Oneshot
Bốn mắt giao nhau, Lucas như thu cả thế giới nhỏ bé vào trong đôi đồng tử xanh sẫm của hắn. Gã trai Hongkong vẫn luôn được gắn với cái danh "kẻ lăng nhăng" vừa đã biết rung động.
"Đừng nhìn tôi với ánh mắt như thế..." - Jungwoo ngại ngùng cất tiếng tiếng.
"Nếu tôi nói không?"
"Xin cậu đấy, mọi chuyện nên chấm dứt tại đây!"
"Nếu tôi nói tôi yêu anh, anh vẫn còn tin chứ?"
Khoảng lặng bao trùm căn phòng rộng lớn. Không khí như có hàng ngàn quả tạ đè lên, nặng nề đến mức khiến người ta khó thở. Jungwoo nhìn người đàn ông trước mặt, trong lòng đầy hoài nghi. Con tim anh mách bảo muốn cho hắn một cơ hội nhưng lý trí lại nhanh chóng cản lại. Lucas vẫn im lặng và giữ một khoảng cách nhất định mặc cho phần đàn ông của hắn đã cương lên dưới lớp quần. Hắn tôn trọng ý kiến của Jungwoo, vì trái tim hắn đã chọn anh.
"Tôi...tin cậu...một lần cuối..." - Jungwoo ngập ngừng sau một hồi lâu đấu tranh với nội tâm của chính bản thân mình.
Anh bị đánh gục bởi sự chân thành sâu thẳm từ đôi đồng tử của đối phương, cuối cùng lại mềm lòng mà cho Lucas một cơ hội. Hắn và anh đều là những kẻ thèm khát được yêu thương do thiếu thốn tình cảm từ bé, đều sở hữu trái tim đầy vết sẹo cần được chữa lành.
Lucas nhào đến ôm trọn Jungwoo vào lòng. Hắn như một chú cún bự, liên tục dụi đầu vào hõm vai của anh như đang lấy lòng, nhờ thế mà anh nhận ra rằng hắn đang cứng.
"Lucas...em..." - Jungwoo mở lời.
Lòng Lucas như nở hoa khi nghe thấy tiếng "em" phát ra từ đôi môi nhỏ nhắn của anh. Hắn tự nhủ phải xem anh như bảo vật mà che chở, không được làm tổn thương con người đáng yêu này thêm một lần nào nữa.
"Mặc kệ nó, đi ngủ thôi!" - Lucas cười xòa.
"Để anh giúp em."
Jungwoo trượt xuống khỏi giường, quỳ xuống dưới đất. Tay anh không nhanh, không chậm mở khóa quần Lucas, giải phóng cho cự vật bên trong. Bàn tay nhỏ nhắn của anh không thể bao trọn được vật to lớn nhưng lại rất thành thục chuyển động khiến hắn bật ra những tiếng thở dốc khàn đục tựa tiếng gầm của loài chúa sơn lâm. Những ngón tay thon dài, trắng mịn đối lập với thân trụ sẫm màu, gân guốc khẽ mơn trớn đầu khấc đang rỉ ra một chút dịch thể trong suốt.
"F**k, babe, ngậm nó đi!" - Lucas như gầm lên. Hắn đã hoàn toàn mất đi sự kiên nhẫn.
Jungwoo ngước nhìn gã trai Hongkong bằng ánh mắt như chứa hàng triệu vì sao, anh hôn nhẹ lên phần đỉnh của phân thân rồi cố hết sức để nuốt trọn vật to lớn ấy. Cổ họng anh bỏng rát vì nghẹn nhưng không thể dừng lại, có lẽ do Lucas mang sẵn trong mình bá khí khiến người ta phải phục tùng. Hắn luồn tay vò rối mái tóc nâu mềm mại của Jungwoo, dùng lực nhấn đầu anh xuống. Khuôn miệng nhỏ nhắn không thể bao bọc được hết phân thân to lớn nhưng lại ấm áp khiến hắn như phát điên. Jungwoo còn phát ra những âm thanh kiều mị tựa rượu mạnh, rót vào tai Lucas khiến hắn như say khướt.
Một dòng tinh dịch trắng đục được giải phóng đột ngột, Jungwoo cố nuốt hết đám con cháu của Lucas. Hắn mỉm cười xoa đầu anh, thì thầm: "ngoan quá." rồi bế anh lên giường, trao anh một nụ hôn kiểu pháp nóng bỏng.
"Đi ngủ thôi, muộn rồi!"
Hắn ôm lấy anh như ôm cả thế giới vào lòng, nhẹ nhàng điểm một nụ hôn lên trán anh thay cho lời chúc ngủ ngon. Jungwoo nũng nịu dụi đầu vào ngực Lucas, anh vòng tay ôm lấy tấm lưng rộng vững chãi của gã trai hư như thể giam hắn chặt bên mình.
End.
Chúc mừng sinh nhật muộn Lucaseu 🎉 chúc em sang tuổi mới có nhiều sức khỏe, vui vẻ, hạnh phúc bên những người mà em yêu thương.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro