Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chap 9 : Oán Hận ( Kết)

Chap 9 : Oán Hận ( Kết)

      Nó vừa xuất hiện thím Sáu nhìn thấy liền trừng lớn mắt, tôi hoảng hồn hơn là cơ thể tôi lúc này cực kỳ khó chịu cảm giác bị rút hồn còn mạnh hơn lúc nãy, người tôi trở nên vô lực tôi còn cảm thấy trong cơ thể như có một luồng sáng màu xanh dương đang từ từ bị lôi ra ngoài ngay trước mắt, đau đớn vô cùng. Thím Sáu nhìn thấy vậy liền chạy lại chỗ tôi niệm chú rồi dán lên hai vai tôi hai lá bùa, thím vừa dán xong cảm giác cơ thể nhẹ hơn hẳn. Thím vung gậy lên hướng con quỷ kia hét

- Con quỷ kia ngươi mới chính là kẻ bắt vía của nó đúng không ?

Nó không hề sợ hãi mà còn rít lên cười khà khà, cái thứ âm thanh ban ngày nghe còn rùng mình chứ đừng nói là ban đêm. Gió càng lúc càng mạnh hơn, nó thổi như muốn xé nát mọi thứ xung quanh vậy.

- Là tao lấy, là tao lấy khà khà khà.

Thím Sáu nghe thấy thì tức giận quát

- Ngươi mau trả lại vía cho nó nếu không đừng trách ta mạnh tay đánh cho ngươi không thể đầu thai.

   Nó lại như khinh thường, nó lắc cái thân đen đến gần hơn chỗ tôi mỗi lần nó đi là âm thanh leng keng kia lại vang lên một cách rợn người.

- Mày nghĩ tao sợ mày sao, tao không giống con quỷ kia. Tao đã là quỷ hơn mấy trăm năm rồi, vía của nó tao nhất định phải lấy hết tao phải giết nó, giết cả mày, giết cả dòng họ nhà nó.

Nó nói rồi lại rít lên cười, dưới lớp trăng mỏng nó quỷ dị vô cùng. Hai con mắt xanh của nó chuyển sang đỏ, nó nhảy một cái như nhào đến vồ lấy tôi. Thím Sáu dậm chân xuống đất, giơ dậy lên như một vị tướng, thím hét lên một tiếng như tiếng gầm của Hổ. Tôi nhìn thấy ở phía sau thím có hình một con Hổ Trắng, nó nhe nanh nhìn uy mãnh vô cùng. Nó theo lệnh thím nhảy vồ lấy con Quỷ Khuyển kia. Hai con giao đấu bất phân thắng bại, con Hổ kia dùng móng vuốt vồ lấy nó, quật nó ngã ra đất nhưng nó nào chịu thua. Nó nhe răng sắc ra định cắn vào cổ con Hổ thì con Hổ né được, con Hổ Trắng cào một phát vào mặt nó. Nó rít lên một tiếng dài đau đớn, nó như bị chọc giận nhảy vồ tới chỗ con Hổ Trắng. Không gian như bị bóp méo, không khí lại như bị đóng băng đến ngộp thở. Mồ hôi tôi ứa ra, mặt nóng bừng bừng tôi liếc nhìn qua thím Sáu thấy mồ hôi thím cũng ứa ra, người rung lên như sắp không trụ được. Tôi cảm giác sắp không ổn rồi, lòng tôi cứ thầm khấn : " Long ơi cứu tao, cứu tao với Long ơi".
 
    Nói thật là khi ấy người tôi đã run lên bần bật không thể dừng lại được rồi, mắt không dám rời khỏi hai vật trắng đen đang đánh nhau kia.  Bỗng nhiên tôi nghe tiếng "Đoàng Đoàng Đoàng" ba phát sấm liên hồi, cả tôi cùng thím Sáu đều giật mình. Tôi sững sờ nhìn đằng sau thấy một hàng người mặc áo giáp bạc, tay cầm gươm vàng họ uy nghiêm đứng thành hàng. Tôi nhìn thấy thằng Long đứng bên cạnh một người đàn ông cưỡi một con ngựa  màu đen tuyền. Lúc họ xuất hiện thì con Quỷ Khuyển kia bổng nhiên suy yếu, nó quật không lại được con Hổ nên bị con Hổ Trắng đè dưới thân. Nó gầm lên tức giận, hai mắt đỏ lòm như máu của nó trở về thành màu xanh lá. Sau đó ông quan cưỡi ngựa kia quá lên, giọng ông ta nghe rất nó uy lực cảm giác nghe xong muốn quỳ xụp xuống vái lạy ấy.

- Yêu nghiệt to gan dám ở lên trần làm điều ác, ngươi còn không mau theo ta về âm ti để Diêm Vương trị tội.

Con Quỷ Khuyển kia không phục, nó hét lên.

- Tao không về, tao không về, tao phải trả thù, tao phải giết hết cả nhà chúng nó.

   Nó hét lên thật to, tiếng rít truyền qua không khí trong đêm tối nó cứ như văng vẳng bên tai. Nó như tiếng tula từ âm ti gào lên đòi mạng vậy, tôi bị doạ cho ngồi bất động. Ông quan kia cho lính dùng xích sắt trói nó lại, binh lính lôi nó đi nhưng nó vẫn vùng vẫy, hai mắt nó oán hận mà nhìn về phía tôi. Tôi run lên, lo sợ nó lại quay về báo thù. Binh lính lôi nó đi biến mất cùng ông quan kia sau lớp trăng mờ, tôi còn cứ tưởng nãy giờ là tôi đang coi phim truyền hình Trung Quốc ấy chứ. Thím Sáu lại chỗ bàn cúng thắp ba nén hương rồi cúi đầu bái lạy, thằng Long xin cho phép ở lại với tôi qua đêm nay. Nó nói với tôi mọi thứ nó biết, thì ra con Quỷ Khuyển kia là một Thống Lý thời xưa ở làng này. Ngày xưa lúc còn sống lão ta làm nhiều điều ác nhân thất đức lắm, tôi nghe nó kể lại thì lão ta rất biết cách lấy lòng bọn quan Pháp. Lão ta dụ dỗ cha mẹ các cô gái xinh đẹp nhất trong làng rằng đi theo quan Pháp các cô sẽ được ăn ngon mặc sướng, nếu mà lão dụ không thành lão ta lại cho người hầu đêm xuống bắt cóc mấy cô gái để phục vụ cái thú vui tàn nhẫn bất lương của bọn quan Pháp. Nghe nói cứ hể đi qua nhà lão là lại nghe thấy tiếng hét, tiếng gào lên ai oán của các cô gái. Nếu ai mà làm trái ý lão ta thì lão vu oan phạt vạ cho nhà tan cửa nát, chết không mồ chôn. Lão còn quật mồ quốc mả nhà người ta lên chỉ vì lão ta ưng mắt khu đất đó. Nghe nó liệt kê tội của lão nhiều tới nổi tôi nghe mà còn thấy rùng mình. Sau này vì bị áp bức nhiều quá nên dân làng vùng lên, lão ta bị dân làng vây đánh đến chết. Cái xác lão bị cuốc liềm cào cho nát be bét, máu me hoà lẫn với thịt chỉ tưởng tượng thôi mà tôi còn phát buồn nôn đây này. Dân làng đem xác lão vứt ra khu đất cạnh bờ sông mặc kệ quạ rỉa thịt, chó tha xương và thật sự không ai ngờ rằng lão ta lại bị oán hận biến thành quỷ. Người vứt xác lão ta lại là cụ tổ của tôi, lão ta oán hận nhà tôi cũng vì lão nghĩ vì lão không được chôn cất đàng hoàng nên không thể đầu thai thành người được. Lão ta bắt tôi hòng đoạt xác sau đó về quấy phá gia đình tôi, thằng Long cũng là vì có căn mà nhìn thấy hồn ma hoá quỷ của lão nên bị giết. Thằng Long kể xong tôi lại sợ, tôi không biết việc làm của cụ tôi và dân làng là đúng hay sai nhưng quả thật là nó làm tôi thấy sợ hãi thật. Lão ta uất hận cũng phải, nhưng lão ta sống ác như vậy chết là đáng. Lúc sống làm điều ác thì khi chết hoá thành quỷ, tôi thực sự đã thấu hiểu được đạo lý này rồi. Mới đó mà tôi đã thức xuyên đêm rồi nghe gà gáy sáng thằng Long cũng phải rời đi, trước khi đi nó nói về sau có việc gì cần thì thắp hương khấn nó rồi nó sẽ lên giúp. Nói rồi nó đi, tôi thì vẫn thẩn thờ ngồi đó suy nghĩ về những chuyện đã xảy ra. Vía kia được thím Sáu dùng phép cho nhập vào người tôi, cảm giác hơi khó chịu nhưng tâm tôi dần thả lỏng đi hẳn.

    Hôm sau nhà tôi với Thím Sáu bày lại một bàn cúng khác, thím gọi người tới đào xác con Ma Da kia lên. Dân làng vây quanh đông lắm, mấy đứa con nít nghe bảo khu đất tụi nó hay chơi có người chết thì đứa nào đứa nấy sợ ra mặt có thể là từ giờ chẳng đứa nào dám bén mảng ra đây chơi hay tắm sông nữa. Đào từ 9 giờ sáng tới 3 giờ chiều mới thấy được vài mảnh, xác nó bị vùi dưới độ sâu 2 mét rưỡi gần mặt sông, thời gian nó bị vùi đã gần một trăm năm mà lại là nằm hoàn toàn trong nước nên xương đã bị mục nát gần hết lúc đào lên đã chẳng phân biệt được đâu là xương chân đâu là xương tay. Thím làm bàn lễ cáo nó đã tìm được hài cốt cho nó rồi, gom hết xong toàn bộ xương thì thím Sáu mang về gần điện xây cho nó một cái góc mộ nho nhỏ. Buổi tối hôm ấy tôi thấy người nhẹ nhàng hẳn, tôi suy nghĩ lại về những việc xảy ra mấy hôm nay. Giờ thì nói thật tôi chẳng dám đi đâu ban đêm nữa, cứ nhớ lại những cảnh tượng rùng rợn là da gà tôi lại nổi cả lên. Tôi ở thêm một tuần dưới quê sau đó lại lên thành phố, câu chuyện này tôi cũng chẳng kể cho ai nghe. Về sau lúc cưới vợ đẻ con cứ mỗi lần chuẩn bị về quê là mẹ tôi lại nhắc.

- Anh chớ có về khuya đấy, bảo vợ con thu xếp mà về ban ngày nghe chưa.

Lần nào cũng vậy mẹ tôi lo lắng vụ việc năm ấy lại xảy ra, tôi cũng chỉ cười rồi bảo mẹ là con biết rồi. Chuyện xảy ra đã qua 10 năm mà trong lòng tôi vẫn như mới đây, thực sự vẫn là cái cảm giác nổi da gà ấy làm tôi run lên khi nhớ lại.

                              _Hết_

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro

Tags: