Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

NGƯỜI TRONG MỘNG - CHƯƠNG 25

"Tương lai còn chưa đến, sao lại suy nghĩ nhiều như vậy?"
_________________________________________

Khi Diệp Cẩn Ngôn về đến nhà, anh nhìn thấy ánh sáng chiếu ra từ cửa sổ phòng Diệp Đình An nên anh bấm chuông cửa. Khi Diệp Đình An mở cửa và nhìn thấy Diệp cẩn Ngôn, anh ấy bối rối hỏi: "Chú không phải biết mật khẩu ra vào nhà con à?"

Diệp Cẩn Ngôn trả lời: "Làm sao chú biết có bất tiện không?" Diệp Đình An chớp mắt, sau đó chỉ vào tay nắm cửa: "Vậy sau này khi con không tiện, con có thể treo biển 'Không làm phiền' được không?" Diệp Cẩn Ngôn mỉm cười, Diệp Đình An để anh vào phòng, sau đó nói: "Con cũng sẽ chuẩn bị cho chú một cái, sau này chú sẽ cần nó."

Diệp Cẩn Ngôn "chậc" một tiếng rồi quay đầu nhìn anh ấy, Diệp Đình An nhún vai: "Máy móc sẽ hỏng nếu chú không sử dụng"

"Cháu!"

"OK!" Diệp Đình An giơ tay ra hiệu đầu hàng: "Giả vờ như con chưa nói." Diệp Cẩn Ngôn trợn mắt nhìn, sau đó nhìn thấy Coca và khoai tây chiên trên bàn, liền nhíu mày: "Cháu ăn nhiều quá không tốt cho sức khỏe?"

"Xem TV không uống Coca và ăn khoai tây chiên thì phải ăn gì?" Diệp Cẩn Ngôn lắc đầu ngồi xuống ghế sô pha, Diệp Đình An hỏi: "Vậy chú có muốn uống gì không?"

"Con đi lấy ly nước nóng." Diệp Đình An đi rót cho một cốc nước nóng, sau đó hỏi: "Chú nói đi."

Diệp Cẩn Ngôn nhìn anh, hỏi: "Cháu nói cái gì?"

"Chú không ngủ được nên đến đây xem cháu trai đã ăn đồ gì, ngủ chưa và có đá chăn ra không?"

Diệp Cẩn Ngôn nhìn Diệp Đình An, Diệp Đình An nhìn anh mà không hề tỏ ra yếu đuối. Kể từ khi Diệp Đình An nói với Diệp Cẩn Ngôn về chuyện tình cảm, Diệp Cẩn Ngôn dường như nghĩ rằng Diệp Đình An có chút khác biệt, nhưng anh không thể nói ra điều gì khác biệt. Anh chỉ biết rằng anh không chỉ coi Diệp Đình An là một vãn bối, mà còn là một người đàn ông có thể nói chuyện tâm sự với anh, cháu trai anh trong xử lý chuyện tình cảm còn trưởng thành hơn anh. Cuối cùng, Diệp Cẩn Ngôn cầm chiếc cốc trên bàn lên, uống một ngụm rồi hỏi: "Tại sao Tạ Hoành Tổ lại đến chỗ cháu thiết kế nhà?" Diệp Đình An biết rằng cuối cùng Diệp Cẩn Ngôn cũng đã đi vào trọng tâm, vì vậy anh ấy cầm một cái đệm ôm vào ngực, ngả người ra sau nói: "Dương Kha giới thiệu con."

"Dương Kha?"

"Dương Kha nói gần đây Tạ Hoành Tổ mới mua một căn nhà, hỏi anh ta có biết nhà thiết kế quen thuộc nào không. Dương Kha nghĩ tới con và giới thiệu con cho Tạ Hoành Tổ, có chuyện gì vậy?"

Diệp Cẩn Ngôn nói: "Chú mới từ công ty về, Tạ Hoành Tổ đã đợi Chu Tỏa Tỏa ở đại sảnh mấy tiếng đồng hồ rồi."

Diệp Đình An nhướng mày nói "A": "Nhắc mới nhớ, anh ta mặt dày thật, khiến con xấu hổ. Điều quan trọng là có tiền và rãnh rỗi. nhìn những bó hoa kia, nếu con biết anh ta sớm hơn, con sẽ mở cửa hàng hoa, con chắc chắn có thể kiếm được nhiều tiền. Gia đình anh ta có tiền thật?"

Diệp Cẩn Ngôn mỉm cười: "Chú đoán là theo chúng ta làm ăn kiếm được không ít."

Diệp Đình An sờ cằm, nhìn lên trần nhà nói: "Nhưng số tiền anh ta bỏ ra không phải của mình phải không? Điều này ảnh hưởng không rất tốt với Chu Tỏa Tỏa. Tỏa Tỏa gần đây đã phàn nàn với con vài lần vì phải trốn tránh anh ta." 

Anh ấy dừng lại một chút, anh ấy nói thêm: "Nhưng con đã nói với Tỏa Tỏa mọi thứ sẽ tốt hơn sau một thời gian và hiện tại anh ta vẫn là khách hàng của chúng ta. Chúng ta không còn cách nào khác đành phải để anh ta đến công ty để thảo luận chi tiết về thiết kế, con càng lo lắng về việc Tỏa Tỏa sẽ gặp anh ta ở bên ngoài, ít nhất anh ta cũng không dám làm loạn trong công ty."

"Cháu có chắc Tạ Hoành Tổ sẽ không làm phiền cô ấy nữa không?"

"Khó mà nói, loại phú nhị đại này khó đối phó nhất, con sợ nhất chính là, cho dù Tỏa Tỏa không thích anh ta, nhưng vẫn luôn bị anh ta quấy rầy... " Anh ấy cố ý không nói hết lời mà thở dài: "Nếu cứ tiếp tục như vậy, con nghĩ Tạ Gia Nhân sớm muộn sẽ gây rắc rối, lúc đó Tỏa Tỏa sẽ rất xấu hổ." Diệp Cẩn Ngôn nhìn anh ấy: "Cháu là lãnh đạo trực tiếp của Tỏa Tỏa, tại sao cháu không nói gì cả?"

Diệp Đình An tỏ ra bất lực, dang tay ra: "Con có thể nói gì đây? Tạ Hoành Tổ chỉ định Tỏa Tỏa làm người thiết kế ngôi nhà của anh ta. Dù sao chúng ta cũng làm trong ngành dịch vụ, khách hàng là trên hết. Đó là những gì chú nói. Hơn nữa, mẹ anh ta là nhà cung cấp điều hòa, bây giờ con không dám đắc tội bà ấy."

"Cháu sợ đắc tội Tạ Gia Nhân sao?" Diệp Cẩn Ngôn nhìn anh ấy, không thể tin nói. Diệp Đình An thực tế nói: "Con không sợ bà ta, con chỉ không muốn đắc tội bà ta bây giờ. Cái giá phải trả cho cộng đồng xanh do con thiết kế giá tương đối cao. Nếu bây giờ đắc tội Tạ Gia Nhân, bà ta cố tình tăng giá điều hòa, chẳng phải giá thành còn cao hơn sao? Chú còn nói dự án này là thành tích đầu tiên của con khi tham gia ban giám đốc, con cũng không hy vọng ra vấn đề gì."

Diệp Cẩn Ngôn khoanh tay nói: "Bà ta dám? Chúng ta có thể đổi nhà cung cấp." Diệp Đình An nhìn Diệp Cẩn Ngôn: "Chú có sẵn sàng đổi nhà cung cấp vì Chu Tỏa Tỏa không?" Nghe xong, Diệp Cẩn Ngôn không thể nói được gì nữa. Anh muốn nói rằng anh không thay đổi nhà cung cấp vì Chu Tỏa Tỏa, nhưng dường như anh muốn thay đổi nhà cung cấp vì Chu Tỏa Tỏa, anh không có cách nào để bác bỏ những gì Diệp Đình An nói. Chỉ nghe thấy Diệp Đình An chậm rãi nói: "Chú là chủ tịch, chỉ cần chú vui vẻ là được."

Trên TV đang chiếu bộ phim [Thiên Nhược Hữu tình] của Lưu Đức Hoa, Diệp Cẩn Ngôn đột nhiên hỏi: "Lúc đó cháu ở bên cô ấy, cháu có nghĩ đến tương lai không?" Diệp Đình An đương nhiên biết "cô ấy" là ai. Đang nói tới, anh nhìn anh ấy nhìn chằm chằm vào màn hình TV, trầm mặc hồi lâu, lâu đến mức Diệp Cẩn Ngôn tưởng rằng anh ấy sẽ không trả lời, sau đó anh ấy nói: "Tương lai còn chưa đến, sao lại suy nghĩ nhiều như vậy?" Giọng điệu của anh ấy hoàn toàn mất đi vẻ giễu cợt trước đó: "Lúc đó con chỉ cảm thấy tương lai không có cô ấy không phải là điều con mong muốn."

"Tại sao lúc đó cháu không nói cho chú biết?"

Diệp Đình An cười: "Làm sao chú có thể đồng ý."

"Cháu biết chú sẽ không đồng ý nhưng cháu vẫn quyết định ở bên cô ấy."

Diệp Đình An cuối cùng quay đầu nhìn về phía Diệp Cẩn Ngôn: "Bởi vì con yêu cô ấy, mặc kệ chú có đồng ý hay không, con vẫn là yêu cô ấy." Diệp Cẩn Ngôn cũng nhìn thẳng vào anh ấy, hỏi: "Nếu như chú biết được kiên quyết muốn cháu chia tay thì cháu sẽ làm gì?"

Diệp Đình An nhìn Diệp Cẩn Ngôn và mỉm cười: "Ai biết chuyện gì đã xảy ra." Anh ấy im lặng một lúc, rồi đột nhiên nói: "Nếu chú không chủ động thì để Chu Tỏa Tỏa chủ động, lời nói của người khác có lẽ rất khó nghe. Chú là chủ tịch, người khác không nói gì, những họ sẽ dám nói về cô ấy."

Diệp Cẩn Ngôn giật mình, cau mày nhìn Diệp Đình An, Diệp Đình An nói tiếp: "Thà nói rằng chú bị sắc đẹp mê hoặc, còn hơn là nói cô ấy bán vẻ ngoài của mình và cố tình dụ dỗ ông chủ. Cô ấy là một cô gái, cho dù những điều này không phải sự thật, nếu truyền ra ngoài, sau này người ta sẽ nhìn cô ấy với ánh mắt không tốt, con sợ sẽ khó tìm được một người chồng tốt. Khi ở bên cô ấy, dù kết thúc thế nào thì ít nhất hai người cũng yêu nhau, mà không phải cô ấy một bên tình nguyện. Giữa hai người có sự khác biệt giỏi tác." Anh ấy tựa đầu vào ghế: "Lớn hơn cô ấy thì sao? Bố mẹ con cũng trẻ hơn ông bà không phải cũng đã đi trước ông bà. Ai có thể nói chắc chắn chuyện này?" Hắn thở dài: "Vạn năm quá dài, cứ nắm lấy thời cơ hiện tại."

Diệp Cẩn Ngôn không nói gì, Diệp Đình An biết rằng anh ta nhất định đã nghe theo những gì anh nói. Anh ta có thể không nghĩ đến bản thân mình, nhưng anh ta chắc chắn sẽ nghĩ cho Chu Tỏa Tỏa.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro