Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

NGƯỜI TRONG MỘNG - CHƯƠNG 5

Khi anh ngước mắt lên, tình cờ nhìn thấy mình trong gương bên cạnh bàn làm việc, phát hiện tai mình quả nhiên đỏ bừng.
_________________________________________

Sau khi Phạm Kim Cương trở lại chỗ ngồi, anh nhìn thấy Diệp Cẩn Ngôn trong văn phòng nên gửi tin nhắn cho Diệp Đình An. Không lâu sau, Chu Tỏa Tỏa xuất hiện trước mặt Phạm Kim Cương với văn kiện trên tay: "Thư ký Phạm, Giám đốc Diệp yêu cầu em mang văn kiện cho Diệp tổng." Phạm Kim Cương giả vờ dè dặt và nói: "Diệp tổng đang xem công văn bên trong. Đừng làm phiền anh ấy quá lâu." Anh lại liếc nhìn Chu Tỏa Tỏa: "Vào đi, đừng đóng cửa."

Chu Tỏa Tỏa gật đầu và đẩy cửa văn phòng của Diệp Cẩn Ngôn, Phạm Kim Cương bắt đầu thò đầu ra nhìn. Ánh nắng xuyên qua cửa sổ kính trong suốt từ trần đến sàn, Diệp Cẩn Ngôn ngồi trên sô pha đang đọc sách về thiết kế, nghe thấy tiếng cửa mở và tiếng bước chân, anh ngẩng đầu lên, khi ngẩng đầu lên liền nhìn thấy Chu Tỏa Tỏa dưới ánh nắng đi về phía anh, trong tích tắc, anh đã xuất thần.

Chu Tỏa Tỏa cách bàn cà phê ba bước chân và nói: "Diệp tổng, Giám đốc Diệp yêu cầu em đưa văn kiện." Cảm xúc trong lòng Chu Tỏa Tỏa rất khó diễn tả. Kể từ khi cô gặp Diệp Cẩn Ngôn một tuần trước, cô luôn muốn gặp lại anh, nhưng cô không biết sẽ nói gì sau khi gặp anh. Cô chỉ muốn gặp anh, nhưng cô cũng rất căng thẳng. Dù sao đây là lần đầu tiên cô ở một mình với Diệp Cẩn Ngôn, mặc dù cô ấy chỉ đến đây để giao văn kiện.

Diệp Cẩn Ngôn nghe Chu Tỏa Tỏa gọi anh mới tỉnh táo lại, anh nuốt nước bọt và nói: "Ồ, đặt ở đây được rồi." Chu Tỏa Tỏa đặt tài liệu lên bàn cà phê và nói: "Giám đốc nói văn kiện này tương đối khẩn cấp, nếu ngài thuận tiện, xin vui lòng đưa ra quyết định càng sớm càng tốt."

Diệp Cẩn Ngôn lại nói "Ồ", cầm văn kiện đứng dậy, đi đến bàn làm việc, mở ra, tùy ý nhìn vài lần, ký tên rồi đưa văn kiện cho Chu Tỏa Tỏa: "Cứ giao cho Đình An." Chu Tỏa Tỏa nhìn Diệp Cẩn Ngôn, cô vẫn muốn ở lại nói chuyện với Diệp Cẩn Ngôn, cô không ngờ Diệp Cẩn Ngôn lại ký nhanh như vậy, cô vẫn chưa nghĩ tới cô nên dùng chủ đề gì để nói chuyện với anh. Cô dùng hai tay tiếp nhận văn kiện nói: "Được." Cô quay người, đi được hai bước, sau đó quay đầu nhìn về phía Diệp Cẩn Ngôn, anh cũng đang nhìn cô. Chu Tỏa Tỏa nói: "Diệp tổng, em..." Cô cố gắng nghĩ ra lời muốn nói, Diệp Cẩn Ngôn mím môi nhìn cô, cô hít một hơi thật sâu: "Cảm ơn anh đã cho em cơ hội làm việc tại Tinh Ngôn. Em chắc chắn sẽ làm tốt công việc, sẽ không để cho anh thất vọng."

Diệp Cẩn Ngôn gật đầu nói: "Làm việc chăm chỉ, công ty sẽ không đối xử tệ với em." Chu Tỏa Tỏa gật đầu mạnh mẽ, rưng rưng nước mắt: "Em sẽ cố gắng làm." Kỳ thực, điều cô muốn nói với Diệp Cẩn Ngôn không phải là cái này; Cô muốn nói với Diệp Cẩn Ngôn là cô đã mơ về anh từ khi cô còn nhỏ, nhưng cô cảm thấy nói ra điều này quá đột ngột, Diệp Cẩn Ngôn chắc chắn sẽ cho rằng cô là một kẻ lập dị, nên cuối cùng cô phải bày tỏ lòng trung thành của mình với Diệp Cẩn Ngôn.

Sau khi Chu Tỏa Tỏa rời khỏi văn phòng, Diệp Cẩn Ngôn thở dài, trong lòng anh cũng rất căng thẳng, anh không biết mình bị làm sao, anh ở thương trường là một người quyết đoán và xử lý công việc vững vàng, nhưng tại sao anh lại cảm thấy tâm thần bất an khi nhìn thấy Chu Tỏa Tỏa. Khi anh ngước mắt lên, tình cờ nhìn thấy mình trong gương bên cạnh bàn làm việc, phát hiện tai mình quả nhiên đỏ bừng. Anh chỉ vào mình trong gương: "Ngươi thật không có tiền đồ?" Nói xong anh lại thở dài, sau đó hoàn toàn quên mất mình đang làm gì trước khi Chu Tỏa Tỏa bước vào. Mà tất cả những điều này bị Phạm Kim Cương đang lén lút ngoài cửa nhìn thấy, không khỏi lắc đầu, anh chưa bao giờ nhìn thấy anh Diệp như thế này.

Sau khi Chu Tỏa Tỏa trở lại phòng thiết kế, cô đi đến văn phòng của Diệp Đình An, Diệp Đình An nhìn tài liệu trong tay cô, cau mày hỏi: "Diệp tổng không có ở văn phòng sao?" Rõ ràng là anh ta đã nhận được một tin nhắn từ Phạm Kim Cương. Chu Tỏa Tỏa lắc đầu và đưa văn kiện cho Diệp Đình An: "Diệp tổng đã ký."

"Ký?" Giọng điệu của Diệp Đình An không thể kiềm chế được. Đây là một kế hoạch, nó có hơn chục trang, Chu Tỏa Tỏa chỉ mất vài phút để đến văn phòng của Diệp Cẩn Ngôn. Trong vòng vài phút này, chú anh đã đọc xong bản kế hoạch và đưa ra quyết định? Chu Tỏa Tỏa gật đầu, và Diệp Đình An hỏi: "Chú ấy đã đọc nó chưa?"

Chu Tỏa Tỏa gật đầu, sau đó lắc đầu: "Anh ấy đã nhìn thấy, nhưng tôi nhìn thấy anh ấy đọc rất nhanh." Diệp Đình An gật đầu: "Được rồi... cô, cứ ra ngoài trước, làm phiền cô rồi." Sau khi Chu Tỏa Tỏa rời đi, Diệp Đình An đứng sang một bên uống nước, mở văn kiện ra, nhìn thấy chữ ký của Diệp Cẩn Ngôn, anh sặc nước, ho khan không ngừng: "Cái gì đây, chữ ký?" Lúc này anh đã nhận được tin nhắn của Phạm Kim Cương. SMS: Hẹn gặp lại chỗ cũ!

Diệp Đình An đi vào nhà vệ sinh nam, có chút buồn bực nhìn Phạm Kim Cương: "Anh có nhất thiết phải cùng em thảo luận vấn đề này trong nhà vệ sinh không?"

"Nói bí mật trong nhà vệ sinh là an toàn nhất."

"Anh chắc chắn chứ?" Diệp Đình An có chút do dự. Phạm Kim Cương kiểm tra từng buồng vệ sinh, để xác nhận bên trong không có ai, rồi kể cho Diệp Đình An những gì anh nhìn thấy. Nghe xong, Diệp Đình An nói: "Chữ ký của chú trên tài liệu đó bị cong, hoàn toàn khác với chữ ký trước đây của chú ấy."

"Vậy cậu nghĩ thế nào?"

"Anh nghĩ sao?"

"Thật sự là Chu Tỏa Tỏa sao?"

Diệp Đình An suy nghĩ một chút, nói: "Cho dù chỉ là một thí nghiệm cũng không thể chính xác... Hay chúng ta quan sát thêm một lần nữa nhé?" Phạm Kim Cương đồng ý nói: "Nhưng nếu anh Diệp thực sự thích Chu Tỏa Tỏa, làm sao chúng ta biết Chu Tỏa Tỏa nghĩ gì?

"Trước tiên hãy xác định xem chú em có những hành vi bất thường nào khác do Chu Tỏa Tỏa gây ra hay không, sau đó mới nghĩ đến những chuyện khác. Nếu không thì chúng ta chẳng phải đã suy nghĩ vô ích sao?"

"Tại sao anh Diệp lại coi trọng Chu Tỏa Tỏa?"

Diệp Đình An tặc lưỡi: "Anh đây là không hiểu tình yêu. Anh có biết yêu từ cái nhìn đầu tiên là gì không?"

"Anh Diệp đối với Chu Tỏa Tỏa vừa gặp đã yêu?"

Diệp Đình An nhún vai: "Có lẽ hai người họ là định mệnh?" Phạm Kim Cương không đồng ý: "Làm sao Chu Tỏa Tỏa có thể xứng với anh Diệp?" Diệp Đình An cười nói: "Trong mắt anh, không có ai là xứng với chú em. Em hoài nghi không biết anh có thích chú ấy không nữa."

"Cậu đang nói vớ vẩn gì vậy! Anh chỉ kính trọng và sùng bái anh Diệp! Anh thích phụ nữ."

"A."

"Ý anh là thế!"

"Ồ."

"Anh thề!"

"Không cần thiết." Diệp Đình An nhịn cười nói.



Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro