Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 2 : Câu lạc bộ

" Các câu lạc bộ trường mình mở đơn đăng kí rồi á ?" - giọng nói của Trần Thúc vang lên giữa lớp , câu nói như một tảng đá rơi xuống mặt hồ tĩnh lặng , thu hút các bạn học khác .

Châu Ninh ngồi sau Trần Thúc , cũng không ngoại lệ mà hóng hớt chút ít . Ở trung học cơ sở cũ của cô là Đông Kinh , trường không hề có một câu lạc bộ nào , mọi công việc hay sự kiện diễn ra đều do các thầy cô.

Còn ở trung học Thành Đô lại có rất nhiều câu lạc bộ , và câu lạc bộ bận rộn cũng như có tỉ lệ chọi cao nhất đó chính là Thành Đô Media . Là kênh truyền thông chính của trường , chuyên tổ chức mọi hoạt động và sự kiện .

Châu Ninh rất có hứng thú với câu lạc bộ này , liền hỏi Trần Thúc và Lương Thiên : " Câu lạc bộ Thành Đô Media mở đơn rồi đúng không , mình có thể đăng kí trên page hả ?" .

Trần Thúc và Lương Thiên bàn trên liền quay người xuống bàn cô : " Đúng đúng , cậu muốn đăng kí hả ?"

Châu Ninh gật đầu . Chủ yếu là bởi cô muốn tham gia nhiều công việc hơn , cũng muốn lấy thêm kinh nghiệm và kết giao bạn mới .

" Thế các cậu có định tham gia câu lạc bộ nào không " - cô hỏi .

" Mình định đăng kí câu lạc bộ Tiếng Anh " - Lương Thiên vừa nói vừa lướt điện thoại đến trang tin của câu lạc bộ.

" Còn người đẹp trai ngời ngợi như Trần Thúc tôi đây chắc chắn sẽ tham gia câu lạc bộ kịch , để mọi người có thể ngắm nhìn thật kĩ càng , phải tận dụng chứ , không thì phí phạm quá , hahahah ".

Các bạn học : "...."

" Cũng tự luyến quá he ?"- Châu Ninh lòng thầm nghĩ , khóe miệng giật giật .

Cô quay sang nhìn người bên cạnh , vừa mới vào lớp đã gục xuống bàn ngủ , Châu Ninh cảm thấy người này rất lạ kì , cô còn chưa thể nói chuyện một câu nào với cậu ta. Chỉ là hình như bạn học này cũng không thích trò chuyện với người khác thì phải . Cả năm học phải ngồi cạnh với một pho tượng thế này , đúng là không có gì thú vị.

-----------
Tiếng chuông vào lớp vang lên cũng lúc những tiếng cười nói dần dần im bặt .

Tiết đầu tiên của năm học mới là môn Sử - người dạy là thầy giáo chủ nhiệm - thầy Ngô Tả .

Mở đầu cũng không có gì mới lạ , thầy chỉ điểm danh để xem mặt từng bạn một lần nữa . Cũng dành ra buổi học đầu tiên này để bầu chọn các cán bộ lớp .

" Dù sao chúng ta cũng mới chỉ gặp nhau được hai lần , bạn học nào muốn thử sức với các công việc của cán bộ lớp thì có thể xung phong đảm nhận ." - Ngô lão sư vừa nói tay vừa lật tờ danh sách : " Các em có đề xuất gì không ?"

Người xung phong đầu tiên là một bạn học cao cao gầy gầy , trông rất tri thức : " Em là Bạch Nghiêm , em muốn đề cử mình cho chức lớp trưởng ạ ."

Thầy Ngô cười vui vẻ : " Tốt quá , phong thái rất tự tin . Còn bạn nào muốn ứng cử không ?"

Có lẽ trong lớp cũng không ai muốn đảm đương cái trách nhiệm nặng nề này nên chẳng ai xung phong .

Vậy nên , lớp trưởng của lớp 10/13 nghiễm nhiên là bạn học Bạch Nghiêm .

" Ừm , theo như danh sách thì thầy sẽ mời bạn học có số điểm cao nhất kì thi đầu vào làm lớp phó học tập nhé ! ...Bạn học Tần Dương Khôi , có thể đứng dậy được không nào."

Châu Ninh lia mắt khắp lớp , bạn nam tên Tần Dương Khôi ngồi ngay bàn thứ 2 dãy trước bàn giáo viên . Là một bạn học rất cao , nhìn có cảm giác là một người rất đẹp trai .

Cứ như vậy , các chức vụ khác trong lớp lần lượt được lấp đầy . Châu Ninh ngáp dài , có lẽ cô vẫn chưa quen được với việc thức dậy sớm thế này.

Chẳng biết từ lúc nào , người ngồi cùng bàn với cô - Chu Thất Phong đã tỉnh dậy từ lâu . Còn đang nhìn cô với một cặp mắt rất đỗi đánh giá .

" Cậu....cậu .. à mà thôi " - Cậu ta bày ra vẻ mặt bất cần .

Không phải chứ , đừng có làm người khác tò mò như thế. Châu Ninh cố hỏi lại : " Cậu muốn nói gì à , nói rõ ra đi , đừng ngại ".

" Không có gì , chỉ là nhìn mặt cậu làm tôi khó chịu thôi . " - Chu Thất Phong cười nhẹ .

Hể , cái quái gì vậy , mới nói vài câu đầu đã chê cô sao , cô chưa từng nghe người khác nói với mình như vậy , cũng không bao giờ nghĩ khuôn mặt mình làm người khác khó chịu . Châu Ninh còn đang nghĩ bạn cùng bạn của cô thật sự rất đẹp trai đó nha , dù sao mỗi ngày đi học đều được ngắm trai đẹp ở cự li gần thế này cũng là một loại nhã ý. Thế mà câu trước câu sau lại bảo cô làm cậu ta khó chịu , lý lẽ ở đâu vậy . Châu Ninh bực dọc , quyết định sẽ ghi mối thâm thù này ở đây .

Bên cạnh Chu Thất Phong cũng đang trầm ngâm suy nghĩ , cậu chỉ muốn hỏi người bên cạnh là không nhớ cậu là ai à , dù sao cô đã xin lỗi rồi nhưng không phải cũng nên có chút thành ý sao , vừa đụng người ta xong lại coi như không có gì . Thế nhưng nếu hỏi lại chẳng phải là cậu nhỏ mọn quá hay sao , quanh đi quẩn lại thế nào lại thành : " Mặt cậu làm tôi khó chịu " .

--------------
Buổi học chính thức đầu tiên qua đi , cục tức trong người Châu Ninh vẫn không dịu lại , đến nỗi việc học trong thư viện vẫn không làm cô tĩnh tâm trở lại .

Châu Ninh lấy gương nhỏ trong túi ra , nhìn vào khuôn mặt của mình : rất tươi tắn , cũng không hề cau có điều gì , cô khiến cậu ta khó chịu ở điểm nào . Cuối cùng, Châu Ninh quyết định bỏ qua vấn đề này, chắc chắn rằng người kia mới là kẻ có vấn đề .

Cô nhìn vào điện thoại , mở page của câu lạc bộ, Châu Ninh điền vào đơn đăng kí tham gia , các câu hỏi sẽ mang tính tìm hiểu , giới thiệu về bản thân . Cô hoàn thành chỉ trong 10 phút . Cất điện thoại đi , Châu Ninh tập trung vào việc đọc cuốn sách đang dang dở .

Cô thích đọc sách giấy hơn đọc sách điện tử . Và tất nhiên , điều này tốt hơn việc cứ mãi suy nghĩ về lời nói của tên thối tha kia về cô , cô không muốn tìm lí do hộ người ta , cũng không muốn tâm trạng bị ảnh hưởng bởi kẻ không đáng .

-------------

Châu Ninh nhận được thông báo chỉ sau vài ngày , cô đã vượt qua vòng đơn và sẽ có buổi phỏng vấn chính thức trong ngày mai - Chủ Nhật .

Châu Ninh không hề áp lực điều gì , cô muốn mọi thức diễn ra thật tự nhiên , đậu hay không đậu cũng không sao , cô còn rất nhiều lựa chọn khác . Mặc dù vậy , Châu Ninh vẫn rất mong chờ và lo lắng, cô sẽ cố gắng hết sức mình vào ngày mai .

--------------

Hôm nay là ngày trời trong xanh , nhiều gió và mát mẻ . Châu Ninh dậy rất sớm . Cô rửa mặt rồi thoa một lớp kem chống nắng nhẹ , mặc chiếc áo phông trắng đơn giản cùng quần jeans rồi xuống tầng .

Nhã Giai Kỳ đang tưới hoa ngoài vườn , mẹ cô thích trồng hoa , trồng các loại rau và thích chăm chút cho ngôi nhà nhỏ của mình .

Châu Ninh lấy bánh mì và sữa đặc trong tủ ra , cô làm một bữa sáng nhanh gọn lẹ , cũng không muốn mất thêm nhiều thời gian .

" Hôm nay con định đi đâu ?" - Nhã Giai Kỳ bước vào nhà .

" Con có buổi phỏng vấn câu lạc bộ đó , tầm 8h30 con sẽ đi."

" Câu lạc bộ sao , con định làm gì trong đấy vậy ?"

" Con ứng tuyển vào ban biên tập , sẽ viết các bài viết trên page ạ ."

" Ồ , vậy nhớ bình tĩnh trả lời trôi chảy nhé , mà hôm nay mẹ đi cùng bác con sang thăm bà dì , tối mẹ mới về , con tự lo bữa ăn đấy ." - Nhã Giai Kỳ vừa nói vừa soạn đồ vào trong túi.

" Con biết rồi , mẹ đi đường cẩn thận đấy , có đồ ăn gì ngon nhớ mua về cho con nha ."

Nhã Giai Kỳ cười , đi ra phía ngoài cổng , đã có một chiếc xe ô tô đợi sẵn .

Châu Ninh cũng nhanh chóng giải quyết bữa sáng , dọn dẹp đơn giản rồi rời khỏi nhà .

Cô đến nơi trước mười phút để check in , xong đó đi thang máy lên tầng 2 . Vừa bước ra khỏi cửa đã có một chị thuộc câu lạc bộ dẫn cô vào phòng phỏng vấn , không phải chứ , cô còn chưa chuẩn bị gì cả .

Cô được đặt một vài câu hỏi đơn giản về sở thích , điểm mạnh hay điểm yếu của bản thân,... Sau đó , Châu Ninh sẽ bốc thăm một chủ đề để đọc trước các chị phỏng vấn , cổ họng của cô mới sáng sớm có hơi trầm và khàn hơn , nhưng may mắn vẫn vượt qua .

Thử thách cuối cùng là viết một đoạn văn về một chủ đề được bốc thăm , chủ đề của cô là : Một điều hạnh phúc mà em đã lỡ đánh mất . Châu Ninh có 20 phút để hoàn thành bài làm của mình.

Hoàn thành xong bài làm , cô thở phào nhẹ nhõm , bước chân ra ngoài phòng chờ. Lúc cô đến có khoảng 5,6 bạn , giờ đã đông hơn một chút .

Cô mở điện thoại ra để lướt web một chút thì cảm nhận được ghế bên cạnh lõm xuống . Châu Ninh quay mặt sang , ôi mẹ ơi , tránh trời không khỏi số , đi phỏng vấn mà cô còn gặp tên đáng ghét này nữa cơ à . Cô thầm nghĩ bụng .

Chu Thất Phong vừa đến , nhìn quanh một vòng không ngờ lại thấy cô , hôm nay cô tết tóc lệch một bên , nhìn rất dịu dàng. Khắp phòng chỉ có cô là có chút quen biết nên cậu mới đến ngồi cạnh , không ngờ cô bạn lại nhìn cậu với ánh mắt đáng sợ như thế , có lẽ là vẫn còn để bụng chuyện hôm bữa .

Chu Thất Phong ngồi được 5 phút thì vào phỏng vấn , cô cũng không để tâm đến cậu ta nữa .

Có lẽ cậu phỏng vấn hơi lâu hơn bình thường , khi đi ra ngoài , cậu còn cầm theo một vài tấm ảnh .

Châu Ninh có hơi tò mò : " Cậu phỏng vấn vào ban gì đấy ?"

Thành Đô Media có 3 ban : Truyền thông , Biên tập và Kỹ thuật. Châu Ninh phỏng vấn ban biên tập .

" Kỹ thuật , còn cậu ?" - Chu Thất Phong hỏi

Ái chà , hôm nay còn biết hỏi lại rồi à , cô cũng không thể không trả lời

" Ban biên tập "

Cậu gật gù : " Thấy ổn không ?"

" Cũng được , hơi lo lắng , mà cậu làm gì trong đấy lâu vậy ? "

" Hừm , có lẽ tôi đẹp trai quá , các chị giữ lại để ngắm lâu thêm chút ." - Chu Thất Phong mặt lạnh như tờ , biểu cảm khuôn mặt hiện ra hai chữ : Hiển nhiên .

Châu Ninh : "......"

Không phải chứ , sao cô không nhận ra người này lại tự luyến đến như vậy , hết Trần Thúc đến Chu Thất Phong , con trai đều là như vậy à .

Cô còn nghĩ người này rất lạnh lùng , lại đáng ghét , không ngờ lại thốt ra được những câu như thế này , đúng là bất ngờ .

" Cậu có nghĩ mình qua được vòng 1 không , không lo lắng gì sao ?" - Châu Ninh hỏi .

" Không chỉ vòng 1 , tôi chắc chắn mình trúng tuyển câu lạc bộ này , dù sao câu lạc bộ nào có tôi mới là may mắn . Đã là người có thực lực, đương nhiên không hề cảm thấy LO LẮNG ." - Chu Thất Phong vừa cười vừa nhấn mạnh hai chữ cuối .

Cô vừa nói mình lo lắng , cậu ta đã trả lời như vậy , chẳng phải là gián tiếp nói cô không có thực lực sao , đúng là tên đáng ghét.

Châu Ninh còn đang nghĩ tên này chắc là muốn hòa bình với mình , cô cũng sẽ không để bụng chuyện trước kia nữa , ai mà có dè cậu ta lại cà khịa cô . Đúng là cô không nên nhẹ nhàng với tên này .

Ở bên cạnh , khóe môi Chu Thất Phong dần dần nhếch lên : " Vui phết " - cậu thầm nghĩ.

















Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro