Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

6

Phượng Thiên Túng x Tô Trạch Dương x Hoắc Phong Hoa

Tô Trạch Dương từ bên giường đứng dậy, chậm rãi mở ra vạt áo của mình chậu chụp.

Hoắc Phong Hoa hô hấp cứng lại, theo bản năng quay đầu nhìn Phượng Thiên Túng thấy Phượng Thiên Túng tựa hồ không có ý định ra khỏi phòng, hắn có chút hoảng lên, luôn cảm thấy không có sự tình tốt đẹp như vậy chờ đợi mình, nói rằng: "Vẫn là thôi đi, chuyện này ngược lại cũng không vội."

Nói xong, hắn quay người muốn đi ra ngoài.

Phượng Thiên Túng lại cản ở trước mặt hắn, hỏi hắn: "Muốn đi đâu ?"

Hoắc Phong Hoa không hề trả lời, bỗng nhiên bị Phượng Thiên Túng ôm ngang, hắn giật mình, cánh tay víu trụ vai của Phượng Thiên Túng.

Phượng Thiên Túng ôm hắn đi tới bên giường, tự mình cởi giày tử lên giường, vẫn ôm Hoắc Phong Hoa ở trong ngực, cúi đầu hỏi hắn: "Ngươi nhượng ta đáp ứng chuyện của ngươi, ta nghĩ thông, ngươi tại sao lại muốn đi?"

Hoắc Phong Hoa hô hấp dồn dập hơn mấy phần, hắn cảm giác được bàn tay Phượng Thiên Túng từ vạt áo chậm rãi thăm dò vào, lòng bàn tay thô ráp vuốt ve lồng ngực của hắn, Hoắc Phong Hoa nuốt nước miếng một cái nói: "Tướng quân vẫn còn ở đây làm cái gì?"

Phượng Thiên Túng ngữ khí bình thản: "Tiểu thiếp của ta muốn ngủ thê tử của ta nhưng lại không chấp nhận ta lưu lại trong phòng, đây là đạo lý gì?"

Hoắc Phong Hoa bị hắn dùng ngón tay kẹp lấy đầu vú, cảm giác được đầu vú trong nháy mắt mẫn cảm mà dựng đứng lên, ngửa đầu nói rằng: "Chuyện này vốn chính là không có đạo lý ?"

Phượng Thiên Túng nhìn hắn, không khỏi nở nụ cười, cúi đầu hôn xuống đôi môi hắn.

Tô Trạch Dương đứng ở bên giường, đã bỏ đi trường sam, rồi cởi cả áo sơ mi cùng quần dài, thân hình y thon dài, mạnh mẽ, da trắng như tuyết, nhẵn nhụi, không chỗ nào che đậy mà bò lên giường, hai chân dài thẳng tắp quỳ trên giường, giơ tay lên gỡ dây cột tóc, làm cho mái tóc dài đen óng trong nháy mắt rơi xuống nằm êm dịu trên vai trắng nõn, sau đó dơ tay đem dây cột tóc ném ra khỏi giường, toàn thân từ trên xuống dưới trần như nhộng.

Hoắc Phong Hoa nhìn Tô Trạch Dương, lần đầu tiên phát hiện có  người có thể đem hai loại khí chất không dính khói bụi trần gian cùng dâm đãng dung hợp thật tự nhiên, hắn hít sâu một hơi, cảm nhận được hạ thể trở nên căng trướng, vì vậy vùng vẫy một hồi. Nhưng Phượng Thiên Túng ở phía sau ôm hắn, lại không có buông tay ra, làm cho hắn ngồi dựa vào trong lồng ngực của mình, mở rộng áo Hoắc Phong Hoa rồi kéo quần hắn xuống để lộ ra dương vật thẳng đứng.

Tô Trạch Dương quỳ ở trên giường, đầu gối tới gần bên người Hoắc Phong Hoa, y trước tiên ló đầu cùng Phượng Thiên Túng ở phía sau Hoắc Phong Hoa hôn môi, Hoắc Phong Hoa bị tóc hắn đen rủ xuống, che đi đôi mắt, chỉ nghe được tiếng hai người hôn môi ướt át, không cao hứng mà nói rằng: "Các ngươi buông ta ra!"

Vì vậy, Tô Trạch Dương cúi đầu nhìn Hoắc Phong Hoa, tách chân ra khóa ngồi ở trên người hắn, duỗi tay sờ soạng mặt hắn.

Hoắc Phong Hoa giơ tay lên đè lại sau gáy Tô Trạch Dương, hôn một cái lên hàm dưới của y, rồi hôn dày đặc dọc theo lồng ngực trần trụi Tô Trạch Dương một đường trượt xuống dưới, ngậm một bên núm vú, lưỡi mềm mại dùng sức liếm láp.

Tô Trạch Dương ngửa đầu lên, hô hấp dồn dập.

Lúc này, Phượng Thiên Túng tách hai chân Hoắc Phong Hoa ra, ôm hắn để hắn ngồi lên trên chân mình, Hoắc Phong Hoa trong nháy mắt cảm giác được côn thịt thô to cứng nóng của Phượng Thiên Túng cách lớp quần chạm vào mông mình, hai người bọn họ đoạn đường này làm qua không biết bao nhiêu lần, thân thể từ lâu đã không thể quen thuộc hơn, trong khoảnh khắc đó, Hoắc Phong Hoa liền thấy hậu huyệt phảng phất trống rỗng ngứa lên.

Ý nghĩ này làm hai gò má Hoắc Phong Hoa ửng đỏ, hắn không phục tiếp tục xoa xoa, liếm hôn Tô Trạch Dương, nhìn người Tô Trạch Dương nổi lên màu hồng nhạt, lại thấy được dương vật giữa hai chân y cứng ngắc dựng đứng ở bụng dưới mình, cuối cùng cũng có chút cảm giác thành tựu.

Lúc Hoắc Phong Hoa đang âu yếm Tô Trạch Dương, Phượng Thiên Túng thò tay vào vạt áo hắn, dán vào eo nhỏ gầy của hắn khẽ vuốt, ngón tay chậm rãi mơn trớn cùng lúc, dùng ngón tay giữa cùng ngón tay trỏ kẹp lấy núm vú hắn, lại dùng ngón tay cái ở trên đỉnh ma sát.

Khoái cảm bỗng nhiên ập tới, Hoắc Phong Hoa đang ngậm núm vú Tô Trạch Dương cũng không chịu được thở hổn hển, hắn hé miệng, hai mắt ướt át mà ngửa đầu nhìn Tô Trạch Dương.

Tô Trạch Dương dùng tay đem toàn bộ tóc dài sót ở trên người gảy ra phía sau, hai tay chống ở trên giường, thân trên ngửa ra đằng sau, cơ thể mỹ lệ dụ hoặc hoàn toàn mở rộng ở trước mặt Hoắc Phong Hoa, mà đồ vật giữa hai chân của hai người lại chặt chẽ chen ở một chỗ, ma sát lẫn nhau.

Lúc này, Phượng Thiên Túng từ phía sau Hoắc Phong Hoa dùng một tay cùng lúc nắm chặt dương vật của hai người, từ gốc rễ hướng lên trên tuốt động, sau đó đem đỉnh chóp viên đầu nắm tại lòng bàn tay khẽ xoa.

Hoắc Phong Hoa cùng Tô Trạch Dương gần như cùng lúc bật ra tiếng rên rỉ.

Hoắc Phong Hoa theo bản năng muốn ngửa ra sau, lại áp sát vào lồng ngực Phượng Thiên Túng, không chỗ thối lui, hắn ngửa đầu, dựa vào vai Phượng Thiên Túng, xem Phượng Thiên Túng đao tước giống như ác liệt hàm dưới, không kìm lòng được đến gần hôn một cái.

Phượng Thiên Túng quay sang, ở trên môi hắn mổ nhẹ một chút, hỏi: "Thích không?"

Hoắc Phong Hoa nuốt nước bọt, hầu kết lăn, nói "Ừ" một cái, ngay sau đó là chuỗi rên rỉ.

Hắn sống hai đời, hai đời nhân sinh từng trải gộp lại, cũng không nghĩ ra ba nam nhân có thể ở cùng trên một cái giường dâm loạn như vậy, bất quá hoàn hảo, hắn cũng không ghét, chỉ bị làm cho tính trí tăng vọt.

Một tay kia của Phượng Thiên Túng không biết từ nơi nào tìm ra mỡ, ngón tay dính đầy mỡ xoa khắp ngực Hoắc Phong Hoa, đem ngực hắn bôi thành một mảnh trắng mịn, sau đó lại dùng tay đầy mỡ nắm chặt dương vật Hoắc Phong Hoa, vì hắn trơn đều đều.

Tô Trạch Dương chống đỡ đứng dậy, đem hai chân mở càng rộng, đỡ lấy dương vật Hoắc Phong Hoa, chậm rãi ngồi xuống.

Ấm áp mềm mại thịt huyệt đem cứng rắn dương vật vững vàng gói lại, có mỡ trơn nên vào vô cùng thuận lợi, hai tay Tô Trạch Dương đặt trên vai Hoắc Phong Hoa, đem toàn bộ dương vật của hắn nuốt vào trong cơ thể mình.

Hoắc Phong Hoa ngực kịch liệt chập trùng, hắn không thể chờ được nữa muốn bắt đầu đánh xuyên, lại cảm giác được đằng sau Phượng Thiên Túng đỡ lấy eo hắn, kéo quần của chính mình xuống.

Bộ phận thô cứng lập tức kề sát ở mông của hắn khâu may gian, tiếp một cái Phượng Thiên Túng ngón tay mang theo trắng mịn xúc cảm sờ lên mông của hắn khâu may, kia nơi miệng huyệt bởi vì hắn hai chân tách ra ngồi, đã được mở ra.

Hoắc Phong Hoa ý thức được Phượng Thiên Túng định làm gì, hắn không nhịn được nói rằng: "Không được..."

"Không được?" Phượng Thiên Túng hỏi, ngón tay đem mỡ đã hoà tan đưa vào trong cơ thể Hoắc Phong Hoa, sau đó liền lau bên trên côn thịt của mình.

Hoắc Phong Hoa chẳng qua là cảm thấy quá mức dâm loạn, chỉ là dùng tưởng đều khó coi.

Mà lúc này Tô Trạch Dương cũng đã kẹp chặt hậu huyệt, chậm rãi nâng mông lên, sau đó liền thanh tĩnh lại, ngồi xuống đến cùng.

"A ——" Hoắc Phong Hoa kêu ra tiếng.

Tô Trạch Dương gọi tên hắn: "Phong Hoa."

"Sư huynh..." Hoắc Phong Hoa còn chưa dứt lời, Phượng Thiên Túng đã nâng mông hắn lên, đem côn thịt chính mình đâm vào trong cơ thể hắn, gậy thịt thô nóng quen cửa quen nẻo mạnh mẽ đè ép tại điểm mẫn cảm trên  đường ruột làm hai mắt hắn mở to, miệng há ra, nhất thời không phát ra tiếng.

Phía sau là Phượng Thiên Túng mỗi một phát cũng làm cho hắn run rẩy không thôi, phía trước lại là Tô Trạch Dương với hành lang ấm dày đặc bao lấy cùng thân thể trắng như tuyết động lòng người.

Hoắc Phong Hoa hai đời cũng chưa từng thử kích thích như thế, hắn mở miệng thật lớn để hô hấp, phảng phất không như vậy sẽ không thở nổi, hắn đồng thời cũng đang rên rỉ, đó là không bị khống chế, khoái cảm tràn ra đến gần như cảm giác thống khổ.

Hắn nghĩ hắn có lẽ sẽ chết ở trên giường, thật mất mặt a, hắn hoảng hoảng hốt hốt, toàn thân ngoại trừ dương vật vẫn cứ cứng rắn, nơi nào đều là bủn rủn không có lực đạo.

Như vậy đánh xuyên lâu, có lẽ là cảm thấy được khó có thể sử lực, Phượng Thiên Túng đẩy Hoắc Phong Hoa ra phía trước nằm úp sấp, Tô Trạch Dương cũng thuận thế ngẩng mặt nằm xuống, hai chân mở rộng thuận tiện cho Hoắc Phong Hoa ra vào.

Hai tay Hoắc Phong Hoa không chịu được nữa, thân thể mềm mại nằm nhoài lên người Tô Trạch Dương, cùng y đa dẻ nhẵn nhụi cọ sát lẫn nhau, Phượng Thiên Túng thì lại gia tăng lực đạo, một lúc sau, Hoắc Phong Hoa không cảm thấy được là hắn đang thao Tô Trạch Dương, rõ ràng là hắn bị Phượng Thiên Túng một chút lại một chút, mạnh mẽ đâm vào trong thân thể Tô Trạch Dương.

Khoái cảm đến thật đáng sợ, Hoắc Phong Hoa cảm thấy được mình sắp bắn, hắn vô cùng không cam lòng, thò tay sờ Tô Trạch Dương, thấy y vẫn cứng rắn như cũ, liền muốn nỗ lực lấy tay giúp hắn bắn ra.

Nhưng kiên trì được không lâu, cơ thể Hoắc Phong Hoa run lên, cả người căng cứng, ở bên trong Tô Trạch Dương bắn ra, khi đó Phượng Thiên Túng cũng dừng động tác lại, chỉ để quy đầu vững vàng trên vách ruột, làm cho hắn sướng liên tiếp không ngừng, bắn tinh sau đó nước mắt đều chảy ra.

Tô Trạch Dương giơ tay lên lau nước mắt của hắn, Hoắc Phong Hoa thấy thật mất mặt, đem mặt chôn trên vai Tô Trạch Dương, khẽ gọi: "Sư huynh."

Lại không ngờ lúc này, gậy thịt của Phượng Thiên Túng từ trong cơ thể Hoắc Phong Hoa rút vẫn cứng rắn như cũ, Tô Trạch Dương ôm lấy Hoắc Phong Hoa, ở trên giường trở mình, đem Hoắc Phong Hoa đặt ở dưới thân.

Hoắc Phong Hoa sững sờ, cả người bủn rủn nhìn Tô Trạch Dương quay đầu lại hôn môi Phượng Thiên Túng, sau đó Phượng Thiên Túng rất ăn ý đem côn thịt của mình chậm rãi cắm vào thân thể y.

Nghĩ đến trong cơ thể Tô Trạch Dương còn có tinh dịch của chính mình, mà Phượng Thiên Túng liền cắm vào như thế, Hoắc Phong Hoa nhất thời đỏ cả mặt, sau đó liền tách hai chân ra đón lấy dương vật chưa bắn tinh của Tô Trạch Dương xâm nhập vào bên trong hậu huyệt của mình.

"A ——" Hoắc Phong Hoa vô lực phản kháng, lần thứ hai ngửa đầu lên rên rỉ, đồng thời hắn cảm nhận được Tô Trạch Dương đang nắm chặt tay hắn, vì vậy ngón tay nắm chặt, lòng bàn tay áp sát vào một chỗ.

Sau đó, Hoắc Phong Hoa bắn một lần, cả người hắn ngơ ngơ ngác ngác, toàn thân vô lực, ngay cả ngón tay cũng lười động đậy, nằm ở trên giường ngủ thiếp đi.

Ngủ một giấc đến sáng sớm ngày thứ hai tỉnh lại, Hoắc Phong Hoa mở mắt ra lúc này dĩ nhiên thấy được khí lực toàn thân đã khôi phục, thân thể ngoại trừ dinh dính nhơm nhớp liền không cảm giác được cái gì không khỏe. Nghĩ đến trong cơ thể hắn chất phác nội lực trong lúc hắn ngủ tự nhiên lưu chuyển, làm cho hắn lần đầu tiên cảm giác được tới đây chút nội lực cũng là có chỗ tốt.

Chờ Hoắc Phong Hoa mở mắt, trở mình mới phát hiện mình ngủ ở rùa ngoài giường lớn, bên cạnh là Phượng Thiên Túng, một cánh tay nắm ở hắn eo. Hình ảnh dâm mỹ đêm qua tràn vào trong đầu, hắn da mặt dày cũng không nhịn được đỏ mặt, liền muốn lén lút đẩy Phượng Thiên Túng xuống giường.

Kết quả hắn chỉ là nhẹ nhàng động đậy, Phượng Thiên Túng cũng đã tỉnh, ôm cánh tay của hắn đột nhiên dùng sức, đem hắn ôm trở mình bỏ vào chính mình nội trắc.

Hoắc Phong Hoa lập tức ngủ ở giữa Phượng Thiên Túng và Tô Trạch Dương, hắn còn chưa phục hồi tinh thần lại, trái tim nhỏ bị kinh sợ nhảy ầm ầm đến lợi hại.

Ba người vẫn còn để trần, ở trên giường da thịt dán vào nhau, Tô Trạch Dương đầu tựa vào vai Hoắc Phong Hoa, bàn tay dán lên ngực hắn, nhắm mắt lại nói rằng: "Không ngủ à?"

Hoắc Phong Hoa trợn tròn mắt nhìn đỉnh màn trướng dày, "Các ngươi ngủ đi, ta nhớ ra rồi."

Tô Trạch Dương cũng mở mắt ra, ngồi dậy, chăn từ trên người y tuột xuống, lộ ra vết tích loang lổ trên thân thể, tóc dài thuận eo thân rủ xuống đến.

Phượng Thiên Túng từ phía trên Hoắc Phong Hoa thò tay ra, nắm lấy một chòm tóc của Tô Trạch Dương.

Hoắc Phong Hoa ngáp một cái, giơ tay lên lười biếng duỗi người, nói: "Sư huynh ——" hắn nói ra khỏi miệng, bỗng nhiên ý thức được bây giờ quý phủ quản sự đã là tướng quân, vì vậy sửa lại lời quay đầu kêu lên: "Tướng quân."

Phượng Thiên Túng một cái tay đẩy lên trên người, cúi đầu nhìn hắn: "Có chuyện liền nói."

Hoắc Phong Hoa đưa tay ra, ngón tay sờ lên cánh tay của hắn, chậm rãi hướng lên trên đi vòng quanh, vòng qua vai xoa ngực hắn, nói: "Ta muốn đi ra ngoài."

Phượng Thiên Túng không nói lời nào, chỉ nhìn hắn.

Hoắc Phong Hoa thấy hắn không nên, ngón tay nhẹ nhàng vò đầu vú Phượng Thiên Túng, nói: "Ta đi xem sòng bạc trong thành, nửa ngày sẽ trở lại, sẽ không gây sự."

"Ngươi đi sòng bạc làm cái gì?" Phượng Thiên Túng hỏi hắn.

Hoắc Phong Hoa giương mắt nhìn hắn, nói rằng: "Đương nhiên là bài bạc, lẽ nào đi ăn cơm?"

Tô Trạch Dương lúc này nói: "Không ra thể thống gì."

Hoắc Phong Hoa xoay người quay mắt về phía hắn, "Thể thống? Sư huynh ngươi đừng đùa ta." Bọn họ như vậy nằm ở trên một cái giường tựu thành thể thống?

Tô Trạch Dương không nói lời nào, chỉ nhìn hắn.

Phượng Thiên Túng bỗng nhiên nói: "Dựa theo quy củ ta là không thể đồng ý, bất quá mọi việc có ngoại lệ, nhìn ngươi có đủ hay không hiểu chuyện."

Hoắc Phong Hoa ngồi dậy, giơ tay đem tóc dài vén ra sau tai, sau đó vén chăn lên quỳ giữa hai chân  Phượng Thiên Túng, nắm lấy côn thịt mềm nhũn nhưng kích cỡ vẫn rất khả quan, đầu tiên là giương mắt đối Phượng Thiên Túng nói: "Tướng quân không sợ túng dục quá độ?" Tiếp liền há mồm đem vật kia ngậm vào trong miệng.

Tô Trạch Dương ngồi dựa lưng vào rào chắn giường gỗ, lẳng lặng nhìn bọn họ.

Hoắc Phong Hoa một bên dùng miệng ngậm lấy Phượng Thiên Túng, một bên thò tay hướng Tô Trạch Dương, mò tới giữa hai chân của hắn. Hắn đem hai người đều gây xích mích đến tính lên sau, rời đi Phượng Thiên Túng giữa hai chân, thân thủ đi ôm Tô Trạch Dương, hắn ôm lấy Tô Trạch Dương đem hắn áp đến Phượng Thiên Túng trên người, đãi Phượng Thiên Túng ôm Tô Trạch Dương, một mình mình vươn mình hướng giường ở ngoài nhảy xuống.

Phượng Thiên Túng tay mắt lanh lẹ, thân thủ bắt hắn, Hoắc Phong Hoa trở tay liền đi chụp Phượng Thiên Túng thủ đoạn, trong miệng hô: "Hút tinh đại pháp!"

Phượng Thiên Túng nhớ tới hắn kia thân quỷ dị công lực, lập tức thu tay lại.

Hoắc Phong Hoa từ trên đất tìm kiếm quần áo của mình, đã lui đến cửa, hô: "Tướng quân, quân tử đổi ý, cẩn thận bệnh liệt dương! Ta ngày hôm nay có thể lấy ra đi đi?"

Phượng Thiên Túng nhìn hắn, không nhịn được khẽ mỉm cười, vung tay lên nói: "Cút đi."

Hoắc Phong Hoa vội vàng đem quần áo bộ đến trên người, lúc đẩy cửa đi ra ngoài lại bị ngưỡng cửa ngáng chân một chút, suýt ngã sấp xuống, lại còn nhớ giúp bọn họ đóng cửa lại.

Phượng Thiên Túng ôm Tô Trạch Dương, một tay nắm chặt hàm dưới, hôn môi hắn.

Tô Trạch Dương vòng tay ôm cổ Phượng Thiên Túng, nghẹn ngào nói: "Tùy theo hắn ?"

Phượng Thiên Túng xoa xoa thân thể y, nói: "Không sao, ta tìm người trong bóng tối cùng hắn, sẽ không để cho hắn có chuyện."

"Được" Tô Trạch Dương nhắm mắt lại: "Thiên Túng, cho ta."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro

Tags: