng phía trước một trảo mà đi.

Kết quả, hư không phía trước chấn độngmột hồi, tiếp theo từ bên trong một gã thanh niên đang mặc áo bào xanh thoátra, hắc khí lượn lờ quanh thân, không nói hai lời, thân hình từ một, bỗng nhiênmơ hồ từ trong nhảy ra ba cái bóng người giống nhau như đúc, tiếp theo bốn nhânảnh đồng thời kích bắn đi.

"Phốc" mấy tiếng nổ!

Hư ảnh hồng sắc cự ngao mơ hồ một hồi,bỗng nhiên đem ba bóng người bên trong, một trảo mà phá, cuối cùng chỉ có một đạothân ảnh, mặt ngoài đột nhiên nổi lên một hồi tia sáng màu vàng Thổ thuộc tính;"Keng" một tiếng, đem hư ảnh Hồng sắc cự ngao chặn một lát công phu,tiếp theo ngân quang sau lưng lóe lên, thân ảnh phía trước chạy thục mạng, tiếptục gia tốc mà đi.

"Hừ! Chính là tiểu bối nhân tộcChân Đan hậu kỳ, còn muốn thi kế điệu hổ ly sơn, quả thực muốn chết! Mấy ngườicác ngươi thủ tại chỗ này, đừng nhúc nhích, lại để cho bổn tọa xuất hiện, hoạtđộng gân cốt!" Nhân hình minh tộc Thiên Tượng Cảnh trong mắt lóe lên sắc dữtợn, dùng ngôn ngữ minh tộc cực nhanh phân phó một tiếng về sau, ánh sáng màu đỏquanh thân một cuốn hóa thành một mảnh mây đỏ, đi phía trước đuổi theo cựcnhanh.

"Những nhân tộc này xảo trá dịthường, hôm nay đại chiến sắp tới, cũng không nên phân tách nhiều, các ngươi đợitại đây, chúng ta sẽ đi theo xem." Còn dư lại hơn mười tên minh tộc ChânĐan, trong đó một cái Chân Đan hậu kỳ bọ cánh cứng một sừng cất lời như thế, mộttay phất lên, liền vời đến hơn ngàn đầu Minh Trùng cấp thấp, mang theo sáu bảyminh tộc Chân Đan, theo sát minh tộc Thiên Tượng Cảnh mà đi.

Đại quân minh tộc đột nhiên xuất hiệnở trước thanh niên, chính là Liễu Minh!

Từ khi tiến giai Chân Đan hậu kỳ vềsau, bởi vì đại lục xu thế chuyển biến thế cục diễn ra nhanh chóng, Kim Liệt Dươngnhiều lần đã phái hắn ra chấp hành nhiệm vụ; mấy nhiệm vụ đều được hoàn thànhphi thường xuất sắc, hôm nay tức thì toàn bộ liên minh bên trong, Liễu Minh đượccoi là nòng cốt, người dẫn đầu tại từng cái nhiệm vụ.

Giờ phút này, hắn cảm nhận được saulưng đang tới gần một cỗ linh áp bàng nhiên, lông mày nhíu lại, đem Pháp lựctrong cơ thể triệu hoán Ngân sắc cánh sau lưng, đôi cánh ngân quang đại thịnh,tốc độ nhanh hơn vài phần, hướng rừng cây rậm rạp phía trước mà đi.

Minh tộc Thiên Tượng Cảnh đằng sauthấy thế, hú lên quái dị, mây đỏ quanh thân cuồn cuộn, không cam lòng rớt lạiphía sau, phi tới phía trước đuổi theo.

Trong nháy mắt, hai người một trướcmột sau truy đuổi, liền từ không trung rừng cây rậm rạp gào thét mà qua.

Chẳng qua lúc tên minh tộc Thiên TượngCảnh bay qua rừng cây bên cạnh, khóe miệng có chút nhếch lên, mây đỏ quanh thânphân ra mấy đạo vòi rồng màu đỏ, nhanh vô cùng quét sạch xuống phương vị mà đi.

Một hồi uy áp lập tức cuốn tới, câycối phía dưới lập tức bị thổi nghiêng ngả, khắp rừng, cây cũng bị chặn ngang bẻgãy.

Đúng lúc này, phía dưới trong rừng rậm,hơn mười thân ảnh từ phương vị khác nhau chui ra, từng khuôn mặt đều lộ vẻ kinhhoàng, vội vàng thúc giục Linh quang hộ thể.

Vốn theo kế hoạch, mọi người sẽ từphía sau lưng vây công kiềm chế minh trùng Thiên Tượng này, không ngờ đến cuốicùng bị đối phương sớm nhìn thấu.

"Hừ, quả nhiên có lừa dối! Đemnhững nhân tộc không biết sống chết này giết sạch toàn bộ!" Giữa khôngtrung bên ngoài ngàn trượng, đầu Minh Trùng Chân Đan hậu kỳ bọ cánh cứng đầu mọcmột sừng thấy thế, miệng phát lời nói như vậy; lúc này mang theo rậm rạp chằngchịt đại quân minh tộc phía sau, thay đổi phương hướng hướng rừng rậm bay tới.

Nhân hình minh tộc Thiên Tượng Cảnhđang bám lấy phía thân ảnh Liễu Minh phía trước, đột nhiên ngừng lại thần sắckhẽ động, một cánh tay hướng phía dưới run lên, vung về phía tu sĩ Nhân tộc.

"XOẸT" một tiếng, khôngtrung hiện ra một ngao ảnh cực lớn cuồn cuộn sương đỏ, hướng về nho sinh BạchMi mà đến.

Nho sinh Bạch Mi quá sợ hãi, lập tứcthân hình nhoáng một cái để tránh đi, nhưng đã trễ.

Uy áp cường đại cuốn tới, còn chưacó đụng phải nho sinh, một cỗ vô hình áp lực đã hạ xuống.

Hộ thể linh quang quanh thân nhosinh Bạch Mi ầm ầm tán loạn, ngực chấn động, tựa như Cự Thạch nghìn cân đánhvào người, một ngụm máu tươi xì ra, thân thể ở giữa không trung không cách nàonhúc nhích mảy may.

Mọi người còn lại quá sợ hãi, nhaonhao thúc giục Linh khí trong tay, đánh ra hơn mười đạo cột sáng màu sắc khácnhau, đều muốn ngăn cản xu thế ngao ảnh cực lớn hạ xuống.

"Phanh" mấy tiếng nổ.

Trên không trung cột sáng đánh vàophía trên ngao ảnh, lập tức một vòng ảnh hưởng kinh khủng bạo phát lan tràn ra.

Những công kích này vậy mà chỉ làmcho ngao ảnh ảm đạm vài phần, không cách nào ngăn cản việc tiếp tục hạ xuống, mắtthấy nho sinh Bạch Mi bị đem giết chết tại chỗ.

Đúng lúc này, một đạo nhân ảnh lóelên, quỷ mị lơ lửng ở sau lưng nho sinh Bạch Mi, chính là Liễu Minh phát hiện sựviệc đã vòng vèo đi tới; đồng thời, một lầu các đầu hổ hư ảnh lớn nhỏ, một kíchmang theo tiếng gió vù vù mà ra.

Chương 1163: Tái chiến Thiên Tượng (hạ)

Oanh một tiếng!

Hư ảnh đầu hổ tiếp xúc với ngao* ảnhmàu đỏ rồi song song nổ tung.

(*ngao ảnh: ảo ảnh càng cua)

Cùng lúc đó, năm ngón tay phải củaLiễu Minh chẳng biết lúc nào đã lấy ra bên hông một cái kiếm nang như ẩn như hiện,lóe lên mấy đạo pháp quyết rồi nhanh chóng chui vào thanh kiếm đeo trong túibên hông không thấy bóng dáng.

Bên trong túi truyền ra tiếng gầm nhẹgần như không thể nghe thấy từ Hư Không Kiếm. Không gian bốn phía co rút lại mộthồi, một đoàn kim quang xông thẳng lên rồi biến mất vô ảnh vô tung, không khíxung quanh giống như bị rạch thành một đường, tràn ra xung quanh.

Minh tộc hình người tu vi Thiên TượngCảnh đột nhiên kinh hãi, tai nhọn dựng lên, không để ý đến nho sinh bạch mi, bắnvề một bên nhanh như chớp, quang mang màu đỏ không hề giữ lại mà phát tán ra,đem cả người bao bọc lại cực kì chặt chẽ, đồng thời đem hai cái càng khổng lồto như cánh tay, xoay tròn bảo vệ mọi chỗ hiểm trên người.

"Chém!"

Liễu Minh khẽ quát một tiếng, mộtngón tay nhanh chóng hướng phía trước điểm chỉ một cái, một cái tiểu cầu màuvàng quỷ mị xuất hiện, quay tít phía đằng sau Minh tộc Thiên Tượng cảnh hìnhngười.

"Vèo" một tiếng!

Thân hình Minh tộc Thiên Tượng cảnhhình người trong không trung trì trệ, một bóng kiếm nhàn nhạt như có như khônglóe lên, vẽ một đường trên không trung rồi biến mất vô tung vô ảnh như chưa từngxuất hiện. Thần sắc của nó lộ vẻ không thể tin nổi, miệng lẩm bẩm thanh âm quáidị không rõ, trên cổ xuất hiện một đường máu thẳng tắp, sau đó đầu lâu cùngcánh tay và thân thể tách rời nhau nhanh như chớp để lại trên không trung mộttrận sương máu màu đen.

Mấy tên Chân Đan cảnh Minh tộc khókhăn lắm mới bay đến ven rừng rậm tận mắt chứng kiến Thiên Tượng Cảnh Minh tộcbị cắt thành mấy khúc, sắc mặt hung tàn lập tức thay đổi, nhao nhao quay ngườibỏ chạy.

Có thể đơn giản chém giết tồn tạiThiên Tượng trung kỳ, những Minh trùng Chân Đan cảnh như bọn nó làm sao có thểngăn cản?

Nhưng lúc này, tiểu cầu màu vàngphía xa xa chợt biến mất. Sau một khắc, không gian trước mặt Bọ cánh cứng một sừngChân Đan cảnh Hậu kì Minh tộc chợt chấn động. Viên cầu màu vàng lại vô thanh vôthức hiện ra, đồng thời một bóng kiếm như ẩn như hiện lóe lên rồi một lần nữabiến mất vào trong không trung.

"XOẸT" một tiếng!

Minh tộc bọ cánh cứng một sừng khôngcam long kêu Hiii... một tiếng, đầu lâu rời khỏi cơ thể rơi xuống mặt đất, khôngcòn khí tức sinh mệnh.

Từ khi Liễu Minh xuất hiện đến khithả ra Kiếm Hoàn đánh chết hai đầu cường giả Minh tộc Cao giai chỉ mất một látlàm cho tất cả mọi người trợn mắt há hốc mồm.

"Đám Minh tộc còn lại liền giaocho các ngươi!" Liễu Minh quét mắt liếc những người khác, nhàn nhạt nóiqua, khẽ vẫy một tay, tiểu cầu màu vàng lóe lên xuất hiện trước người quaytrong một hồi rồi chui vào túi Hư Không Kiếm bên hông rồi biến mất cùng KiếmNang.

Đám người Âu Dương Thiến nghe vậy,lúc này mới có phản ứng, lập tức cảm thấy đại hỉ, mang theo mười mấy tên đệ tửHóa Tinh kì bay về phía những minh trùng còn chưa trốn xa.

Thân hình Liễu Minh còn bay trênkhông trung, nhìn về thi thể Minh tộc trên mặt đất, tay áo run lên, hắc khí lóexuống cuốn lấy một quả Chân Đan Minh Tộc Yêu Đan cùng một quả Thiên Tượng CảnhYêu Đan.

Nhìn về phá đám tu sĩ nhân tộc xungquanh, trên mặt hắn lộ vẻ trầm ngâm. Đối với hiệu quả lần đầu thúc giục KiếmHoàn mà hắn ân cần chăm sóc thì hắn vô cùng hài lòng. Bất quá, với pháp lựctinh thuần cùng tu vi Chân Đan hậu kì của chính mình thúc giục một lát mà pháplực bị hao tổn một phần ba khiến hắn không khỏi cảm thấy bó tay.

...

Mấy ngày sau, chiến đấu tại Tuyền MộngSơn Mạch có khởi sắc, Liễu Minh nhận được tin tức từ tông môn liền nhiều lần sửdụng Truyền tống trận về sơn mạch Vạn Linh.

Vừa trở về động phủ trên Phù Đồ Sơn,hắn nhìn thoáng qua Dưỡng Hồn Đại, lông mày đột nhiên nhíu lại rồi thả một đámthần thức vào trong. Sau một lát, sắc mặt Liễu Minh vui vẻ, không chút do dựđem Yêu Đan Thiên Tượng cùng với Chân Đan lấy ra rồi ném vào trong Dưỡng Hồn Đại.Nhưng hắn trầm tư một chút, cảm thấy có chút ít không ổn, lật tay phải, đem mấychiếc bình nhỏ màu xanh biếc bỏ vào bên trong Dưỡng Hồn Đại rồi nhẹ giọng tựnói một câu:

"Xem ra Hạt Nhi cũng muốn độtphá bình cảnh rồi."

...

Một năm sau.

Ở phía bắc đại lục Trung Thiên,trong một sơn cốc hình hồ lô ẩn mình tiếp giáp với núi tuyết mênh mông. Trong cốctuyết đọng dày đặc bao trùm khắp nơi lại không có ảnh hưởng chút nào đến thiênđịa nguyên khí dồi dào mà tràn ngập khắp nơi một mùi thuốc nồng đậm.

Nơi đây chính là đại tông vạn năm cótiếng luyện chế đan dược tại Trung Thiên, Thần Nông cốc. Lúc này, ở chỗ sâutrong sơn cốc có một đại điện được xây dựng dựa vào núi. Cung điện này rộng chừngtrăm trượng, mặc dù hơn nửa xây trong núi nhưng bố trí có chút xảo diệu, trongđại điện một ít rễ cây thô to bằng hai người trải rộng theo quy tắc có tác dụnglàm cột trụ chống đỡ đại điện. Bên trên rễ cây treo đầy vô số thạch đầu màu trắngto bằng nắm đấm, phát ra quang mang màu sữa, khiến địa phương hẻo lánh này bớtphần tối tăm.

Phía trước đại điện, một lão giả áoxanh toàn thân tản ra mùi thuốc nồng đậm đã sớm đứng đó, đúng là cốc chủ ThầnNông cốc, Văn Khô Vinh. Người này tuy mới chỉ có tu vi Chân Đan trung kì nhưngtiếng tăm lừng lẫy đại lục Trung Thiên, có thể chừng từng nghe tên hai vị trưởnglão Thiên Tượng cảnh Thần Nông cốc nhưng nhất định phải biết vị cốc chủ đem thuậtluyện đan tu luyện đến xuất thần nhập hóa Văn cốc chủ rồi.

Hai hàng ghế hai bên đại điện cũngđã có mấy người ngồi, một tên thanh niên áo xám đúng là Thông Huyền đại năngHuyền Ngư thượng nhân của Thái Thanh Môn, ngồi cạnh một gã đại hán lông mày rậmrám nắng, hẳn là tu sĩ Thiên Yêu Cốc. Hàng ghế còn lại cũng đã ngồi ba người, mộtthiếu phụ xinh đẹp mặc áo bào vàng của Thiên Công Tông, một lão già gầy gò mặctrường bào màu đen của Ma Huyền Tông còn có một người trung niên râu dài lôngmày trắng mặc nho bào. Khí tức bốn người này tản mát không chút nào dưới HuyềnNgư lão tổ, đều là tu sĩ Thông Huyền cảnh đại năng.

Ngoại trừ những người này, bên trongđại sảnh bên dưới những rễ cây treo những tảng đá màu trắng đều có hư ảnh mộtngười mặc các loại quần áo trang sức khác nhau, đều là các trụ cột của các thếlực lớn tại Trung Thiên đại lục.

"Văn cốc chủ, hôm nay khẩn cấp đưatin mọi người tụ họp, có vẻ như kế hoạch lúc trước đã chuẩn bị thỏa đáng?" Mộthư ảnh hình người mặc áo tím lộ ra vẻ hiểu biết, cười nhạt một tiếng nói ra.

"Bắc Đẩu tiền bối quả nhiên linhthông tin tức, điều này cũng không có gì cần giấu diếm. Ngày đó các vị tiền bốitin tưởng vãn bối, đem ủy thác trách nhiệm cho Thân Nông cốc. Vì an nguy củatoàn bộ đại lục, bổn cốc đương nhiên cũng dùng bất cứ giá nào rồi. Hao phí vô sốnhân tài vật lực mới chế tạo được một liều độc dược này. Mấy ngày trước chuẩn bịđầy đủ, tùy thời có thể tiến hành sản xuất quy mô lớn rồi." Ông lão áo xanhtrên ghế chủ tọa cung kinh trả lời, tay phải cuốn một cái, một cáu bình màu mặcngọc lớn chừng ngón cái thình lình rời khỏi tay. Bàn tay nhăn nheo hướng phíakhông trung tùy ý chỉ một điểm, một đoàn sương mù màu xám xuất hiện, nâng bìnhnhỏ màu mặc ngọc lên cao.

Mọi người nghe vậy thì có thần sắckhác nhau, nhao nhao nhìn về phía bình nhỏ mặc ngọc.

"Các vị tiền bối xem ra còn có chútnghi kị. Dựa theo yêu cầu của các vị tiền bối, độc dược này đối với nhân tốcchúng ta không hề ảnh hưởng. Không bằng vãn bối hiện tại cho các vị thí nghiệmmột phen. Nhưng thỉnh cầu các vị tiền bối đang ngồi thu liễm lại khí tức mộtchút, tránh làm kinh sợ minh trùng thí nghiệm." Thấy mọi người lộ vẻ nghi hoặc,Văn cốc chủ như đã có tính toán trước, ngón trỏ vẽ một cái, miệng bình mặc ngọclập tức mở ra, hướng về một nơi trên mặt đất, một giọt chất lỏng màu xanh biếcđậm đặc bay ra, một mùi kì quái tràn ngập đại điện.

Huyền Ngư lão tổ cùng với mấy vị đạinăng lập tức thu liễm khí tức toàn thân, hai mắt nhíu lại cẩn thận quan sát.

Văn cốc chủ dường như đã sớm có chuẩnbị, tay trái vừa đặt lên một cái túi màu trắng bên hông, một đạo hắc mang lóelên, một con bọ cánh cứng màu đen đã rơi xuống bình nhỏ phía dưới, giương nanhmúa vuốt về phía mọi người, rõ rang là một trùng thú cấp thấp Minh tộc.

Không đợi đám Minh trùng kịp thời phảnứng, vầng sáng màu trắng đã lóe lên tiếp đó bao bọc, chia cắt bọn chúng khiếncho đám bọ cánh cứng kia dù có hung ác cỡ nào cũng không thể làm gì được. Tiếptheo lão ông áo xanh lại vươn tay chỉ vào hư không khiến một giọt độc dược baynhanh về phía một con trong số đó.

Đầu Minh trùng vốn đang giận dữ, thấygiọt chất lỏng bay tới liền há miệng nuốt xuống. Trong chớp mắt, đôi mắt của nóliền trở nên đỏ rực, toàn thân cũng theo đó vặn vẹo liên hồi. Mấy hơi về sau,sáu chân của nó chỉ đạp đạp vài cái sau đó không hề cử động thêm nữa.

Ngay sau đó, lão già áo xanh lại giơmột tay khiến cho bình chướng màu trắng nhập lại làm một. Đám bọ cánh cứng đangbị vây khốn thấy vậy liền lao tới thi thể của đồng bọn vừa ngã xuống. Căn bảnkhông đợi người khác nhắc nhở, lũ cự trùng này liền cắn nuốt xác chết thơm ngontrước mặt. Có điều bọn chúng vừa cắn vài miếng liền giống như con bọ khi nãy,giãy chết sau vài nhịp thở.

Những hư ảnh kia thấy vậy lập tức cảkinh bèn đồng loạt nhìn về phía bình nhỏ trên tay lão ông.

"Hắc hắc, thủ đoạn của Thần Nông cốcquả nhiên lợi hại. Không ngờ lại có thể dung nhập máu huyết của Minh tộc vàotrong độc dược lại không khiến độc tính của nó giảm đi chút nào. Kể từ đó mộtkhi xuất hiện Minh trùng trúng độc, huyết dịch của nó liền trở thành độc dượctrong nháy mắt. Kết hợp với bản tính khát máu của Minh trùng, khi bọn chúng ăntươi nuốt sống đồng loại tử vong cũng là lúc độc dược không ngừng lây lan. Dựavào điểm này, cho dù Minh tộc có nhiều binh lực hơn nữa cũng bị tiêu diệt toànquân trong sớm muộn!" Lão già vạm vỡ của Ma Huyền Tông thấy vậy không khỏi vuimừng.

"Tư Đồ tiền bối anh minh! Hơn nữa,Thần Nông cốc chúng ta còn chế ra một loại thuốc bột phụ trợ. Nếu sử dụng đúngthời cơ, có thể khiến lũ Minh trùng cấp thấp trở nên cuồng bạo, giúp cho tốc độlan đọc càng thêm nhanh chóng." Lão già áo xanh nhẹ giọng bổ sung một cách tựtin.

Chương 1164: Mạch nước ngầm

"Văn cốc chủ, độc của ngài quả có hiệuquả không tệ. Nhưng cường gia cấp cao của Minh tộc chắc chắn sẽ không khoanhtay chịu chết. Chẳng hay thứ này liệu có tác dụng gì với bọn chúng, nếu không mộtkhi những kẻ này ra tay cản trở, dù cho độc dược có mạnh mẽ cỡ nào cũng khôngthể lây lan một cách đơn giản như vậy?" Mỹ phụ của Thiên Công Tông nghe vậy,lông mày không khỏi co lại như có điều gì suy nghĩ.

"Lo lắng của Chân phu nhân không phảikhông có lý nhưng dựa vào tin tức mà chúng ta thu được, Minh tộc cao cấp liên lạcvới nhau bằng ngôn ngữ khác với nhân loại thông qua sóng âm mà người thường rấtkhó nghe thấy. Vì vậy, tới lúc quyết chiến, chỉ cần chặt đứt liên lạc giữa Minhtrùng cấp cao và thuộc hạ của chúng là kế hoạch của chúng ta có thể thực hiện đượcrồi. Về phần phương pháp phá giải sóng âm còn phải phiền trưởng lão Huyền Ngư củaThái Thanh Môn giải thích với mọi người một phen." Lão giả áo lục nghe vậy bènnói.

Lão vừa dứt lời, mấy vị đại năngThông Huyền có mặt, ngay cả ảo ảnh của những người kia cũng đồng loạt nhìn vềphía Huyền Ngư đang nhắm mắt một bên.

"Đúng vậy, trải nhiều năm luyện chế,bản tông đã sử dụng đầu lâu một đạo phân thân của Minh Mẫu để tạo thành pháp bảophát ra sóng âm nhiễu loạn liên lạc của đám Minh trùng tại thời điểm quyết chiến."Sau khi nhìn qua mọi người có mặt, Huyền Ngư lão tổ mới chậm rãi giải thích."

"Tốt, hôm nay mọi thứ đều được chuẩnbị chu đáo, chỉ chờ cơ hội sử dụng mà thôi. Trước mắt, thế lực của Minh tộcngày càng mở rộng, cứ tiếp tục giằng co như vậy chỉ càng bất lợi đối với chúngta mà thôi. Hôm nay hiệu quả của độc dược đã rõ ràng như vậy, ta nghĩ không nênbàn luận thêm nữa làm gì!" Tu sĩ trung niên của Hạo Nhiên Thư Viện vốn im lặngnãy giờ bỗng nhiên mở miệng nói ra.

Mọi người nghe vậy đều gật đầu đồngý. Rất nhanh sau đó, tứ đại Thái Tông cùng đám người Thiên Yêu cốc đều tỏ rõthái độ, một ít gia tộc cùng môn phái còn lại nào dám từ chối vì vậy nội dungbuổi thảo luận liền chuyển sang vấn đề quyết chiến sắp tới. Mọi chi tiết của kếhoạch đều được đem ra bàn bạc kỹ lưỡng vì vậy đại hội kéo dài đến ba ngày sau mớitiến đến thống nhất cuối cùng.

Một tháng sau.

Bên trong đại điện tại ngọn chủphong của Thái Thanh Môn, chưởng môn Thiên Qua đang ngồi nghiêm chỉnh trên ghếchủ tọa, bên cạnh lão còn có mấy vị trưởng lão Thiên Tượng của tông môn. Phíadưới, tất cả chưởng tòa của các phong đều có mặt. Giờ phút này, mỗi người đềumang thần sắc nghiêm trọng, lần lượt đứng dậy báo cáo công tác chuẩn bị cho chiếntranh cùng số lượng đệ tử xuất chiến.

Cùng một thời gian, Hạo Nhiên Thư Viện,Thiên Yêu Tông, Ma Huyền Tông cùng Thiên Yêu cốc, thậm chí tất cả tông môn, thếgia đều khua chiêng gõ trống chuẩn bị quyết chiến sinh tử với Minh tộc, đồng thờiphát ra hiệu lệnh triệu hồi môn nhân đệ tử về tông.

...

Hai tháng sau, tại một không gianhình tròn yên tĩnh lạ thường dưới mặt đất.

Chỉ thấy ánh sáng chói mắt hiện lên,một tòa quang trận lớn chừng mười trượng cũng liền theo đó hiện ra. Nơi biên giớicủa quầng sáng, hơn mười đạo quang thình lình phóng ra từ những vị trí khácnhau. Một vài vệt sáng còn mang theo phù văn huyền ảo không ngừng ngưng tụthành ảo ảnh hình người mờ nhạt.

"Chư vị đạo hữu, trải qua quá trìnhcật lực điều chế, độc dược của Thân Nông cốc đã được phân phát theo hạn ngạch đếntất cả tông phái. Ngoài ra, tin tức mới nhất cho thấy, căn cứ lớn nhất của Minhtộc nằm ở khu vực Đông Nam của đại lục, dự tính đạt đến quy mô ngàn vạn tên. Tađề nghị lấy nơi đây là địa điểm quyết chiến chính nhất, không biết các vị có ýkiến gì không?" Một giọng nói trầm vang bỗng nhiên phá vỡ bầu không khí im lặng,dựa vào âm thanh để phán đoán thì người lên tiếng chính là lão tổ Huyền Ngư củaThái Thanh Môn.

"Theo ta được biết, nơi đó đã xuấthiện vài đạo đứt gãy không gian, lại thêm địa thế hiểm trở, dễ dàng tụ tập chiếnlực, hình thành xu thế vây công. Chỉ cần hạ độc thành công liền có thể nhổ sạchgốc rễ của đám Minh trùng, về phần những địa phương còn lại có Minh trùng tụ tậpsẽ dễ giải quyết hơn nhiều. Thiên Công Tông đồng ý với ý kiến của đạo hữu!" Mộtbóng người mờ ảo nghe vậy bèn lên tiếng.

"Hạo Nhiên Thư Viện không có ý kiến!"

"Ma Huyền Tông đồng ý!"

"Thiên Yêu cốc..."

Khi tứ đại Thái tông cùng tất cả đạithế lực cầm đầu liên minh bày tỏ thái độ, nơi quyết chiến với Minh trùng rốt cuộcđã được quyết định.

Cùng lúc đó tại một nơi bí ẩn nằm giữaHuyết hải của đại lục Trung Thiên.

Không trung trên cao, thỉnh thoảngvài loài chim chóc, Hải thú ngẫu nhiên lạc đến nơi này đều hóa thành máu tươirơi thẳng xuống dưới.

Sâu trong Huyết Hải, giữa năm ngọnnúi dốc đứng cao chừng ngàn trượng là một tế đàn trơn láng làm từ đá đen. Cạnhđó, có thể nhìn mười sợi xích đen to đang xuyên thủng một bóng người cao lớn sởhữu mái tóc dài đỏ như máu. Nếu không phải thân ảnh này đôi lúc còn tỏa ra mộtít khí tức, mọi người đều sẽ lầm tưởng đây là một xác chết trôi nổi đáy biểnsâu.

Cũng chính giờ phút này, mái tóc dàicủa gã như bị gió thổi qua, vầng trán khẽ nhăn lại, đôi mắt đỏ như máu nhìn chằmchằm về phía trước, trong miệng thét dài một câu:

"Kẻ nào lén lén lút lút ở đó, maulăn ra đây cho ta!"

Lập tức, vị trí cách đó vài chục trượngđột nhiên cuộn trào sau đó hóa thành một bóng đen mờ nhạt không rõ.

"Chậc chậc, Huyết tổ Huyền Vô Thườngnăm đó chém giết ngang dọc đại lục, cũng được xem là nhân vật phong vân khiếncho hai đạo chính tà phải thất hồn bạt vía thế mà hôm nay lại bị trấn áp ở đâymấy vạn năm, còn phải nhận lấy hình phát huyết tan thực cốt, quả thật đáng buồn...!"Bóng đen nhìn về phía Huyết tổ rồi khẽ cười.

"Các hạ tới đây không phải chỉ đềtrêu chọc ta đấy chứ?" Huyết tổ nghe vậy bèn hừ lạnh một tiếng bằng âm thanh vôcùng cổ quái.

"Ha ha, các hạ bị giam lâu nhưvậy, nói chuyện cũng e dè rồi sao? Đã như vậy, bản tôn cũng không dài dòng nữa.Bây giờ có một cơ hội cho ngươi thoát khỏi nơi này, đổi lại, ngươi cần giúp tộcta một tay, không biết ngươi thấy giao dịch này thế nào?" Bóng đen cười nhẹmột tiếng, tung người bay tới sau lưng Huyết Tổ Huyền Vô Thường.

"Hừ, ta quả nhiên không đoánsai, ngươi chính là người của Minh tộc. Tuy rằng bổn tọa bị nhốt nơi này, thếnhưng vẫn biết rõ việc Minh tộc các ngươi xâm lấn Trung Thiên. Lúc này, có lẽcuộc chiến giữa hai bên đang đến lúc giằng co phải không? Có điều hình như cáchạ không biết là dù ngươi không giúp ta thì Phục Ma Liệm này đã trói buộc ta mấyvạn năm rồi, qua ngàn năm nữa, ngươi nghĩ nó còn có thể vây được ta hay sao? Nếunhư ta liều chết với bọn hắn một trận mà chỉ đổi lấy ngươi thả ta ra ngoài, xemra ta không có lợi rồi." Huyết Tổ nhếch miệng, một đôi Huyết Nhãn chớp chớpmấy cái, trông cực kỳ khủng bố.

"Đạo hữu đã ở lại nơi này mấy vạnnăm, tuổi thọ sợ rằng cũng không còn nhiều nữa. Chỉ cần ngươi đồng ý trợ giúp tộcta, linh dược kéo dài tuổi thọ trong tộc sẽ mặc ngươi lựa chọn. Ngươi đừngkhiêu chiến kiên nhẫn của bổn tôn nữa, những lời này ta chỉ muốn nói một lầnthôi." Bóng đen dường như có chút không nhịn được, y lao tới trước mặt HuyếtTổ, thả ra linh áp mạnh mẽ của mình làm cho toàn bộ Huyết Hải sôi trào, năm ngọnnúi xung quanh cũng rung lên mãnh liệt.

"Ha ha, đạo hữu đã nói tới nướcnày, nếu Huyền mỗ không đồng ý thì quả là vô lễ. Vốn dĩ ta có huyết hải thâm cừuvới mấy tên tu sĩ Nhân tộc tự cho mình là siêu phàm kia nên chỉ cần ngươi hếtlòng tuân thủ ước định, Huyền mỗ nhất định sẽ nỗ lực trợ giúp tộc ngươi trongtrận chiến sắp tới." Huyết tổ Huyền Vô Thường ngửa đầu cười điên dại.

"Đã như vậy, trước hết bổn tônsẽ giúp ngươi thoát khốn đã."

Bóng đen nghe vậy thì cực kỳ vui vẻ,y hóa thành một bóng đen, lao tới bên người Huyết Tổ. Lúc này, chỉ thấy bóngđen vô cùng linh hoạt di chuyển giữa các sợi xích trói buộc Huyết Tổ. Một látsau, tất cả sợi xích đã mau chóng ảm đạm dần.

Không bao lâu sau, một tràng tiếng nổvang lên từ đáy biển!

Năm tòa núi như bị địa chấn, rungchuyển mạnh mẽ, từ từ sụp đổ.

"Ha ha, cuối cùng bổn tọa đãthoát khốn..."

"Huyền Vô Thường, chỉ cần ngươigiúp tộc ta giành chiến thắng trong trận này, chuyện ta đáp ứng chắc chắn sẽlàm cho ngươi. Còn về lúc nào ra tay thì không cần ta phải dạy ngươi chứ?..."Bóng đen liếc Phục Ma Liệm phía sau Huyết Tổ một cái rồi lập tức biến mất.

Lúc này, Huyết tổ còn đang gào thétkhông ngừng, biểu lộ sự vui vẻ tới điên cuồng khi được thoát khốn.

...

Cực Bắc đại lục, trong một hạp cốc cựclớn đang bị băng bao phủ.

Phóng mắt nhìn lại, khắp nơi là mộtkhoảng không gian trắng xóa, làm người ta cảm giác, ngoài màu trắng ra thì chẳngcòn gì nữa cả.

Cũng vào lúc này, ở cuối hạp cốc chợtxuất hiện một bóng đen, dùng tốc độ cực nhanh, gần như thuấn di lao về một hướng,chỉ sau một nhịp thở đã biến mất nơi chân trời.

Ngay sau đó, một tràng tiếng nổ kinhthiên động địa vang lên, cả hạp cốc rung chuyển mạnh mẽ, tiếp đó vô số sương mùtung lên, các tảng băng lớn nhỏ không đều ầm ầm sụp xuống, giống như trời đất đổsập xuống vậy.

Đột nhiên, một tiếng huýt dài truyềnđến, một thân ảnh rám nắng từ trong đống đổ nát bắn ra, dừng lại trên khôngtrung.

Đó là một đại hán râu quai nón, tócđỏ mắt xanh, lưng hùm vai gấu, toàn thân đỏ rực, cơ bắp cuồn cuộn tràn đầy sứclực.

"Cuối cùng cũng đã thoát ra, cảmgiác bị phong ấn vạn năm trong Huyền Băng, ta cũng muốn cho các ngươi nếm thử!"Đại hán râu quai nón ngửa mặt gầm rú điên cuồng, làm cho sơn cốc vốn dĩ đã đổnát nay lại tiếp tục sập xuống, diện tích trăm dặm quanh đó mau chóng hóa thànhmột mảnh đất bằng.

...

Phía Tây đại lục Trung Thiên, tại mộthoang mạc rộng lớn không một ngọn cỏ bị mặt trời thiêu đốt quanh năm.

Trong một cái giếng khô như đã bịngười ta vứt bỏ từ rất lâu bỗng truyền tới âm thanh chấn động nhè nhẹ, thếnhưng ở không gian yên lặng này, thanh âm đó cũng trở nên rõ ràng.

Ngay sau đó, một bóng đen hiện lêntrên miệng giếng, đó là một thiếu niên gầy như que củi, quanh thân bị vô số nhữngmiếng vải đen bao lấy, xuyên thấu qua lớp băng vải có thể thấy một thân toànxương cốt của y, chỉ lộ ra một gương mặt lạnh lùng cực kỳ anh tuấn. Chỉ thấyđôi mắt hắn sắc lạnh quét qua bốn phía một cái, khóe miệng nhếch lên, một tay vẽnhẹ vào không trung đã rạch ra một vết nứt không gian, y nhẹ nhàng bay vàotrong đó, trong phút chốc đã không thấy bóng dáng.

Không lâu sau khi thân ảnh y biến mất,một bóng đen nữa lại hiện ra bên miệng giếng. Đó là một thiếu nữ tuyệt sắc,nàng quay đầu nhìn về phương nam, thì thào nói vài tiếng rồi lại hóa thành mộtđạo độn quang, biến mất tại chỗ.

...

Nam Man, trên một đầm lầy đen kịt, mộtngười quần áo tả tơi, toàn thân chi chít mụn ghẻ đang đứng giữa không trung.

Một làn gió nóng hầm hập thổi qua,làm bay mái tóc dài lộ ra một khuôn mặt đầy nếp nhăn, dường như đó là một bàlão tuổi ngoại thất tuần. Bà ta đang dùng đôi mắt xa xăm nhìn về cảnh vật bốnphía, khóe miệng nhếch lên lộ ra một tia cười lạnh.

Chương 1165: Trước khi quyết chiến(1/2)

Phía Đông Nam đại lục Trung Thiên, tạimột thành nhỏ cách Lưỡng Giới Lĩnh hơn nghìn dặm, Nam Huy Thành.

Nơi này vốn dĩ chỉ là một thành nhỏnơi biên cương, nhưng mà mấy ngày nay, nhiều đội tu sĩ Nhân tộc dưới sự dẫn dắtcủa Tứ Đại Thái Tông lũ lượt kéo nhau chạy tới. Số tu sĩ tụ tập tại đây rấtnhanh đã đạt tới hơn mười vạn người.

Nhiều người như vậy, vốn dĩ không thểở lại Nam Huy Thành, thế nhưng đối với các thế lực Nhân tộc thì đây căn bản chẳngphải là chuyện to tát gì cả. Chỉ qua một đêm, lấy thành Nam Huy làm trung tâm,một đại doanh dài hơn mười dặm đã nhanh chóng được xây dựng. Tại nơi đóng quâncủa các tông còn kiến tạo thêm vô số đại trận phòng hộ.

Liên minh cũng phái ra mấy trăm tiểuđội tu sĩ ngày đêm canh gác tại bốn phía đại doanh, đề phòng minh trùng tập kích.

Mà cao tầng trong Minh tộc dường nhưcũng đã phát hiện ra điều này, bọn họ nhanh chóng tập kết Minh trùng đóng ở cácnơi trong đại lục về Lưỡng Giới Lĩnh, lúc này cũng đã về khoảng tám phần.

Từ xa nhìn lại, nơi đóng quân củaMinh tộc được bao phủ bởi một lớp sương xám quỷ dị, làm cho các tu sĩ Nhân tộc ởkhoảng cách rất xa cũng cảm thấy nơi đó truyền tới một cỗ sát khí ngập trời.

Đương nhiên mọi người đều biết, kếtquả trận đại chiến này không phải Minh tộc bị diệt thì chính là nguyên khí củađại lục Trung Thiên trọng thương, từ nay về sau rất có khả năng sẽ lâm vào cảnhbị động, do đó, không cần kích phát thì sĩ khí cũng đã dâng lên mạnh mẽ.

Thời gian càng trôi qua, càng ngàycàng nhiều tu sĩ từ khắp nơi đổ về gia nhập quân đoàn.

Hướng doanh trại gần Minh tộc đươngnhiên sẽ đặt cấm chế và tu sĩ tuần tra nhiều nhất, thế nhưng cũng để đề phòng tậpkích thì phía sau đại doanh cũng tăng thêm một số tu sĩ dò xét.

Lúc này, trên không trung cách NamHuy Thành hai ba mươi dặm, một đội tu sĩ khoảng hơn mười người tuần tra đang chậmrãi phi hành.

Những tu sĩ này vận quần áo và trangsức đều lấy màu thủy lam làm chủ, bên trên có thêu đồ án giọt nước, là biểu tượngcủa một môn phái nhỏ miền Nam Hải đại lục Trung Thiên, cầm đầu là một thanhniên cường tráng có tu vi Hóa Tinh trung kỳ, vai vác một cây đại bổng màu đen.Tuy rằng xung quanh không có bất kỳ động tĩnh gì lạ, thế nhưng ánh mắt thanhniên vẫn cực kỳ cảnh giác quét kỹ bốn phía, đồng thời thần thức cũng thả ra ở mứctối đa, đảm bảo luôn luôn cảm ứng hết thảy xảy ra chung quanh, từ đó có thể thấyđây là một người cực kỳ cẩn thận.

Bỗng nhiên, thần sắc của thanh niênkhẽ động, y ngừng phi hành, nhìn về một phía chân trời.

Các tu sĩ theo sau thấy vậy, cũng đồngloạt dừng lại, ngẩng đầu nhìn về phía xa.

"Tân Phó Tông Chủ, ngươi pháthiện gì..." Một thiếu phụ Ngưng Dịch hậu kỳ mở miệng hỏi, còn chưa dứt lờithì từ phía chân trời bỗng hiện lên một điểm sáng màu xanh, chỉ mấy hơi thở sauđã bay đến gần bọn họ.

Đó là một chiếc phi thuyền khổng lồlớn hơn trăm trượng, thân tàu màu xanh có khắc một đồ án sống động, phía trêncó linh quang lưu chuyển liên tục.

Con thuyền lớn từ từ giảm tốc độ,bay qua đỉnh đầu tiểu đội tuần tra hướng về thành Nam Huy.

"Phi thuyền lớn như thế mà tốcđộ phi hành vẫn cao như vậy, xem ra đây chính là phi thuyền cấp Pháp Bảo rồi,không biết là các tu sĩ thuộc môn phái lớn nào nhỉ?" Một tu sĩ Ngưng Dịchtrung kỳ áo lam hâm mộ nhìn chiếc thuyền đã đi xa, có chút thất thần thì thàonói.

"Tiểu tử, bình thường nói ngươikhông kiến thức ngươi còn không phục, không nhìn thấy ký hiệu trên đầu thuyềnsao? Đó chính là biểu tượng của Thái Thanh Môn, một trong Tứ Đại Thái Tông đấy."Một người bên cạnh lập tức mở miệng cười nhạo.

"Ồ, thì ra đây chính là TháiThanh Môn, quả nhiên là cực kỳ khí phái. Đáng tiếc là không nhìn thấy các tu sĩtrên thuyền trông như thế nào." Tu sĩ áo lam vừa bị cười không những khôngtức giận mà còn có chút tiếc hận nói.

Nam tử cầm đầu nhìn theo phi thuyềnvừa đi qua, trên mặt cũng lộ ra thần sắc kỳ dị.

"Tứ đại thái tông và bát đại thếgia đang không ngừng phái đệ tử tới tiếp viện chiến trường, không biết lần nàyThái Thanh Môn phái tới đệ tử cấp gì nữa." Thiếu phụ nói.

"Căn cơ của Tứ Đại Thái Tông vôcùng thâm hậu, dù có là đệ tử bình thường đi chăng nữa, cũng chẳng phải những kẻnhư chúng ta có thể so được." Thanh niên cường tráng thu hồi ánh mắt, chậmrãi nói.

"Đúng vậy, hai ngày trước, tamay mắn thấy được quân tiếp viện của Hạo Nhiên Thư Viện, có tới hơn ngàn đệ tửHóa Tinh Kỳ, còn có hơn trăm Trưởng lão Chân Đan kỳ dẫn đội nữa." Thiếu phụlục bào tiếp tục nói.

"Điều này cũng không có gì là lạcả, lần này Minh trùng xâm lấn là đại kiếp nạn của cả đại lục, các tu sĩ sẽ tậpkết về đây tới hơn tám phần, lúc này, trong Nam Huy Thành, không nói tới tu sĩThiên Tượng, chỉ sợ các đại năm Thông Huyền cũng sẽ tới không dưới mười vịđâu." Thanh niên cường tráng lạnh nhạt nói.

"Không biết chúng ta có thể maymắn nhìn thấy một đại năng Thông Huyền không nữa." Thiếu phụ lục bào cóchút ước ao nói.

"Đợi đến lúc khai chiến vớiMinh tộc, các đại năng Thông Huyền chắc chắn cũng sẽ ra tay. Thôi, những chuyệnnày không quan trọng, tiếp tục tuần tra đi." Thanh niên cường tráng vungThiết Bổng trong tay, trầm giọng nói.

Các đội viên nghe vậy vội vàng đáp ứng,tiểu đội lại chậm rãi bay tới phía trước.

"Đúng rồi, Tân phó tông chủ, tanghe mấy vị trưởng lão Trường Phong Hội nói trước kia hình như ngươi có quen vớimột đệ tử Thái Thanh Môn, không biết đó là người phương nào?" Thiếu phụ lụcbào vừa xem xét xung quanh, vừa liếc nhìn thanh niên cường tráng, tò mò hỏi.

"Cũng chỉ là có duyên gặp mặt mộtlần mà thôi, mấy năm nay cũng không có liên hệ gì cả, người ta làm sao sẽ nhớ tớitiểu nhân vật này chứ." Tân Nguyên vuốt ve Thiết Bổng trong tay, lắc đầu,có chút tự giễu nói.

Thiếu phụ thấy Tân Nguyên không muốnnói tiếp, cũng thức thời không mở miệng hỏi nữa.

Chương 1165: Trước khi quyết chiến(2/2)

Phi thuyền màu xanh của Thái ThanhMôn ngừng lại tại trên không của Nam Huy Thành, bên trong thành sớm đã có khôngít tu sĩ chạy ra chào đón.

Trên thuyền, liên tiếp bay xuống babốn mươi tên đệ tử Thái Thanh Môn, những người này thế mà đều có tu vi Chân Đantrung kỳ trở lên, khí tức trên thân mỗi người đều thâm trầm nội liễm, ẩn màkhông phát, hiển nhiên thực lực không thể so sánh với tu sĩ cùng cấp bậc bìnhthường.

Trong đám người, Liễu Minh, Cầu LongTử, Côn Ngọc bất ngờ đều có mặt, đầu lĩnh đứng ở phía trước đội ngũ rõ ràng làKim Liệt Dương.

Đám tiếp viện này đúng là nhóm đệ tửbí truyền củaThái Thanh Môn.

- Nguyên lai là Kim đạo hữu đã đến,đi đường vất vả.

Người trong Nam Huy Thành bay ra đóntiếp không ngờ lại là một người trung niên Hoàng bào của Thiên Công Tông, ánh mắthắn quét qua những bóng người sau lưng Kim Liệt Dương, trong mắt chợt lóe sáng,nhưng ngay lập tức lại biến mất không thấy.

Kim Liệt Dương cùng trung niên mặcHoàng Bào tựa hồ có quen biết, hai người nói chuyện một chút với nhau, liền dẫnđám người Liễu Minh bay vào trong thành.

Thành trì xung quanh vốn không lớn,hiện đầy rẫy, chằng chịt nơi trú quân các môn phái, thế lực hơi lớn một chútthì tương đối gần thành trì, những thế lực nhỏ, lại chỉ có thể vây quanh khu vựcbiên giới.

Đóng quân trong Nam Huy Thành tứcthì đều là Cao giai đệ tử cùng Trưởng lão của các đại tông phái. Đám người Liễuminh, mỗi người cũng được an bài một chỗ ở tạm, bên trong từng tòa phòng đá nhỏ.

-Chư vị sư đệ, trước mắt các ngươi tạmthời ở nơi này nghỉ ngơi một chút, sau đó liên minh sẽ an bài chuyện trọng yếucho các ngươi.

Kim liệt Dương thần bí dặn dò đám ngườiLiễu Minh một tiếng, liền theo trung niên Hoàng bào đi ra ngoài.

-Liễu sư đệ, ngươi nói lời Kim sưhuynh vừa nói có ý gì?

Sau khi Kim Liệt Dương rời đi, Cầulong Tử đi đến bên cạnh Liễu minh, hỏi.

-Ta cũng không rõ ràng lắm, liênminh có khả năng an bài nhiệm vụ gì đó cho chúng ta a.

Liễu Minh từ chối cho ý kiến nói.

Cầu Long tử lắc đầu, cũng không nóigì nữa, rất nhanh đi vào phòng nhỏ của chính mình.

Những đệ tử Bí truyền khác có ngườivề phòng nhỏ nghỉ ngơi cũng có người ngay tức thì đi ra ngoài bái phỏng ngườiquen biết tại các tông môn khác hoặc làm quen một chút hoàn cảnh xung quanh.

Lúc này tại Nam Huy Thành hầu như tụtập tất cả tu sĩ Cao giai của Trung Thiên Đại Lục. Bất quá bởi vì nguyên nhân đạichiến lửa sém lông mày, bầu không khí có chút khắc nghiệt.

Liễu Minh cũng quay trở về phòng củachính mình, khoanh chân ngồi xuống nghỉ ngơi dưỡng sức.

Tu sĩ nhân tộc không sai biệt lắm đềutụ tập tại nơi đây, đại chiến rất nhanh sẽ triển khai, hắn hôm nay vừa tiếngiai Chân Đan hậu kỳ không lâu, phải nắm chặt thời gian củng cố tu vi, tận dụngkhả năng tăng lên thực lưc của mình.

Vị trí trung tâm của Nam Huy Thành,một kiến trúc đại điện giống như biến mất tại một cái pháp trận hình tròn,trong đại điện thập phần đơn giản, ngoại trừ mấy cái bàn cần phải có, chỉ lưu lạimột cái màn sáng cực lớn hiện ra kỹ càng địa hình của Lưỡng Giới Lĩnh.

Trong đại điện, hai mươi mấy thân ảnhtu sĩ vây quanh một cái bàn tròn, Thái Thanh Môn tứ đại Thông Huyền cảnh TháiThượng trưởng lão, Mộc Không, Phong Thanh, Hỏa Diệp, Huyền Ngư lúc này đều có mặt.

Mộc Không lão tổ Thái Thanh Môn, mộtgã Hoàng Bào thiếuphụ xinh đẹp của Thiên Công Tông, Hạo Nhiên Thư Viện là mộtgã trung niên Bạch Mi râu dài mặc nho bào, Ma Huyền Tông một lão giả gầy gò áomặc đen, bốn người chủ tọa ngồi phía trên.

Ngoài ba đại Thái Tông còn có ThiênYêu Cốc, Bắc Đẩu Các, bát đại thế gia và các đại phái thế lực có Thông Huyền tồntại, cũng thình lình tụ tập tại nơi đây.

Tất cả tông các phái hội tụ, thực lựcđối lập vừa xem là hiểu ngay, Thái Thanh Môn đám nhân tộc Tứ Đại Thái Tông đềucó bốn người Thông Huyền đại năng, Ma Huyền Tông mấy năm trước mất đi một gãThông Huyền đại năng, giờ chỉ có ba người.

Những tông phái khác, Bắc Đẩu Các,Thiên Yêu Cốc tất cả đã đến hai vị tu sĩ Thông Huyền, bát đại thế gia chỉ có mộtngười.

Kỳ quái là, luôn luôn chấp chưởng sốmệnh của Trung Thiên Đại Lục, Thiên Cung, vậy mà lúc này lại không có mặt.

Ngày bình thường khó gặp Thông Huyềnđại năng, vậy mà lúc này đây trong đại điện lại tụ tập nhiều đến hai mươi sáu vị.

Ngoài ra còn đứng vài tên tu sĩThiên Tượng, thoạt nhìn đều là Chưởng giáo của các phái.

Thái Thanh Môn Thiên Qua Chân Nhân đứngở sau lưng đám người Huyền Ngư, chứng kiến trước mắt Thông Huyền đại năng tập kếtchưa từng có, sắc mặt trở nên ngưng trọng dị thường.

-Tính đến hôm nay, nhân thủ chúng tacó thể triệu tập không sai biệt lắm đều đã đến tập kết tại Nam Huy Thành, chờ đợithêm nữa, có muốn cũng sẽ không có thêm tiếp viện nữa tới.

Hoàng Bào phu nhân của Thiên CôngTông sắc mặt lạnh lùng, thanh âm lãnh đạm nói.

-Đúng là như thế, thừa dịp bên tabinh lực đã tập kết, tiên hạ thủ vi cường, phần thắng có lẽ sẽ cao hơn mộtchút.

Lão giả cơ bắp của Ma Huyền Tông gậtđầu tán đồng nói ra.

-Tư Đồ Đạo hữu, nghe nói tông ngươicó mười mặt trống trận chinh phạt, có thể làm phấn khởi sĩ khí phe mình, tiêugiảm ý chí chiến đấu của địch nhân. Tuy nói không nhất định đối với Minh Tộc cóthể triển khai toàn bộ uy lực, nhưng trong loại đại chiến này lại rất thích hợp,không biết quý tông có thể mang bảo vật này tới?

Trên chỗ ngồi, một thân ảnh khôi ngôbị Tinh Quang bao bọc, bình tĩnh nói.

Người này đã từng xuất hiện qua mộtlần tại Thiên Môn Hội đúng là Bắc Đẩu Các Các Chủ.

Chương 1166: Khuy Thiên Kính

"Ha ha, tin tức Bắc Đẩu Các thậtđúng là linh thông. Đại chiến lần này quan hệ đến hưng suy, tồn vong của Nhân tộcchúng ta, Ma Huyền Tông tự nhiên sẽ không keo kiệt gì, mười mặt trống trậnchinh phạt, toàn bộ đã được mang đến không thiếu một cái." Lão giả áo đencơ bắp cao giọng cười nói thản nhiên.

"Rất tốt, bổn tông lần này cũngđã mang đến hơn trăm chiếc chiến thuyền Huyền Thiên, chỉ cần bắt đầu chiến đấu,bằng vào chiến lực của những chiến thuyền này, đánh đâu chắc thắng đó, đủ đểcho đại quân Minh Tộc ăn đau khổ không nhỏ. Nhưng không biết lúc trước đạo hữuHạo Nhiên Thư Viện hiên đồng ý đem tới Lưỡng Nghi Phá Hoang Trận, nay đã chuẩnbị thế nào? Dù sao nếu phải cận chiến với Minh Tộc, chiến thuyền Huyền Thiên sẽkhông phát huy được nhiều uy lực." Phu nhân hoàng bào của Thiên Công Tôngnhíu lông mày, nhìn nho sinh áo bào trắng bên cạnh hỏi.

"Chân phu nhân cứ yên tâm, nămtrăm tên thượng giai Trận Pháp Sư của bổn tông cũng đã không quản đêm tối gấpgáp đi tới nơi này. Thời điểm đại chiến, nhất định sẽ không để cho các vị thấtvọng." Nho bào trung niên Hạo Nhiên Thư Viện thản nhiên cười cười, đáp lại.

"Hắc hắc, quân đoàn Cổ yêuThiên Yêu Cốc ta cũng không cần chư vị quan tâm, không dám nói quét ngang MinhTộc, nhưng tuyệt đối cũng sẽ không để cho đám Minh trùng kia sống tốt được."Đại hán lông mày to Thiên Yêu Cốc đang mặc gấu bào màu rám nắng chưa kịp đợikhác người hỏi, đã tràn đầy tự tin nói trước.

Ngay sau đó, mọi người nhao nhao nóira chuẩn bị quyết chiến sở tác của chính tông môn mình; nội tình các thế lực lớnnhư tứ đại Thái tông, bát đại thế gia, lúc này được thể hiện ra, cũng không phảimột ít đại tông vạn năm có thể so sánh.

"Xem ra, chư vị cũng đã chuẩn bịthập phần đầy đủ. Không bằng, lại thoáng xác nhận một chút về kế hoạch đầu độc."Sau khi tất cả mọi người đã bày tỏ thái độ, Mộc Không tổ sư của Thái Thanh mônđang một mực ngồi ngay ngắn, nhắm mắt dưỡng thần, bỗng chậm rãi mở mắt lên tiếng.

"Đúng vậy, chuyện đầu độc lầnnày liên quan đến thành bại của chiến dịch sắp tới, không thể qua loa được. Hômnay, đại chiến sắp tới, cần xác nhận lại lần cuối cùng cho thỏa đáng." Nhobào trung niên Hạo Nhiên Thư Viện gật đầu tỏ ý đồng thuận.

"Độc dược đã bí mật thí nghiệmthành công nhiều lần, hoàn toàn không cần lo lắng về hiệu quả; chẳng qua phải lựachọn cẩn thận người đi đầu độc. Như phái trưởng lão Thiên Tượng đi thực hiệnnhiệm vụ, khó tránh khỏi gây chú ý; nếu là tu vi quá thấp, chỉ sợ chưa xongnhiệm vụ, liền đã trở thành thức ăn trong miệng Minh trùng. Sau khi ta cùng đámngười Mộc đạo hữu thương nghị, quyết định lựa chọn từ tất cả tông phái bêntrong, tuyển chọn một ít tu sĩ Chân Đan cảnh thực lực cao cường chấp hành nhiệmvụ." Hoàng Bào phu nhân liếc nhìn Mộc Không, nhàn nhạt nói ra.

Lời vừa nói ra, trừ tu sĩ Tứ ĐạiThái Tông, những người còn lại sắc mặt đều biến đổi.

Dựa theo kế hoạch trước đây, nhiệm vụđầu độc là: tại thời điểm bắt đầu đại chiến, cần xâm nhập vào chỗ sâu trong đạiquân minh trùng; có thể nói là hung hiểm muôn phần, tất cả tông đều coi để tửChân Đan là tinh anh, ưu ái vô cùng, dù sao bọn họ là tương lai cùng hy vọng củacác phái, làm sao có thể yên tâm chấp hành nhiệm vụ như thế.

"Chư vị cần phải biết, đại chiếnlần này nếu chúng ta thất bại, không phải chỉ môn hạ đệ tử, mà sợ rằng tất cảtruyền thừa cũng có thể không còn sót lại chút gì, đã đến giờ khắc này, còn dodự hay sao?" Ánh mắt Mộc Không lóe lên, nói ra lạnh lùng.

Ở đây tu sĩ Thông Huyền khác nghe vậyliền trầm ngâm một lát, lần lượt đều gật đầu.

Mắt thấy mọi người đã đồng ý, sắc mặtcác đầu lĩnh liên minh như Hoàng Bào phu nhân của Thiên Công Tông, Mộc Không, ...đều tăng thêm vài phần nghiêm nghị.

"Nếu như chư vị đã không có ýkiến, mỗi người hãy tiến cử mười tên tu sĩ Chân Đan; tứ đại tông chúng ta, nhânsố nhiều hơn một ít, mỗi tông sẽ phái ra hai mươi tên. Bất quá, vì giữ bí mật,việc này tạm thời không nên truyền ra ngoài." Mộc Không nói ra chậm rãi.

Được nghe lời ấy, đại năng Thông Huyềnmôn phái khác đều gật đầu hưởng ứng.

Dù sao, Tứ Đại Thái Tông đều cố gắngvậy rồi, bọn hắn cũng nghiêm chỉnh tuân theo.

Ngay tại thời điểm các tu sĩ đạinăng Trung Thiên Đại Lục thương nghị, cách thành Nam Huy vài dặm, tại một nơihoang văng trước Lưỡng Giới Lĩnh, xuất hiện mấy bóng người như ẩn như hiện, tiềmphục trên núi hoang.

Mấy người này không tản mát ra chútkhí tức nào, hiển nhiên, đều sử dụng thần thông ẩn nấp cực kỳ cao minh.

Một tên nam tử mặt đen, dáng ngườicao to trong đó bỗng thò nửa cái đầu ra từ một tảng đá, nhìn về hướng dưới núihoang. Theo hướng nhìn, phía trước tầm mắt là nội địa Lưỡng Giới Lĩnh – một mảnhnúi, địa thế trùng điệp chập chùng, phía xa xa, minh trùng rậm rạp chằng chịtđang vọt tới từ nhiều hướng, như muốn bao trùm toàn bộ sơn lĩnh.

Đại quân Minh Tộc trước mặt, số lượngđã đạt đến trăm vạn.

Mà phía trên mây đen minh trùng này,có một ít thú bay Minh Tộc với đôi cánh huyết sắc, thỉnh thoảng xuyên thẳng quakhông trung, mang lại cảm giác bầu trời như bị che khuất.

Mà ở chỗ sâu hơn bên trong, phíatrên một cái tiểu sơn màu đen do mấy vạn Minh Tộc Trùng Thú cấp thấp chồng chấtmà thành, tụ tập hơn trăm tên cao giai Minh Tộc, kích thước rõ ràng lớn hơn nhiềuso với minh trùng bình thường, tựa hồ đang đợi gì đó.

Nam tử mặt đen chỉ nhìn chốc lát, trởlại ra hiệu đối với mấy người sau lưng, rồi lại lặng lẽ đi tới phía trước ẩnnúp.

Trong lúc đó, vốn bầu trời giăng đầymây đen bỗng hiện lên vài đạo tia chớp màu đen, lập tức phá vỡ bầu trời.

Ngay sau đó, một đạo nhân ảnh theotia chớp rơi xuống, xuất hiện ở không trung bãi đất hoang, không thấy một độngtác mà một mảnh hắc mang đã quét sạch xuống dưới, tốc độ cực nhanh, gần như ánhsáng.

"Không tốt..."

Nam tử mặt đen, sắc mặt lập tức đạibiến, một thân linh áp cường hãn phóng xuất ra không hề giữ lại, thì ra là mộtgã tu sĩ đại năng Thiên Tượng sơ kỳ.

Hai tay của hắn vỗ trước ngực nhưthiểm điện, XOẸT XOẸT hai tiếng nhẹ vang lên, lập tức sinh ra một đôi nhục símàu xám lớn mấy trượng sau lưng; hung hăng vỗ một cái, thân hình liền mơ hồ bayra hơn trăm trượng, tránh khỏi vùng hắc mang đang phủ xuống.

"Ồ"

Giữa không trung, bóng người truyềnđến một tiếng kêu nhẹ thanh thúy, tựa hồ thoáng có chút kinh ngạc.

Nam tử mặt đen tuy rằng đã tránh néđược, nhưng vài tên tu sĩ Nhân tộc còn dư lại, căn bản không kịp phản ứng, thânthể thoáng cái bị hắc mang một phát đâm thủng, toàn bộ thân hình bạo tạc nổtung tứ tán, biến thành huyết nhục trên đất, đến Nguyên Thần cũng đều không kịpchạy ra.

Nam tử mặt đen, sắc mặt đại biến,nhanh chóng há mồm nhổ ra một ngụm máu, một đoàn huyết vụ bọc ngay thân thể củahắn lại.

Huyết quang lóe lên, biến thành támđạo thân ảnh giống nhau như đúc, hướng các phương bất đồng mà chạy.

Bóng người trên không trung quan sátcác bóng người huyết sắc đang chạy; hừ lạnh một tiếng, giơ tay lên Hư Không,tùy ý điểm vài cái liên tiếp, một mảnh hắc mang quỷ dị lần nữa hiện ra quanhngười, lóe lên, ngưng tụ thành tám trường mâu hắc khí lượng lờ khác nhau.

Một giơ tay lên, trường mâu màu đentứ tán kích bắn mà ra, vẻn vẹn một ít thời gian, liền đuổi theo huyết sắc bóngngười đang phi độn mà chạy.

XOẸT XOẸT!

Một tiếng âm thanh hét thảm truyền đến,giữa không trung, bảy đạo Huyết Ảnh bị trường mâu màu đen trực tiếp xuyên thủngqua, ầm ầm tiêu tán, chỉ có một cái thân ảnh huyết sắc bên trái là còn lại.

Nhưng thấy sau lưng nam tử mặt đendâng lên một cái hư ảnh cự nhân cao hơn mười trượng, huyết quang quấn quanh,hai tay giao nhau trước người; vậy mà Cự Nhân trên hai tay hiển hiện một cái lỗthủng thật nhỏ.

Lúc này, trên mặt nam tử mặt đen biểulộ thần sắc hoảng sợ, khẽ nhếch miệng, lại chỉ có thể phát ra vài tiếng khànkhàn từ chỗ sâu phía trong, chỗ ngực bị lộ ra một hắc mâu, máu tươi chảy ratheo thân mâu, vậy mà một giọt cũng không có nhỏ xuống.

Nhìn kỹ phía dưới, có thể phát hiệnbên trên trường mâu màu đen hiện ra vô số tia tóc nhỏ bé yếu ớt giống như chỉđen, đâm vào các nơi trong thân thể nam tử mặt đen.

Ngay sau đó, lấy mắt thường có thểthấy thân thể nam tử mặt đen nhanh chóng khô quắt; qua vài hơi thở, liền hóathành một cỗ thây khô, từ giữa không trung rớt xuống.

Giữa không trung, bóng người lạnhlùng cười cười, thân hình nhoáng một cái, biến mất không còn tung tích.

Không có chú ý tới trên mặt đất, mộtquả ngọc bài tinh xảo màu đen bên hông cỗ thây khô, đã vỡ vụn trong yên lặng.

Tại đại sảnh nghị sự thành Nam Huy,một đám các tu sĩ Thông Huyền còn thương nghị sự tình đại chiến, sắc mặt lão giảáo đen cơ bắp của Ma Huyền Tông chợt biến đổi.

"Tư Đồ Đạo hữu, là chuyện gì xảyra?" Nho bào trung niên Hạo Nhiên Thư Viện chú ý tới thần sắc biến hóa củalão giả áo đen, mở miệng hỏi.

Lời vừa nói ra, những người khác cũngnhao nhao nhìn lại.

Lão giả áo đen im lặng, một tay phấtlên, trong tay áo bay ra một mặt kính tròn lớn bằng lòng bài tay, hắc khí lượnlờ chung quanh.

Hắn bấm tay một điểm, màu đen tròntrong kính bắn ra một mảnh hào quang màu đen, ở giữa không trung mở ra hóathành một mảnh màn sáng, màn sáng lưu chuyển xuống một hồi, hiện ra từng màn đồán, bất ngờ đúng là tình hình vài tên tu sĩ Nhân tộc bị đánh chết tại Lưỡng GiớiLĩnh.

Trong lúc nhất thời, vậy mà không cóngười nào mở miệng nói chuyện.

"Tư Đồ Đạo hữu, người này là tusĩ Thiên Tượng Ôn trưởng lão của quý phái?" Sau khi xem xong một hồi, độtnhiên các chủ Bắc Đẩu Các hỏi.

"Không sai." Sắc mặt lãogiả ao đen cơ bắp có chút khó coi, nhưng vẫn từ từ chậm rãi nói ra.

"Người này giơ tay nhấc chân liềngiết chết một gã tu sĩ Thiên Tượng Cảnh, nhất định là Thông Huyền cảnh không thểnghi ngờ!" Các chủ Bắc Đẩu Các, sắc mặt trầm xuống nói.

Các Thông Huyền: Huyền Ngư, PhongThanh, Mộc Không, ... nghe vậy, liếc nhau một cái.

"Nếu lão phu không nhìn lầm, thủphạm hẳn là phân thân của Minh Trùng Chi Mẫu." Mộc Không nói ra chậm rãi.

"Đúng vậy, nhìn lại từ khí tứcthân hình, xác thực rất giống." Lão giả cơ bắp Ma Huyền Tông nghe vậy, vẻmặt đầy giận dữ nói.

Đại chiến Ma Huyền Tông, lão giả áobào đen cũng đã từng giao thủ cùng phân thân Minh Trùng Chi Mẫu, cho nên tươngđối quen thuộc với nó.

"Lần này quyết chiến, phân thânMinh Trùng Chi Mẫu phân thân tất nhiên sẽ tham gia, chẳng qua là không biết đếncùng có bao nhiêu phân thân?" Đại hán lông mày to Thiên Yêu Cốc nghe đếnđó, cũng nhướng mày nói.

"Bổn tọa trước kia đạt được mộtpháp bảo Khuy Thiên Kính, có thể đồng thời đem thần thức mấy người ngưng kết ởtrong đó, sau đó mở rộng; dù cho phân thân Minh Trùng Chi Mẫu có tu vi cao hơntại hạ, cũng tuyệt chạy không khỏi điều tra của kính này; không bằng mời mấy vịđạo hữu giúp ta một tay, tìm hiểu một chút tình huống đại quân minhtrùng." Ánh mắt các chủ Bắc Đẩu Các lóe lên, chậm rãi nói ra.

"Không nghĩ tới các chủ Bắc ĐẩuCác lại có dị bảo này, việc này không nên chậm trễ, tranh thủ thời gian thử thipháp một lần a. Nếu có thể phát hiện tình huống đối phương, việc quyết đấu sẽcó lợi ích rất lớn, lão phu tự tin thần thức chi lực cường đại, có thể trợ giúpCác Chủ một tay." Lão giả áo đen Ma Huyền Tông nghe vậy, đại hỉ phụ họanói.

Những người khác nghe xong, cũngnhao nhao gật đầu, lúc này lại có ba Thông Huyền đại năng thần thức cường đạinguyện ý xuất thủ tương trợ.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro

Tags: