Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

NGƯỜI TRONG MỘNG - CHƯƠNG 31

"Vậy khi nào em định đi uống rượu với cậu ta?"
_________________________________________

Cuối cùng ăn xong, Diệp Đình An nói với Diệp Cẩn Ngôn: "Con đi vệ sinh." Anh đã quan sát địa hình, nếu muốn đi vệ sinh nhất định sẽ đi qua bàn của Chu Tỏa Tỏa và Tạ Hoành Tổ. Diệp Cẩn Ngôn vẻ mặt có điều suy nghĩ, không để ý đến anh, Diệp Đình An hơi nhếch khóe miệng, đứng dậy đi về phía nhà vệ sinh. Trước khi đi qua bàn của Chu Tỏa Tỏa, anh cố tình đá vào chiếc ghế ở bàn bên cạnh.

"Tôi xin lỗi, tôi xin lỗi." Diệp Đình An nhanh chóng xin lỗi những thực khách ở bàn đó, nhưng động tác này đã thu hút sự chú ý của Chu Tỏa Tỏa và Tạ Hoành Tổ.

"Đình An, tại sao anh lại ở đây? Anh có đi với Dịch Hàm không?" Đôi mắt của Chu Tỏa Tỏa sáng lên khi nhìn thấy Diệp Đình An và đứng dậy.

Trên mặt Diệp Đình An hiện lên một nụ cười rạng rỡ: "Không, tôi đi cùng chú tôi." Nói xong chỉ về phía Diệp Cẩn Ngôn. Chu Tỏa Tỏa nhìn về hướng anh chỉ, và gặp ánh mắt của Diệp Cẩn Ngôn. "Anh Diệp, như thế nào cũng..."

"Ăn cơm thôi, chỉ đói bụng thôi." Diệp Đình An nhìn Tạ Hoành Tổ: "Môi trường ở đây thật sự rất tốt, chẳng trách là thánh địa hẹn hò."

"Thật sao? Tôi cũng nghĩ vậy," Tạ Hoành Tổ nói, "Đình An, mẹ tôi có phải..." Diệp Đình An lập tức ngắt lời anh: "Tôi đi WC gấp. Chúng ta nói chuyện sau được không?"

"Cái đó?" Tạ Hoành Tổ gãi đầu "Vừa lúc tôi cũng muốn đi vệ sinh... Chúng ta cùng nhau đi?" Nghe xong lời này, Diệp Đình An không khỏi sửng sốt một lúc sau khi nghe điều này. Anh nhìn Chu Tỏa Tỏa và trao đổi ý kiến: Tạ Hoành Tổ thực sự kỳ lạ. Anh gật đầu: "Được... được, chúng ta cùng đi..." Sau đó anh nói với Chu Tỏa Tỏa: "Chú tôi ở ngay đây. Thay vì đợi ở đây một mình, sao không đi nói chuyện với chú ấy." Nói xong anh và Tạ Hoành Tổ cùng nhau đi vệ sinh.

Chu Tỏa Tỏa nhìn Diệp Cẩn Ngôn, nhưng Diệp Cẩn Ngôn lại nhìn đi chỗ khác, Chu Tỏa Tỏa hít một hơi thật sâu và đi về phía anh: "Anh Diệp..." Diệp Cẩn Ngôn ngước mắt lên nhìn cô, Chu Tỏa Tỏa cắn môi và ngồi đối diện anh giống như một đứa trẻ bị bắt quả tang khi làm sai điều gì đó. Nhưng rõ ràng cô không làm gì sai cả, sao cô lại cảm thấy có lỗi như vậy?

"Em......"

"Anh......"

Cả hai đều nói cùng một lúc và dừng lại cùng một lúc. "Em nói trước đi." Diệp Cẩn Ngôn nhìn Chu Tỏa Tỏa, bình tĩnh nói. "Tạ Hoành Tổ và em cùng nhau ăn tối vì công việc."

"Em không cần giải thích với anh, đây là thời gian riêng tư của em sau giờ làm việc, không quan trọng em muốn sắp xếp bữa ăn với ai." Diệp Cẩn Ngôn giả vờ thờ ơ, nhưng giọng điệu lại đầy ghen tị. Chu Tỏa Tỏa đột nhiên cảm thấy khó chịu, cô thực sự chỉ đến để nói chuyện chính sự với Tạ Hoành Tổ. Chu Tỏa Tỏa mím chặt môi, cúi đầu không nói nữa, bầu không khí giữa hai người có chút xấu hổ, Diệp Cẩn Ngôn cầm cốc nước lên, cảm thấy giọng điệu vừa rồi quả thực không tốt nên chậm rãi hỏi: "Hôm nay là vì Tạ Hoành Tổ mà em lên văn phòng muộn sao?"

Chu Tỏa Tỏa gật đầu, Diệp Cẩn Ngôn cau mày: "Cậu ta mời em ăn tối?" Chu Tỏa Tỏa lại gật đầu, Diệp Cẩn Ngôn lại cảm thấy không vui: "Cậu ta mời em nên em đi?" Chu Tỏa Tỏa ngẩng đầu lên và nhìn Diệp Cẩn Ngôn nói : "Anh ta là khách hàng, em không thể từ chối được..."

"Vậy khi nào em định đi uống rượu với cậu ta?"

Chu Tỏa Tỏa nhìn Diệp Cẩn Ngôn với đôi mắt đỏ hoe. Trong lòng Diệp Cẩn Ngôn thắt lại, anh không thể nhìn Chu Tỏa Tỏa như thế này, anh quay mặt đi, nhưng vẫn kiên quyết nói: "Anh cũng chưa nói gì, nhưng cho dù cậu ta là khách hàng của công ty, em vẫn có quyền từ chối cậu ta."

Chu Tỏa Tỏa vẫn gật đầu: "Em hiểu." Kỳ thật trong lòng cô biết ngữ khí Diệp Cẩn Ngôn không tốt, có lẽ là do anh ghen tị, lẽ ra cô phải vui mừng, nhưng ngữ khí Diệp Cẩn Ngôn thật sự khiến cô buồn bực. Nếu hai người ở cùng nhau, Diệp Cẩn Ngôn đương nhiên có quyền ghen tị, nhưng hiện tại, Diệp Cẩn Ngôn rốt cuộc ghen tị với tư cách gì? Là sếp của cô?

Diệp Cẩn Ngôn cũng biết tính tình của anh không thể giải thích được, nhưng anh đã cảm thấy áp lực trong lòng kể từ khi nghe tin Chu Tỏa Tỏa đang trò chuyện với Tạ Hoành Tổ ở sảnh vào buổi sáng, khi anh hỏi Chu Tỏa Tỏa chuyện gì đã xảy ra vào buổi sáng, cô không nói gì, Diệp Cẩn Ngôn cảm thấy nếu Chu Tỏa Tỏa không nói cho anh biết, có lẽ không quan tâm đến anh nhiều như vậy. Nhưng anh lại quên mất, Chu Tỏa Tỏa có thể nói với anh điều này bằng tư cách gì? Khi bị khách hàng quấy rối, điều tốt nhất cô có thể làm là báo với bộ phận quan hệ công chúng và để họ xử lý, làm sao cô có thể nói với chủ tịch?

"Đình An, nói thật đi, mẹ tôi đến Tinh Ngôn để gây rắc rối à?" Tạ Hoành Tổ lo lắng hỏi Diệp Đình An. Diệp Đình An nhướng mày, sau đó cố ý nói: "Không... không, anh nghe ai?"

"Tỏa Tỏa vừa nói cần thay đổi người thiết kế ngôi nhà của tôi. Nếu tôi không có yêu cầu này, thì chắc chắn là mẹ tôi đưa ra yêu cầu. Tôi không phải là kẻ ngốc, sao tôi có thể không đoán được? Nói cho tôi sự thật đi."

Diệp Đình An nói: "Đừng lo lắng những chuyện này..."

"Ý anh là gì, đừng lo lắng? Tỏa Tỏa nói cô sẽ đi công tác, đó có phải là ý của mẹ tôi không?"

"Cái này... cái này thực sự không phải..."

"Vậy anh muốn thay đổi nhà thiết kế?"

Diệp Đình An cau mày: "Dù sao, nếu anh thật sự tốt cho Tỏa Tỏa, đừng làm mẹ anh không vui. Tôi chỉ có thể nói như vậy."

"Cho nên bà ấy thật sự đến gây sự và nhờ chú Diệp thay đổi người, đem Tỏa Tỏa điều đi?"

Diệp Đình An nhìn Tạ Hoành Tổ, trên mặt giả vờ xấu hổ, nhưng trong lòng lại vui mừng, Tạ Hoành Tổ thực sự dễ dàng bị gài bẫy, nếu dựa vào anh ta chắc chắn Tạ gia sẽ sụp đổ. "Tạ Hoành Tổ, tôi hỏi anh, anh đã bao giờ nghĩ đến tương lai của anh chưa?"

"Tương lai?" Tạ Hoành Tổ cau mày hỏi: "Ý của anh là?"

"Anh có bao giờ nghĩ tới tự lập không? Anh tiêu tiền dựa vào mẹ, anh làm sao có thể khiến người khác hạnh phúc? Cũng không thể trách mẹ anh muốn thao túng cuộc sống của anh." Anh nhìn Tạ Hoành Tổ, nghiêm túc nói: "Không phải tặng hoa, chặn cửa mới gọi là thành ý. Tỏa Tỏa không phải 18 20 tuổi, cô ấy không thích những thứ này. Trong khoảng thời gian cô ấy đi công tác, anh nên suy nghĩ thật kỹ, nếu thật sự suy nghĩ rõ ràng, hãy đến gặp Tỏa Tỏa một lần nữa, nếu không anh chỉ đang gây phiền phức cho cuộc sống của cô ấy. Nếu mẹ anh thực sự muốn điều chuyển ai đó, bà ấy vẫn có khả năng làm điều đó." Lời nói của Diệp Đình An nhằm mục đích kích thích Tạ Hoành Tổ và khiến anh ta làm việc gì khác. Nếu anh ta về nhà và gây rắc rối với Tạ Gia Nhân, Tạ Gia Nhân sẽ càng tin rằng Chu Tỏa Tỏa đã được điều đi, khi đó Tinh Ngôn quả thực có thể kiếm bộn tiền từ việc này, một khi hợp đồng được ký kết, Tạ Gia Nhân không thể làm gì được nữa, bà ta bất mãn biết bao. 

Nhưng điều hắn nói cũng là sự thật, với tính cách của Tạ Hoành Tổ, trừ khi anh ta gặp phải một người tràn ngập tình mẫu tử, có thể chịu đựng được mẹ anh ta, nếu không nhất định không hạnh phúc: "Tôi nói lời này, anh có thể tự mình suy nghĩ."

Trên thực tế, theo quan điểm của Diệp Đình An, nhiệm vụ của tạ hoành Tổ đã hoàn thành, xét theo biểu hiện ngày hôm nay của Diệp Cẩn Ngôn, kế hoạch của anh sẽ sớm thành công. Nếu Tạ Hoành Tổ nghe lời anh và nỗ lực làm việc khác, anh ta đã làm được việc tốt, không ai quấy rầy Chu Tỏa Tỏa, và cô ấy có thể chuyên tâm 'đối phó' Diệp Cẩn Ngôn; nếu anh ta không nghe, thì rất tốt, anh cũng có thể dùng Tạ Hoành Tổ tiếp tục kích thích Diệp Cẩn Ngôn, anh không tin Diệp Cẩn Ngôn sẽ thờ ơ với sự hiện diện của Tạ Hoành Tổ mỗi ngày ở bên Chu Tỏa Tỏa. Về công về tư đều có lợi.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro