Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Kết Án (3)

Nhiếp Hoài Tang thật sự ban đầu không nghi ngờ Nhiếp Hà chỉ là cảm thấy có gì là lạ:"Thứ nhất, xảy ra chuyện ngươi không nên tìm ta mới đúng ta vốn không giải quyết được, nhưng cũng có thể vì ta là đệ đệ nên phải biết cho nên bỏ qua. 

Thứ hai ta hỏi Đổ Uyên ngươi hoang mang, Đổ Uyên do ngươi canh hắn làm sao ngươi không biết hay sao mà hoang mang, nhưng mà có thể ngươi sợ ta mang hắn ra làm thế thân nên phản ứng như thế, ta bỏ qua. 

Thứ ba ngươi ngăn ta đến gần thi thể, ta biết ngươi trước đó cũng không đến gần thi thể để tránh bất trắc, điều này chứng tỏ ngươi rất có kinh nghiệm nhưng lúc đó lại luôn tỏ ra hoang mang? 

Thứ tư lúc ngươi hành động với thi thể kia quá dứt khoát rồi, ta còn không dám nhìn thẳng, ngươi theo ca ca ta bao lâu tính của ngươi không phải như thế, nhưng lúc đó có thể ngươi chỉ nghĩ đến Nhiếp thị ta bỏ qua. Khi ta đến chỗ Đổ Uyên mới nhận ra người đã bị đổi, nhưng mà ta cho rằng ngươi cũng bị lừa giống ta, hai người đó dáng người tựa tựa nhau nhưng hắn luôn mặt y phục rộng che giấu, chắc là ngươi dạy rồi. Lại nói về vấn đề thứ ba, ta thấy ngươi cẩn thận không bước đến xác chết, không thể là người đeo mặt nạ cho đạo trưởng nên mới bỏ qua ngươi. Nhưng giờ ta suy nghĩ lại rồi! 

Thứ năm, ngươi cứ lo sợ phập phồng, Nhiếp Hà cũng ra đời biết bao nhiêu năm đâu dễ lo lắng như thế.. Bị hỏi mấy câu là nói năng loạn xạ, hơn nữa từng câu của ngươi đều rất kì lạ. Cho nên ta mới bắt đầu nghi ngờ nhưng không chắc." 

"Đến khi ở trong ngục giam ta đã nói đến chuyện con gái ngươi?" 

Mộng Cốt ngộ ra:"Nhiếp Hà không có con gái? Nhưng mà lại bảo ta không đến gần thi thể, thì sao có thể ra tay? Ngươi biết người ra tay là ca ca ngươi? Xem ra Nhiếp Minh Quyết không phải tốt lành gì? Hắn dịch dung cho Đổ Uyên làm gì?" 

Nhiếp Hoài Tang đương nhiên biết người ra tay là ai, đao pháp đó hắn đương nhiên nhìn ra trong phòng có rất nhiều chứng cứ thiết thực. Hắn lao dọn càng lau càng thấy mệt mỏi.. 

Tiết Dương cười lạnh:"Ngu xuẩn, hắn nói ngươi không vào xem thi thể, không có nói ngươi không vào trước khi người chưa chết... " ban đầu Nhiếp Hoài Tang nói với họ là hắn làm, Tiết Dương đã thấy là lạ, nhưng không ngờ được thật sự so Nhiếp Minh Quyết ra tay. 

Mặt Mộng Cốt cứng lại... 

Nhiếp Hoài Tang nhạt nhẽo:"Đổ Uyên thiêu sống người hắn chết trước hay sau đều không gì đáng ngại... " cho nên mới đem người vô tội như Hiểu Tinh Trần ra... 

"Ai dám tổn hại ca ca ta, xác hắn ta định" ồ câu này nghe rất ngầu đấy vốn là bầu không khí hết sức nghiêm trọng đột nhiên Nhiếp Hoài Tang đang ở sau lưng họ la é lên một tiếng, giọng nức nở:"Ca ca tên này bắt cóc đệ sợ quá đi" 

Tiết Dương "..." 

Hiểu Tinh Trần "..." 

Mộng Cốt "..." 

Hiểu Tình Trần túm hắn lại đề phòng Mộng Cốt trở tay bắt hắn làm con tin lần nữa.. 

"Sư thúc?" 

"Hiểu đạo trưởng?" 

"Tinh Trần?" 

Tiết Dương ngoáy tai vừa đến đã ồn ào hơn hẳn, quả là phong cách của những người có địa vị, xong chuyện rồi mới đến. 

Mộng Cốt cực hoang mang. Nhiếp Minh Quyết nhìn đi nhìn lại giữa Mộng Cốt và Nhiếp Hoài Tang vẻ mặt vô cùng bực mình. Nhiếp Hoài Tang lại cực kỳ ồn ào nháo loạn, tru tréo:"Ca ca, đệ ở đây đệ ở đây mới đúng" 

Nhiếp Minh Quyết giận quá hóa cười:"Biết rồi!" 

Tâm trạng Mộng Cốt cực kì tồi tệ, muốn quyết liệt một phen, Tiết Dương lại đắc chí khoanh tay:"Đừng gọi nữa, Huyền Vũ bị ta giam rồi" 

Mộng Cốt "...." 

Lúc bắt đầu sử dụng ma chú trong trâm cài kia khắp người Tiết Dương phát ra một cổ khí tức âm lãnh, hắn lúc này hai mắt đỏ rực, sắc diện hung ác, giống như một tên ác quỷ. Cả Hiểu Tinh Trần còn lo sợ, phỏng đoán Hoài Tang đang ở Thanh Hà, hung thủ thật sẽ canh hắn đây là cơ hội của họ tránh đụng phải Âm thiết, không biết tên kia giữ bao nhiêu lại còn có Huyền Vũ, rất bất lợi. 

Cảm giác như lửa của quỷ dữ bao vây, lạnh toát cả người, một cổ khủng bố áp bức cảm đè nặng trong lòng. Ngay lúc ấy, chưởng đột nhiên quang mang bùng phát của Phiến Vũ lao tới, Tiết Dương không nghĩ nhiều liền thử nghiệm hắn trước tiên những đạo quang mang xuyên qua xuyên lại, đan vào nhau, nhanh như thiểm điện. Bạo phát ra quang mang vô cùng chói mắt, Hiểu Tinh Trần đối phó Phiến Lâm nhưng không nhịn được mà lo lắng cho hắn. Đường kiếm lệch một chút, vai áo nhuộm máu, không đáng ngại, chỉ ngoài da thôi. 

Tiết Dương thấy máu liền phẫn nộ một quyền đánh ra, cả thiên địa đều hoảng động, lực lượng cuồng mãnh như sóng thần giận dữ tại cao không hùng dũng bùng phát nhào xuống, hai mắt của hắn vô cùng trống rỗng, lạnh lùng quét qua một lượt. 

"Tất cả đều phải chết!" 

Sau đó chiến động kịch liệt.... 

Ánh mắt Tiết Dương thật sự ghê rợn, dù xử lý xong hai người canh giữ nhưng hắn vẫn vô bộ dạng khát máu... Lúc này tiếng ầm ầm bắt đầu đến, Huyền Vũ xem ra bắt đầu di chuyển, bất ngờ thò đầu gặm hai người kia đứt làm hai nhai nuốt vào bụng. 

Trời đất rung chuyển, công kích kịch liệt,trời đã sáng đến mức này mà họ không hề hay Huyền Vũ nhìn cả hai bằng ánh mắt chết người, răng nanh nhọn hoắt nhe ra..nhận ra một cỗ đại lực mạnh như dời non lấp biển đang lén đánh tới... 

Trận pháp mà ca ca Tần Lam để lại đúng là rất tuyệt vời vầng ánh sáng rực rỡ màu máu đỏ, lực lượng cương mãnh phảng phất như phá nát không gian, thiên địa chấn động không thôi.Một cổ đại lực từ thể nội hùng dũng bùng phát, tòa cung điện sau lưng hắn trong chớp mắt đã đổ sụp xuống, mặt đất dưới chân hắn xuất hiện những vết nứt rất lớn, lan rộng ra xa thật không hề giống đồ của ma đạo chút nào. 

Mắt thấy Hiểu Tinh Trần tháo dịch dung lại dùng máu bất ngờ gia cố trận pháp, Tiết Dương vội vội kéo tay hắn:"Ít thôi, ít thôi" 

Khó khăn lắm mới nuôi y béo lên một chút dùng nhiều máu như thế làm gì, cả hai bị thương như thế còn chưa đủ nuôi trận này sao, biết ngay tên kia không tốt lành gì, thứ này đưa Ngụy Vô Tiện hắn có chuyện gì nhà không bị đào lên mới lạ. Đưa cho họ thử trước đề phòng bất trắc thì có. 

Mộng Cốt không nhịn được co rúm, tất cả đã chuẩn bị sẵn dù Nhiếp Hoài Tang không nghi ngờ hắn giả Nhiếp Hà thì cũng giải quyết xong chuyện ca ca hắn. Giữ chân hắn ở Nhiếp thị hắn không hề biết Tiết Dương sống lại, càng không biết Hiểu Tinh Trần bị đưa đi... 

Khốn thật! Hắn tự chui đầu vào rọ 

Tiết Dương nhếch miệng: ngươi biến hắn thành hung thủ hắn có thể bỏ qua, nhưng biến ca ca hắn thành hung thủ thì cả quan tài cũng không cần chuẩn bị. 

---- 

Thực lực Mộng Cốt không phải con số nhỏ nhưng lại dùng khả năng tu luyện bấy lâu để giả dạng thành Nhiếp Hoài Tang số phận thì khỏi cần phải nói đúng là câu chuyện cười khiến Ngụy Vô Tiện cười đau bụng. 

Nhiếp Minh Quyết nhìn người áo đen bên cạnh Hiểu Tinh Trần:"Đây là?" 

Tiết Dương chợt nhớ đến mình chưa tháo dịch dung, lại nghe Hiểu Tinh Trần đáp:"Thanh Dương" 

Thật ra mọi người đa số biết người này là ai rồi. Còn Tiết Dương thì vẻ mặt như kiểu: Bố mày là Tiết Dương đấy ngươi làm gì được bố mày... 

Không ai chú ý đến mình Nhiếp Hoài Tang kêu ca:"Đấy đấy ta chẳng biết gì cả mọi người lại đổ hết lên đầu ta, ca ca, ca xem.. " 

Ngươi không biết gì có ma mới tin ngươi không biết gì? Lam Vong Cơ hỏi hắn:"Huynh trưởng ta đâu?" 

"Ta làm sao biết được" 

Lại diễn sâu... 

Hiểu Tinh Trần nói:"Ở chỗ ta không hề xảy ra chuyện gì?" 

Hôm đó Tiết Dương muốn làm cho hung thủ thấy nên phóng hỏa nhưng thật ra cũng có ý trả thù cá nhân đấy, ai bảo người kia đâm chết hắn. Cuối cùng cũng xong hết mọi chuyện, dễ chịu thật. 

Nhiếp Minh Quyết không biết gì hỏi:"Tất cả là do đạo trưởng lên kế hoạch?" 

Mọi người "..." người xem kẻ đầu sỏ rõ ràng như thế ai cũng biết sao người không biết.. 

"Ca ca, đệ bị thương rồi này, ca ca... " Nhiếp Minh Quyết bị hắn làm ồn đến không chịu được lại nghĩ đến chuyện nhốt hắn lại cuối cùng không nổi giận được:"Đi, vào trong để ta xem" 

Mọi người "..." quả nhiên là bị hắn kéo mất sự chú ý mà 

---- 

Phần này mình viết chơi thôi, có gì không hợp logic mọi người bỏ qua. Cuối cùng cũng hoàn, các chương sao chuyên tâm viết Ngoại Truyện Tiết Hiểu rồi há há. 

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro