Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥
Nó găn liền với tui từ lâu rồi nhưng có lúc mọi thứ tôi lại muốn nghĩ về câu chuyện trong mơ mộng của mình Và thế là giấc mơ về con đường ma đạo đó bắt đầu rồi từ đó
■ Tác giả: Mễ Bối.■ Thể loại: cổ đại, ngược tâm.■ Tình trạng: Hoàn ■ Văn: nhẹ nhàng, cảm xúc.● Kể về một nữ tử ngu ngốc, cười vì tình sầu vì tình khóc vì tình. Đổi lại, nàng chỉ được ánh nhìn lạnh như dao găm của chàng. Cho đến khi nàng tuyệt vọng từ bỏ, nàng vô tâm. Hắn đau đến tê tâm liệt phế.☆☆Cảnh báo: mang truyện đi khi không ghi lại tên tác giả, không xin phép, bổn tác giả xin phép, gõ văn tế cúng các ngươi.❤❤Ảnh bìa truyện tác giả được bạn TrTran05 tặng sau khi bạn ấy đã đọc truyện Tát Nhĩ này, và điều đó thật sự khiến tác giả cảm thấy thật xúc động! Cám ơn bạn rất nhiều!…
Thể loại: Đam mỹ, Tương lai , HE , Huyền huyễn , Ngọt sủng , Chủ thụ , Sảng văn , Nhẹ nhàng , Phát sóng trực tiếp , Cải trang giả dạng , Linh dị thần quái , 1v1Tác giả: Hoa Hữu TínEdit: BilunSố chương: 129Tình trạng edit: HoànKHÔNG CHUYỂN VER DƯỚI MỌI HÌNH THỨC!!!Thẩm Bân ở trong game sinh tồn phong cách thanh kỳ, nhiệm vụ của cậu là thu thập các loại nữ trang.Người khác ở cùng quái vật ngươi chết ta sống, cậu lặng lẽ thuận tiện lấy váy của quái vật.Người khác bị quái vật đuổi chạy loạn cào cào khắp thế giới, cậu mặc váy giả dạng làm NPC đi ngang qua vây xem ăn dưa.Xem diễn đồng thời còn kiêm thêm tán giai.Vừa bám dai vừa thả thính, thấy anh giai nhỏ không có cảm tình với mình liền càng sấn tới.Thẩm Bân hoàn toàn không biết ngoài cậu ra, tất cả người chơi đều tự mang theo hệ thống phát sóng trực tiếp! Giai mà cậu tán lại còn là siêu cấp đại thần. Vì thế cậu thả thính cả một mảnh, thả thính về phía toàn thế giới....Các fan cũng bị vẻ lẳng lơ của cậu làm cho sung huyết, cả ngày kêu cái đồ chủ blog yêu tinh này, nhưng mà anh giai vẫn cứ không hề dao động.Tận đến khi Thẩm Bân ngã ngựa, bại lộ ra giới tính nam.Thẩm Bân:......Chạy chạy, cũng không dám loạn thả thính nữa.Anh giai nhỏ đăng bài xin giúp đỡ: Kết hôn ba năm phát hiện bà xã là đàn ông....Sì poiiii: Truyện có H nhưng mà toàn H trá hình thôi vì có lẽ tác giả tránh rà quét, các thím phải dùng sức tưởng tượng máu chó của mình để hiểu nhé ~~iloveuFOLLOW ĐỂ XEM CHƯƠNG MỚI NHANH NHẤT NHÉ CẢ NHÀ IU~~~|( ̄3 ̄)|…
Một cuộc hôn nhân đơn thuần chỉ là đôi bên cùng có lợi, hắn cần con, mà cô, thì cần tiền. Trong cuộc hôn nhân không có tình yêu này, cô tưởng rằng chỉ cần mình làm tốt vai trò của một người vợ là được, trước giờ chưa từng nghĩ giữa hai người sẽ có tình yêu. Thế nhưng sau khi kết hôn, hắn lại cứ đem cô sủng tới trời. Em gái cùng cha khác mẹ với cô đánh cô một tát tai, hắn cho người đánh gãy tay cô ta; có người mắng cô là hồ ly tinh, hắn cho người hủy dung người đó; biết cô vẫn luôn thích nhất một quyển sách cổ "Lan Đình Tập Tự", hắn vận dụng quan hệ, đem bản gốc của quyển sách cổ đó về nhà để cô có thể xem thỏa thích; thậm chí, lúc cô bị bắt cóc liền uy hiếp cho nổ cả sân bay nếu như dám để chiếc máy bay của người bắt cóc cất cánh... Cô tưởng rằng, tất cả tất cả chính là bằng chứng của sự sủng ái và ưa thích hắn dành cho mình... Nhưng khi cô hoài thai mười tháng, chịu bao vất vả đau đớn sinh con ra, hắn lại bỏ cô lại cùng một tờ giấy thỏa thuận ly hôn sau đó xoay người rời đi chỉ bởi vì cô sinh ra, không phải là con trai mà là con gái...…
Tác giả: 有鹿文化 Nguồn : truyện tranh thập cẩm Tên khác: Nhạ thượng thủ tịch tổng tàiTình một đêm không có kết quả, cô gái to gan len lén rời đi,thậm chí ở trên ga giường hạ dấu "chiến thư" khiêu khích.Tần Tấn Dương nhìn ấn kí chói mắt đỏ mọng này, trong đôi mắt lóe lên tia sáng lạnh lẽo.Hắn thề,dù có đi khắp cả Đài Loan,hắn cũng phải tìm ra nữ nhân to gan dám chạy trốn hắn này!Ngày thứ hai, trên trang nhất của các tờ báo lớn ở Đài Loan đồng loạt đăng "lệnh truy nã"Cả trang báo chỉ có hình một cô gái xinh đẹp lộ ra tấm lưng trần, làm cho người ta không thể tò mò muốn biết dung mạo của nàng.Trên chiếc giường đơn trắng muốt, dấu môi son đỏ hồng nghênh ngang khiến người ta không khỏi mơ màng.Bên cạnh chỉ có một hàng chữ nhỏ -- "Là ai, tự động xuất hiện trước mặt ta. Nếu không, tự gánh lấy hậu quả"Cùng lúc đó, Đồng Thiên Ái cầm lấy tờ báo bước đi trên đường, gương mặt tức giận đỏ bừng bừng.Hai mắt ngây thơ vô tội, hồi tưởng lại trò đùa dai ngày hôm qua trong phòng khách sạn...Trời ơi! Nàng chọc tới ác ma sao!Ảo não nhìn đi nhìn lại, đem cái tên của nam nhân niệm tám trăm lần, không, phải nói nguyền rủa tám trăm lần!"Tần Tấn Dương... tổng giám đốc tập đoàn tài chínhTần thị..."Đồng Thiên Ái bóp nát tờ báo trong tay, đi tới tổng công ty của tập đoàn Tần thị.Đồng Thiên Ái, một đứa trẻ không nơi nương tựa, sáng sủa thẳng thắn, tuy còn ngây thơ trẻ con.Cuộc đời này lỗi lầm lớn nhất mà nàng phạm phải, chính là trêu chọc tên tổng giám đốc Tần Tấn Dương.Tần Tấn Dương, tổng giám…
Tên Hán Việt: Tổng hữu thiên chấp tưởng độc chiếm ngãTác giả: Khúc Tiểu KhúcTình trạng bản gốc: 71 chương chính văn + 21 chương phiên ngoại Tình trạng edit: Đã hoànThể loại: Nguyên sang, Hiện đại, HE, Tình cảm, Ngọt sủng, Trọng sinh, Hào môn thế gia, Vườn trường, Nhẹ nhàng, Đô thị tình duyên, Kim bài đề cửConvert: Wikidich (QingJuan)Lịch đăng: Chưa có lịch đăng cụ thểEditor: Phưn PhưnNgày đào hố: 18/08/2019Ngày lấp hố: 24/04/2020!!! EDIT CHƯA CÓ SỰ ĐỒNG Ý CỦA TÁC GIẢ VUI LÒNG KHÔNG MANG ĐI NƠI KHÁC !!!…
VĂN ÁN1.Đêm khuya, Ngôn Khanh lái xe đi ngang qua một cây cầu bắc qua sông, ai ngờ nửa đường xe bị chết máy.Cô liếc mắt thấy một người đàn ông đẹp trai đang đứng cách đó không xa, vì thế tiến lên xin giúp đỡ, trăm triệu lần không nghĩ tới Tay người đàn ông này lại nắm lấy lan can, chân dài nâng lên, đang chuẩn bị từ trên cầu nhảy xuống.Ngôn Khanh cảm thấy như mình đang nằm mơ.Dù cô chỉ tiện tay lôi kéo, thế mà lại cứu được Hoắc Vân Thâm, người có tiếng là âm trầm hung ác, lạnh lẽo bạc tình.Nhưng mà cái vị nhân vật lớn nhà họ Hoắc này không giống như trong tưởng tượng của cô lắm.Chẳng những cứ cuốn lấy cô gọi là bà xã một cách khó hiểu, lại còn coi cô như báu vật mà sủng lên tận trời, thậm chí không tiếc quỳ xuống, hốc mắt đỏ bừng, bướng bỉnh mà bất lực năn nỉ cô:"Khanh Khanh, đừng rời xa anh nữa."…