Chương 1: Lời Nguyền Của Sói
Ngôi làng Aetheria nằm nép mình giữa những dãy núi phủ đầy tuyết, được bao bọc bởi lớp kết giới ma thuật cổ xưa. Nơi đây là vùng đất của những người mang sức mạnh siêu nhiên – pháp sư, phù thủy, chiến binh và tiên tri. Họ cùng chung sống, bảo vệ nhau khỏi thế lực tà ác bên ngoài. Nhưng không ai ngờ rằng, một lời nguyền cổ xưa đã len lỏi vào đây, biến một số người trong họ thành Ma Sói – những kẻ bị nguyền rủa, mang trong mình cơn khát máu không thể kiểm soát.
Vào một đêm trăng tròn, khi bầu trời bị bao phủ bởi màn sương đen kỳ lạ, ba con Ma Sói đã thức tỉnh trong làng – Hàn Dạ, Bạch Lăng Chỉ và Phạn Việt. Chúng ẩn giấu thân phận, trà trộn vào dân làng, chờ thời cơ thích hợp để ra tay.
Buổi Họp Làng Đầu Tiên
Sáng hôm sau, An Hi, trưởng làng kiêm tiên tri của Aetheria, triệu tập tất cả dân làng lại giữa quảng trường. Khuôn mặt cô nghiêm nghị khi nhìn những gương mặt quen thuộc, nhưng trong lòng lại tràn đầy nỗi lo âu. Đêm qua, khi sử dụng năng lực tiên tri của mình, cô đã cảm nhận được một bóng đen vô cùng nguy hiểm trong làng.
"Mọi người, chúng ta có kẻ bị nguyền rủa giữa chúng ta." – An Hi cất giọng.
Những tiếng xì xào vang lên khắp nơi. Bạch Lộc, một phù thủy trẻ sở hữu sức mạnh kỳ lạ, nhíu mày. Cô cảm nhận được một luồng khí tà ác len lỏi trong không khí, nhưng vẫn chưa thể xác định rõ ràng.
"Ai đó đã bị biến thành Ma Sói?" – Phạm Thừa Thừa, một kiếm sĩ ma thuật, khoanh tay lại, ánh mắt sắc bén.
"Chúng ta không thể biết chắc được." – Sunancy, một nhà tiên tri phụ trợ, khẽ nói. – "Chúng ta chỉ có thể tìm ra thông qua quan sát và suy luận."
Hàn Dạ, một trong những kẻ bị nguyền rủa, vẫn giữ vẻ mặt bình thản, giấu đi bản chất thực sự của mình. Hắn liếc nhìn Bạch Lăng Chỉ và Phạn Việt, trao đổi ánh mắt ngầm hiểu.
"Nếu có Ma Sói trong làng, chúng ta phải hành động ngay." – Bạch Thước, một thợ săn huyền thoại, lên tiếng. Cô siết chặt thanh trường cung trong tay.
"Đừng vội." – Khúc Yên, một pháp sư thông thái, trầm ngâm. – "Nếu giết nhầm người vô tội, chúng ta sẽ chỉ khiến tình hình tệ hơn."
Không khí trong làng trở nên căng thẳng. Ai cũng biết, từ giờ trở đi, mỗi đêm sẽ có người mất mạng. Cuộc săn bắt đầu.
~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~
Sau khi buổi họp kết thúc, không ai dám rời khỏi nhà một mình. Ngôi làng Aetheria chưa bao giờ chìm trong sự im lặng đáng sợ đến thế. Tất cả mọi người đều hiểu, đêm nay Ma Sói sẽ hành động.
Bên trong một căn nhà gỗ nhỏ nằm gần rìa làng, Bạch Lộc đốt một ngọn nến, ánh sáng yếu ớt phản chiếu trong đôi mắt cô. Trên bàn là một quyển sách phép cổ, những dòng chữ ánh lên màu xanh lam mờ ảo.
"Nếu có thể dùng kết giới đúng lúc... mình có thể bảo vệ ai đó."
Bạch Lộc không biết nên bảo vệ ai, vì cô không biết ai là Ma Sói. Nếu bảo vệ nhầm, một người khác sẽ phải chết.
Ở một nơi khác, An Hi nhắm mắt, bắt đầu thi triển năng lực tiên tri của mình. Một luồng sáng bạc bao phủ lấy cô, kéo ý thức của cô vào một không gian huyền bí, nơi quá khứ và tương lai hòa lẫn. Hình ảnh mờ ảo xuất hiện trong tâm trí cô...
Một đôi mắt đỏ rực... Một bàn tay nhuốm máu... Một nụ cười tàn nhẫn...
An Hi mở bừng mắt, tim cô đập mạnh. Cô đã nhìn thấy Ma Sói, nhưng không thể nhận diện rõ khuôn mặt!
"Khốn kiếp... Chúng ta không có nhiều thời gian."
~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~
Ở phía bên kia làng, trong một nhà kho cũ kỹ, ba kẻ bị nguyền rủa đang đứng đối diện nhau.
Hàn Dạ, lãnh đạo của bọn họ, khoanh tay, ánh mắt sắc bén lướt qua Bạch Lăng Chỉ và Phạn Việt.
"Lần này giết ai trước?"
Bạch Lăng Chỉ vuốt nhẹ mái tóc dài, khóe môi nhếch lên.
"Chúng ta nên loại người nào có sức mạnh nguy hiểm nhất."
Phạn Việt, kẻ luôn ít nói, cười nhạt:
"Vậy giết tiên tri trước đi."
Hàn Dạ cười lạnh.
"Không dễ vậy đâu. An Hi không phải người tầm thường, giết cô ta ngay bây giờ là tự chui đầu vào rọ."
"Thế thì sao?" – Bạch Lăng Chỉ nghiêng đầu.
"Chúng ta chơi với bọn chúng một chút trước khi kết liễu." – Hàn Dạ hạ giọng. – "Tối nay, giết một người bình thường, nhưng đủ để khiến cả làng hoang mang."
Bàn tay hắn vươn ra, móng vuốt sắc bén lóe lên trong bóng tối.
"Chúng ta sẽ khiến họ rơi vào tuyệt vọng."
Tiếng gió rít qua những cành cây trơ trụi. Đêm ở Aetheria chưa bao giờ đáng sợ đến thế.
Tiếng bước chân vang lên trên con đường lát đá. Một người đang vội vã chạy về nhà, nhưng... quá muộn.
Một bóng đen lao ra từ góc khuất.
Tiếng hét xé toạc màn đêm.
Máu vương trên nền đất. Một sinh mệnh đã bị lấy đi.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro