Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 2(3) : Đêm đầu bị làm đến sảng khoái ❤️


            Nhìn xem Lộc Hàm cái kia mỹ diệu kỳ lạ nơi riêng tư, Ngô Thế Huân kinh ngạc  nói không ra lời. Lộc Hàm vậy mà đồng thời có cả nam nhân cùng nữ nhân hai chủng bộ phận sinh dục? !
            Ngô Thế Huân có chút không dám tin tưởng mà cúi đầu xuống đẩy ra trẻ trung đáng yêu chồi, cẩn thận xem thần bí kia nơi riêng tư, tuy nhiên so với nữ nhân bình thường có phần nhỏ nhắn xinh xắn,nhưng mà hết sức xinh đẹp mê người, xác thực là nữ nhân mới sẽ có hoa huyệt.
            "Thật là khéo rồi! Cái này là song tính nhân sao? Thật sự là sinh vật xinh đẹp nhất trên đời." Ngô Thế Huân tự đáy lòng mà tán thán nói. Giơ lên con mắt nhìn xem dưới khuôn mặt này là làm cho thánh nhân cũng có thể nổi giận thân thể mềm mại, Ngô Thế Huân cũng nhịn không được nữa đứng dậy ngậm lấy Lộc Hàm núm vú mê người phấn hồng trân châu.
            "Không muốn. . . Đừng đụng. . . Cầu ngươi đừng đụng. . ." Lộc Hàm thân thể phi thường mẫn cảm, Ngô Thế Huân mới bú liếm hai cái, Lộc Hàm liền không nhịn được rên rỉ lên tiếng.
            Lộc Hàm có đần cũng biết Ngô Thế Huân sẽ đối cậu làm cái gì, Ngô Thế Huân cái này ma quỷ nghĩ xâm phạm cậu, tuy nhiên không biết Ngô Thế Huân nhìn thân thể của cậu , vì sao không có cười nhạo, khinh bỉ cậu, mà là vẻ mặt si mê, nhưng so với cười nhạo, khinh bỉ, Ngô Thế Huân thú tính càng làm cho cậu sợ hãi.
            Đã biết rõ Ngô Thế Huân mục đích làm
Lộc Hàm phi thường sợ hãi, thừa dịp Ngô Thế Huânchuyên tâm đùa bỡn đầu vú của cậu, như lần trước đồng dạng dùng sức hướng hạ thể của hắn đá vào. Nhưng mà đã chơi qua lần thứ nhất tương xứng với Ngô Thế Huân, làm sao còn có thể tái phạm đồng dạng sai lầm.
            "Mẹ kiếp, lại cố kế làm lại!" Ngô Thế Huân buông ra vú Lộc Hàm nhanh tay mà bắt lấy đôi chân ngọc định đánh úp hắn.
            "Thả ta ra! Ngươi cái này bại hoại!" Lộc Hàm một bên khóc một bên dùng cái chân còn lại loạn đá Ngô Thế Huân, cậu hiện tại ruột đều nhanh hối hận thay rồi, sớm biết như vậy có thể, cậu, tựu dù chết cũng sẽ không đến tìm Ngô Thế Huân cái này ma quỷ xin lỗi.
            "Còn dám đá ta?" Ngô Thế Huân bắt lấy cậu một cái khác [chỉ] "Làm loạn" đùi ngọc, căm tức mà mắng. Cho tới bây giờ đều là nữ nhân chủ động bò lên giường của hắn, còn chưa từng có người dám không thuận theo hắn. Các bậc thiên kiêu chi tử Ngô Thế Huân không khỏi có chút hỏa đại, quyết định muốn cho Lộc Hàm điểm nhan sắc nhìn xem, cho cậu biết sự lợi hại của mình.
            Ngô Thế Huân cúi đầu hung hăng cắn Lộc Hàm núm vú một ngụm, Lộc Hàm lập tức phát ra một tiếng hét thảm.
            "Đau quá. . ." Vốn là xinh đẹp núm vú bị cắn nát, máu theo tuyết trắng vú chảy xuống, Lộc Hàm đau đến lông mày nhíu chặt.
            Ngô Thế Huân ánh mắt bị máu đỏ tươi  thật sâu hấp dẫn , trong cơ thể ẩn núp thú tính bị tỉnh lại rồi, hắn có rất nhỏ ngược đãi khuynh hướng, chỉ cần vừa thấy được máu tựu (sẽ) vô cùng hưng phấn.
            Cởi y phục của mình,Ngô Thế Huân vội vàng xao động mà để lên trước mắt làm cho người huyết mạch bí trướng trần trụi ngọc thể, như đầu dã thú đồng dạng điên cuồng mà gặm cắn Lộc Hàm mỗi một tấc da thịt, ở phía trên để lại vô số nhìn thấy mà giật mình dấu hôn, vết cắn, mượt mà vú tức thì bị cắn được tàn phá không chịu nổi.
            "Ô. . . Đau ah. . . Đau quá. . . Ô ô. . ." Lộc Hàm  tay chân đều không thể nhúc nhích được, chỉ  thể đáng thương mà khóc, càng không ngừng phát ra tiếng kêu thảm thiết  làm lòng người kinh hãi.
            "Tiểu tiện nhân, vốn ý định cho ngươi cái ôn nhu đêm đầu tiên, nhưng mà ngươi thật sự quá mê người rồi, lão tử nhịn không được!" nước mắt cùng tiếng kêu thảm thiết của Lộc Hàm đã thành loại thuốc kích thích tốt nhất trên đời, lại để cho Ngô Thế Huân nhịn không nổi, tiểu đệ đệ cứng rắn (ngạnh) muốn mau chóng nổ tung.
            Kéo ra chân Lộc Hàm , Ngô Thế Huân không có bất kỳ màn dạo đầu mà thô bạo xông vào nhỏ nhắn xinh xắn bí mật hoa viên, căn bản không để ý lo cho là lần đầu tiên của Lộc Hàm.
            "Ah ──" Lộc Hàm trừng lớn hai mắt, cảm thấy thân thể thật giống như bị đao tươi sống chém thành hai nửa đồng dạng, nhanh đau muốn chết rồi.
            Lộc Hàm thần bí hoa viên so với bình thường nữ nhân nhỏ hơn rất nhiều, ngạo nhân cực lớn lại để cho kiều nộn hoa huyệt lập tức chảy ra nhìn thấy mà giật mình máu tươi. Có thể Ngô Thế Huân căn bản mặc kệ, đột phá đại biểu trinh tiết màng trinh, hắn tiếp tục ngang ngược về phía càng sâu địa phương tiến lên.
            "Móa! Ngươi lại vẫn có màng trinh! Thực mẹ nó quá sung sướng. . ." Lộc Hàm âm đạo nhỏ hẹp nóng ướt, vô cùng mất hồn, sảng đến Ngô Thế Huân không ngừng nhổ ra dâm ngữ bất ngờ."Ngươi cái này tiểu tiện nhân thật sự là quá tuyệt vời. . . Lão tử đâm chết ngươi cái này dâm ô, sảng khoái. . ."
            "Cứu mạng ah. . . Đau chết. .ô ô... cứu mạng ." Lộc Hàm đầu mút dây thần kinh so người thường phong phú, cho nên hắn giác quan cảm (giác) cũng so người thường nhạy cảm hơn, Ngô Thế Huân thô bạo đút vào lại rút ra, Lộc Hàm không chịu nổi đau khổ đau đớn, hôn mê bất tỉnh.
            "Mẹ kiếp, thật vô dụng! Mới chơi vài cái đã bất tỉnh!" Nhìn Lộc Hàm đau nhức ngất luôn, Ngô Thế Huân không có chút nào tự trách, ngược lại rất sinh khí, chọc vào càng sâu càng dùng sức, tùy ý mà tại trên người Lộc Hàm rong ruổi. .
            Ngô Thế Huânp khuôn mặt so Trương Phi còn hắc, anh tuấn mày kiếm chăm chú nhăn thành một cái "Sông" chữ, rõ ràng chính vì sự tình gì phiền não. Theo lý thuyết hắn  như nguyện đã ăn Lộc Hàm cái này xinh đẹp đáng yêu song tính nhân, cần phải thật cao hứng mới đúng. Có thể sự thật lại hoàn toàn tương phản, Ngô Thế Huân đầu hiện tại đau chết.
            Nguyên lai Ngô Thế Huân đầy đủ thỏa mãn chính mình thú tính về sau, tựu sảng khoái tinh thần mà chuẩn bị đi tắm rửa, nhưng mà Lộc Hàm lại đột nhiên tỉnh lại, Lộc Hàm mở mắt ra vừa nhìn thấy Ngô Thế Huân để lại âm thanh khóc lớn.
            Vừa mới bắt đầu Ngô Thế Huân còn cảm thấy rất thú vị, cố ý lấy chính mình thừa dịp Lộc Hàm ngất đi, chụp ảnh nude cho Lộc Hàm xem, còn nói chút  khó nghe hạ lưu lời nói trêu chọc cậu. Không muốn Lộc Hàm càng khóc càng hung, càng khóc càng lớn thanh âm, trêu chọc cậu một hồi Ngô Thế Huân đã cảm thấy không thú vị, lại để cho Lộc Hàm câm miệng đừng khóc, nhưng mà Lộc Hàm căn bản không để ý tới hắn, một mực càng không ngừng khóc, Ngô Thế Huân  bị cậu khóc đến đầu nhanh đau chết.
            "Tranh thủ thời gian câm miệng, không được lại khóc ! Nếu không lão tử đem ngươi văng ra." Nhìn xem đã khóc thành dạng gì , thanh âm đều nhanh ách cũng còn đang khóc Lộc Hàm , Ngô Thế Huân nhanh điên rồi.
            Lộc Hàm ngoảnh mặt làm ngơ, tiếp tục khổ sở mà thút thít nỉ non. Mặc dù là cái song tính nhân, có thể Lộc Hàm một mực đem mình làm nam sinh, hiện tại cậu một cái nam lại bị một nam nhân khác xâm phạm, cậu còn có cái mặt  mũi gì sống trên đời. Cậu rất nhớ vừa chết chi, nhưng mà cậu lại  sợ đau , kinh hãi  liền dũng khí tự sát cũng không có. Ngoại trừ khóc bên ngoài, cậu không biết mình còn có thể làm cái gì.
            "Đã đủ rồi, đừng khóc! Tiện nhân, ngươi thật muốn chết có phải hay không?" Ngô Thế Huân thật muốn bóp chết Lộc Hàm, thật không rõ cậu như thế nào so nữ nhân còn có thể khóc, vậy mà khóc hơn hai giờ còn không phiền lụy, vẫn còn tiếp tục độc hại lỗ tai của hắn.
            Lộc Hàm gật đầu, dùng đôi mắt sưng như quả đào đồng dạng nhìn qua Ngô Thế Huân, dặn dò nói: "Ngươi giết của ta thời điểm nhẹ một chút, không để cho ta quá đau nhức!" Ngô Thế Huân nguyện ý giúp cậu kết thúc cuộc sống thống khổ này, cậu cầu còn không được.
            Ngô Thế Huân triệt để bó tay rồi, trên đời tại sao có thể có loại này ngu ngốc? Nếu như có thể hắn thật sự rất muốn giết cậu, nhưng mà hắn không nỡ, hắn đã si mê  thân thể kỳ diệu mất hồn kia.
            Vuốt vuốt ẩn ẩn làm đau huyệt Thái Dương, Ngô Thế Huân bỗng nhiên trong đầu linh quang lóe lên, có biện pháp rồi!
            "Tiện nhân, nếu như ngươi lại khóc, ta sẽ đem ngươi ảnh nude tung trên mạng , thân thể của ngươi xinh đẹp như vậy, ta tin tưởng nhất định sẽ rất được hoan nghênh đấy!" Ngô Thế Huân âm tàn mà uy hiếp nói.
            "Không muốn!" Lộc Hàm lắc đầu."Xin nhờ ngươi ngàn vạn không muốn đem ảnh chụp truyền đi, ngươi muốn ta làm cái gì đều được!" Lộc Hàm tranh thủ thời gian lau đi nước mắt, giữ chặt tay Ngô Thế Huân đáng thương cầu khẩn nói. Nếu như Ngô Thế Huân thật sự đem cậu ảnh nude truyền đi, mẹ con bọn cậu thì xong rồi! Cậu ngược lại là có thể chết, nhưng mẹ làm sao bây giờ, nàng sẽ bị người nhục nhã, khinh bỉ cả đời.
            "Thật sự muốn ngươi làm cái gì đều được?" Ngô Thế Huân phi thường hài lòng Lộc Hàm phản ứng, chiêu này quả nhiên hữu dụng!


            "Ừm!" Lộc Hàm tranh thủ thời gian gật đầu. Chỉ cần Ngô Thế Huân không đem ảnh chụp truyền đi, lại để cho cậu lên núi đao xuống biển lửa cậu cũng nguyện ý.
            "Tốt, ta muốn ngươi làm  món đồ chơi của ta, để cho ta tùy ý đùa bỡn dạy dỗ." Khóe miệng tà ác mà giơ lên, nam nhân trong mắt tràn đầy dâm quang.
            "Không!" Lộc Hàm sửng sốt một chút, lập tức quyết đoán mà cự tuyệt. Cậu chết cũng không muốn tương xứng Ngô Thế Huân tính món đồ chơi, lại bị Ngô Thế Huân xâm phạm, cái kia quả thực là trên đời đáng sợ nhất cực hình, thân thể của cậu hiện tại giống như bị xe tải lớn nghiền qua , thực tế cái chỗ kia nóng rát đau chết,
            "Ta đây lập tức đem ảnh chụp phát ra ngoài, trước chia Thạc bọn hắn khả quan rồi!" Nam nhân nguy hiểm mà nheo lại mắt, cầm lấy điện thoại tựu muốn đem ảnh chụp truyền đi.
            "Đừng!" Lộc Hàm tranh thủ thời gian ngăn cản, nước mắt vừa muốn tràn mi ra.
            "Vậy thì tương xứng của ta tính món đồ chơi!"
            "Ta. . . Tốt!" Lộc Hàm cuối cùng là bất đắc dĩ đã đáp ứng. Tuy nhiên tương xứng Ngô Thế Huân tính món đồ chơi (sẽ) rất thống khổ, nhưng mà so với bị người biết rõ cậu là song tính nhân tốt hơn, cậu thật sự  không dám nghĩ đến hậu quả hậu quả, Ngô Thế Huân một người biết rõ tựu đủ để cậu sứt đầu mẻ trán rồi.
            "Lúc này mới nghe lời!" Nam nhân anh tuấn nét mặt biểu lộ mê người dáng tươi cười, sờ lên đầu Lộc Hàm.Đã có cái này đáng yêu tính món đồ chơi, tin tưởng hắn trong khoảng thời gian này gặp qua được phi thường vui sướng thú vị!
            Nam nhân như đối (với) sủng vật đồng dạng ngữ khí, lại để cho Lộc Hàm khổ sở vô cùng. Mạng của mình như thế nào như vậy khổ, sinh ra là song tính nhân đã(trải qua) đủ bất hạnh, không nghĩ tới bây giờ còn tất phải tương xứng Ngô Thế Huân ác ma này tính món đồ chơi, mặc hắn khi dễ tra tấn. Lộc Hàm càng nghĩ càng thương tâm, nhịn không được lại khóc lên.
            Vừa khóc rồi! Ngô Thế Huân khơi mào mày kiếm, trong mắt hiện lên một tia bất đắc dĩ, bất quá Ngô Thế Huân rất nhanh lại nở nụ cười tà ác. Vậy mà Lộc Hàm như vậy ưa thích khóc, tựu lại để cho cậu khóc đủ tốt rồi!
            "Ah ──" Lộc Hàm khóc đến thương tâm , bỗng nhiên bị bên cạnh lão sói xám bổ nhào vào, không khỏi kinh kêu ra tiếng.
            Ngô Thế Huân hôn Lộc Hàm tuyết trắng xinh đẹp cổ, hai chích bàn tay lớn hung hăng mà xoa Lộc Hàm bầu vú đã bị hắn tàn phá không chịu nổi , hắn rất ưa thích ngược đãi Lộc Hàm nhỏ nhắn xinh xắn nhưng mà mượt mà xinh đẹp vú.
            "Ah. . . U-a..aaa U-a..aaa ô. . . Đau nhức. . . Van cầu ngươi đừng khi dễ ta rồi. . . Ah. . ." Lộc Hàm khuôn mặt nhỏ nhắn đau đến vo thành một nắm, đáng thương mà khóc.
            Nghe được Lộc Hàm đáng yêu tiếng cầu khẩn, Ngô Thế Huân cái này ngược đãi cuồng càng hưng phấn, nguyên lai đã được đến đầy đủ thỏa mãn dục vọng lại đói khát mà kêu gào.
            "Ta không biết khi dễ ngươi, ta sẽ hảo hảo 'Yêu thương' ngươi đấy!"  thè lưỡi ra liếm đi Lộc Hàm trên mặt óng ánh nước mắt, Ngô Thế Huân đem Lộc Hàm chân vác đến trên vai, sau đó thẳng đảo Hoàng Long, xông vào Lộc Hàm vết thương chồng chất bí mật hoa viên. Hắn nghĩ đến phải như thế nào đùa bỡn cái này xinh đẹp đáng yêu song tính nhân rồi.
            "Đi ra ngoài. . . Mau đi ra. . . Làm tiếp ta sẽ chết mất. Ô ô. ." Cái kia cực lớn dương vật lửa nóng là trên đời đáng sợ nhất , Lộc Hàm cảm thấy non mềm hoa vách tường giống như cũng bị xuyên phá rồi, đau đến dốc sức liều mạng chùy đập vào Ngô Thế Huân khoan hậu bả vai.
            "Nhưng mà ta sảng khoái! Tuyệt không muốn đi ra ngoài." Ngô Thế Huân cười tàn nhẫn nói, anh tuấn khuôn mặt thượng tràn đầy hưng phấn, chọc vào càng sâu càng dùng sức. Lộc Hàm so với hắn chơi đùa tất cả nữ nhân đều mất hồn, đều dũng cảm, cậu trời sinh tựu là từ nhỏ hầu hạ nam nhân.
            Lộc Hàm đau đến  nói cũng không nói không nên lời, chỉ có thể phát ra nhỏ vụn rên rỉ. Thấy thế, nam nhân dáng tươi cười càng sâu rồi, không sai biệt lắm! Cho roi sau muốn cho đường rồi.
            Ngô Thế Huân đột nhiên dừng lại, ghé vào lỗ tai cậu thấp giọng cười nói: "Khóc đến thật đáng thương! Như vậy đi, muốn ngươi nói ngươi là dâm phụ, cầu ta chọc vào ngươi. Ta sẽ không cho ngươi đau đớn, được không?"
            Lộc Hàm lập tức đỏ bừng khuôn mặt, loại lời này cậu như thế nào nói được.
            "Không muốn nha! Quên đi." Ngô Thế Huân hướng bị thương dũng đạo một cái hung ác chọc vào, Lộc Hàm lập tức đau đến thét lên, mặt như màu đất.
            "Nói hay không? Không nói ta sẽ thấy giúp ngươi 'Lau lau' miệng vết thương." Ngô Thế Huân cười lạnh uy hiếp nói.
            "Không, ta nói, ta nói. Ta. . . Ta là dâm phụ, cầu ngươi chọc vào ta. . ." Sợ hãi lại bị nam nhân tra tấn Lộc Hàm, rốt cục buông cảm thấy thẹn tâm khóc nói ra.
            "Yên tâm, ta lập tức tựu sẽ khiến ngươi thoải mái mà vượt thiên, cho ngươi yêu mến cái loại này muốn chết dục tiên tư vị." Ngô Thế Huân yên tĩnh mà đứng ở trong cơ thể Lộc Hàm không có cử động nữa, cúi đầu cho Lộc Hàm một cái say lòng người hôn nồng nhiệt , chậm rãi tại cậu mẫn cảm khu vực rơi xuống vô số ôn nhu hôn. Hai cánh tay cũng không còn nhàn rỗi, tay trái cực phú kỹ xảo xoa lấy lấy vết thương chồng chất vú, tay kia tức thì chợt khinh thường trọng khuấy động lấy Lộc Hàm đáng yêu thanh mầm mỏ.
            "Ah. . . Ừm. . . Ừm. . . Đừng làm, thật kỳ quái." Thân thể dần dần dâng lên một cổ lạ lẫm nhiệt lưu, như đang chờ đón cái gì, chưa từng có qua cảm giác lại để cho Lộc Hàm e ngại không thôi.
            Tình trường cao thủ Ngô Thế Huân như thế nào không biết Lộc Hàm hiện tại cảm thụ, là càng thêm ra sức trêu đùa trước mắt cái này mới nếm thử tình dục thân thể. Há miệng ôn nhu ngậm lấy có chút rách da anh châu, vừa mút vừa liếm, đồng thời còn không quên chiếu cố dưới khuôn mặt tinh thần run số đích thanh mầm mỏ cùng với chính chậm rãi phân bố xuất đại lượng chất mật hoa huyệt.
            "Ngươi cái này lay động em bé, thật sự là mẫn cảm ah! Mới làm vài cái tựu ẩm ướt thành như vậy!" Vẫn còn trong cơ thể Lộc Hàm, Ngô Thế Huân cảm thấy Lộc Hàm ướt át dũng đạo chính kịch ̣ liệt co rút lại lấy, đắc ý chính mình kỹ xảo đồng thời cũng kinh ngạc Lộc Hàm mẫn cảm.
            "Ta chưa, ta. . . Ah. . . Ừ. . ." Lộc Hàm mới nghĩ giải thích, tại trong cơ thể cậu  dục vọng bỗng nhiên rút bắt đầu chuyển động. Bởi vì lúc trước Ngô Thế Huân khiêu khích (xx), Lộc Hàm đã không có lúc trước cái kia như tê liệt đau đớn, tuy nhiên vẫn còn rất đau, nhưng là nhiều hơn một phần lạ lẫm khoái cảm, lại để cho Lộc Hàm nhịn không được rên rỉ lên.
            Ngô Thế Huân bên cạnh ra sức đút vào ướt át hoa huyệt, bên cạnh đùa bỡn  Lộc Hàm non mềm vú, nhìn xem Lộc Hàm có chút say mê thần sắc, một cái sâu rất lại để cho Lộc Hàm nhịn không được lớn tiếng rên rỉ, bất quá Lộc Hàm rên rỉ nhiều hơn phần vui thích, thiếu đi vài phần thống khổ.
            "Rốt cuộc tìm được hoa tâm của ngươi rồi, tiểu dâm ô, hiện tại muốn ngươi cầu ta làm chết ngươi." Nhìn xem Lộc Hàm hãm sâu tình dục bộ dáng, Ngô Thế Huân mặt tuấn thượng tràn đầy tà mị cười dâm đãng, lửa nóng cực lớn phân thân càng là dùng sức đính vào Lộc Hàm ẩm ướt huyệt ở chỗ sâu trong.
            "Ah ah. . . Sâu quá ....ô. . . Ừm. . . Ah. . ." Một cổ trước nay chưa có cực lớn khoái cảm từ hạ thể lan tràn ra, Lộc Hàm không kềm chế được phát ra dâm mị rên rỉ. Dẫn tới Ngô Thế Huân cũng không khống chế được nhanh hơn nhanh chóng địa, đại lực mà đút vào Lộc Hàm.
            "Ah. . . Thật sâu. . . Ừ. . . Tốt. . . Thật kỳ quái. . . Ah. . ." Đây là cảm giác gì, như thế nào thư thái như vậy, mỗi khi Ngô Thế Huân rời khỏi thời điểm, cái chỗ kia ngưa ngứa, khát quá nhìn qua Ngô Thế Huân hung hăng mà chọc vào cậu,, hung ác không được hắn vĩnh viễn cũng không phải ly khai.
            "Tiểu lẳng lơ, thoải mái ngất trời đi à nha! Ta cũng vậy rất thoải mái đây này! Ngươi cái này tiểu dâm phụ từ nhỏ tựu là cho ta thao (xx) đấy! Ừm. . . Sướng chết ta rồi. . ." Nói xong, càng là dùng sức đút vào. Lộc Hàm ẩm ướt huyệt lại nhanh vừa nóng, tựa như bên trong có trương cái miệng nhỏ nhắn đồng dạng, dùng sức mà mút lấy Ngô Thế Huân gắng gượng, càng làm cho Ngô Thế Huân muốn ngừng mà không được.
            Thoả mãn lại đắc ý nhìn xem Lộc Hàm bị cuốn vào trận này tình dục trong gió lốc, Ngô Thế Huân hít sâu một hơi, sau đó đột nhiên rút ra rung động không thôi lửa nóng. Nhìn xem Lộc Hàm bởi vì không chiếm được thỏa mãn mà nhíu chặt khuôn mặt cùng giãy dụa mềm nhẵn thân thể, Ngô Thế Huân cười dâm nói, "Ta bỗng nhiên không muốn làm rồi"
            Trong cơ thể hư không lại để cho Lộc Hàm khó chịu nhanh điên rồi, "Nhanh. . . Mau vào. . . Van cầu ngươi. . . Ừm. . ." . Chịu đủ dục vọng tra tấn thân thể càng thêm khó nhịn giãy dụa, dục mượn cùng ga giường ma sát chậm lại cái kia ngứa vô cùng hư không.
            "Nói muốn nói chút  lại để cho lão tử cao hứng lời mà nói..., ta cao hứng, ngươi con lẳng lơ này hàng tựu tự nhiên mà vậy cũng cao hứng." Nói xong, Ngô Thế Huân càng là ác liệt dùng kiên quyết dục vọng nhẹ nhàng mà tại ướt đẫm cửa huyệt qua lại ma sát.
            "Ah ah. . . Cầu. . . Cầu ngươi. . . Ô ô. . . Ta. . . Ta không biết. . . Ô. . ." Ngô Thế Huân ác liệt hành vi lại để cho vốn là chịu đủ dục vọng tra tấn Lộc Hàm khó nhịn ngữ không thành câu.
            "Thật là đần! Nhìn ngươi thị xử tử, lại để cho lão tử như vậy thoải mái phân thượng, lão tử là tốt rồi tâm giáo giáo ngươi đi!" Thưởng thức đã đủ rồi Lộc Hàm hư không khó nhịn mị dạng, Ngô Thế Huân nụ cười dâm đãng tại Lộc Hàm bên tai thấp lẩm bẩm vài câu.
            "Không. . . Không. . . Ta không nói. . . Ah. . . Van cầu. . . Ngươi. . ." Còn sót lại lý trí lại để cho Lộc Hàm cự tuyệt Ngô Thế Huân cái kia hạ lưu yêu cầu, nhưng là còn chưa nói xong, đã bị Ngô Thế Huân hèn hạ hành vi đã cắt đứt. Nguyên lai Ngô Thế Huân đem cực nóng phân thân nhẹ nhàng mà thăm dò vào dâm thủy chảy ròng ròng cửa huyệt, cũng chậm rãi vạch lên (vòng).
            "Cái gì? Không? Thì phải là từ bỏ? Nhưng là ngươi phía dưới huyệt dâm có thể không phải như vậy nói ah! Bổn đại gia cho ngươi thêm lần thứ nhất cơ hội trả lời." Nói xong, đem cực nóng phân thân nhẹ nhàng ở cửa huyệt đút vào bắt đầu, nhưng mà tiến vào đến một nửa tựu lui đi ra, lại để cho Lộc Hàm chỉ vẹn vẹn có lý trí cũng hỏng mất.
            "Ô. . . Ta nói. . . Ta nói. . . Ô ô. . ." Rốt cuộc không chịu nổi cái kia muốn đem người bức điên hư không, Lộc Hàm khóc hướng Ngô Thế Huân thỏa hiệp rồi.
            "Vậy thì nhanh lên! Lão tử không có gì kiên nhẫn." Không ngừng Lộc Hàm hãm sâu dục vọng nước xoáy, cái kia nhanh bộc phát dục vọng cũng làm cho Ngô Thế Huân
khó nhịn bắt đầu.
            "Ta. . . Là nhất. . . Dâm tiện. . . Xuống. . . Hạ lưu mẫu. . . Chó cái. . . Nhanh dùng ngươi. . . Đại. . . Đại Dương Vật ....Đại kê ba. . . Hung hăng được. . . Thao (xx). . . Địt chết. . . Ah ah. . . Chym ngon. . . Ah. . ."
            Bị Lộc Hàm dâm đãng đích thoại ngữ kích thích đến lại cũng vô pháp nhẫn nại Ngô Thế Huân , căn bản không cách nào đến lúc : đợi được Lộc Hàm đem nói cho hết lời, tựu cũng nhịn không được nữa xông vào cái kia mất hồn trong huyệt dâm, đại lực đút vào bắt đầu.
            "Ah ah. . . Tốt. . . Sâu. . . Ừm. . . Ah. . . Không được. . . Ta. . . Không. . . Đã thành. . . Ah ah. . ." Mới nếm thử tình dục Lộc Hàm, chỉ là bị Ngô Thế Huân đút vào vài cái, mẫn cảm thân thể liền lại để cho cậu đạt đến nhân sinh cuộc sống cái thứ nhất cao trào, non mịn thanh mầm mỏ bắn ra một cổ bạch dịch, dũng đạo cũng kịch liệt co rút lại lấy.
            "Ừm. . . Đáng giận. . . Ah. . ." Trong cao triều Lộc Hàm mang theo yêu mị biểu lộ cùng với dũng đạo kịch liệt co rút lại lại để cho chơi đùa vô số nữ nhân Ngô Thế Huân cũng nhịn không được nữa gầm nhẹ lấy bắn ra nhẫn nại đã lâu nhiệt [nóng] dịch.
            "MD! Ngươi cái này dâm phụ, vậy mà lại để cho lão tử nhanh như vậy tựu bắn! Đáng giận! Ta tựu như ngươi mong muốn địt chết ngươi! !" Cho dù là mười lăm tuổi phá thân lúc cũng không có nhanh như vậy bắn Ngô Thế Huân, vừa tức vừa vội đem sau khi cao triều vẫn đang kiên quyết dục vọng đại lực ở Lộc Hàm ẩm ướt trong huyệt rất nhanh đút vào bắt đầu.
            "Ừ. . . Sảng khoái. . . Ah. . . Đã chết. . . Ta phải chết rồi. . . Ah. . . Lại đến. . . Ah. . ." Bị địt dục tiên dục tử Lộc Hàm, ướt át lấy hai mắt, chủ động đem thon dài đùi ngọc dùng sức kẹp lấy Ngô Thế Huân eo hổ, nghênh hợp với Ngô Thế Huân kéo ra đưa vào.
            "MD! Sướng chết rồi! Ngươi hôm nay sinh sóng hàng, lão tử sớm muộn sẽ chết tại trên người của ngươi!" Lộc Hàm đón ý nói hùa lại để cho Ngô Thế Huân càng thêm hưng phấn, như phát cuồng phát tiết cái kia bị Lộc Hàm khiến cho dục vọng, dẫn tới Lộc Hàm ngoại trừ phát ra sung sướng rên rỉ bên ngoài lại cũng vô pháp tự hỏi,  [chỉ] muốn theo đuổi lấy cái này làm cho người si mê khoái cảm. . .
            Ngoài cửa sổ chậm rãi bay lên mặt trời ánh được trong phòng ngủ xuân ý càng đậm.

Có một số từ như " Đ*t" và ... nếu hơi thô tục thì các bạn có thể cmt để mình đổi . Mình giữ nguyên theo bản gốc ❤️❤️❤️

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro