Gia đình hạnh phúc 2
Lâm Ngọc nhìn hai ba làm tình đến nửa đêm đủ mọi loại tư thế. Ba nhỏ bị đụ đến bắn tia sữa. Nằm xụi lơ trên giường. Ba lớn đi xuống nhà lấy sữa cho ba nhỏ, còn Lâm Ngọc được giao nhiệm vụ dùng khăn ấm lau người cho ba. Khắp người Cố Nhạc đều là dấu hôn đỏ ửng. Ông nằm híp mắt nghỉ ngơi, mặc cho con trai lau người còn tẩy sạch tich dịch bên dưới. Eo và lưng Cố Nhạc mỏi nhừ thậm chí bụng còn ẩn ẩn đau, đưa tay xoa bụng cảm giác hơi gò cứng lên.
Linh tính mách bảo Cố Nhạc có gì đó không ổn, cơn đau bỗng dồn dập hơn và có quy tắc. Ông lập tức mở mắt, hơi chống người ngồi dậy, bụng bởi vì động tác bất ngờ của ông bị gập lại liền nhói lên 1 cái khiến Cố Nhạc khẽ rên:
" Ái ôi..."
Một dòng nước vàng đục ọc ọc trào ra từ lồn cùng tinh dịch trắng. Bụng đau xiết rồi trĩu nhẹ xuống, bên dưới drap vừa thay mới liền ẩm ướt 1 trận.
Lâm Ngọc đang giặt khăn nghe tiếng kêu liền mau chóng chạy ra đi gần tới giường đã nghe ba nhỏ nhìn mình cười nói:
" Ba vỡ ối rồi "
" Hả...vậy...vậy làm sao "
Lâm Ngọc luống cuống, nhìn thấy ba vẫn cười được nên cũng bớt lo vội chạy đến bên giường thấy giữa chân ba có 1 vũng nước thấm ra giường.
" Thì đẻ chứ sao, nhóc ngốc, mau gọi ba lớn con đi "
" V-vâng " Lâm Ngọc đáp rồi xuống nhà gọi ba lớn.
Lúc 2 người đi lên thì Cố Nhạc đã ngồi dậy dựa vào đầu giường. Hai tay đỡ bụng, chân banh rộng ra. Nhìn thấy ba nhỏ đang thở dốc nặng nề Lâm Ngọc liền lo lắng. Cả hai bước sát tới giường.
" Bà xã sao rồi "
" Ưm...phù phù không sao...vẫn...ừm...vẫn ổn...nhóc con này...không chờ nổi " vừa nói vừa gượng cười nhưng trán đã lấm tâm mồ hôi.
Vì đã đẻ qua 5 lần nên Cố Nhạc kiểm soát khá tốt thậm chí quen với việc đau đẻ luôn rồi. Ông khẽ nháy nháy mắt với chồng. Thấy Lâm Nhất gật gật đầu liền cười khẽ. Họ đúng là hiểu ý nhau.
Lâm Nhất đút tay vào lỗ lồn đang rỉ ối kiểm tra. Không ngòai dự đoán đã mở đủ rồi. Thọc sâu vào trong thậm chí còn chạm được vào đầu em bé. Ông nhìn vợ ra hiệu gật gật liền quay sang nói với con trai:
" Ba nhỏ sắp đẻ rồi, con canh chừng ở đây đi, ba phải xuống nhà chuẩn bị đồ "
" Vâng..." Lâm Ngọc thế chỗ ba lớn ngồi đối diện ba nhỏ, nhìn chằm chằm vào cái bụng đang không ngừng xao động và lỗ đẻ nhớp nháp đang mấp máy hé mở chảy ra nước ối.
Lỗ lồn của ba nhỏ sưng đỏ và hé mở theo nhịp thở hổn hển của ba, Lâm Ngọc nhìn cái bụng bự bây giờ đã trụy xuống thấp không khỏi lo lắng, ba nhỏ liên tục thở dốc, rên rỉ và trấn an cậu.
" Ưm...a...a...Ngọc Ngọc "
" D-dạ ? "
" Hô ưm...a ba...ba nghĩ là con sắp được gặp em rồi phù phù..." Cố Nhạc hít thở dồn dập, lỗ lồn đã sớm bị đụ mở, bên dưới cảm giác đầu đứa nhỏ thúc vào trướng đau. Cố Nhạc nén lại cảm giác muốn rặn, nói với con trai:
" Mau, mau kiểm tra xem ba đã...ưm phù phù...đã mở đủ chưa, ba muốn rặn quá "
" Dạ ? Làm...làm sao ?..."
" Đưa tay vào ưm vào trong...aaa phù phù "
Cố Nhạc khẽ rít lên rồi thở dốc, bên dưới nghẹn trướng khó chịu, bụng căng đau co bóp muốn ông rặn đẩy nhưng Cố Nhạc không thể quên nhiệm vụ với đứa trẻ trước mặt được nên đành ủy khuất đứa trẻ trong bụng 1 chút đi.
" Giống...giống ba con làm lúc nãy, kiểm tra xem đã mở đủ chưa ô aaa đau quá "
" V-vâng..."
Lâm Ngọc vừa nói vừa e dè vói tay vào lỗ lồn đẫm dịch ướt át của ba, bên trong nóng hầm hập và trơn trượt, vì sớm mở to nên 2 ngón tay của Lâm Ngọc đi vào rất dễ dàng. Vừa vào được 2 đốt liền đụng phải gì đó.
" A...có...có gì đó cưng cứng "
" Ưm phù phù đó...đó là đầu của em con nha hô ưm...hừ..." Cố Nhạc giải thích với con trai, ông cũng khẽ bất ngờ không nghĩ đứa nhỏ ra nhanh như vậy.
" Ngọc Ngọc...giúp ba đón...ưm đón em con ra đời nhé "
" D-dạ..." Lâm Ngọc nuốt nước bọt, căng thẳng nhìn vào lỗ đẻ của ba nhỏ.
" Ba rặn đây " Cố Nhạc thông báo, thấy thằng bé chăm chú nhìn vào nơi đó của mình liền nhướng người về trước, nhu mông lên, hai tay luồn xuống tách hai mép lồn sang hai bên, lộ ra vách huyệt đỏ au nhớp dính trước mặt con trai. Co thắt dồn dập thôi thúc Cố Nhạc không thể trì hoãn liền tì cằm vào ngực rặn đẻ, cổ họng vang lên tiếng rên rỉ trầm thấp.
" Hựmmmmm..." nước ối tí tách trào ra từ lỗ đẻ, theo lực rặn của ba nhỏ, Lâm Ngọc thấy nơi đó dần nhô lên mở lớn, liền có 1 chấm đen lờ mờ xuất hiện. Sau đó vì ba nhỏ hết hơi mà thụt vào trong, bị che lấp bởi thịt huyệt đỏ au.
" A..thấy...thấy 1 chút...ồ lại tụt vào trong rồi "
Cố Nhạc cười khẽ trước sự phấn khích của con trai, vì đã quen nên ông rất dễ đẻ nhưng vừa rồi ông chỉ dùng 1 phần sức nhỏ để rặn đẩy, vì việc trồi ra thụt vào vốn là chuyện bình thường của 1 ca sinh nở nên ông muốn Lâm Ngọc có thể chứng kiến điều đó. Nhưng bụng co bóp dồn dập và bên dưới nghẹn trướng khiến Cố Nhạc không thể kháng cự lâu hơn. Sau 3 lần trồi ra thụt vào thì Cố Nhạc thực sự dùng sức.
" Grrrrrrr aaaaa...hô phì phù hựmmmm"
Lâm Ngọc nhìn tóc máu dần hiện rõ ra trước mắt, theo tiếng rên rỉ đau đớn của ba nhỏ thì lỗ lồn bị căng mở, đầu em bé trồi ra được 1 nửa. Lâm Ngọc thấy ba nhỏ mướt mồ hôi vì rặn đẻ thì thương vô cùng, luôn miệng động viên.
" hô a mau giữ ưm giữ lại 1 chút đừng để nó ra quá nhanh aaa "
Hai tay Cố nhạc đã nắm chặt drap giường dùng sức, co thắt mạnh mẽ khiến ông không còn bình tĩnh như ban đầu, không ngừng dùng sức để đẻ đứa nhỏ ra.
Lâm Ngọc liền vụng về giữ hai tay lên phần da mỏng manh bao quanh nữa cái đầu ướt át. Giữ cho nó ra từ từ.
" Aaaaaaaaa...sắp...hô sắp ra...aa grhhh"
" sắp ra hết đầu rồi, cố lên ba "
" Hô ưm...ách hựmmmmm...phù phù Aaaaaaaa..."
" phụt "
Cái đầu nhỏ chen ra giữa 2 chân ba nhỏ, nước ối bắn lên áo ngủ của Lâm Ngọc, nhưng cậu không có thời gian để ý, hai tau vụng về đỡ lấy viên cầu đen ướt giữa chân ba nhỏ, nhìn 1 bên vai bật ra ngoài.
" A...hựmmmmmm...phù phù mau...mau đỡ lấy em con Aaaaaaaaa..."
Cố Nhạc khó khăn nói rồi theo nhu cầu sinh lí dùng sức đẻ ra vai của em bé.
" Phù phù hựmmmmm...ư hô hô agrrrr...đau..."
" Aaaaaaaaaa..."
" Phụt...ào..."
Đứa trẻ bị ba nhỏ rặn đẩy trượt ra ngoài cùng nước ối và máu, oa oa khóc lớn.
" Mau...mau đưa ba ôm " Cố Nhạc ngã đầu ra sau gối thở phì phò nói với Lâm Ngọc.
Lâm Ngọc nâng đứa trẻ đang khóc oa oa lên cho ba ôm. Thằng nhóc đang khóc được đút núm vú liền im ắng bú mút.
Cố Nhạc lau sơ sản dịch trên mặt nó rồi nhìn Lâm Ngọc còn đang lạ lẫm ngồi giữa 2 chân mình liền cười.
" Cảm ơn Ngọc Ngọc giúp ba "
" K-không có gì đâu, em bé đáng yêu quá"
Mặc dù nhóc con mới sinh vẫn còn nhăn nheo nhưng cậu vẫn thấy em mình rất đáng yêu.
Lâm Ngọc được ba nhỏ chỉ cho cắt dây rốn và quấn em bé.
Lúc này ba lớn mới tiến vào, Lâm Ngọc phụ ba lớn thay drap giường mới, Cố Nhạc cũng đã vỡ ối lần 2. Lúc này, ba lớn nói với cậu
" Cũng khuya rồi, con mau về nghỉ sớm đi "
" Dạ nhưng còn ba nhỏ..."
Lâm Ngọc nhìn ba nhỏ đang gồng mình rặn đẩy, bên dưới cũng thập thò tóc máu liền lo lắng.
" Ổn thôi, ở đây có ba rồi, con về nghỉ ngơi đi "
" Vâng, vậy sáng mai con sẽ sang thăm ba sớm "
" Ừ "
Lâm Nhất đưa con trai ra cửa rồi đóng cửa phòng lại, sau đó tiến về phía giường.
Đầu của đứa nhỏ thứ 2 đã ra được 1 nửa.
Cố Nhạc thấy chồng tiến lại liền khó nhọc hỏi
" Hạo Hạo đã...đã về tới chưa thế ? "
" Đã tới rồi, đang trên đường sang đây, nào bảo bối, mau dùng sức, đã ra gần hết đầu rồi " Lâm Nhất vừa nói vừa đưa tay đỡ lấy khối tròn đen ướt át.
" Ưm...hự..grrrrrrrr..."
Lâm Ngọc về phòng, mở điện thoại thì thấy tin nhắn chúc mừng sinh nhật của anh trai. Còn nói cái gì mà quà của cậu đang trên đường đến rồi.
Nếu là bình thường chắc Lâm Ngọc sẽ rất tò mò đấy nhưng bầy giờ cậu đã quá mệt liền vào phòng tắm tắm lại 1 lượt. Thay ra bộ đồ ngủ dính nước ối và máu kia ra.
Tắm rửa xong đang sấy tóc thì lại có tiếng gõ cửa
" Cốc Cốc Cốc "
" Ai vậy ạ, chờ con 1 chút "
Lâm Ngọc đoán là ba lớn sang nên vội tắt máy sấy đi ra mở cửa.
" Ba, con sắp đi ngủ...A anh Nhất Hạo ?"
" Chúc mừng sinh nhật A Ngọc "
Nhất Hạo, bạn thân của anh trai đột nhiên đứng trước cửa phòng cậu.
Nhất Hạo nhìn người trước mặt, má ửng hồng, tóc còn hơi ướt, trên người chỉ khoác mỗi cái áo choàng tắm. Nhìn cái nút thắt hờ kia đi, Nhất Hạo thầm nuốt nước bọt, nếu giờ mà đưa tay kéo nhẹ, chẳng phải mỹ cảnh liền hiện ra trước mắt sao.
" A, anh Nhất Hạo không phải giờ anh đang ở nước M sao ?"
" À, chẳng phải hôm nay là A Ngọc tròn 18 tuổi rồi sao, dịp trọng đại như này sao thiếu anh được chứ, nào mau vào phòng"
Nhất Hạo thừa dịp cậu đang lơ đãng liền bước nhanh vào phòng tiện tay đóng cửa khóa chốt.
" hả, nhưng mà bây giờ là nửa đêm...ưm"
Lâm Ngọc đang nói thì bị người kia ôm lấy hôn chụt 1 cái lên môi khiến cậu hơi ngã người ra sau, may có tay Nhất Hạo nắm chắc eo nên mới không té xuống.
" Bảo bối, 2 năm rồi mới gặp, anh rất là nhớ em "
" hả..." đỏ mặt
" nhóc con, chẳng gọi cho anh một cuộc điện thoại "
" Chẳng...chẳng phải em bận đi học sao " Lâm Ngọc vừa lẩm bẩm nói vừa ngượng ngạo, sao lại ôm chặt thế nhỉ. Tư thế này có kì quá không vậy.
" Hửm, phải không ? Bận học nên liền quên cả chồng rồi đúng không ?"
" Hả...anh...anh nói cái gì...chồng...chồng gì cơ "
" Có đứa nhóc nào 2 năm trước đứng ở sân bay khóc bù lu bù loa lên hứa sẽ gả cho anh, hửm ? "
Nhất Hạo vừa nói vừa nhìn bảo bối đáng yêu trước mặt, tay hơi nới lỏng ra cho cậu đứng vững. Eo bảo bối mềm quá sợ ôm chặt sẽ bị đỏ.
" A...cái...cái đó...lúc đó em còn nhỏ không phải sao ? Làm sao lại tính chứ "
Vừa nói vừa quay đi, ngượng chết mất Lâm Ngọc a Lâm Ngọc can tội nói bậy bây giờ người ta dí tới cửa.
" Vậy chẳng phải là A Ngọc nói xạo hả, liền học làm người xấu không giữ lời hứa ? Uổng công anh đếm từng ngày, chờ em vừa tròn 18 tuổi liền bay về, cả ngày còn chưa ăn gì đâu "
" Hả...em không phải người xấu đâu mà nhưng mà ba lớn ba nhỏ khó tính lắm, sẽ không gả em đi sớm đâu mà "
Ừ đúng vậy, lấy hai ba ra làm lá chắn là hiệu quả nhất. Mặc dù cậu cũng thích anh Nhất Hạo nhưng mà như này có phải quá nhanh rồi không, với lại cứ ôm sát làm gì thế. Tim cậu đập nhanh đến độ sắp nhảy ra rồi nè.
" Hmmm...bảo bối, em nghĩ anh làm sao vào được nhà em ? Không phải ba lớn em giao chìa khóa thì làm sao nửa đêm canh ba anh chui vào phòng em được "
" Phải ha, nửa đêm canh ba sao anh còn ở phòng em Ơ khoan...ba em đưa chìa khóa nhà cho anh á ?!?!"
" Đúng thế, A Ngọc, hôn sự của tụi mình thuận lợi hơn cả thuận lợi rồi em còn chần chừ gì nữa. Chi bằng đêm nay động phòng luôn đi "
" Hả...á khoan..."
Lâm Ngọc chưa kịp nói hết câu đã bị đè ngữa ra giường, tim đập thình thịch, khuôn mặt đẹp trai của anh Nhất Hạo kề sát mặt cậu, hơi thở nóng rực của anh phả vào mặt khiến da dẻ Lâm Ngọc đỏ lựng lên. Cổ áo choàng tắm hở ra 1 mảng da thịt non mịn. Nhất Hạo nhìn đầu ti bé xíu lấp ló sau lớp áo, chỉ muốn giật phăng cái áo choàng đi mà cắn mút hạt đậu đó.
Nhìn bảo bối trước mặt đang tròn mắt nhìn mình mới đáng yêu làm sao. Nhất Hạo ghé sát người ngậm lấy môi mềm ngấu nghiến hôn. Tay đè chặt bàn tay đang định phản kháng của Lâm Ngọc xuống giường. Nhân lúc Lâm Ngọc không chú ý liền luồn lưỡi vào khoang miệng cậu càn quét. Hai chiếc lưỡi cuốn quýt lấy nhau. Lâm Ngọc lần đầu bị hôn sâu, bao nhiêu dục vọng lúc nãy giờ lại bị đốt lên. Cả người đỏ như tôm luộc.
Lâm Ngọc bị hôn đến nghẹn. Nhất Hạo khẽ nhả môi cậu ra cười nói
" Nhóc ngốc, mau hít thở đi "
Nhân lúc cậu đang thở liền rút dây áo choàng. Thân thể mềm mại hiện ra trước mắt.
" Bảo bối, ngay cả đồ lót cũng không mặc hửm "
Nói rồi liền áp lên người cậu. Ngậm lấy đầu ti cắn mút. Tay cũng luồn xuống, khẽ chạm vào bướm nhỏ. Khiến Lâm Ngọc run rẩy 1 trận, cùng lúc, con cặc Nhất Hạo cũng dần cứng lên.
" A...ưm..."
Lâm Ngọc muốn né nhưng không né ra được, từng đợt kích tình truyền đến khiến cơ thể cậu mềm nhũn. Đầu vú bị mút cho dựng đứng. Bướm nhỏ cũng bị sờ cho ra nước, ngứa ngáy khó chịu, còn hơi căng đau. Cảm giác vừa lạ vừa kích thích khiến cậu cứ bá miệng lại phát ra tiếng rên rỉ.
Lâm Ngọc xấu hổ vội cắn cắn môi.
Nhất Hạo nghẹn phát điên. Dùng ngón tay miết xung quanh bướm nhỏ đã đủ ướt, ngồi dậy móc con cặc đã sớm căng cứng ra.
Mài đầu khấc lên bướm nộn của Lâm Ngọc.
" a...nóng...ừ..ưmmm"
" Ngọc Ngọc rên lên đi "
" Ưm..."
Lâm Ngọc vặn vẹo người, thứ bên dưới vừa cứng vừa nóng cứ cọ lên bướm làm cậu nứng muốn chết.
" Ngọc Ngọc, em muốn không ?
" Ưm...muốn...muốn..."
" Muốn sao"
vừa nói vừa ghé sát tai cậu, ngậm lấy dái tai Lâm Ngọc trêu đùa. Lâm Ngọc bị kích thích, người run lẩy bẩy, bướm nộn lại tiết ra 1 đợt nước dâm.
" ưm..muốn...muốn anh Nhất Hạo đụ em...A "
Vừa dứt lời đầu khấc to lớn đã chui vào trong.
" Bảo bối, em kẹp chặt quá, thả lỏng "
" ưm...đau...ra đi...đau quá..."
" ngoan, một lát liền hết đau "
Nhất Hạo nhấc hông, ra vào nhẹ nhàng. Dù cậu rất muốn đâm hết vào nhưng vẫn sợ Lâm Ngọc bị thương nên chỉ có thể từ từ từng chút một.
" Ưm..ưm..a...lớn...lớn quá "
" Bảo bối...rên lên cho anh nghe đi "
" A...anh Nhất Hạo...ưm...a..."
" Ngoan... có sướng không ?"
" Ưm...s...sướng...lắm...ưm..a.a..."
Tiếng rên đứt quãng dội vào tai khiến Nhất Hạo thích thú nắc mạnh con cặc thô to vào trong.
" A...to quá...ưm ...đau...anh đi ra...a...ưm"
" Đau quá...mau đi ra...rách mất...ô...ô ưmm"
" A Ngọc...gả cho anh...nói em gả cho anh"
Nhất Hạo khàn khàn nói. Bướm đầy nước dâm ôm khít lấy con cặc của anh khiến mỗi lần đút sâu vào chỉ muốn bắn.
" A...không...đau...ô...ưm..không thèm gả...a...nhẹ...hô ưmm aa..."
" Bạch bạch bạch "
" Ưm...anh...anh mau rút ra đi...ô đau ưm..."
" Ngoan, gả cho anh, anh liền rút ra được không ? "
" A...ưm... gả...gả...em gả cho anh...A...đau anh là đồ lừa đảo !!! "
" A...ưm...ư...nhanh quá...ô...gạt người "
Nhất Hạo bị tiếng khóc của cậu kích thích càng đâm mạnh bạo hơn. Hai tay bóp hai bên vú cậu nhào nặn. Tiếng bạch bạch của da thịt cùng nước dâm nhóp nhép vang lên liên tục.
Đến gần sáng Nhất Hạo mới thỏa mãn bắn ra, sau đó vẫn chôn cặc trong bướm nộn ôm người thương đã ngất đi kia chìm vào giấc ngủ.
Đây có lẽ là giấc ngủ mà anh đã mong chờ suốt 2 năm qua...
----------------
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro