hi dao| hủ thảo vi huỳnh
纤弱的 淤泥中妖冶
Bải hoải tại cuối hạ tháng thứ ba
颓废在 季夏第三月
Mong manh thay, vẻ lộng lẫy đọng trong bùn lắng
最幼嫩的新叶
Lá dù non nớt nhất...
连凋零都不屑
... cũng chẳng muốn điêu tàn
何必生离死别
Cớ đâu lại sinh ly tử biệt
圆润卵石间 缭绕重生的火种
Giữa lớp đá cuội mượt mà, lượn lờ đốm lửa trùng sinh
光阴只方寸 延续了枯荣
Thời gian chỉ gang tấc, nối tiếp vòng trầm luân
淋漓草檐下 谁撞入窗前旧灯笼
Dưới hiên cỏ ẩm ướt
谁撞入窗前旧灯笼
Ai đụng vào chiếc đèn lồng cũ trước song cửa sổ
擦亮了 仓促的重逢
Chà bóng cuộc trùng phùng vội vã…
于青萍之末
Trên ngọn bèo xanh...
风露更婆娑
... gió sương càng che phủ
还以为此刻 恰逢因果
Cứ ngỡ rằng thời khắc này được trùng phùng nhân quả
是春秋开
Là xuân nở thu tàn...
风露更婆娑
...hay đêm khuya lấp lánh
哪个更值得
Thứ nào mới càng đáng giá...
一错再错
...để sai rồi lại sai?
"Nhị ca"
"A Dao"
.
"Lời ta muốn nói, cũng chỉ đành giữ trong lòng. Bởi vì ngươi, so với ta chính là bạch nguyệt quang ấm áp, mà cả đời ta cũng chẳng muốn vấy bẩn"
"Mẫu đơn cũng vốn là thanh khiết, nhưng lại bị bùn đen chôn lấp. Cuối cùng, lại chẳng thể như xưa, mãi mãi úa tàn đi"
.
"Lam công tử, ngươi là làm sai rồi. Lực tay quá mạnh, sẽ rách hết đồ mất. Cứ vậy đi, từ lần sau, để ta giặt giúp"
"... Thật ngại quá, là do ta cả. Đành làm phiền Mạnh công tử rồi a... "
.
"A Dao, đêm qua đệ vẫn là thức khuya hoàn thành công việc phải không?. Xem đệ xem, hai quầng thâm cũng lộ đến rõ rệt rồi kìa. Phải biết tự chăm sóc bản thân"
"Đa tạ Nhị ca đã quan tâm. A Dao tài hèn sức mọn, may mắn được nâng đỡ lên tới chức vị Tiên đốc này, ngoài chăm chỉ làm việc ra thì thật chẳng còn biết làm gì khác"
.
"Đệ tin Ngụy công tử, ta tin Kim Quang Dao"
.
"Lam Hi Thần"
"Đời này ta hại người vô số, lừa người vô số. Sát phụ, sát huynh, sát thế, sát tử, sát sư, sát hữu, chưa có việc ác nào ta chưa từng làm qua"
"Chỉ có điều"
"Ta vẫn chưa từng nghĩ tới sẽ hại huynh"
.
"A Dao... "
"Nhị ca sai rồi"
"Là nhị ca sai rồi, do nhị ca không tin tưởng đệ"
"A Dao"
"Trở về đi"
"Nhị ca thực lòng... "
"... Rất nhớ ngươi"
.
"Nhị ca"
"Đệ vẫn không tin"
"Nhất định vẫn không tin, một kiếm ấy là Nhị ca cố ý"
"Kiếp này, coi như hữu duyên vô phận"
"Đệ nhận một chén canh từ tay Mạnh Bà... "
"... Coi như chấm dứt"
.
"Người là bạch nguyệt quang cao xa chẳng thể với tới, hắn là mẫu đơn đã sớm vẩn đục.
Hắn vốn không ác, là thiên hạ bức hắn ác.
Cả thiên hạ ruồng bỏ hắn, khinh bỉ hắn, hắn vẫn còn người. Vẫn còn người nguyện lòng tin với hắn, vẫn còn người là ngọn linh đăng giữa đêm mưa bão.
Hắn không muốn vấy bẩn ánh sáng le lói ấy, chỉ biết đặt người vào một góc nhỏ còn sạch sẽ trong tim. Người là chấp niệm khó buông bỏ, là người đem hắn từ bùn lầy kéo lên.
Cuối cùng, cũng là người...
...Sóc Nguyệt lạnh băng, kết thúc một sinh mạng"
.
"Tuyết lạc Trạch Vu không Sóc Nguyệt...
... Hoa lạc Liễm Phương đồ Hận Sinh"
[ Huyễn Hoa Phù Mịch ]
(*) Lời bài hát sử dụng trong đồng nhân
- Nguyên khúc: Hủ thảo vi huỳnh [ cỏ mục hóa thành đom đóm]
- Nguyên xướng: Bài Cốt feat Song Sênh
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro