Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Đừng sợ hãi!!!

Vùng cực tây của thế giới là nơi nguy hiểm và đáng sợ bậc nhất cho dù là kẻ mạnh hay yếu, vong linh hay thần thánh đều phải e dè trước nơi này.
"Tử địa Abid"
Một con quái vật đầy oán linh bao quanh. Nó được gọi là .noot. kẻ ăn ruột. Đôi chân nó nhọn hoắt và rỉ ra những vệt độc xanh lam. 2 cánh tay mảnh và sắt như giao. Hốc miệng đen ngòm không thấy đáy. Cơ thể nó là biểu hiện của sự hỗn tạp, một con quái vật thực thụ. Vùng đất nhuộm màu đỏ này là lãnh địa của nó, nơi đây đã không còn sinh vật sống cho nó đồ sát. Mắt nó hướng về một ngôi làng nhỏ phía Bắc, mũi đánh hơi mạnh, như thấy được dấu hiệu của sự sống, đôi mắt nó bừng lên 2 đóm sánh đỏ, miệng phát ra những tiếng rít : kenngg...kéttt..kéttttt. nó lao nhanh về hướng Bắc
...
Ta đang lan thang nơi nào đó trên mảnh đại lục nghèo nàn phía Bắc, nhìn thấy đóm sáng từ các ngôi nhà và làng mạc ta đã ghé vào. Với sự tò mò về chủng tộc đang ở đó.
Kenggg. Kengggg... có quỷ tộc tấn công, mọi người chuẩn bị nghênh chiến... 1 ng đàng ông gầy guộc đứng trên tháp canh gỗ hét lớn.
* Quỷ tộc??, nói ta sao... *
Các đuốt lửa dần sáng rực, con người tụ tập lại: ngươi mau đi khỏi đây đi, con quỷ dữ, đi đi.... đi đi.
*Họ thật ồn ào, họ có màu sắc của sự giận dữ, tại sao phải dận giữ như thế? Ta thật tò mò... thấy ma tộc thì họ sẽ giận dữ sao???*
Các muỗi tên và đuốt lửa ném về hướng tôi liên tục...: *nếu các ngươi xua đuổi thì ta sẽ đi, những sinh vật rắc rối ạ. *
Sau đó tôi chọn dấu mình trên một cái cây lớn gần đó.
Vài giờ trôi qua... kenggg. Boanggg....boang... tiếng động cũ làm ta chú ý đến cổng ngôi làng. Và gần đó là 1 sinh vật xấu xí, nó có mùi của tham lam, thứ gớm giết, ta không thích nó chút nào.
- Là noot,mọi người chạy đi... noot tới rồi..
Noot,noot ư, sao nó lại ở đây, không phải lãnh thổ nó phía bên kia dãy núi lận sao
Noot ,noot ư... làm sao đây, ai có thể sống sót sau kho bị nó tấn công chứ-

Màu sắc sợ hãi ngập tràng ngôi làng nhỏ. Sao họ phải sợ nhỉ. Nó kích thích sự tò mò của tôi.
Phập... noot phóng ra chiếc lưỡi dài từ hốc miệng của mình, xuyên qua cổ người đàn ông gác làng. Nó có vẻ trông rất thỏa mãn. -Cái chết chỉ mới bắt đầu thôi, con người, các ngươi hãy thỏa mãn ta nào...-
*Đỏ rực, màu sắc thật huyền bí, đen ngòm, cái chết đầy kinh hãi. Những sinh vật nhỏ đang chết kia... thật đẹp. Chúng đầy màu sắc của cảm xúc*
-kkkk nhân loại, nhướm máu các ngươi trên ánh bình minh, kiệt tác của noot là sự vinh hạnh cho các ngươi'
Họ chết mà không chút phản kháng, chẳng thể phản kháng, suy cho cùng con quái vật kia cũng là một vị thần, cái chết nhẹ tựa như 1 cọng tóc. Theo 1 cách nói nào đó họ được giải thoat bởi nghệ thuật của noot, khác vs cái chết thường, họ sẽ luân hồi. Noot cắn xé linh hồn của kẻ xấu xố và đem đến sự giải thoát thật sự cho họ. Không còn tồn tại... không đau khổ... không cảm xúc

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro