Q.6 chương 301-305
Chuyển ngữ : Linh Phong
Mình sẽ chuyển ngữ từ chương này nha . đây là lần đầu mình edit truyện có chỗ nào chưa được mượt các bạn cmt cho mình biết để sửa nha <3
Q.6 Tô tiểu thư ở học viện đánh nhau ẩu đả
Chương 301
Hà Sâm lão sư thanh âm rất êm tai, lúc nói chuyện trên mặt còn luôn mang theo nụ cười thản nhiên , làm cho người ta cảm thấy là một người có tính tình ôn hòa , cũng làm cho người ta cảm thấy như ảo giác.
Đúng vậy, ảo giác!
Ngươi thật sự cho rằng vị Hà lão sư là một người ôn hòa hiền hậu , vậy ngươi nhất định sai rồi !
Tại thời điểm biết Tô Linh Phong báo danh ban luyện kim , bọn An Tri Hiểu đã đi hỏi thăm năm nay lão sư chủ nghiệm ban luyện kim chỉ huy là ai, lúc biết được lão sư là Hà Sâm, ánh mắt các nàng nhìn Tô Linh Phong đều lộ ra sự thương hại .
An Tri Hiểu, Thủy Thanh Thanh kể cho Tô Linh Phong một chút tin tức bát quái : vị Hà Sâm lão sư này năm nay mới hai mươi tám tuổi, bởi vì bề ngoài tuấn tú nho nhã, vẻ mặt luôn ưu nhã tươi cười nên được rất nhiều người trong học viện hoan nghênh, ở trong học viện, nhân khí gần bằng với Thương Ngô lão sư.
Nhưng mà người sùng bái hắn hầu hết đều là ngoại ban đệ tử, còn Luyện kim đệ tử thì đều đồng nhất đặt cho hắn một cái vi xưng " lão sư Ma quỷ " !
Về phần vị Hà Sâm lão sư này cụ thể "Ma quỷ" như thế nào. . . . . .
An Tri Hiểu còn vỗ vỗ bả vai Tô Linh Phong, vẻ mặt đồng tình nói: " đứa nhỏ đáng thương, ngươi chậm rãi lĩnh hội đi. . . . . ."
Tô Linh Phong không phải người thích nghe bát quái , cũng sẽ không truy hỏi các nàng , bất quá khi xem biểu tình trên mặt 3 nữ tử , nàng đoán vị tân chủ nhiệm lớp Hà Sâm lão sư này, tuyệt đối sẽ không đơn giản giống ở mặt ngoài mà hắn thể hiện . . . . . .
Còn có điều đáng nhắc tới chính là: Hà Sâm ở thời điểm hai mươi ba tuổi, đã đột phá luyện kim đại sư, trở thành người đầu tiên của nhân tộc trong mấy trăm năm gần đây đột phá lên luyện kim đại sư trẻ tuổi nhất ! Hiện tại ở thanh kiều học viện là vương bài luyện kim lão sư!
Tối hôm qua Hoa Nhược Hề an ủi Tô Linh Phong : "Hà Sâm lão sư tuy rằng nghiêm khắc một chút , nhưng có thiên phú cực cao, hơn nữa hắn dạy thật sự không tồi, học ở ban của hắn , đối với ngươi mà nói cũng là chuyện tốt. "
Kỳ thật đối Tô Linh Phong mà nói, ai là chủ nhiệm lớp của nàng căn bản không sao cả, trong lớp, nàng chỉ cần giữ khuôn phép làm một đệ tử bình thường, không xung phong , không cản trở, lão sư cũng sẽ không tìm được tật xấu nào của nàng.
Lão sư nói chuyện xong lúc sau, chính là thời gian tự giới thiệu bản thân .
"Theo bên trái người thứ nhất bắt đầu đi." Hà Sâm mỉm cười nói.
Người thứ nhất đi lên bục giảng là một nữ hài tử, dáng vẻ rất khẩn trương, nói lắp ba lắp bắp vài câu, liền đỏ mặt đi xuống .
Kế tiếp là nam sinh muốn cho mọi người lưu sâu ấn tượng, nói chuyện hài hước muốn làm quái, nhất thời làm cho không khí sôi động lên không ít.
Kế tiếp đi lên phần lớn coi như hoàn thành nhiệm vụ ,giới thiệu qua vài câu rồi đi xuống , có đệ tử lại hy vọng ngày đầu tiên được đồng môn và lão sư nhớ kỹ ,nhân cơ hội này thể hiện chút tài ăn nói .
Đến phiên Nguyệt Song Ảnh, trên mặt của nàng liền nở một nụ cười ngọt ngào, cử chỉ tao nhã hào phóng, thanh âm thanh thúy , tự giới thiệu không dài dòng, nhưng rất có ý vị , nháy mắt liền trở thành mối tình đầu của một số nam nhân trong lớp, cũng chiếm được hảo cảm của một số nữ sinh.
Tô Linh Phong hơi hơi nâng mi, kéo kéo khóe miệng . Nhìn không ra, Nguyệt Song Ảnh còn có điểm như vậy!
Nguyệt Song Ảnh tự giới thiệu xong, liền đến phiên Tô Linh Phong.
Tô Linh Phong không chút hoang mang, không nhanh không chậm tiêu sái bước lên bục giảng, trên mặt không chút sợ hãi , không, càng chuẩn xác mà nói, hẳn là là mặt không chút thay đổi, nhìn quét phòng học một vòng, một giây, hai giây, ba giây. . . . . .
Đệ tử phía dưới lặng ngắt như tờ, mấy chục ánh mắt nhìn chằm chằm lên cô gái có diện mạo tinh xảo , khí chất lạnh lùng bên trên , chờ mong nàng diễn thuyết.
Bạn học Tô bình tĩnh mở miệng : "Tô Linh Phong."
Lúc sau. . . . . .
Không có lúc sau , Tô Linh Phong nói xong tên cũng không hoảng không vội di xuống dưới , lại không nhanh không chậm đi về vị trí của mình ngồi xuống .
Hà Sâm lão sư: ". . . . . ."
Chúng đệ tử: ". . . . . ."
Bạn học Tô đã ở vị trí của mình đoan đoan chính chính ngồi xuống, trong phòng học vẫn là một mảnh lặng im. . . . . .
Đên khi "Ba. . . . . . Ba ba. . . . . ." có tiếng vỗ tay vang lên các học sinh mới hồi phục tinh thần lại, mọi người phát hiện, người thứ nhất vỗ tay lại là chủ nghiệm lớp của bọn hắn , Hà Sâm lão sư.
"Tốt lắm, thực đơn giản." Hắn mỉm cười buông lời bình.
Mọi người khóe miệng run rẩy , cũng vỗ tay theo.
"Úc, minh thần và ngươi cùng tồn tại, tiểu chủ nhân xinh đẹp của ta , ngài cũng thật khốc*, úc ha hả a. . . . . ." Vong linh kị sĩ nãy giờ đang ngồi trên của sổ xem náo nhiệt cười quái dị nói.
(khốc : lạnh lùng , tàn khốc)
Tô Linh Phong không để ý đến hắn.
Người cuối cùng lên đài , chính là tiểu nam sinh mặt than có tứ cấp tinh thần lực.
Hắn đi lên bục giảng, cũng là banh khuôn mặt nhỏ nhắn, mặt không chút thay đổi nhìn chung quanh một vòng. Bất quá có Tô Linh Phong lên trước, chúng đệ tử đối với loại khí thế này , đã có điểm miễn dịch .
Nhưng đối với người này , những đồng học có hứng thú với hắn không ít , tứ cấp tinh thần lực a! Rất mạnh đó!
"Úc, xinh đẹp tiểu chủ nhân của ta, hắn cũng khốc giống ngươi !" Quỷ Mị nói.
Tô Linh Phong tiếp tục không nhìn hắn.
"Bạch Thiên." Tiểu khốc nam sinh nói.
Cái gì ban ngày? Ban ngày làm sao vậy? Mọi người trừng mắt ánh mắt nhìn hắn, biểu tình đều có chút mờ mịt.
Khốc nam sinh nhíu mày, hiển nhiên nhìn các học sinh trên mặt đầy mờ mịt cùng khó hiểu.
Nghĩ nghĩ, hắn còn nói thêm: "Ta nói tên của ta kêu Ban ngày*!"
*Bạch Thiên có nghĩa là ban ngày J
"Ồ. . . . . ."
Mọi người tỉnh ngộ.
"Ha ha ha, ngươi không phải còn có cái đệ đệ kêu đêm tối nữa chứ?" người thứ hai lên trên giới thiệu tên Tiền Vũ muốn chọc cười mọi người cười hỏi.
Bạch Thiên môi vân thành một đường , đôi mắt nheo lại, lạnh buốt hướng Tiền Vũ bắn tới.
"Ách. . . . . ." Tiền Vũ gãi đầu, cười mỉa nói: "Ta bất quá là chỉ đùa một chút mà thôi. . . . . ."
Bạch Thiên trầm mặc sau một lúc lâu , mọi người buồn bực hắn vì cái gì còn không xuống thì hắn bỗng nhiên lại mở miệng , "Hắc Dạ là tên muội muội ta , nàng theo họ mẹ."
Chúng bạn học: ". . . . . ."
Ai cũng không nghĩ tới vị bạn học Bạch Thiên này tự nhiên lại nói một câu như thế , mọi người đều trố mắt .
Tô Linh Phong vỗ cái trán, cúi đầu nở nụ cười, thời điểm buổi sáng nàng phát hiện ra nam sinh này đang quan sát hai chim nhỏ XXOO , Tô Linh Phong liền cảm thấy tên này khẳng định là một người tính cách đặc biệt .
Quả thế. . . . . .
Quỷ Mị ngồi trên cửa sổ nhìn xuống bả vai run rẩy của Tô Linh Phong, lại nhìn Bạch Thiên bên trên , bỗng nhiên nói một câu, "Ồ! tiểu chủ nhân xinh đẹp, ta phát hiện tiểu nam sinh này, cùng tiểu chủ nhân rất giống nhau a. . . . . ."
Tô Linh Phong: ". . . . . ."
Sau khi Họp lớp xong, toàn bộ học sinh và lão sư đều tập hợp ở đại quảng trường, hiệu trưởng đại nhân cùng lão sư đại biểu bắt đầu thay phiên phát biểu.
Trên đài cao có trang bị luyện kim giúp khuếch đại âm thanh, Trịnh Ân hiệu trưởng thanh âm trung khí mười phần, truyền khắp cả vườn trường.
Tô Linh Phong nghe thấy mà buồn ngủ, dù ở thế giới nào , lãnh đạo nói chuyện, hiệu trưởng nói chuyện đều thực là nhàm chán.
--
Chương 302 quán triệt tư tuởng lấy bạo chế bạo
Cuối cùng, hiệu trưởng đại nhân, lão sư đại biểu, đệ tử đại biểu đều đã phát biểu xong , một buổi sáng cũng đã qua.
Tô Linh Phong đi theo lớp của mình vào phòng học.
Hà Sâm vuốt cằm ngẫm nghĩ, ở giờ nghỉ trưa một lần nữa sắp xếp lại chỗ ngồi!
Bởi vì vị trí ngồi lúc trước đều là các học sinh tự mình tùy ý chọn , tìm đến chỗ mà mình thấy vừa mắt mà ngồi , cho nên một ít học sinh bị đổi chỗ đối với Hà Sâm lão sư này chắc chắn có điểm bất mãn, nhưng mà hắn lên tiếng cũng không ai dám cãi lời, chỉ có thể thấp giọng nói thầm hai câu .
Không thể không nói, trí nhớ của Hà Sâm lão sư thật sự không tồi, trong lúc xếp lại chỗ, hắn cư nhiên có thể chuẩn xác kêu ra toàn bộ tên của từng học sinh .
Điều này làm cho các học sinh đối với vị chủ nhiệm lớp này có thêm hảo cảm, một ít người vừa có cảm giác không tốt , cũng thu hồi lại bất mãn .
Vị trí mới của Tô Linh Phong là ở một góc sáng sủa, bất quá, sau khi thay đổi chỗ ngồi thế mà lại cùng với Bạch Thiên mặt than trở thành bạn cùng bàn.
Tô Linh Phong di chuyển đến chỗ ngồi mới quay đầu, hướng đến vị bạn học cùng bàn với mình nhìn một cái, vừa vặn hắn ta cũng quay đầu đến nhìn nàng.
Hai người yên lặng không nói nhìn nhau năm giây, lúc sau lại cùng quay mặt nhìn về phía trước.
Quỷ mị quan sát chủ nhân của mình, lại quay sang quan sát tiểu nam sinh kia, bỗng nhiên chợt cười phá lên, "Úc! Úc ha ha ha ha! Thật sự là rất thú vị , cái vị Hà Sâm lão sư kia là cố ý đi, ha ha ha. . . . . ."
". . . . . ." Tô Linh Phong sờ mặt, nàng cũng hoài nghi, Hà Sâm lão sư có phải là cố ý hay không. . . . .
Sau khi chuyển chỗ ngồi, không đợi tiếng chuông nghỉ trưa vang lên, Hà Sâm lão sư liền tuyên bố nghỉ trưa trước.
Các học sinh liền hoan hô một trận, cảm thấy lão sư chủ nghiệm thật biết quan tâm. . . . . .
Tô Linh Phong tiêu soái bước ra khỏi phòng học cuối cùng liền đứng ở hành lang ngẩn người. Nàng đang nghĩ xem là nên ở nơi này chờ bọn Hứa Nặc tìm đến hoặc nàng đi tìm các nàng trước ? hay là chính mình đến căn tin trước đây. . . . . .
Nguyệt Song Ảnh vốn muốn tiến lên mời Tô Linh Phong cùng đi căn tin , nhưng thấy vẻ mặt nàng đang nghiêm túc, nghĩ lại vẫn là không dám tiến lên quấy rầy vị Tô tiểu thư này liền đi theo một đám nữ sinh trong lớp.
Bởi vì Tô Linh Phong làm cho người ta một loại cảm giác băng lãnh xa cách cho nên các nữ sinh trong ban cũng không dám tiến lên chào hỏi.
Đúng lúc này, bốn nữ sinh xa lạ bỗng nhiên hùng hổ tiến đến đem Tô Linh Phong vây quanh .
Tô Linh Phong giương mắt, thản nhiên quét nhìn phục sức của mấy người vừa tiến đến , trong đó có hai người là ban võ giả, một kiếm sĩ và một linh thuật sĩ .
Lối suy nghĩ kỳ quái của Tô cô bé lại bắt đầu phát tác, ánh mắt của mấy cô gái vừa đến này nhìn nàng rõ ràng không có hảo ý nhưng mà Tô Linh Phong đầu tiên nghĩ đến lại không nghi vấn rằng các nàng đến tìm nàng để làm gì, mà là: các nàng không thể để nàng nghỉ trưa xong hãng đến được sao?
"Ngươi là tân sinh ban luyện kim?" linh thuật sĩ đi đầu trong bốn nàng hỏi Tô Linh Phong, ngữ khí mang theo chút hương vị tự cao.
Tô Linh Phong trợn mắt , này không phải hỏi vô nghĩa sao, mắt đã thấy trên người nàng mặc trang phục ban luyện kim còn hỏi.
"Ngươi đó là biểu tình gì?là thái độ nên có với học tỷ sao?" Một nữ sinh võ giả nói.
"đúng vậy! Hỏi ngươi đó ngươi không nghe thấy sao?"nữu sinh kiếm sĩ nói.
Tô Linh Phong rốt cục mở miệng , chính là một khi mở miệng liền đem đối phương ngã ngửa, "Có chuyện mau nói , có rắm mau phóng, không cần chậm trễ ta."
"Ngươi! Ngươi dám chửi người!" nữ kiếm sĩ kia chỉ vào Tô Linh Phong nói.
Tô Linh Phong lại trở mắt xem thường, "Ta chưa bao giờ mắng chửi người."
"Ngươi vừa mới rõ ràng có mắng chúng ta, ngươi còn nói sạo!" nữ võ giả hung tợn nói.
Tô Linh Phong lại trợn mắt, còn nửa câu sau"Ta mắng đều không phải người" nàng căn bản lười nói,đối với mấy đứa nhỏ ba tuổi này nàng cũng chả muốn chấp.
Lúc này, tiếng chuông nghỉ trưa rốt cục vang lên , các đệ tử lớp khác lục tục đi ra thấy nơi này có bốn nữ sinh vây quanh một cô gái rõ ràng so với cấc nàng nhỏ hơn, nhìn qua giống bộ dáng sắp đánh nhau liền vây quanh lại xem.
"Thật sự là người thiếu giáo huấn!" nữ sinh linh thuật sĩ đi đầu nói.
"Muốn đánh nhau a?" Tô Linh Phong gợi lên khóe môi, không chút để ý .
Mấy đệ tử xung quanh nhìn ra Tô Linh Phong là một tân sinh ,lại thuộc ban luyện kim đều thấp giọng nghị luận :
" Tiểu học muội này thế nào vừa nhập học đã đắc tội với mấy người khóa trên ?"
"Đúng vậy, nhìn khí thế cũng không tệ lắm, nhưng lại là ban luyện kim, kiểu này phải chịu thiệt rồi."
"Kia mấy nữ sinh cũng thật là, như thế nào lại đi khi dễ một luyện kim tân sinh , cũng không ngại mất mặt. . . . . ."
". . . . . ."
Tuy rằng đại đa số mọi người đều khinh thường hành động đi khi dễ một người"Tay trói gà không chặt" chức nghiệp giả, nhưng lại không ai muốn đứng ra giúp Tô Linh Phong, ở trong học viện, mấy sự kiện bạo lực không ít, tất cả mọi người đã có thói quen xem náo nhiệt .
Tùy ý nhúng tay vào việc của người khác,sẽ dễ dàng bị ngộ thương, hơn nữa ngộ thương cũng là đáng đời!
Cho nên, mặc dù ẩu đấu song phương thực lực cách xa, khi không biết rõ tình huống, cũng sẽ không có ai ra mặt, nếu thật sự xảy ra chuyện gì, tự nhiên sẽ có lão sư đến quản lí, còn không tới phiên bọn họ đến quản.
Tuy nghiên, mấy nữ sinh này hiển nhiên không muốn bị người chụp cho tội danh vô cớ gây sự khi dễ học muội, nghe âm thanh bàn luận xung quanh, liền nhịn không được mở miệng :
"Các ngươi thì biết cái gì, buổi sáng, Kim Triết điện hạ ôn tồn cùng nàng nói chuyện, nàng cư nhiên nhục nhã Kim Triết điện hạ! Thật quá đáng!" nữ kiếm sĩ kia nói.
"Đúng vậy, chỉ là một tân sinh mới nhập học, liền dám kiêu ngạo như vậy, Kim Triết điện hạ cùng nàng nói một câu là cho nàng mặt mũi, nàng còn dám nói năng lỗ mãng, cũng không tự nhìn xem chính mình có thân phận gì!" Nữ võ giả thứ nhất nói.
Chuyện buổi sáng xảy ra ở căng tin, đã truyền đi hết các lớp, giờ phút này nghe xong lời nói của hai nữ sinh, mấy người vây xem xung quanh rốt cục tỉnh ngộ . Nga ~~~ nguyên lai cái người nói nước miếng Kim Triết điện hạ phun lên đồ ăn chính là nàng ~~~
Có mấy nữ đệ tử ban đầu còn đồng tình với Tô Linh Phong trong nháy mắt đã thay đổi thành vui sướng khi người gặp họa, cảm thấy nàng đáng đời!
Đương nhiên, cũng có không ít người bội phục cùng thưởng thức Tô Linh Phong, cảm thấy được cô nàng này quả thực là rất có cá tính ! Đương nhiên, loại tâm lý này phần lớn là nam đệ tử.
Tô Linh Phong cũng hiểu ra , nàng đã nói rồi, nàng mới đến Thanh Kiều học viện ngày thứ hai, làm sao kịp đắc tội người nào đâu, nguyên lai là fans của Bùi Kim Triết thay hắn tìm đến .
Tô Linh Phong nhớ tới tối hôm qua Mặc Vấn Trần truyền cho nàng giáo huấn tư tưởng "Lấy bạo chế bạo" , hai lời chưa nói, hai bước đi đến bồn hoa, khom lưng, duỗi tay, lôi ra một cụ gạch lớn.
---
Chương 303 một kích tất trung!
Thấy Tô Linh Phong là đệ tử ban luyện kim, chạy tới bồn hoa lấy một khối gạch to như vậy, tất cả mọi người sửng sốt!
Một khối gạch lớn như vậy, vẫn là xây ở bồn hoa, như thế nào lại bị nàng nhẹ nhàng gỡ xuống ? Chẳng lẽ khối gạch kia xây không chắc chắn? ?
Nếu không phải thì nàng có bao nhiêu khí lực? ! Nàng ban luyện kim , cũng không phải võ giả a. . . . . .
Hơn nữa, nàng! Nàng lấy một khối gạch ra làm gì? ? ?
Tô Linh Phong cầm khối gạch ở trong tay ước lượng, cũng tạm, coi như thuận tay. Nàng giương mắt quét bốn nữ sinh tới tìm nàng phiền toái đang đồng dạng đứng trố mắt thản nhiên mở miệng, "Các ngươi, ai lên trước?"
Chúng đệ tử vây quanh nghe xong lời nói của nàng, mới phản ứng lại kịp, hóa ra vị tiểu nữ sinh ban luyện kim này lại quyết định cứng đối cứng a! Khối gạch trong tay nàng kia , chính là vũ khí a! Mọi người nhìn thấy tư thế kia của nàng , đều có một loại cảm giác dở khóc dở cười.
Còn có một ít người, rõ ràng đã muốn cười vang ra tiếng .
Mà bốn nữ sinh đến tìm nàng, trên mặt đều là biểu tình phấn khích!
Nha đầu kia cư nhiên cầm khối gạch cùng các nàng đối chiến! Đây là nàng không biết tự lượng sức mình hay là căn bản không đem các nàng để vào mắt !
Tô Linh Phong thấy mấy nữ sinh không nói tiếp, còn trừng mắt nhìn nàng, lại vân đạm phong khinh mở miệng , "Nếu không, các ngươi cùng lên?"
Dựa vào cái gì! Ngươi lại cuồng như vậy a! !
Ngươi chỉ là đời sống chức nghiệp giả, còn là tân sinh, muốn cả bốn học tỷ chiến đấu chức nghiệp giả cùng tiến lên ,đây là tìm ngược sao? Đúng là tìm ngược ? Đúng là tìm ngược ? ?
Bất quá, bộ dáng này,ngữ khí này, khí thế này, thật sự là vừa tức người lại vừa mê người a!
Đại bộ phận nam sinh đứng xem náo nhiệt, thậm chí chính là một ít nữ sinh, đều cảm thấy được cô nàng này quá ngầu ! quá là thú vị !
Một ít nam sinh thương hương tiếc ngọc thậm chí còn tính toán tại thời điểm mấy nữ sinh bắt đầu động thủ , liển ra tay giúp Tô Linh Phong , cho dù không giúp nàng đánh đối phương, ít nhất không thể làm cho tiểu cô nương vừa xinh đẹp lại thú vị bị đánh a. . . . . .
Bốn nữ sinh kia bị Tô Linh Phong làm cho tức giận không nhẹ, trong đó một võ giả thiếu nữ dẫn đầu hướng về phía Tô Linh Phong đi đến , dùng lỗ mũi nhìn chằm chằm Tô Linh Phong, khinh thường nói: "Khẩu khí Thật lớn a! Cũng không sợ đau đầu lưỡi! Đến, tỷ cho ngươi đánh trước, để xem ngươi có thể trong tay tỷ tiếp được mấy chiêu!"
Tô Linh Phong cũng không phải người thích giả khách khí , nếu muốn nàng lê trước ,nàng liền lên trước đi.
Tô Linh Phong trong tay giơ khối gạch, "vèo " một cái đã di chuyển đến trước mặt nàng võ giả kia , nâng tay, cục gạch liền chụp tới sau ót thiếu nữ kia !
"Bang ——" một tiếng trầm đục vang lên , cái trán thiếu nữ lóe đỏ, máu theo hàng lông mày của nàng qua mắt chảy xuống dưới . . . . . .
Thiếu nữ võ giả ngay cả cổ họng cũng chưa mở, thân mình lung lay hai cái, liền"thình thịch——" , té xỉu trên mặt đất. . . . . .
Bốn phía một mảnh yên tĩnh!
Tất cả sợ ngây người!
Một cuộc sống chức nghiệp giả, bằng một cục gạch đem một võ giả đánh đến bất tỉnh trên mặt đất? ? !
Này, này cũng quá bất khả tư nghị đi!
Cho dù thiếu nữ võ giả kia không có phòng bị, nhưng. . . . . . Nàng ra tay vừa nhanh vừa chuẩn bộ dáng lại tàn nhẫn, một kích mà trúng, làm sao lại cuộc sống chức nghiệp giả không có sức chiến đấu a!
Còn có. . . . . . tốc độ của nàng cũng quá nhanh đi! Giống như bọn họ vừa chớp mắt, nàng đã đem đối thủ đập ngã xuống đất . . . . . .
"Trân Trân! Trân Trân. . . . . . Ngươi không sao chứ? Ngươi tỉnh tỉnh!" nữ kiếm sĩ nhào đến hướng nữ võ giả ngã xuống lay lay gọi.
Nữ linh thuật sĩ đi đầu cũng chạy tới, ngồi xổm xuống, ngón tay khẽ run đưa ra kiểm tra hơi thở .
Tô Linh Phong sau khi đánh xong liền nhanh chóng thối lui đến vị trí an toàn của mình, mặt không chút thay đổi, ngữ khí bình tĩnh đối mặt ba nữ sinh còn lại: "Yên tâm, nàng ta không chết được" chính mình sử dụng bao nhiêu lực đạo, Tô Linh Phong trong lòng hiểu rõ. Dừng một chút, lại nói: "Kế tiếp!"
Mọi người: ". . . . . ."
Nữ sinh này, quá mẹ nó có cá tính !
Nữ kiếm sĩ nổi giận, chỉ vào mũi Tô Linh Phong nói: "Ngươi! Ngươi đánh lén!"
Tô Linh Phong mắt trợn trắng, "Ta như thế nào đánh lén , không phải nàng nói cho ta ra tay trước sao?"
Thiếu nữ võ giả đang ngây ngốc còn lại lúc này mới phục hồi tinh thần, phẫn nộ mở miệng , "Lưu Trân ngay cả đấu khí khải đều chưa có mở ra, ngươi cư nhiên liền ra tay !"
Đấu khí khải? Hóa ra là trung cấp võ giả! Tô Linh Phong bĩu môi, nguyên lai Thanh kiều học viện còn có loại trung cấp võ giả như vậy!
"Nga ~~~ ta còn phải chờ cho nàng ta thời gian mở ra đấu khí khải? Chẳng lẽ thời điểm các ngươi cùng địch nhân đối chiến, địch nhân cũng sẽ cho các ngươi thời gian chuẩn bị, chờ các ngươi chuẩn bị tốt mới ra tay?"
". . . . . ." Đối phương nghẹn họng.
Tô Linh Phong cười nhạo một tiếng, còn nói, "Chẳng lẽ võ giả nhất định phải mở ra đấu khí khải thì mới có thể tác chiến? Vậy những sơ cấp võ giả mới đột phá một cấp, nhị cấp đấu khí, còn chưa thể mở đấu khí khải đều là những tiểu hoa nhi không thể đánh?" Dừng một chút, lại gợi lên khóe môi, thản nhiên nói: "Còn có, đừng quên, ta là luyện kim ban đệ tử, cũng không phải là chiến đấu chức nghiệp giả."
Ý nói chính là: các ngươi là đệ tử chiến đấu chức nghiệp ban, cùng một cuộc sống chức nghiệp giả,còn phải chú ý cái này cái kia, cũng không biết xấu hổ ?
"Ngươi. . . . . . Ngươi. . . . . ."thiếu nữ võ giả kia sắc mặt đỏ rồi lại đen , đen lại xanh, xanh thành tím, khó coi miễn bàn . Bởi vì nàng cũng vừa mới đột phá nhị cấp đấu khí sơ cấp võ giả ! Nghe xong Tô Linh Phong nói, thật sự là vừa thẹn vừa tức!
"Úc! Minh thần và ngươi cùng tồn tại! xinh đẹp tiểu chủ nhân, ngươi thật sự là vô lại a. . . . . . Úc ha ha ha. . . . . ." vong linh tiên sinh đang xem náo nhiệt đến vừa cười vừa nói, "Bất quá, ta thích. . . . . ."
Những người không biết chi tiết về Tô Linh Phong , đương nhiên cảm thấy được Tô Linh Phong nói có đạo lý , chiến đấu chức nghiệp giả cùng cuộc sống chức nghiệp giả so sức chiến đấu, vốn chính là làm cho người ta khinh bỉ mà thôi.
Với những bạn bè cùng lứa tuổi với Tô Linh Phong, giá trị vũ lực của nàng tuyệt đối là yêu nghiệt cùng biến thái ! ở đây giả trang thành một cuộc sống chức nghiệp giả không có vũ lực tiểu bạch thỏ, không phải vô lại thì là cái gì. . . . . .
Tô Linh Phong không để ý tới Quỷ Mị.
"Ngươi cái gì mà ngươi!" Tô Linh Phong nhìn thiếu nữ võ giả nãy giờ tức giận đến nói không ra lời kia, không kiên nhẫn nói: "Kế tiếp, liền ngươi đi!"
Tô Linh Phong vừa nói xong, giơ khối gạch trong tay lên, nhắm thẳng đến cô nàng võ giả kia mà đánh . . . . .
Nàng ta luống cuống, muốn nghênh chiến, nhưng căn bản là không biết nên ra tay như thế nào, muốn trốn, nhưng mà muốn cũng không còn kịp rồi. . . . . .
"Bang ——" lại là một tiếng trầm vang!
Mọi người không chút nào ngoài ý muốn, thấy người thứ hai là một võ giả cũng cái trán đổ máu, té xỉu trên mặt đất !
Một vài người mắt sắc phát hiện, hai cô gái bị đánh xỉu trên mặt đất, ngay cả vị trí miệng vết thương trên trán đều là giống nhau như đúc!
". . . . . ."
Chung quanh lại lâm vào im lặng. . . . . .
---
Chương 304
Hai cục gạch, đập ngất hai võ giả, dựa vào đâu! Đây biến thái đến từ đâu!
Lại là một đệ tử luyện kim ban . . . . .
Những người vây xem ánh mắt nhìn về phía Tô Linh Phong đều thay đổi, như là đang nhìn một quái vật. . . . . .
"Ngươi tới!" Tô Linh Phong ngồi xổm trên mặt đất, hướng nữ kiếm sĩ đang đỡ nàng võ giả bị ngất dưới đất ngoắc ngón tay.
Nữ kiếm sĩ ngây ngốc rốt cục quay hồn về , nhìn thấy động tác có thể xem như khiêu khích kia Tô Linh Phong, phẫn nộ nói: "Ngươi! Ngươi quả thực là khinh người quá đáng!"
". . . . . ." Tô Linh Phong khóe miệng run rẩy một chút, lúc sau gật đầu, còn nghiêm túc nói: "Đúng vậy, ta là một cuộc sống chức nghiệp giả, khi dễ các ngươi bốn chiến đấu chức nghiệp giả, thật sự là khinh người quá đáng . "
"Phốc. . . . . ."
"Ha ha. . . . . ."
Chung quanh nguyên bản còn đang khiếp sợ, nghe thấy lời nói của Tô Linh Phong, rất nhiều người đều nhịn không được cười lên tiếng, không khí khẩn trương lúc này cũng thoải mái không ít.
"Úc ha hả a. . . . . . Ta xinh đẹp đích tiểu chủ nhân, ngươi rất xấu rồi. . . . . ." Quỷ mị cười nói.
Nữ kiếm sĩ vừa xấu hổ lại vừa tức giận, nói cũng không nói, nhảy dựng lên, rút kiếm ra hướng Tô Linh Phong đâm đến. Tô Linh Phong căn bản đối với nàng không như hai người kia, nếu không nàng làm sao có thời gian mà rút kiếm !
Mắt thấy mũi kiếm của nữ kiếm sĩ đã sắp đâm đến người Tô Linh Phong, chung quanh nhất thời vang lên một mảnh tiếng hít khí, rất nhiều người bắt đầu theo dõi tập trung.
Tuy rằng Tô Linh Phong đập hôn mê võ giả, nhưng đại đa số mọi người đều cho rằng nàng chỉ là lợi dụng đối phương có tâm lý khinh địch, căn bản không có phòng bị nàng mới có thể thắng, cũng không xem như đối chiến bình thường.
Hơn nữa Tô Linh Phong không có sử dụng đấu khí hoặc linh thuật, cho nên tất cả mọi người cho rằng, nàng bất quá chỉ là tốc độ nhanh, khí lực lớn chút mà thôi, rốt cuộc vẫn là một cuộc sống chức nghiệp giả.
Cho nên hiện tại nữ kiếm sĩ chính thức ra tay , cô gái này đừng nói thắng, trốn cũng rất khó trốn a!
Chỉ là! Chuyện kế tiếp xảy ra, làm cho chúng người vây xem lại một lần nữa trừng lớn tròng mắt, kinh hãi ! Rung động !
Ngay tại lúc mũi kiếm của nữ kiếm sĩ sắp đâm đến trên người Tô Linh Phong thì trong một khắc, Tô Linh Phong bỗng nhiên lắc mình một cái, mọi người căn bản không thấy rõ là nàng chuyển động như thế nào, nàng đã đi đến bên cạnh nữ kiếm sĩ!
Lúc sau lại duỗi tay nhanh như chớp, một tay nắm lấy cổ tay đang cầm kiếm kia, dùng lực. . . . . .
"A ——" nữ kiếm sĩ chỉ cảm thấy trên cổ tay một trận đau, giống như sắp bị người vặn gãy , trên trán nháy mắt thấm mồ hôi, trường kiếm trên tay cũng không giữ được nữa !
"cheng ——"một tiếng, trường kiếm trong tay nữ kiếm sĩ liền như vậy rơi trên mặt đất !
Tô Linh Phong căn bản không để cho quần chúng vây xem cùng nữ kiếm sĩ cơ hội phản ứng, giơ lên tay kia đang cầm khối gạch, hướng ót nữ kiếm sĩ đập xuống!
"Bang ——" tiếng trầm đục qua đi, nữ kiếm sĩ nhũn người nằm úp sấp trên mặt đất. . . . . .
". . . . . ."
Thoáng chốc, chung quanh liền im lặng trừ bỏ tiếng hít thở cùng tim đập thì không còn nghe thấy bất cứ âm thanh nào . . . . . .
Nhóm học sinh vây xem cằm sắp rơi xuống đất, tròng mắt mở to , khiếp sợ nhìn Tô Linh Phong!
Nếu hai lần đầu là may mắn mà thắng được, như vậy lần này thì sao? !
Thanh trường kiếm kia chính là lập tức sẽ đâm vào trên người nàng , nhưng mà trong một khắc hô hấp, nữ kiếm sĩ kia đã bị hạ kiếm, ăn một cục gạch, cùng với hai người bạn của nàng xỉu trên đất !
Tô Linh Phong không nhìn lại nữ kiếm sĩ đã ngã xuống đất , cũng không để ý ánh mắt mọi người , mà là nhìn về phía linh thuật sĩ cuối cùng đang đứng ngây ngốc, khóe môi gợi lên một nụ cười tà ác, "Tới phiên ngươi!"
305 Tô ác bá khi dễ gái
Tô Linh Phong nhìn nữ linh thuật sĩ cuối cùng, tựa như một con sói tà ác, nhìn chằm chằm một con cừu nhỏ đáng thương, ánh mắt kia, thấy thế nào cũng không có ý tốt. . . . . .
Cô gái linh thuật sĩ hoảng sợ nhìn Tô Linh Phong, nước mắt rơi xuống , "Ngươi. . . . . . Ngươi muốn làm cái gì. . . . . . Ngươi không cần lại đây. . . . . .
Tô Linh Phong: ". . . . . ."
Tô Linh Phong nhìn cô gái linh thuật sĩ ngồi dưới đất, thân thể mềm mại lạnh run, nước mắt rơi lã chã , khóc đến thê thê thảm thảm, không khỏi một trận lạnh lẽo.
Đây là tình huống gì? Như thế nào lại thật giống như nàng là ác bá đi khi dễ thiếu nữ nhu nhược? !
Cúng học sinh vây xem cũng: ". . . . . ."
Bị một màn cũng quá mẹ nó hài hước kịch tính . . . . . .
Tô Linh Phong nghiêng đầu nghĩ nghĩ, đi đến trước mặt nữ linh thuật sĩ, ngồi xuống .
"Ngươi. . . . . . Ngươi làm cái gì? Ngươi tránh ra!" Cô gái linh thuật sĩ run đến lợi hại , sắc mặt cũng trắng bệch.
Tô Linh Phong có chút hết chỗ nói rồi, Thanh Kiều linh võ học viện đệ tử không phải đều tốt lắm sao? Như thế nào lại có đức hạnh thế này!
Vừa mới kia một bộ dáng dẫn đầu , hùng hổ như thật , nguyên lai chính bộ dáng này...
Bất quá, người ta cũng đã diễn thành hình tượng thiếu nữ bất lực bị khi dễ , nàng cũng phải phối hợp một chút mới phải?
Phần tử ác trong người Tô cô bé lại bắt đầu tác quái .
Vì thế. . . . . .
Tô Linh Phong ném khối gạch trong tay xuống, phủi tay, lúc sau ngón tay liền nắm cằm nàng linh thuật sĩ. . . . . .
"A! Ngươi muốn làm gì! Ngươi không nên đụng ta!" Cô gái linh thuật sĩ thét chói tai muốn hất tay Tô Linh Phong ra, nhưng mà cằm lại giống như bị kìm sắt kẹp lại , nàng cảm thấy được xương cằm mình như sắp nát ra, căn bản là tránh không được.
Thiếu nữ linh thuật sĩ trong lòng càng thêm hoảng sợ , dùng ánh mắt nhìn Tô Linh Phong có sức lực mạnh là một chuyện , chính mình cảm nhận lại là một chuyện khác, hiện tại nàng đã biết, bản thân đã trêu chọc người không nên trêu chọc. . . . .
Đồng thời trong lòng nàng cũng âm thầm thấy may mắn vì mới vừa rồi chính mình không có mạo muội ra tay, nếu không, nàng chỉ sợ cũng cũng bị đập hôn mê! Nàng chỉ là linh thuật sĩ yếu ớt làm sao chịu được một viên gạch kia! Còn sợ mình khó giữ được mạng nhỏ !
"Ngươi kêu a! Lại kêu một lần nữa , ngươi càng kêu ta lại càng hưng phấn!" Tô Linh Phong cười xấu xa.
Tô tiểu thư nhập vai cũng thật nhanh đi. Ngay cả lời kịch đều kinh điển như vậy!
囧! ! !
Chúng học sinh vây xem, khóe miệng, khóe mắt cùng co rút không ngừng.
Nàng thật đem chính mình trở thành ác bá ? ! bắt đầu đùa giỡn !
"Úc! Úc ha ha ha! xinh đẹp tiểu chủ nhân của ta, ngươi thật sự là rất tà ác !" Quỷ mị cười đến nước mắt đều phải xuống dưới . . . . . .
"Ngươi. . . . . . Ngươi biến thái!" Cô gái linh thuật sĩ đâu chịu nổi nhục nhã như vậy , dùng hai mắt đẫm lệ nhìn chằm chằm Tô Linh Phong, nổi giận mắng.
"Biến thái? Ngươi còn chưa gặp qua thứ càng biến thái hơn ? Nếu không, ta cho ngươi chút kiến thức ?" Tô Linh Phong híp mắt nói.
"A —— a a —— ngươi buông!" Cô gái linh thuật sĩ sợ tới mức hô to ra tiếng.
"Câm miệng!" Tô Linh Phong bị nàng hét đến đầu muốn đau, hung tợn nói, "còn kêu , kêu ta liền lấy hết quần áo trên người ngươi!"
"Lưu manh! Ngươi. . . . . . Ngươi dám!" Cô gái linh thuật sĩ nghe xong Tô Linh Phong nói, sợ tới mức trên mặt cơ hồ không còn huyết sắc , còn cương ngạnh cảnh cáo nói, "Ngươi. . . . . . Ngươi nếu dám đụng đến ta, lão sư trong học viện nhất định sẽ trừng phạt ngươi! Ngươi nhất định sẽ bị đuổi học !"
"Thích! Ngươi muốn hay không thử xem? Xem ta rốt cuộc có dám hay không?" Tô Linh Phong không thèm để ý nói, "Ngươi kêu một tiếng, ta liền thoát ngươi một kiện quần áo, thế nào? Trò chơi này, chơi hay không chơi?"
". . . . . ." Cô gái linh thuật sĩ gắt gao cắn môi, không dám phát ra một chút thanh âm .
Chúng đồng học xung quanh đã hoàn toàn há mồm!
Lúc trước nhìn Tô Linh Phong thời điểm dùng khối gạch đập người, bọn họ chỉ cảm thấy khí lực của nàng lớn đến kinh người, thân pháp nhanh đến không thể tưởng tượng, ra tay tàn nhẫn chuẩn xác không giống như là cuộc sống chức nghiệp giả, giá trị vũ lực vô cùng cường hãn! Này đều chỉ là ấn tượng trực diện về vũ lực .
Hơn nữa nàng còn có ánh mắt trong trẻo nhưng lạnh lùng, mặt không chút thay đổi, bộ dáng không gợn sóng không sợ hãi, thực trấn định, khí tràng rất cường đại.
Biểu tượng bên ngoài , làm cho mọi người đều nghĩ rằng Tô Linh Phong là một nữ hài tử thủ đoạn tàn nhẫn, tính cách cao lãnh, như vậy mà trong chốc lát, nàng liền biến thành. . . . . . Biến thành. . . . . . Biến thành một nữ lưu manh tà ác? !
Không! Nữ lưu manh cũng không đủ để hình dung nàng !
Phải là một tiểu sát tinh tà ác!
Sau khi cô nàng linh thuật sĩ câm miệng , Tô Linh Phong vừa lòng , buông cằm của nàng ra, chậm rì rì mở miệng , "Ngươi thích Bùi Kim Triết?"
Nghe thấy Tô Linh Phong trước mặt nhiều người như vậy kêu lên đại danh Bùi Kim Triết, tất cả mọi người có chút kinh ngạc, bất quá nghĩ đến nàng ở trong căng tin thẳng thắn nhục mạ Bùi Kim Triết thì kêu ra cả danh tự tựa hồ lại không có gì đáng kinh ngạc .
Một ít các nữ sinh mến mộ Bùi Kim Triết, trong lòng đương nhiên khó chịu , nhưng giờ phút này, cũng không người dám xuất đầu trêu chọc vị nữ sát tinh này.
". . . . . ." Cô nàng linh thuật sĩ cắn môi, không có trả lời Tô Linh Phong .
"Hỏi ngươi đó , không nghe thấy sao?" Tô Linh Phong nâng tay, lay lay đầu cô nàng.
". . . . . ." Cô nàng linh thuật sĩ thực ủy khuất, nàng nếu mở miệng thì nữ ma đầu sẽ thoát y phục của nàng, nàng còn dám mở miệng sao không?
Tô Linh Phong nhìn ra băn khoăn của nàng, ôm lấy khóe môi nói: "Ngươi có thể gật đầu, hoặc là lắc đầu."
Cô gái linh thuật sĩ nghĩ muốn lắc đầu, dù sao làm trò trước nhiều người như vậy thừa nhận chính mình thích một người nam nhân, là một việc rất khó. Nhưng mà nguyên nhân nàng tìm đến Tô Linh Phong gây phiền toái không phải vì Kim Triết điện hạ sao! Những học sinh vây xem cũng đõ biết , nàng hiện tại lắc đầu nói không thích Kim Triết điện hạ, ai tin a? Hơn nữa chọc giận nữ ma đầu này, phỏng chừng lại nếm mùi đau khổ .
Cô gái linh thuật sĩ chần chờ một lát, cuối cùng vẫn là đỏ mặt, rất nhỏ gật đầu.
"Thích nam nhân cũng không phải chuyện tình đáng xấu hổ." Tô Linh Phong thản nhiên nói.
Cô gái linh thuật sĩ ngẩng đầu, có chút kinh ngạc nhìn về phía Tô Linh Phong.
Tô Linh Phong lại không nhanh không chậm mở miệng nói: "Bất quá, chính mình không có bản lĩnh theo đuổi nam nhân , phải đi tìm nữ nhân kiếm phiền toái,mới chính là chuyện đáng xấu hổ ."
Tô Linh Phong lời này vừa nói ra, thành công làm mặt cô gái kia biến sắc.
"Các ngươi chạy tới đây gây phiền toái cho ta, Bùi Kim Triết không biết đi?" Tô Linh Phong lại biết rõ còn cố hỏi.
Cô gái linh thuật sĩ không dám không đáp lại Tô Linh Phong, cắn môi, lại muốn khóc gật gật đầu.
"cũng đúng, nếu hắn đã biết, cũng sẽ không để các ngươi đến tìm ta làm mất mặt ? Có lẽ. . . . . . Hắn ngay cả các ngươi là ai cũng chưa nhớ kỹ đi?" Tô Linh Phong lắc đầu, vẻ mặt thương hại nói.
Cô gái linh thuật sĩ trên mặt liền nổi giận đan xen, biểu tình rất đặc sắc !
Mấy người đối với Bùi Kim Triết có ái mộ vây xem xung quanh lúc đầu còn đối với Tô Linh Phong ôm vui sướng khi người gặp họa , nghe xong lời nói của nàng trên mặt liền đỏ bừng.
Trong các nàng,người được Kim Triết điện hạ nhớ kỹ có mấy ai đâu?
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro