Chương 9: Trước mặt mọi người vạch trần (1)
"Không có gì?" Đường Mộng Dĩnh cười, "Con chuẩn bị món quà cho dì, dì mở ra nhìn xem."
Lệ phu nhân không có từ chối, cẩn thận kéo tấm dải lụa rực rỡ ở trên ra, mở ra một tầng vải gói, mới thấy một bộ xanh lục sườn xám xinh đẹp.
Mọi người nhìn đến, đều thần sắc kinh diễm.
"Thật xinh đẹp."
"Cái này là thêu phải không? Quá xinh đẹp."
Lệ phu nhân cười đến không khép miệng được, nghe chung quanh khen ngợi vẻ mặt càng kiêu ngạo vui vẻ.
Đường phu nhân đúng lúc thò đầu qua, xen miệng vào nói, "Mộng Dĩnh nhà chúng ta chính là khéo tay, chị nhìn những chi tiết xem, nó bỏ ra rất nhiều thời gian mới làm đẹp như vậy"
Những lời này làm cho các phu nhân khác nổi lên lòng hiếu kỳ, tất cả mọi người mang vẻ mặt kinh ngạc, "Đây là Mộng Dĩnh tự tay thêu sao?"
"Quá lợi hại! Thật khéo tay."
"Ai da, khéo tay lại lớn lên xinh đẹp như vậy, Mộng Dĩnh a, làm con dâu của tôi đi."
.....
Đường Mộng Dĩnh cười đến tự nhiên, giơ tay nhấc chân mang mang khí chất tiểu thư, đối mặt với nhiều người khen ngợi cũng không khoa trương.
Lệ phu nhân trong lòng càng ai thán một tiếng! Nếu Đường Mộng Dĩnh là con dâu thì tốt rồi, như thế nào liền cưới một người như vậy!
Nghĩ, có chút oán hận nhìn Tô Thiên Từ, trên mặt tươi cười rõ ràng giảm bớt một ít.
Tô Thiên Từ hiện tại biết rõ ý nghĩ trong lòng của Lệ phu nhân, hiện tại mọi chuyện xảy ra giống như kiếp trước.
Tất cả mọi người khen ngợi Đường Mộng Dĩnh, mà cô Tô Thiên Từ thành công trở thành vật làm nền, chính là đúng như vậy....
"Thiên Từ, cô chuẩn bị quà gì cho dì?" Đường Mộng Dĩnh thành công đem đề tài chuyển dời đến trên người Tô Thiên Từ, cười đến tự nhiên hào phóng, vẻ mặt thiện ý.
A, quả nhiên như thế.
Hành động như vậy, xem người khác trong mắt, là vì tránh cho cô xấu hổ mà làm ra việc giúp đỡ.
Mà Thiên Từ lại biết, cô ta chỉ muốn làm cô xấu mặt!
Năm đó Tô Thiên Từ, đối mặt Đường Mộng Dĩnh như vậy, "việc thiện", cười đến phi thường xấu hổ.
Bởi vì, quà của cô là món hàng xa xỉ mà người Tô gia giúp cô chuẩn bị, nhưng món quà xa xỉ của cô không có chu đáo bằng Đường Mộng Dĩnh này "tự thêu" áo sườn xám.
Ở trước mặt bao người lấy ra món quà, bị Đường phu nhân phán một câu, "Như vậy là không quan tâm, cô là con dâu của Lệ gia!" biến thành đối tượng bị mọi người ghét bỏ, cô một lời tôi một lời khen Đường Mộng Dĩnh, Lệ phu nhân càng không thích đứa con dâu này, phẫn nộ tới cực điểm, hận không thể làm Lệ Tư Thừa lập tức ly hôn với cô, cưới Đường Mộng Dĩnh.
Cuối cùng, Đường Mộng Dĩnh nói giải vây, mới hóa giải xấu hổ cục diện.
Đáng thương ngày đó Tô Thiên Từ đầu óc đơn thuần, căn bản không biết chính cô mắc bẫy, còn đối với Đường Mộng Dĩnh cảm kích phi thường.
Kiếp trước cô luôn hướng tới tích cực và tốt bụng, không nghĩ đến con người hiểm ác cỡ nào, lại không nghĩ đến, chính suy nghĩ này hại cô cả đời.
Đời này, cô tuyệt đối sẽ không giẫm lên vết xe đổ.
Hơi hơi mỉm cười, Tô Thiên Từ không có trả lời trực tiếp Đường Mộng Dĩnh, mà là đem ánh mắt dừng lại bộ sườn xám trên tay Lệ phu nhân, tựa hồ có chút kinh ngạc, "Mộng Dĩnh, cô đã bái Khang Thành chuyên gia thiết kế sườn xám làm sư phụ sao?"
Đường Mộng Dĩnh không nghĩ tới cô sẽ đột ngột nói sang chuyện khác, đối với vấn đề này có chút kinh ngạc, mà Đường phu nhân bên cạnh Đường Mộng Dĩnh lại không như vậy, cười nhạo một tiếng, nói, "Cô cho rằng Mộng Dĩnh nhà chúng ta giống cô sao? Nó chính là đi du học ở Úc, vừa mới tốt nghiệp và trở về mấy ngày trước."
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro