Túy Xích Bích
落葉堆積了好幾層
而我踩過青春
聽見
前世誰在淚語紛紛
一次緣份結一次繩
我今生還在等
一世 就只能有一次的認真
確認過眼神 我遇上對的人
我揮劍轉身 而鮮血如紅唇
前朝記憶渡紅塵 傷人的不是刀刃
是你轉世而來的魂
確認過眼神 我遇上對的人
我策馬出征 馬蹄聲如淚奔
青石闆上的月光照進這山城
我一路的跟 你輪回聲 我對你用情极深
洛陽城旁的老樹根
像回憶般延伸
你問 經過是誰的心跳聲
我拿醇酒一壇飲恨
你那千年眼神
是我 醉醉墜入赤壁的 傷痕
確認過眼神 我遇上對的人
我揮劍轉身 而鮮血如紅唇
前朝記憶渡紅塵 傷人的不是刀刃
是你轉世而來的魂
確認過眼神 我遇上對的人
我策馬出征 馬蹄聲如淚奔
青石闆上的月光照進這山城
我一路的跟 你輪回聲 我對你用情极深
確認過眼神 我遇上對的人
我策馬出征 馬蹄聲如淚奔
青石闆上的月光照進這山城
我一路的跟 你輪回聲 我對你用情极深
我一路的跟 你輪回聲 我對你用情极深[4]
…………..
Luò yè duī jī liǎo hǎo jǐ céng
Ér wǒ cǎi guò qīng chūn
Tīng jiàn
Qián shì shuí zài lèi yǔ fēn fēn
Yī cì yuán fèn jiē yī cì shéng
Wǒ jīn shēng huán zài děng
Yī shì jiù zhǐ néng yǒu yī cì dí rèn zhēn
Què rèn guò yǎn shén wǒ yù shàng duì dí rén
Wǒ huī jiàn zhuàn shēn ér xiān xiě rú hóng chún
Qián zhāo jì yì dù hóng chén shāng rén dí bù shì dāo rèn
Shì nǐ zhuàn shì ér lái dí hún
Què rèn guò yǎn shén wǒ yù shàng duì dí rén
Wǒ cè mǎ chū zhēng mǎ tí shēng rú lèi bēn
Qīng shí bǎn shàng dí yuè guāng zhào jìn zhè shān chéng
Wǒ yī lù dí gēn nǐ lún huí shēng wǒ duì nǐ yòng qíng jí shēn
Luò yáng chéng páng dí lǎo shù gēn
Xiàng huí yì bān yán shēn
Nǐ wèn jīng guò shì shuí dí xīn tiào shēng
Wǒ ná chún jiǔ yī tán yǐn hèn
Nǐ nà qiān nián yǎn shén
Shì wǒ zuì zuì zhuì rù chì bì dí shāng hén
Què rèn guò yǎn shén wǒ yù shàng duì dí rén
Wǒ huī jiàn zhuàn shēn ér xiān xiě rú hóng chún
Qián zhāo jì yì dù hóng chén shāng rén dí bù shì dāo rèn
Shì nǐ zhuàn shì ér lái dí hún
Què rèn guò yǎn shén wǒ yù shàng duì dí rén
Wǒ cè mǎ chū zhēng mǎ tí shēng rú lèi bēn
Qīng shí bǎn shàng dí yuè guāng zhào jìn zhè shān chéng
Wǒ yī lù dí gēn nǐ lún huí shēng wǒ duì nǐ yòng qíng jí shēn
Què rèn guò yǎn shén wǒ yù shàng duì dí rén
Wǒ cè mǎ chū zhēng mǎ tí shēng rú lèi bēn
Qīng shí bǎn shàng dí yuè guāng zhào jìn zhè shān chéng
Wǒ yī lù dí gēn nǐ lún huí shēng wǒ duì nǐ yòng qíng jí shēn
Wǒ yī lù dí gēn nǐ lún huí shēng wǒ duì nǐ yòng qíng jí shēn [4]
……….
Lạc diệp đôi tích liễu hảo kỷ tằng
Nhi ngã thải quá thanh xuân
Thính kiến
Tiền thế thuỳ tại lệ ngữ phân phân
Nhất thứ duyên phần kết nhất thứ thằng
Ngã kim sinh hoàn tại đẳng
Nhất thế tựu chỉ năng hữu nhất thứ đích nhận chân
Xác nhận quá nhãn thần ngã ngộ thượng đối đích nhân
Ngã huy kiếm chuyển thân nhi tiên huyết như hồng thần
Tiền triêu ký ức độ hồng trần thương nhân đích bất thị đao nhận
Thị nhĩ chuyển thế nhi lai đích hồn
Xác nhận quá nhãn thần ngã ngộ thượng đối đích nhân
Ngã sách mã xuất chinh mã đề thanh như lệ bôn
Thanh thạch bản thượng đích nguyệt quang chiếu tiến giá sơn thành
Ngã nhất lộ đích cân nhĩ luân hồi thanh ngã đối nhĩ dụng tình cực thâm
Lạc dương thành bàng đích lão thụ căn
Tượng hồi ức bàn duyên thân
Nhĩ vấn kinh quá thị thuỳ đích tâm khiêu thanh
Ngã nã thuần tửu nhất đàn ẩm hận
Nhĩ na thiên niên nhãn thần
Thị ngã tuý tuý truỵ nhập xích bích đích thương ngân
Xác nhận quá nhãn thần ngã ngộ thượng đối đích nhân
Ngã huy kiếm chuyển thân nhi tiên huyết như hồng thần
Tiền triêu ký ức độ hồng trần thương nhân đích bất thị đao nhận
Thị nhĩ chuyển thế nhi lai đích hồn
Xác nhận quá nhãn thần ngã ngộ thượng đối đích nhân
Ngã sách mã xuất chinh mã đề thanh như lệ bôn
Thanh thạch bản thượng đích nguyệt quang chiếu tiến giá sơn thành
Ngã nhất lộ đích cân nhĩ luân hồi thanh ngã đối nhĩ dụng tình cực thâm
Xác nhận quá nhãn thần ngã ngộ thượng đối đích nhân
Ngã sách mã xuất chinh mã đề thanh như lệ bôn
Thanh thạch bản thượng đích nguyệt quang chiếu tiến giá sơn thành
Ngã nhất lộ đích cân nhĩ luân hồi thanh ngã đối nhĩ dụng tình cực thâm
Ngã nhất lộ đích cân nhĩ luân hồi thanh ngã đối nhĩ dụng tình cực thâm [4]
………..
Lá rụng tích chồng muôn lớp
Ta bước qua tuổi thanh xuân của mình
Một duyên phận tháo bỏ một nút thắt
Kiếp này ta vẫn đang đợi chờ
Một đời chỉ có được một lần chân tình
Từ ánh mắt, nhận ra ta đã gặp đúng người
Ta phất kiếm bay đi, máu đào tựa môi thắm
Kí ức tiền kiếp vượt hồng trần
Thứ tổn thương ta không phải lưỡi đao kia
Mà chính là linh hồn chuyển thế nơi ngươi
Từ ánh mắt, nhận ra ta đã gặp đúng người
Quất ngựa xuất chinh
Tiếng vó ngựa như nước mắt tuôn rơi
Ánh trăng chiếu trên phiến đá xanh
Đã rọi đến sương thành này
Con đường ta đi vọng mãi âm thanh người
Mối tình cho người thật quá sâu đậm.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro