Hồi Hồn (7)
Sáng hôm sau Ninh Tường mở cửa liền thấy một đám người đang đứng trước cửa có vẻ như đang đợi hắn ai nấy đều có nét sầu ủ rũ.
Ninh Tường hơi co giật hỏi:"_Có chuyện gì sao?_"
Mọi người không biết mở miệng làm sao? Cuối cùng là Ngụy Vô Tiện đứng ra nói:"_Ngươi là sư phụ ngươi đã trao đổi thứ gì?_"
Ninh Tường hơi ngoài ý muốn, trong lòng nhảy dựng đáp:"_Đó là bí mật của ta với người, các ngươi hỏi làm gì? _"
Ngụy Vô Tiện lạnh lùng:"_Nói_"
Thành Song Nguyệt ầm ầm nổi trận cuồng phong, Vọng Minh Nguyệt gần đây dành thời gian cho Thành Nguyệt nên rất ít khi xuất hiện giờ nhìn cảnh Ninh Tường đang giương cung nhắm vào Ngụy Vô Tiện. mà người kia cũng lạnh lùng đứng đó nhìn khiến hắn không hiểu lắm, cảm thấy không đơn giản:"_Có chuyện gì? Tỉ võ? _"
Nhìn thấy không giống lắm. Tiêu Nhất Nhật nói:"_Thành chủ thông cảm chúng tôi có việc cần tra hỏi_"
Ninh Tường nếu như vì sư phụ sẽ không bắn thật đâu....
Ngụy Vô Tiện biết Ninh Tường sẽ chạy trốn nên đã nhờ Vũ Phá Hư Không vào kết giới lấy Giáp Huyền Vũ từ chổ A Khanh ra. Nhìn Ninh Tường giương cung nhưng không có chút sát khí Ngụy Vô Tiện im lặng không tránh.
Ninh Tường lạnh lùng hỏi:"_Ngụy huynh ta với huynh không thù không oán, cớ sao lại năm lần bảy lượt muốn làm khó dễ ta_"
Ngụy Vô Tiện bất đắc dĩ:"_Ta không khó dễ ngươi, sư phụ ngươi và tứ đệ của ta có quan hệ huyết thống... Ta chỉ muốn biết hai người đang giao ước thứ gì mà thôi? Tình huống xấu nhất ngươi có thể đang bị lợi dụng, thân xác ngươi không chừng sẽ bị chiếm_"
Ngụy Vô Tiện dù không muốn nhưng không nghĩ ra tại sao Ngọc Diện lại ép tên này cộng tình. Chắc hẳn là muốn chiếm giữ hắn nếu không sẽ không cần ép buộc còn dùng cả vòng Âm Dương.
Ninh Tường rũ mắt:"_Cái gì mà huyết thống hay không huyết thống, sư phụ ta cũng không nhắc đến đệ đệ nào. Chuyện của ta, ta tự có cách nhìn riêng liên quan gì đến chiếm giữ thân xác cả. Ta không phải là người có thể dễ dàng bị khống chế. Ngụy huynh không tránh ra đừng trách ta vô tình_"
Mạnh Tiêu Dao khuyên:"_Vòng Âm Dương rất nguy hiểm, ngươi không hiểu nổi đâu bọn ta chỉ muốn giúp ngươi thôi_".
Ninh Tường lắc đầu:"_Tiểu Long phá kết giới_"
Giữa không trung, Tiểu Long phát ra một âm thanh chấn động thiên địa, xoay đuôi lại thân phóng ra sét điện. Điện mang cự đại từ trong miệng nó phun ra, kháng cự lại với đạo ánh sáng của kết giới Huyền Vũ...
"Oàng!" Một âm thanh kinh thiên động địa vang lên, cả một vùng chân trời bị chiếu sáng rực. Không trung loạn vũ, điện lưu giao nhau dệt nên một tấm điện võng, hình thành một cỗ năng lượng phong bạo cực đại tại không trung hùng dũng, mênh mông. Dưới mặt đất, chúng nhân kinh hãi đến mức trợn mắt há mồm.
"Oành!"
"Oành"
"Oành"
Khi đạo thiểm điện thứ ba giáng xuống, nó liền nhanh chóng chuyển thân bay lên. Trong một khắc đó thiên địa nguyên khí chung quanh thân nó bắt đầu dao động kịch liệt "Oành! "
Thiên địa nguyên khí càng lúc càng dao động kịch liệt, khi đạo sét điện xuống, nguyên khí thiên địa dường như rung chuyển. Năng lượng chung quanh thân Tiểu Long hùng dũng bùng phát, thiên địa nguyên khí bị nó kích phát như biển động sóng cồn. Hai cỗ thiên địa chi lực bất đồng tính chất va chạm vào nhau. Trên không trung hình thành một thứ năng lượng phong bạo như hồng thủy gầm thét giận dữ. Cả trời đất là một thứ quang mang loá mắt, tựa như có đến mười mặt trời trên không trung cùng chiếu sáng. Bầu trời một màu trắng loá chói mắt.
Kết giới vỡ tan
"..."
Ninh Tường buông tay mũi cung liền lao vun vút. Không ngờ tên này không ngờ dám bắn mũi tên mang theo áp lực cực lớn ánh sáng kia muốn nuốt chửng Ngụy Vô Tiện, Ngụy Vô Tiện vội vàng né tránh lùi xa mấy trượng, khó khăn lắm mới né được, âm thầm vuốt ngực. Ninh Tường vứt cung leo lên lưng Tiểu Long vội vàng rời đi mất.
Thương Mộc Lâm hơi đau đầu không ngờ tên này dám bắ thật, tuy uy lực vừa rồi không dùng quá cao nhưng khiến cho Thương Mộc Lâm khá bất ngờ. Trước khi đi vỗ vai Mạnh Tiêu Dao nói:"_Hắn để lại cung cho ngươi đó, giữ cho kĩ trầy trụa gì hắn tìm ngươi tính sổ_"
Ngụy Vô Tiện tức nổi đôm đốm:"_Tên đó dám bắn ta, cả sư phụ ngươi còn không dám chọc giận ta, lần sau bắt đ
được ngươi ta sẽ đập ngươi bẹp dí_"
-----
Ý niệm của Ngụy Vô Tiện quả nhiên thành sự thật vì Ninh Tường đi được nữa ngày rời thành liền bị truy sát. Người kia tự xưng là người của Hư Tông Quốc cách đây nghìn dặm đến trả thù cho Mộc Từ. Hư Tông Quốc cách đây xa như thế Mộc Từ trọng thương có mộc cánh cũng không nên bay xa, huống hồ người kia đã bị Huyết Tội tiễn vong rồi như thế mới đúng, tại sao lại báo tin nhanh như thế.
Lúc nghe tin này Vọng Minh Nguyệt đang suy nghĩ về lời người đêm qua nói với hắn. Nếu có thể giữ hồn nàng điều kiện của hắn không nhằm nhò gì? Nhưng nếu nàng hồi phục trí nhớ lại hoàn toàn liệu nàng có muốn ở lại. Ngụy Vô Tiện nghe báo tin đắc ý:"_ Đáng đời ta xem ngươi có bò về không?_"
Vọng Minh Nguyệt nghe tới Hư Tông Quốc chén trà trên bàn liền bị bóp vỡ tan:"_Ai cho bọn họ bén mảng đến đây_"
Vũ Phá Hư Không sắc mặt liền trầm xuống:"_Thì ra người lần trước là Hư Tông Quốc hèn gì ta cứ thấy giáp phục người thiệt mạng quen quen. Không ngờ họ còn dám xuất hiện ở quanh đây_"
Hai bên hình như có thù hằn tự trước. Mà người có thù với hai người này e là tu vi không hề kém được, nếu không đã bị Vọng Minh Nguyệt chém bay đâu lâu rồi. Thị vệ nói tiếp:"_Thuộc hạ nghe nhắc đến Huyết Tội_"
Huyết Tội là vũ khí của Sát Thiên Hạ chứa đựng ma pháp tàn ác của hắn, sau khi ông ta chết vũ khí của ông ta cũng biến mất theo luôn không ai thấy nó nữa, mà người từng thấy nó cũng đã chết:"_Ý ngươi là họ có Huyết Tội_"
Thị vệ lắc đầu có chút không ngờ nói:"_Là Ninh công tử, vũ khí của Ninh công tử là Huyết Tội, thuộc hạ thấy gần đây có nhiều người lạ mặt ra vào thành, qua tìm hiểu họ đang dò la tin tức Ninh công tử e là giờ lành ít dữ nhiều_"
Mọi người "..." đó không phải vũ khí mà sư phụ cho hắn , lẽ nào sư phụ hắn là Sát Thiên Hạ??? Không phải chứ??? Nếu như thế xét về góc độ mà sư tổ Vũ Phá Hư Không nói sư phụ kia bại trận dưới tay ông ta. Để được bỏ vào mắt tu vi phải cao minh mới đúng, tại sao họ biết rõ Ngọc Diện không có khả năng vẫn cố tin. Chuyện Ninh Tường không liên quan đến Vọng Minh Nguyệt nên hắn không lo nhưng Hư Tông Quốc thì có thù với hắn họ đã dám mò đến hắn sẽ không để họ yên.
Hiểu Tinh Trần nghe mà giật cả mình...
Huyết Tội ư? Ninh Tường là nhân vật nguy hiểm tới mức nào đây. Lại nói Tiết Dương hôn mê rồi hắn thật sự rất lo, mạch đập của hắn rối loạn lại có yếu ớt kỳ lạ. Hiểu Tinh Trần không rõ tại sao? Hắn có cùng Mạnh Tiêu Dao và Tiêu Nhất Nhật nghiên cứu, không có kết quả. Chỉ đành biên thơ đến Cô Tô xin giúp đỡ.
Mong là không xảy ra chuyện gì..?
--
Ninh Tường nhìn bên ngoài hang động đảm bảo không có ai lại nhìn vết thương của Tiểu Long không ngừng chảy máu, vết thương như bị nướng chín xám ngoét không ngừng chớp nhá tia điện:"_Cô ở đây ta đi tìm thảo dược_"
Tiểu Long hai mắt rưng rưng, cắn răng:"_Họ vẫn ở bên ngoài..._"
Với khả năng của Ninh Tường không thể trị thương cho Tiểu Long nếu không có thảo dược vết thương sẽ càng trở nặng hơn Ninh Tường không thể cứ ngồi nhìn được:"_Ta đi một lát thôi, nhanh lắm cô trốn kĩ chờ ta một lát ta không gọi không được đi lung tung_"
Tiểu Long cười ngây thơ: "_Không sao hết, ta không thấy đau_"
Lời nói ngây thơ của Tiểu Long làm càng thêm khó chịu vì mình kéo cô vào nguy hiểm. Tiểu Long tu luyện chỉ cần hút tinh khí của thiên địa là có thể duy trì được những nhu cầu của cơ thể. Bọn họ thỉnh thoảng cũng ăn nhưng chỉ ăn những thứ quý giá của đất trời như tiên chi, nhân sâm từ ngày theo hắn luôn phải bôn ba. Rốt cuộc chỉ có duyên gặp gỡ cớ sao đối với hắn lại một lòng một dạ.
Ninh Tường nhìn Tiểu Long rất lâu mà không nói gì. Đến tận lúc Ninh Tường ôm tay hắn lắc lắc, hắn mới giật mình bừng tỉnh:"_Ta đã đưa cô theo nhất định bảo vệ cô, lần này là ta liên lụy cô thảm rồi_
Ninh Tường đi tìm thảo dược hắn không rành lắm, chắc phải tìm một hiệu thuốc nào đó để mua.
Một đám người trung niên, người đi đầu dáng người cao lớn, sắc mặt hơi đen, hai mắt to giống như chuông đồng, tướng mạo hung hãn từ trong đôi mắt chứa đựng sát khí. Mấy người bên cạnh mặc toàn lụa là quý giá, chỉ nhìn thoáng qua cũng biết đó là con nhà giàu có thậm chí là bậc vương giả, châu sức khắp người sáng chói. Khí tức mà mấy người đó thể hiện ra ngoài có thể đoán rằng đó là những người võ công cao thâm, tuy nhiên mấy người đó dường như đều nhìn theo người thanh niên hung hãn thân hình to lớn đi đầu kia.
"_Ninh ca ca, Tiểu Long, Ninh ca ca, Tiểu Long, mọi người đang ở đâu...._" Thương Diễm Tình vừa đi vừa gọi theo dấu vết chắc họ ở gần đây thôi:"_Ninh ca ca, Tiểu Long hai người đang ở đâu.._"
"_Tam hoàng tử, phía bên đó có một cô nương_"
Người được gọi tam hoàng tử Sở Hà liếc nhìn qua, dù dùng khăn che mặt nhưng đôi mắt lộ ra sắc thái kiều diễm kinh động nhân tâm ắt hẳn là một mỹ nhân tuyệt sắc. Sở Hà liền tạm gác chuyện chính qua một bên kéo người qua nhìn mỹ nhân.
Tam hoàng tử chặn ngang mĩ nhân, nói qua lại vài câu liền vô cùng bất mãn với hàng ngày mọi người đều phải cung kính gã, mà cô gái này tuy hơi ngốc một chút nhưng lại không biết điều lại dám cãi lại khiến gã, bảo gã tránh sang một bên khiến gã vô cùng tức giận. Giận! Sở Hà thật sự nổi giận! Hỏa khí của hắn bỗng chốc nổi lên hắn muốn ghẹo mỹ nhân, những mỹ nhân hết lần này đến lần khác từ chối hắn.
Tam hoàng tử Sở Hà giận tới mức mặt biến sắc, mắt trợn tròn. Đây là lần đầu tiên hắn ta bị người ta trực tiếp từ chối, nhìn bộ dạng vô tư kia, không biết là thật hay cố ý hạ nhục hắn mà giả vờ không hay biết. Mấy tên hộ vệ bên cạnh Sở Hà vừa sợ hoàng tử tức giận vừa bắn về cô một cổ khí lạnh.
Thương Diễm Tình vô cùng mẫn cảm với năng lượng, đột nhiên thấy người trước mặt lạnh lùng gẳng đi cảm giác được sức mạnh khủng khiếp của kẻ đứng trước mặt vì thế nên cô bé vô cùng lo lắng lùi dần. Lúc này người kia đã cực kỳ tức giận quát:"_Nha đầu được bổn hoàng tử để mắt đến là phúc phần của cô, còn dám tỏ ra cao sang với bổn hoàng tử_"
Trên người một thuộc hạ của hắn phát ra một luồng khí tức rất mạnh, một nguồn năng lượng lấy hắn làm trung tâm như sóng thuỷ triều khuếch tán ra xung quanh. Cỗ năng lượng cường đại truyền ra khiến cho những người muốn lại gần lảo đảo, Thương Diễm Tình liền phòng thủ
Tiếng thét ầm ầm vang vọng ở trận chiến giống như tiếng sấm rền người kia tàn bạo xông lên Sở Hà lạnh lùng:"_Bắt sống_"
Người kia thân hóa thành một đạo thanh quang, nhanh như một tia chớp lao tới chỗ Thương Diễm Tình, Thương Diễm Tình duy nhất luyện mỗi Long Diễm, không có khả năng tạo băng như ca ca nhưng Long Diễm có thể khống chế và đẩy lùi cả đội quân hùng mạnh. Sức mạnh dồn nén ra lòng bàn tay Long Diễm đột nhiên sôi sục. Một luồng khí tức mạnh mẽ từ trong người Thương Diễm Tình bỗng chốc phóng xuất ra ngoài. Kim quang chói lòa bao phủ khắp người, ánh sáng lấp lánh đỏ rực như mặt trời.
Nếu những người khác nhìn thấy là một đạo thanh quang lao về phía này còn Thương Diễm Tình nhìn thấy mười mấy quyền ảnh đan xen vào nhau dữ tợn đánh tới phía hắn. Hắn nhảy tiến lên một bước, cả con đường cũng rung theo. Quyền phải của hắn dũng mãnh xuất ra, lấy lực kháng lực, lấy bạo chế bạo ào ào đánh tới.
Bốn phía kim sắc quyền ảnh là một đạo kim quang hừng hực, giống như một con kim xà đang uốn lượn, sức mạnh khủng khiếp khiến cho không gian như bị gấp khúc, dường như muốn làm tê liệt hư không ở xung quanh quyền ảnh. Một áp lực lớn cuồn cuộn khắp nơi, những người đứng xem bị sức mạnh đang trào dâng đẩy lùi ra sau. Những chuyển động đáng sợ này khiến cho mọi người đều cảm thấy sợ hãi. Cho dù là những tu luyện giả bản lĩnh cao thâm cũng không phải là ngoại lệ.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro