Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

[1]

"đm jay park, mày có nhấc cái mông của mày dậy để đi học không hả thằng kiaaaa?"

sim jaeyoon - bạn thân của park jongseong, con nhà giàu mà khổ nỗi hơn chục năm nay sáng nào cũng vậy đều đến nhà đập cửa để gọi thằng trời con suốt ngày thức khuya chơi game rồi ngủ muộn, đến sáng thì không bao giờ mở nổi hai con mắt. mà cậu có gọi để đi chơi đâu là gọi để đi học chứ, đối với cậu việc học quan trọng lắm tại dù sao sim jaeyoon đây cũng là học bá môn vật lí, lớp phó học tập 12 năm trời. vậy mà suốt thời gian cấp 2, cấp 3 vì gọi thằng chơi nhiều ngủ lâu này mà đi học muộn không biết bao lần, danh học bá của anh cũng chả gánh nổi cái tội suốt ngày đi muộn này. giờ cả hai đã lên đại học, sim jaeyoon không muốn mang danh xấu nữa đâu.

còn park jongseong thì khác, hắn cũng được sinh ra trong đình giàu có nhưng bố mẹ hắn thì luôn đi công tác chẳng bao giờ ở nhà nên cuộc sống của hắn từ nhỏ đã thiếu thốn tình thương và mọi việc đều tự hắn làm theo ý mình. đua xe, đánh nhau, trốn học, nhuộm tóc,.... chưa có gì là hắn chưa thử qua. nên mấy cái tội kia chẳng khiến hắn quan tâm. đặc biệt, chơi game là thứ hắn thích nhất, đêm nào cũng lôi PS5 ra ngồi cày thâu đêm suốt sáng xong đến lúc ngủ thì ngủ quên trời quên đất luôn làm cậu bạn thân kia bực bội không biết bao lần.

hắn lờ mờ mở mắt người mệt nhọc đi đến cửa mở cho con cún đang gào rú ngoài kia.

"làm đéo gì mới sáng sớm hú ầm lên như bị hấp vậy thằng này!"

"đm mở con mắt to lên, gần 8h rồi mày không định vác xác mày đi học à?"- jaeyoon bước vào nhà hắn, nhìn từ trên xuống dưới thằng bạn mình. trời ơi, người gì mà đầu bù tóc rối, bộ pijama thì nhăn nhúm, xộc xệch, mắt thì không mở ra nổi. jongseong từ nãy giờ chỉ đứng ngáp ngắn ngáp dài mà không chịu đi chuẩn bị khiến jaeyoon bực mình nói tiếp.

"này tao nói đến thế mà không chịu lên sửa soạn vậy. mới vào trường mà muốn bị ghim hay gì hả thằng này. tao cho đúng 10 phút nhanh lên. mà công nhận tao chưa gặp ai mới thức dậy mà thê thảm, tàn tạ như mày. bỏ ngay mấy con game đấy đi!"

jongseong nghe vậy cau mày lại, vừa đi vào vệ sinh cá nhân vừa để lại đúng một câu.

"đừng có xúc phạm game của tao, nó hơi bị ngầu đấy là do mày chưa biết thôi."

ngầu cái gì chứ, jaeyoon bước vào phòng hắn, trời ơi người ta có câu "đừng nhìn người mà bắt hình dong" nhưng hình như không dành cho thằng bạn cậu. người ra sao thì cái phòng y chang, nào là vỏ bánh, vỏ nước ngọt, quần áo vứt tứ tung,... đm ở bẩn thế?

"định cằn nhằn cái phòng tao chứ gì?" - jongseong mở cửa bước vào, khác hẳn vừa này trên người hắn mặc cả một outfit allblack, trông bảnh lắm đấy nhé.

"bảnh quá nhỉ? vậy bảnh ơi bảnh có muốn gặp con gián to như chai nước không mà mày trông mày để cái phòng trông như cái nồi cám heo vậy."- biết bạn sợ gián jaeyoon liền quay ra đe doạ.

"cái đéo gì mà to bằng chai nước. gớm vãi thôi kệ đi có gì về tao dọn. không phải mày bảo sắp muộn à đi thôi."- hắn nhanh chóng kéo cậu ra khỏi nhà.

"đi mô tô nhé. mới vào đại học đi thế cho ngầu."-jongseong vừa nói khuôn miệng cười trông đắc ý lắm, vừa cầm con mũ của xe mô tô to oạch. tay kia cũng cầm cái mũ khác đưa cho jaeyoon.

"sao cũng được đừng có cho tao nếm vị đất là được." - thật ra cậu cũng chẳng muốn đâu vì mô tô ồn khiếp nhưng dù sao cũng đang muộn đi mô tô cho nhanh.

"rồi lên xe đi."- jongseong ngồi trên xe thúc giục. đến khi jaeyoon ổn định trên yên sau. hắn liền vặn ga phóng vút đi.

vừa đến trường, mọi ánh mắt đều đổ dồn vào hai người bảnh trai ngồi trên mô tô. bước xuống xe tháo mũ bảo hiểm nhìn xung quanh thì.

"ê đẹp trai vãi. năm nhất à? sao trai năm nhất khoá này đỉnh vậy?"- một cô gái tóc nâu lay lay bạn mình hỏi.

"hai cậu này là con tập đoàn jp với enpic mà. toàn con nhà giàu nứt vách. giờ mới được gặp ở ngoài đẹp trai mà còn ngầu vãiii!!"- cô bạn đeo kính kia cũng nhanh chóng trả lời.

và hàng tá những câu nói khác.

chẳng để ý nữa vì đối với họ việc này quá bình thường, trước đây họ đã gặp nhiều lần. park jongseong và sim jaeyoon cũng nhanh chạy đi tìm phòng học. vừa vào đến ghế ngồi thì giáo sư cũng bước vào.

"chào các bạn, tôi là giáo sư kim jaegyeong, dạy môn kinh tế vĩ mô, các bạn chỉ cần gọi là giáo sư kim cũng được. vì các bạn là năm nhất nên tôi được giao làm chủ nhiệm các bạn năm nay. nhưng tôi sẽ không phải là người hoàn toàn quán xuyến mọi công việc của lớp. mà thay vào đó là ban cán sự. cho nên trong buổi học này, tôi muốn bầu ra một ban cán sự cho lớp, có ai xung phong không?"

"đm gì mà nói một lèo vậy? chưa kịp thấm gì hết."- jongseong quay ra huýt nhẹ vào vai jaeyoon nói.

"giáo sư kim, dạy kinh tế vĩ mô, chủ nhiệm năm đầu của lớp nhưng không hoàn toàn quán xuyến hoạt động của lớp mà là cán sự lớp. giờ bầu ban cán sự giáo sư hỏi có ai xung phong không."- jaeyoon nhắc lại khi thấy thằng bạn mình mặt nghệch ra chưa kịp hiểu thì giáo sư đã nói xong mục đích rồi.

"em, yang jungwon xung phong làm lớp trưởng ạ!"- một cậu nhóc tóc đỏ với hai cái má lúm, giơ tay nói lớn. cả lớp đều hướng mắt về nơi phát ra âm thanh. người gì nhỏ con mà cái họng lớn dữ, hợp làm lớp trưởng thật đấy, trông mặt đáng yêu nhưng thái độ thì đĩnh đạc thật.

"ê trông đáng yêu nhỉ?"-jaeyoon cất tiếng khi nhìn thấy cậu bạn này. không phải cảm nắng gì đâu mà tại tự nhiên nhìn thấy cậu bạn này ai chả cảm thấy như cậu.

"đm chịu mày. đáng yêu đéo gì? tao ghét mấy người cứ làm ra vẻ đáng yêu lắm."- jongseong ngán ngẩm nói.

à có lẽ là trừ thằng bạn trời đánh của cậu ra. nhưng mà ủa đáng yêu thật mà sao phải làm ra vẻ?

"vậy ngoài bạn này thì có ai xung phong làm chức vụ lớp trưởng hay lớp phó học tập, lớp phó văn thể không?"- giáo sư kim lên tiếng. thấy cả lớp im hơi lặng tiếng, ông cũng hiểu rằng sẽ chẳng ai tự tin (hoặc là cam chịu) xung phong trừ cậu bạn má lúm kia.

"được rồi, cậu bạn em sẽ làm lớp trưởng. còn hai chức vụ kia tôi sẽ xem hồ sơ của các bạn. tôi biết kiểu gì cũng thế này nên tôi đã chuẩn bị trước rồi."- giáo sư kim tỏ vẻ đắc ý nói.

"đúng là đầu óc giáo sư, toàn đi bước bất ng... dạ?"-sim jaeyoon vừa nói được nửa chừng thì bỗng có tiếng gọi tên mình cậu giật mình trả lời.

"sim jaeyoon làm lớp phó học tập nhé?"- giáo sư khi thấy cậu bạn với mái đầu vàng đứng lên trả lời với nét mặt nghệch ra liền nói thêm.

"trong đây cậu có thành tích đáng ngưỡng mộ nhất đấy. thủ khoa đầu vào, giải nhất môn vật lý cấp thành phố, giải nhất môn vật lí cấp quốc gia, giải ba môn toán học và còn nhiều giải nữa. cậu tiêu biểu nhất cho chức này còn gì. cậu làm nhé?"

"à dạ vâng. được thưa giáo sư."- sim jaeyoon đã hứa với lòng sẽ thoát khỏi vị trí trong ban cán sự lớp nhưng đời không như là mơ. mà thôi dù sao cũng được công nhận tài năng mà nhận luôn chứ. con người mà vì được khen nên ai chả vui vẻ đồng ý ngay. jongseong thì cười phớ lớ. trước đây cậu bạn mình làm lớp phó 12 năm giờ lên đại học vẫn còn làm tiếp.

sau khi bầu ban cán sự lớp và hàng tá câu lạc bộ mời chào các tân sinh viên thì cũng mất cả buổi sáng.

"sao mày quyết định chơi lại bóng rổ thế? tưởng sau vụ đấy mày bỏ rồi?"-sim jaeyoon khi thấy bạn mình đăng kí vào câu lạc bộ bóng rổ liền thắc mắc.

"vào chơi vui thôi. dù sao thì chuyện cũng qua lâu rồi. tao cũng không muốn ở nhà chơi game mãi, vận động một tí thì thú vị hơn." -jongseong trả lời.

"ái chà con trai bố trưởng thành rồi đấy. bỏ game đi con trai ơiii."-cậu choàng tay qua cổ hắn nói.

"đm bỏ ra coi. thằng ranh con này gọi ai là con trai mày vậy?"-hắn khó chịu lấy tay kẹp cổ thằng ôn con kia ấn xuống hỏi tội.

"jaeyoon hyung. cho em hỏi cái này được kh..."- cậu nhóc tóc đỏ có má lúm đó chạy ra định xin ig của jaeyoon liền thấy hai cậu trai đang kẹp cổ nhau mông thì chổng lên trời đầu thì cứ cắm xuống đất, cười cười nói nói.

trông y như trẻ trâu!!!

"à hả? có gì sao"- hai người mau chóng bỏ nhau ra. jaeyoon đứng lên vuốt áo cho phẳng quay ra trả lời cậu bạn kia.

"chào anh jaeyoon và anh ạ. em là jungwon là lớp trưởng lớp hai anh. em 17 tuổi học vượt cấp. rất vui được gặp hai anh!"- cậu nhóc cúi đầu đưa tay ra muốn bắt tay với đối phương.

"gì cơ? 17 tuổi??" - hai cậu trai đồng thanh hô lên, mắt thì trợn tròn.

"dạ? vâng sa...o...ạ?"- jungwon khẽ giật mình rút tay lại rồi hỏi.

"à không có gì đâu tại không nghĩ em mới 17 tuổi mà đã vào trường này rồi. em giỏi thật ấy!"-jaeyoon đáp.

"dạ cảm ơn anh. à anh jaeyoon anh cho em xin ig được không tại anh với em cũng trong ban cán sự nên em muốn xin có chuyện gì trong lớp thì sẽ trao đổi được với nhau ạ."

"à được chứ."- jaeyoon nhanh chóng lấy đoạn thoại ra cho em add ig mình.

"à mà anh tên gì ạ?"- jungwon chợt nhớ quay sang cười hỏi jongseong.

"hả? à....jong..seong."- hắn giật mình đáp. tự nhiên hỏi chi bộ muốn làm thân hay gì.

"nó là park jongseong mà em cứ gọi là jay cũng được. bạn thân anh đấy. nó ít khi tiếp xúc với người lạ nên hơi ngại. sau này sẽ quen thôi. em thông cảm nha."- jaeyoon sau khi add ig với nhóc má lúm liền ngẩng lên choàng vai jongseong nói.

"à gọi anh là jake cho dễ nhé. xin lỗi vì nãy quên bắt tay em."- nói rồi jaeyoon đưa tay về phía jungwon.

"à dạ, không sao đâu ạ. vậy thôi em chào hai anh. hai anh về cẩn thận ạ!"- jungwon đưa tay ra nắm vào tay jaeyoon. nói xong liền cúi đầu rời đi.

"chào em!"- cậu đáp. sau đó liền quay ra bỏ tay khỏi vai hắn hỏi.

"này sao mày cứ lạnh lùng với mọi người vậy. làm thằng bé nó sợ đấy."-jaeyoon trách móc.

"chịu không ưa mấy người tỏ vẻ đáng yêu."




2000 từ đó mọi người ơiii. hơi dài nếu mọi người đọc thấy nản thì góp ý cho mình nhé. cảm ơn mọi người nhiều.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro