[New ver][Ôn Ninh] Thiên cấm quyết | 天禁诀
Rực màu hoa văn họa trên áo
Lại chẳng mang theo lòng tranh đấu
Chỉ cười vu vơ nghênh đón ánh mặt trời
Vận mệnh từ bao giờ xoay biến
Chẳng thể cản được sẽ quấn theo
Âm dương cách chia thế gian và ta
Chữa không được, chính tâm người
Táng thân ta nơi vách vực
Giữa pháp trận
Thức dậy rồi thì ta chẳng còn là ta
Ngẩng nhìn ánh sáng này có thể giống như ngày xưa?
Một đời nào có cầu ước gì để chịu ngàn khổ đau?
Rực đường vân muốn được nghĩ là trên y phục xưa
Dưới trăng suối lặng khắc lên hình ta
Lòng người xưa nay tựa đao kiếm
Dồn đường ta đi vào tăm tối
Nghiền vụn thân ta tới chết cũng không từ
Lại đợi từng năm vọng tiếng sáo
Gặp được người xưa đã bao lâu
Thân mang ác danh chẳng thể rửa trôi
Chữa không được, chính tâm người
Táng thân ta nơi vách vực
Giữa pháp trận
Thức dậy rồi thì ta chẳng còn là ta
Ngẩng nhìn ánh sáng này có thể giống như ngày xưa?
Một đời nào có cầu ước gì để chịu ngàn khổ đau?
Rực đường vân muốn được nghĩ là trên y phục xưa
Dưới trăng suối lặng khắc lên hình ta
Vận mệnh liệu có dừng để nhìn ánh dương ngày mai?
Chẳng cần nhân thế hiểu được ân oán hận thù một kiếp
Cầu mộng một giấc sẽ quay về chốn hoa thoảng quanh
Có đâu tiếng vọng khẽ tên của ta
-------------------------------------------------------------------------------------------------
"Giữa pháp trận, thức dậy rồi thì ta chẳng còn là ta."
----Ôn Ninh ngày trước hay nói lắp trở thành Quỷ Tướng Quân ai ai cũng sợ, nhưng thật ra hắn vẫn ngây ngô như ngày nào, chỉ biết theo sau Ngụy Vô Tiện líu ríu gọi một tiếng "Công tử...".
----
Bản gốc: Quang Lương
Nhạc: Ngân Lâm
Cover by Song Linh
Xin để lại lời nhắn nếu lấy lyrics
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro