Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

TỐI NAY CHÚNG TA NÓI CHUYỆN - 27

Buổi tối, một chiếc ô tô cỡ trung xuất phát, trên xe còn có những người khác, Diệp Cẩn Ngôn và Chu Tỏa Tỏa cùng ngồi ở ghế sau, còn Henry ngồi phía trước nói chuyện với tài xế bằng tiếng Thụy Điển.

Đoàn người bắt xe đến điểm cáp treo, và nghỉ ngơi trong phòng nhỏ trước khi lên núi, có sẵn một ít đồ uống nóng và giải khát, chờ đoàn du khách Aurora tập trung lại trước khi lên đường. Diệp Cẩn Ngôn đi theo Chu Tỏa Tỏa và nghe thấy cô trò chuyện với những người đến từ các quốc gia khác.

Diệp Cẩn Ngôn hoàn toàn không hiểu nội dung cuộc trò chuyện, tiếng Anh của anh không tốt lắm, thỉnh thoảng anh có thể hiểu được vài từ để luyện nghe tiếng Anh. Anh hoàn toàn không nghĩ đến vấn đề này khi lên đường đến Singapore, anh nhanh chóng đặt vé máy bay chỉ vì tìm thấy một vài bức ảnh và một số thông tin, sau đó anh đến tận Thụy Điển rồi đến vùng cực bắc của Thụy Điển. Ngoài việc tận dụng tốt khả năng tìm kiếm, anh đã học được một số câu hỏi đường, nhưng hỏi đường cũng nghe không hiểu lắm, nên chỉ có thể dựa vào cử chỉ tay để chỉ ra phương hướng. Bằng cách này, anh đã tìm thấy Chu Tỏa Tỏa ở rất xa tận chân trời, khi nhìn lại chuyến đi, anh cảm thấy vui mừng.

Anh đi theo Chu Tỏa Tỏa và nghe cô trò chuyện bằng tiếng Anh lưu loát, anh không hiểu nhưng yêu ai yêu cả đường đi, anh cảm thấy giọng điệu của cô rất hay và anh rất thích, hơn nữa, Henry đi cùng anh cũng ở rất xa. Anh ta liên tục giao tiếp với hướng dẫn viên bằng tiếng địa phương, không hề đến làm phiền, Diệp Cẩn Ngôn thầm khen ngợi người không nên có mặt ở đó vì anh ta là một bóng đèn có ý thức. Tuy anh không rõ giữa Chu Tỏa Tỏa và an ta rốt cuộc là chuyện gì xảy ra, rốt cuộc là vướng mắc gì phải bỏ chạy xa như vậy, nhưng Chu Tỏa Tỏa chỉ thích anh, thế là đủ.

Diệp Cẩn Ngôn rót một tách trà hoa quả nóng, nhấp một ngụm, mặc dù trong phòng không quá lạnh, nhưng sẽ âm hơn 20 độ, không biết phải mất bao lâu. Lúc này, anh nghe thấy cuộc trò chuyện của Chu Tỏa Tỏa xen kẽ với một vài từ mà anh có thể hiểu được, chẳng hạn như ba, v.v., Diệp Cẩn Ngôn nghe thấy điều này, anh ngừng uống trà và nhìn Chu Tỏa Tỏa, đúng lúc nhìn thấy cô đang mỉm cười. Cô vừa nói vừa nhìn anh dịu dàng.

Tại sao trò đùa này lại lan truyền đến bạn bè nước ngoài, đây có phải là cách Chu Tỏa Tỏa giới thiệu anh với người khác không? Mặc dù đôi lúc anh có thể nói đùa về mối quan hệ này, nhưng lúc này Diệp Cẩn Ngôn hy vọng có được chứng nhận thân phận chính xác. Rốt cuộc, đêm qua anh đã gián tiếp đề cập đến một số điều cô đã nói nửa năm trước, Chu Tỏa Tỏa đã từ chối mà không cho anh cơ hội nói lại chủ đề này.

Nhưng đang nói toàn tiếng nước ngoài, thực sự không nói nên lời, Diệp Cẩn Ngôn thậm chí còn nghĩ lần này trở về anh nên học thêm mấy câu, để khi Chu Tỏa Tỏa lại nói daddy, anh có thể tự giải thích đây là một trò đùa vui.

Sau khi Chu Tỏa Tỏa trò chuyện với những người khác xong, anh cầm một chiếc bánh nhỏ đi tới chỗ cô, Diệp Cẩn Ngôn hỏi cô: "Vừa rồi em đang nói cái gì vậy?"

Chu Tỏa Tỏa nhìn về phía phương hướng đang trò chuyện vừa rồi, "Em khen anh đẹp trai."

Diệp Cẩn Ngôn lại hỏi: "Em nói về chúng ta?"

Chu Tỏa Tỏa đang cầm một chiếc bánh nhỏ trong tay, "Đúng."

Diệp Cẩn  do dự, "Chúng ta?"

Chu Tỏa Tỏa biết anh đang hỏi gì, "Chưa nói, anh không biết nên em cũng không biết."

Khi Diệp Cẩn Ngôn nhận được câu trả lời như vậy, anh chỉ có thể im lặng, dù sao cũng là lỗi của chính anh đã dẫn đến quả đắng của hiện tại.

Sau khi nghỉ ngơi một lát, đoàn người phải đi cáp treo lên đỉnh núi, cáp treo dành cho ba người, trong khi Diệp Cẩn Ngôn và Chu Tỏa Tỏa đang đợi thì Henry đi tới và nói , "Tỏa Tỏa, chúng ta cùng đi nhé."

Chu Tỏa Tỏa nhìn Diệp Cẩn Ngôn và nói: "Được."

Dù sao anh ta cũng là bạn của cô, Diệp Cẩn Ngôn bảo lưu một số ý kiến, cáp treo dừng lại, ba người ngồi lên đó. Diệp Cẩn Ngôn ôm cô, dựa vào mình và cố gắng tránh xa những vị khách không mời mà đến, nhưng không thể làm động tác quá lớn, dù sao ban đêm trên không trung vẫn rất nguy hiểm.

Khi đến điểm quan sát, cả nhóm dựng lều, đốt lửa và chia sẻ đồ uống nóng với nhau, gió trên đỉnh núi thổi tuyết bay vào mặt, rất lạnh, đồ uống trong tay họ gần như nguội đi khi họ uống.

Diệp Cẩn Ngôn ôm Chu Tỏa Tỏa trong ngực và giúp cô chặn gió, nghĩ chuyến đi ngày hôm qua thật vô ích, may mắn Chu Tỏa Tỏa không đến vì đang đợi anh. Đến Bắc Âu, ngắm cực quang và vượt qua hơn một nửa trái đất không nằm trong kế hoạch của anh, nhưng nếu Chu Tỏa Tỏa thích thì anh sẽ đi cùng.

Ngoại trừ ngọn lửa đã được thắp lên, mọi thứ đều tối tăm, không có dấu vết của tuyết mênh mông, bầu trời tối tăm và yên tĩnh, chỉ có những người đến nói chuyện nhỏ giọng, mọi người trò chuyện theo nhóm hai ba người, nhưng giọng nói lại rất trầm. Họ đang bảo toàn sức lực của mình trong môi trường nhiệt độ thấp. .

Không biết qua bao lâu, trong đám người vang lên những tiếng cảm thán, Chu Tỏa Tỏa trong lòng anh cũng chạy đi xem , Diệp Cẩn Ngôn nhìn Chu Tỏa Tỏa chạy ra ngoài, nhìn theo cô khi cực quang xuất hiện, ở phía sau lưng cô cùng nhau nở nụ cười vui vẻ.

Trên bầu trời xuất hiện dấu vết cực quang, một chút quầng sáng màu xanh lục dần dần mở rộng phạm vi, vầng sáng đầy màu sắc bao phủ toàn bộ bầu trời, vầng sáng lưu chuyển trên bầu trời, người truy đuổi cực quang nhanh chóng đắm chìm trong niềm vui đạt được ước muốn sau một thời gian chờ đợi lâu.

Chu Tỏa Tỏa bật camera lặng lẽ ghi lại mọi chuyện vào lúc này, Diệp Cẩn Ngôn đi theo cô và lặng lẽ quan sát, mọi người đều đang nhìn khung cảnh tuyệt đẹp trên bầu trời, chỉ có Diệp Cẩn Ngôn vẫn luôn dõi theo bóng lưng của cô bé của anh. Đối với anh, bởi có cô bên cạnh nên mọi thứ đều có ý nghĩa hơn.

Phải cần một chút may mắn mới có thể nhìn thấy cực quang, và hôm nay anh đã rất may mắn. Cũng giống như anh, anh đã gặp may mắn trong suốt chặng đường theo tới đây. Anh chỉ hơi lo lắng, dù phần còn lại của chuyến đi có trắc trở thế nào đi chăng nữa, anh vẫn dễ dàng trở về bên cạnh cô gái nhỏ yêu dấu của mình.

Ở trong vũ trụ bao la, có thể nhìn thấy những ngôi sao sáng trên bầu trời được cực quang thắp sáng, những hạt nổ tung trên bầu trời tạo thành những màu sắc rực rỡ và quyến rũ, điều may mắn nhất là gặp phải tất cả những điều này với người mình yêu.

Cực quang xuất hiện nhanh chóng, thời gian bọn họ có thể nhìn thấy chỉ thoáng qua, sau vài phút, bầu trời dần tối sầm, khung cảnh tuyệt đẹp và tráng lệ nhanh chóng biến mất, mọi thứ trở lại như cũ, nhưng sự náo nhiệt và phấn khích của đám đông không hề lắng xuống, xung quanh là niềm vui sôi sục.

Sau khi Chu Tỏa Tỏa nhìn vào camera khi quay video kết thúc, khi cô quay lại người đang đi theo cô là Diệp Cẩn Ngôn, cô chỉ nhẹ nhàng quay lại trong vòng tay anh, mang theo một chút mới lạ cùng phấn khích khi nhìn thấy cực quang.

Cùng người thân yêu chứng kiến ​​kỳ quan thiên nhiên băng tuyết gần vùng địa cực là khoảnh khắc đặc biệt để họ cùng nhau để lại những kỷ niệm và bí mật sâu sắc. Diệp Cẩn Ngôn ôm cô bé vào lòng, tưởng cô bé đã vô cớ rời đi không lời từ biệt, nhưng khi biết cô đã lén đi, anh liền đuổi theo không chút do dự chỉ vì một manh mối nhỏ nhất, bây giờ anh mới may mắn được bên cạnh cô ở đây.

"Em có vui không?" Diệp Cẩn Ngôn vừa ôm cô vừa hỏi.

"Ân." Cô bé gật đầu, tiến lại gần anh, "Lúc đầu em không vui lắm, nhưng khi anh đến em lại vui vẻ."

Thật tốt, anh tự nghĩ, khoảnh khắc hiếm hoi được ông trời ban xuống này thực sự thích hợp để bày tỏ một số lời nói chân thành, ngay cả khi một người keo kiệt trong lời nói và không chịu bộc lộ cảm xúc thật của mình như Diệp Cẩn Ngôn, cũng cảm động và bàng hoàng trước sự kỳ vĩ của sức mạnh thiên nhiên giữa trời và đất. Khoảnh khắc thoáng qua như vậy bên người mình yêu thương nhất có thể chính là vận may mà anh trân trọng trong cuộc đời này và không thể lặp lại lần nữa.

Lúc này Diệp Cẩn Ngôn ôm cô, "Tỏa Tỏa."

"Ân."

"Em có muốn cùng anh ở cùng một chỗ được hay không."

Chu Tỏa Tỏa  dựa vào ngực anh và không nói gì, giữa trời và đất chỉ có hai người lặng lẽ ôm nhau.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro