Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 5: Bạch liên hoa tới cửa

Âm thanh Đường Mộng Dĩnh không lớn nhưng trong lòng Tô Thiên Từ nổi lên nhiều cảm xúc khác nhau.

Đời trước, Đường Mộng Dĩnh trực tiếp phá cửa bước vào, ngay lúc đó Lệ Tư Thừa đang tắm, mà âm thanh của cô ta lại rất lớn như tuyên bố Tô Thiên Từ hạ dược người chồng mới cưới.

Lệ Tư Thừa vốn đã hoài nghi từ trước, càng đối với cô chán ghét đến cực điểm.

"Có việc gì?"

Lệ Tư Thừa vẫn là những lời này.

Đường Mộng Dĩnh cười có chút miễn cưỡng, cố ý giấu gì lại phía sau, như có chút cực lực dấu cái gì, lắc đầu: "Không có việc gì."

Lệ Tư Thừa nhìn bàn tay giấu sau lưng cô ta liền dời đi ánh mắt không nói gì.

Đường Mộng Dĩnh thấy hắn không có ý định vạch trần ý tứ, có chút nóng nảy, đơn giản đem đồ vật trong tay ném xuống, trên mặt đất liền truyền đến tiếng âm thanh vỡ vụn.

Đường Mộng Dĩnh la lên giống như bị dọa, "A, làm sao bây giờ!"

Lệ Tư Thừa quét mắt nhìn đồ vật trên mặt đất, liếc mắt một cái, thấy chữ trên lọ thuốc bị vỡ.

Đó là một loại xuân dược rất nổi tiếng. Cho dù Lệ Tư Thừa không nghiên cứu, nhưng cũng có nghe thấy!

Cái Đường Mộng Dĩnh, như thế nào lại mang theo loại đồ vật này?

Như là sợ Lệ Tư Thừa hiểu lầm, Đường Mộng Dĩnh chạy nhanh xua tay, "Anh Tư Thừa đừng hiểu lầm, cái này không phải của em, em chỉ là giữ giùm Thiên Từ mà thôi.... "

"Giữ giúp tôi thứ gì?" Tô Thiên Từ phía sau đi ra, mở cửa rộng ra.

Từ chỗ Đường Mộng Dĩnh đứng , cô có thể thấy trên giường một vết máu, cùng chăn gối hỗn độn.

Lòng đố kị, 'tạch' hiện lên.

Đường Mộng Dĩnh miễn cưỡng cười: "Chính là.... Cô tối hôm qua để cái này trên bàn, tôi sợ bác gái thấy không tốt, cho nên liền giúp cô bảo quản."

Ánh mắt Lệ Tư Thừa giống như sấm sét, rơi trên mặt Tô Thiên Từ.

Chính là hắn ở trên mặt cô không có đến một tia kinh hoảng, kia là một đôi mắt đen sáng ngời như nước trong không mang theo một tia tạp chất, giờ phút này nghe thấy Đường Mộng Dĩnh nói, xuất hiện một tia nghi hoặc, ngồi xổm xuống đem đồ vật kia nhặt lên, "Đây là thứ gì? Dùng làm gì?"

Lời tuy là nói như thế, nhưng Thiên Từ đã nhận ra đó là gì rồi.

Con ngươi hơi lay chuyển nhưng là sắc mặt bình tĩnh, tò mò mà ngẩn đầu lên nhìn về phía Đường Mộng Dĩnh, bộ dạng thuần khiết vô hại.

Còn Đường Mộng Dĩnh trong lòng hơi kinh hãi, phản ứng cực nhanh mà nói, "Tôi đương nhiên không biết, loại đồ vật này tác dụng như thế nào sao tôi biết?"

"Loại đồ vật này?" Tô Thiên Từ càng nghi hoặc, nhanh chóng hỏi, "Loại đồ vật này, là thứ gì?"

"Tôi.... " Đường Mộng Dĩnh hơi cắn răng, trong lòng thập phần kinh ngạc.

Hôm nay cái người ngu ngốc  này có bao giờ phản ứng nhanh như vậy? Có một chút không giống nhau.

Nhưng là nơi nào không giống?

Đường Mộng Dĩnh nhìn xuống thấy mặt Tô Thiên Từ hơi hồng, da thịt tinh tế bóng loáng trẻ trung, hai mươi tuổi như là một quả đào mọng nước.

Từ góc độ này, có thể nhìn thấy phía dưới cổ áo có điểm xanh tím....

Đường Mộng Dĩnh cắn chặt răng, trong lòng đố kị thiêu đốt hừng hực.

Đúng là bình thuốc này, mới làm Tô Thiên Từ thành công bò lên trên giường Lệ Tư Thừa!

Nhưng là, mục đích của Đường Mộng Dĩnh không chỉ muốn Tô Thiên Từ thành công bò lên trên giường của Lệ Tư Thừa, mà muốn cho Lệ Tư Thừa chán ghét cô ta, chán ghét cô ta.

"Không phải cô sao? Chính là tối hôm qua tôi rõ ràng thấy được cô đem thứ đồ này đổ vào nước uống và đưa cho anh Tư Thừa, chẳng lẽ tôi nhìn lầm?"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro