Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 3

Một ngày thứ hai - đầu tuần, cuối tháng 12, năm 2000+

Sân trường hôm ấy bj ướt vì có một cơn mưa không chào mà đến. Mưa vào khoảng này, khoảng cuối năm thì thật sự là một điều không bình thường. Nhưng vì nó mà hôm nay không đội nắng nghe sinh hoạt thì thật sự là một điều tuyệt vời với tôi.

Tôi vội đi nhanh vào hành lang để không bị ướt. cũng thật may!

"Khởi!!!" – Lan Hương gọi lớn. tôi đứng lại để chờ nhỏ.

"Riết rồi không biết tháng nào là tháng mưa!" Nhỏ phủi phủi quần áo. Chúng tôi vừa đi đến lớp vừa nói chuyện.

"Nghĩ đến từ nay phải ngồi chung bàn với thằng Thừa là tao hết muốn đi học!

"Không thích như vậy thì cứ xin đổi đi!"

"Tao thật sự không dám! Mà có xin đi nữa thì cô dễ dàng gì chấp nhận lí do của tao."

"Bình thường đi! Không thích thì đừng nói chuyện."

"Ừ!"

Chúng tôi bước vào lớp, mỗi đứa đi về hướng chỗ ngồi của mình.

Đặt chiếc cặp xuống, hai tay trên bàn tôi trầm tư nhìn cơn mưa ngoài kia. Tôi thích mưa, vì nó buồn và cô dơn. Cơn mưa này rất ấn tượng, ấn tượng vì nó khác biệt so với những cơn mưa mà tôi thường thấy, vì nó đến ngay lúc mà chả ai nghĩ đến. Nhưng nó vẫn đẹp! Không quá nặng nề như cơn mưa đầu mùa, cơn mưa trái mùa thật nhẹ nhàng, một chút mát của không khí mưa thêm chút lành lạnh của mùa đông khiến người ta phải run người.

Tôi khẽ rùng mình không phải vì lạnh mà vì nhìn sang chỗ kế bên và thấy bạn cùng bàn đang bước đến. Trung vỗ vai tôi:

"Khởi! Bạn làm bài tập lí chưa?"

"Hả? À, tôi làm rồi!"

"Vậy chỉ tôi bài này đi, tôi không biết làm"
"Bài này hả? Bài này tôi làm thế này nè, bạn xem xem hiểu không." – Tôi đưa bài tập cho cậu ta xem bài giải của mình.

"Cảm ơn nha! Hiểu rồi, thì ra là vậy."

Tôi mỉm cười thân thiện đáp lại lời cảm ơn.

Xoay người lại thì thấy cậu ấy đang ngồi đáy và nhìn thẳng về phía tôi. Có lẽ là có điều gì đó muốn nói.

"Hôm kia xin lỗi nha! Không có cố ý! Quà đền bù nè." Cậu ấy đưa tôi một chai nước và một bánh mì tươi. Gương mặt tôi không đổi sắc và nhận lấy từ cậu.

"Cho thì lấy!"

"Vậy coi như huề!"

"Ai nói?"

"Trời, tính mày không có đàn bà vậy đâu!" Dũng đánh vào vai tôi, tưởng tôi đùa với cậu.

"Rất tiếc là tính tao rất phụ nữ chứ không phải đàn bà!" Tôi cong miệng mỉm cười, và đánh trả cậu ấy để chứng tỏ điều tôi vừa nói.

"Giỡn hoài!" Cậu ấy cười vui vì đoán là tôi chỉ giỡn.

"Sao? Muốn đòi lại hay gì?"

"Ví dụ đòi lại rồi có trả không?"

"Đương nhiên là không! Cho rồi mà!"

"Nhưng mà nhận rồi thì coi như huề mới đúng chứ, cái này quà xin lỗi chư có phải không đâu?"

"Nhưng mà nó chưa đủ!"

"Vậy như nào mới đủ?"

"Im lặng và đừng làm gì hết!" Tôi trả lại nước và bánh mì cho cậu ấy rồi bỏ đi ra ngoài mà chẳng biết làm gì và đi đâu.

Trong lúc ấy, cậu đã lấy bánh mì và nước bỏ váo cặp tôi rồi để cặp lại ngay ngắn.

Tôi trở lại chỗ ngồi sau chuyến đi chẳng biết về đâu.

"Tao không muốn nói nhưng mà mày phải cho tao lịch sự. Vui vẻ nha!" Cậu ấy đưa tay ra và chờ đợi tôi. Tôi mỉm cười vui vẻ vì câu nói ấy.

Nét mặt không cảm xúc trở lại, tôi đáp:

"Xin lỗi nhưng mình không thân thiện cho lắm!"

Tiếng trống vào tiết vang lên, thầy giáo cũng theo sau đó mà bước vào. Cả lớp im phăng phắc vì giờ trả bài đã đến, chỉ còn lại đâu đó tiếng đập loạn xạ của con tim. Tôi quay sang hỏi nhỏ Dũng:

"Mày có thuộc bài không?"

"Không!"
Thầy cất giọng, bao con tim thình thịch nhanh hơn.

"Dũng, trả bài em! Hôm nay có thuộc không?"

Dũng đứng dậy, ánh mắt của mọi người đổ dồn về phía cậu ngoại trừ tôi.

"Dạ không!"

"Ngon! Có làm bài tập không em?"

"Dạ không!"

"Có soạn bài không em?"

"Dạ không!"
"Ngon nữa! Vậy tiết trước có chép bài không em?"

"Dạ không!"

"Quá ngon! Mày là hết nói nổi rồi Dũng ơi. Nghỉ đi em ơi, mà đi học hay đi làm giang hồ vậy mậy?"

"Dạ đi học!"

"Ừ đi học, vậy làm chuyện nên làm đi em! Đó là quỳ gối và dơ tay hết tiết! Thôi học tiếp!"

Bắt đầu vào bài học, không gian tĩnh lặng chỉ còn văng vẳng tiếng thầy giảng bài. Dũng vẫn quỳ nhưng đôi khi thầy viết bảng cậu lại để tay xuống.

"Dạ thầy ơi! Bạn Dũng để tay xuống" Tôi là người công bằng.

"Tao hi vọng là mày còn biết nhục!"

Thầy nói rồi tiếp tục ghi bài.

"Hòa rồi nha Khởi!" Cậu vẫn nghĩ đến chuyện ấy.

"Cũng được!"

Những tiết học sau đó cũng quá đặc biệt và vội vã khép lại. chúng tôi không nói chuyện với nhau thêm câu nào, mỗi người tập trung vào thứ mà mình hướng.

Tan học, khi cất cặp sách vào cặp thì thấy bánh mì và chai nước của lúc sáng. Ngó ra để tìm cậu trả lại vì tôi không muốn nhận nó nhưng không kịp, cậu ấy đã đi khá xa, mà tôi vẫn chưa dọn xong đồ đạc.

"Cầm dùm, tao mang cặp cái coi Hương."

"Nay mày ăn trưa bằng cái này hả?"

"Nay học thêm tới chiều lận, ăn cái này không no được. Mày ăn đi, cho mày đó!"

"Cảm ơn! Nè, cho mày chai nước!"

"Ăn bánh mì rồi lấy nó mà uống đi. Cho luôn đó, tao muốn uống chai lạnh."

"Ngộ he!? Bình thường mày có chịu uống nước lạnh đâu, cổ họng mày không tốt mà?"

"Thì hôm nay tốt nên muốn uống! Mày hỏi nhiều quá à. Đi nhanh lên, hết cơm là tao lấy lại hết đó.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro

Tags: #lovestory