Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

NGƯỜI TRONG MỘNG - CHƯƠNG 50

Diệp Cẩn Ngôn trực tiếp kéo tai Diệp Đình An: "Như thế nào nói chuyện đâu?"
___________________________________

Tuy nói là đi mua quần áo, nhưng bây giờ Chu Tỏa Tỏa thực sự không muốn ra ngoài, dù sao cô vẫn còn mệt mỏi. Sau khi giặt quần áo, cô gửi tin nhắn cho Tần Dịch Hàm để cảm ơn, Tần Dịch Hàm trả lời: "Có ích thì tốt rồi." Diệp Đình An nhìn mấy chữ trong câu trả lời của Tần Dịch Hàm, hỏi: "Em có ý gì?" Tần Dịch Hàm nhíu mày: "Mọi người đều hiểu."

Sau đó Diệp Đình An gửi tin nhắn cho Diệp Cẩn Ngôn, hỏi anh ta buổi trưa có sắp xếp gì không, nếu không đến nhà anh ăn cơm. Diệp Cẩn Ngôn hỏi ý kiến ​​của Chu Tỏa Tỏa, Chu Tỏa Tỏa cảm thấy kỹ năng nấu ăn của Diệp Đình An thực sự tốt nên cô không phản đối, bữa cơm đã được quyết định. Khi Diệp Cẩn Ngôn và Chu Tỏa Tỏa đến nhà Diệp Đình An, họ nhìn thấy Phạm Kim Cương, Diệp Cẩn Ngôn sửng sốt: "Sao cậu còn ở đây?"

Phạm Kim Cương vẻ mặt nịnh nọt: "Đêm qua Đình An mời em ở lại qua đêm."

"Dù sao nhà con có nhiều phòng." Diệp Đình An vừa nói vừa bưng đồ ăn lên. Diệp Cẩn Ngôn nhìn ba người họ và luôn cảm thấy họ có một "âm mưu" nào đó. Trong lòng anh cảm thấy ba người này nhất định đang nói xấu mình sau lưng.

Chu Tỏa Tỏa cũng không suy nghĩ nhiều, nhìn trên bàn bốn món một canh, thật sự có chút đói bụng. Khi mọi người đã ngồi vào chỗ, Chu Tỏa Tỏa bắt đầu ăn, cô ăn hơi nhiều, Diệp Cẩn Ngôn cũng ăn khá nhiều. Diệp Đình An hỏi: "Hai người sáng sớm chưa ăn gì à?"

Chu Tỏa Tỏa nói: "Có ăn, Cẩn Ngôn chiên trứng cho tôi."

"Nga" Diệp Đình An gật đầu và nhìn Diệp Cẩn Ngôn: "Thức ăn lần này con nấu rất bổ sung thể lực." Diệp Cẩn Ngôn khẽ cau mày nhìn anh, anh nói tiếp: "Ngoài việc bổ sung thể lực còn bổ những thứ khác." Phạm Kim Cương đang định đưa một miếng thịt vào miệng thì chợt khựng lại: "Anh ăn vào có bổ lắm không?"

Diệp Đình An nói: "Không." Nhìn thấy Phạm Kim Cương tự tin đưa miếng thịt vào miệng, Diệp Đình An nói: "Nhiều nhất chỉ chảy một ít máu mũi." Phạm Kim Cương chỉ nuốt miếng thịt, anh nhìn Diệp Đình An, anh hỏi: "Có món nào không bổ không?"

Diệp Đình An mỉm cười đẩy con cá tới trước mặt: "Món này đi, rất ôn hòa."

Ăn cơm xong, Tần Dịch Hàm dẫn Chu Tỏa Tỏa ra sân sau trò chuyện, Diệp Đình An rót cho mình và Diệp Cẩn Ngôn một ly rượu vang đỏ, sau đó hỏi: "Tối hôm qua thế nào?" Diệp Cẩn Ngôn chỉ nhấp một ngụm rượu vang đỏ rồi hỏi. : "Ý cháu là gì? "

"Không có gì, chỉ hỏi thăm chú thế nào thôi."

Diệp Cẩn Ngôn không nói gì, Diệp Đình An nói: "Này, đừng nói là con không nhắc nhở chú. Ngoài quần áo, chú cũng cần chuẩn bị một số vật dụng cần thiết hàng ngày, cũng như cốc và dép đi trong nhà..., đừng đợi Chu Tỏa Tỏa hỏi rồi chú mới đi mua, ngày mai là cuối tuần có thời gian chú đi mua một ít. Ngoài nhà chú ra, nhà của Chu Tỏa Tỏa cũng nên chuẩn bị một số thứ cho chú, như bàn chải đánh răng rồi dao cạo râu." Dừng một chút, anh nhướng mày cười nói: "Còn có bao cao su, chuẩn bị sẵn sàng đi."

Diệp Cẩn Ngôn trừng mắt nhìn Diệp Đình An, Diệp Đình An cười nói: "Có gì phải xấu hổ... chú chưa dùng ba hộp con đưa cho chú, vậy chú có tự mình chuẩn bị không?"

Diệp Cẩn Ngôn lại nhấp một ngụm rượu, "Ừm", Diệp Đình An cười hỏi: "Cho nên, được đi, còn có thể dùng?"

Diệp Cẩn Ngôn trực tiếp kéo tai Diệp Đình An: "Như thế nào nói chuyện đâu?"

"A a, chú, chú, con sai rồi, con sai rồi!" Khi Diệp Đình An khi còn nhỏ nghịch ngợm không nghe lời, Diệp Cẩn Ngôn sẽ làm như vậy với anh. Diệp Cẩn Ngôn lực tay rất mạnh, vừa bị anh ta kéo tai, Diệp Đình An lập tức sẽ nhượng bộ. Đã nhiều năm không bị kéo tai, đột nhiên, hình bóng tuổi thơ của Diệp Đình An đột nhiên hiện về. Sau khi Diệp Cẩn Ngôn buông ra, Diệp Đình An bịt lỗ tai lại: "Con không phải quan tâm hạnh phúc cả đời của chú sao?"

Diệp Cẩn Ngôn hừ một tiếng, nhưng khóe miệng lại nhếch lên. Diệp Đình An xoa xoa lỗ tai nhìn anh ta, phát hiện Diệp Cẩn Ngôn cũng không có tức giận, liền nói: "Vậy chú dự định khi nào kết hôn với Tỏa Tỏa?"

"Cháu không nghĩ là quá nhanh sao?"

"Con đang hỏi chú khi nào chú dự định kết hôn, chứ con không nói chú phải kết hôn ngay. Hơn nữa, chuyện đó sớm hay muộn cũng sẽ xảy ra. Nếu chú không cưới cô ấy thì khi nào em họ của con mới đến?" Diệp Cẩn Ngôn lại "Hừ" một tiếng, Diệp Đình An hỏi: "Chú không phải có lo lắng gì đi?" Sau đó anh nhanh chóng bịt tai lại: "Chú không phải muốn bội tình bạc nghĩa đi?"

Diệp Cẩn Ngôn đang định kéo tai anh lại, nhưng khi nhìn thấy vẻ mặt đó của anh, anh ta liền tức giận bật cười: "Chú là loại người bội tình bạc nghĩa sao?"

"Vậy..., vậy...thì chú cưới cô ấy đi!"

"Chú không nói là chú sẽ không kết hôn."

"Vậy thì chú nhanh chóng kết hôn đi."

"Tại sao cháu còn rốt ruột hơn chú nữa?"

"Con...con muốn có một người em họ để chơi cùng."

"Chơi? Tự mình sinh đi."

"Con cũng không phải bác sĩ. Con nói sinh thì có thể sinh."

"Tại sao?"

"Nhìn xem," Diệp Đình An bắt đầu phân tích: "Con trai của con gọi con trai chú là chú, con trai chú gọi con trai con là cháu. Nếu con trai chú nhỏ tuổi hơn con trai con, con trai con sẽ gọi người nhỏ hơn nó là chú sao. Con sợ con trai con và con trai chú không thể phân biệt được sự khác biệt giữa các thế hệ, cuối cùng bối phận rối loạn thì cũng không tốt."

"Đây chính là nguyên nhân sao?" Diệp Cẩn Ngôn bị một đám "Đứa con" vây quanh, Diệp Đình An nghiêm túc nói: "Đúng vậy, chuyện này rất quan trọng."

Sau đó, khi chỉ còn lại Diệp Đình An và Tần Dịch Hàm, Tần Dịch Hàm mới nói: "Tỏa Tỏa nói chú của anh không có vấn đề gì."

"Là chú của chúng ta. Cô ấy đã nói gì?"

"Cô ấy nói," Tần Dịch Hàm suy nghĩ một chút: "Rất mạnh, rất lâu, rất thoải mái."

"Cô ấy trực tiếp như vậy à?" Diệp Đình An mở to mắt hỏi.

"Là em tóm tắt lại." Phong cách của Tần Dịch Hàm luôn ngắn gọn và súc tích.

"Nga, thế thì anh không cần phải lo lắng."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro