Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

NGƯỜI TRONG MỘNG - CHƯƠNG 17

"Con vừa mới hỏi chú có thích Chu Tỏa Tỏa không, chú tựa hồ cũng không có phủ nhận?"
_________________________________________

Diệp Đình An nhìn Diệp Cẩn Ngôn, rồi cũng bưng nước trên bàn lên uống. Chú cháu hai người im lặng một lúc, Diệp Cẩn Ngôn vẫn không lên tiếng, Diệp Đình An nghĩ: Chẳng lẽ kích thích còn chưa đủ sao? Vì thế Diệp Đình An giả vờ thở dài, thỏa hiệp nói: "Được rồi, nếu chú muốn con gia nhập ban giám đốc thì cũng được, nhưng con cần một thư ký."

"Thư ký?"

"Ừ!" Diệp Đình An gật đầu: "Chú cũng biết đám cũ kỹ trong ban giám đốc của chú phiền toái thế nào. Có khi chú bận đến mức không có thời gian ăn cơm đúng không?"

"Lần trước chú biết đấy, con nhờ Phạm Kim Cương mua sushi cho con, anh ấy đã trả lời với con, anh ấy là thư ký của chú chứ không phải của con và anh ấy sẽ không mua cho con, đồ ăn rất quan trọng đối với con, vì vậy nếu chú muốn con gia nhập ban giám đốc, chú phải giúp con tìm một thư ký thích hợp."

Diệp Cẩn Ngôn khoanh tay nhìn Diệp Đình An, cười hỏi: "Cháu muốn kiểu thư ký nào?"

"Con muốn có một thư ký như Chu Tỏa Tỏa."

"Chu Tỏa Tỏa?"

Diệp Đình An lại gật đầu: "Xét năng lực thì cô ấy có năng lực, con gái thì cẩn thận hơn, còn con thì bất cẩn. Chúng con bổ sung cho nhau. Con và cô ấy bằng tuổi nhau và có nhiều suy nghĩ giống nhau. Nếu cô ấy mua bữa trưa cho con, cô ấy chắc chắn sẽ biết con thích cái gì, không thích cái gì." Diệp Cẩn Ngôn không thể không trợn mắt trong lòng, anh chàng này muốn một thư ký chỉ để lấy đồ ăn?

Diệp Đình An tiếp tục: "Để Chu Tỏa Tỏa làm thư ký của con, cô ấy có thể học hỏi được nhiều hơn. Con đi đâu cũng mang cô ấy theo, cô ấy có thể mở rộng tầm nhìn và mở ra các mối quan hệ mới. Trong tương lai, ngay cả khi cô ấy muốn rời đi Tinh Ngôn tìm một nghề khác cũng không sao. Cho dù cô ấy có mở công ty riêng thì cũng sẽ phát triển tốt hơn. Tuy nhiên, tài năng thiết kế của cô ấy có thể sẽ bị chôn vùi một chút."

Diệp Cẩn Ngôn cau mày: "Con rất chiếu cố cô ấy!"

"Cô ấy là một nhân tài, con rất trân trọng tài năng của cô ấy." Dừng một chút, Diệp Đình An cảm khái nói: "Cô ấy là một cô gái tốt, cô ấy vẫn chưa kết hôn. Nếu cô ấy thực sự trở thành thư ký của con, đoán chừng cũng sẽ không kết hôn. Hơn nữa công việc cũng vội muốn chết, chỉ sợ về sau sẽ cô đơn một mình."

Diệp Cẩn Ngôn hơi nhướng mày, sau đó cầm ly nước trên bàn uống một ngụm: "Nếu không, con ở bên cô ấy, cũng là lựa chọn không tồi."

Diệp Đình An nhướng mày, động thái của chú mình có phải là một chiêu lấy lui làm tiến không? Anh chậm rãi cầm chiếc cốc lên và nói: "Chu Tỏa Tỏa..." Sau đó anh nhấp một ngụm nước: "Cô ấy thực sự là một ứng cử viên làm bạn gái tốt. Con và cô ấy khá hợp nhau... Chú không phải cũng thích Chu Tỏa Tỏa à? Nếu con thực sự ở bên cô ấy, chú nghĩ thế nào?" Anh nhìn Diệp Cẩn Ngôn. Diệp Cẩn Ngôn rời mắt khỏi anh, nhưng khuôn mặt rõ ràng không tốt lắm. Anh ấy có lẽ đang ghen tị, Diệp Đình An kìm nén trong lòng sợ hãi rồi hỏi lại: "Tuy nhiên, không phải Tinh Ngôn không được phép yêu đương nơi làm việc sao?"

Kỳ thật Diệp Cẩn Ngôn biết mình rất để ý, nếu Diệp Đình An thật sự ở cùng Chu Tỏa Tỏa, chính mình sẽ làm sao? Như thế nào cũng có vẻ không phù hợp. Với tư cách là ông chủ của Chu Tỏa Tỏa, anh ta không thể can thiệp vào chuyện tình cảm của cô, liệu anh ta có thể dùng địa vị người lớn trong nhà của mình để buộc Diệp Đình An nghe lời anh ta không? Nhưng rõ ràng hai người bằng tuổi nhau, tài giỏi, đẹp trai xinh gái, hợp nhau như kim đồng ngọc nữ... Nhưng nếu hai người thực sự đến với nhau và rồi đi đến giai đoạn bàn đến chuyện kết hôn, anh ta nên làm gì? Để Chu Tỏa Tỏa gọi anh là chú, sau đó nhìn hai người tình cảm... Khi Diệp Cẩn Ngôn còn đang suy nghĩ thì nghe thấy Diệp Đình An chậm rãi nói: "Hơn nữa, con vừa nói con đã có người thích rồi. Tôi không có hoa tâm như vậy, và suy nghĩ của con không phải kiểu đứng núi này trông núi nọ, thay đổi thất thường."

Diệp Cẩn Ngôn đặt chiếc cốc lên bàn, nhưng có chút khó khăn: "Người cháu thích không phải là Chu Tỏa Tỏa sao?"

"Con có nói người con thích là Chu Tỏa Tỏa sao?"

"Vậy thì... vậy thì con vừa kể..." Diệp Cẩn Ngôn vô thức lắp bắp. Diệp Đình An giả vờ bối rối hỏi: "Người có dung mạo và tính cách đó nhất định phải là Chu Tỏa Tỏa sao?" Diệp Cẩn Ngôn nuốt nước miếng, không nói gì, nhưng khóe miệng không khỏi nhếch lên một chút. Diệp Đình An nén cười, gắp một miếng cá trên đĩa trên bàn ăn, đặt vào bát của mình. Miệng nhai chậm rãi, xem chú anh có thể trụ được bao lâu.

Diệp Cẩn Ngôn cảm thấy đầu óc bắt đầu hoạt động lại, liền hỏi: "Vậy người cháu vừa nói thích là ai?"

Diệp Đình An nhìn Diệp Cẩn Ngôn, chậm rãi nói: "Con thích Tần Dịch Hàm."

"Tần Dịch Hàm?"

"Ừm." Diệp Đình An gật đầu, Diệp Cẩn Ngôn lại hỏi: "Giám đốc tài chính Tần Dịch hàm?" Diệp Đình An lại gật đầu: "Cô ấy có đôi mắt to, mái tóc dài, xinh đẹp như tiên nữ, tài năng và độc lập không phải sao?" Diệp Cẩn Ngôn biết Diệp Đình An đang giễu cợt mình, vì vậy anh ho nhẹ một tiếng nói: "Thật sự."

"Tuy nhiên, vì chuyện tình cảm công sở không được phép ở Tinh Ngôn nên cô ấy vẫn không chịu chấp nhận con, cô ấy nói không muốn mất việc. Nếu cô ấy không muốn mất việc thì con cũng phải từ chức. Dù sao thì, con không ngại thất nghiệp."

"Như vậy không được, Tinh Ngôn sau này sẽ giao cho cháu."

"Tinh Ngôn không phải gia nghiệp, là công ty niêm yết, cũng không phải chỉ có chú với con, nếu chú thật sự muốn con tiếp quản, những lão già kia chưa chắc sẽ đồng ý."

"Đó là lý do tại sao chú muốn cháu gia nhập vào ban giám đốc."

Diệp Đình An không khỏi trợn tròn mắt, tại sao lại quay lại chủ đề này? "Vậy để con theo đuổi Tần Dịch Hàm trước, sau đó con sẽ tham gia ban giám đốc."

"Vậy nếu con không theo đuổi được, chẳng lẽ con không gia nhập?"

"Chú coi thường con đến vậy sao? Không có cô gái nào mà con không thể theo đuổi được."

"Vậy tại sao con luôn là người bị bỏ?"

"Không phải vì con quá bận sao, bọn họ cho rằng con không có thời gian đi cùng bọn họ!" Diệp Đình An gãi đầu nói: "Không bằng như vậy đi, chú bỏ quy định cấm yêu đương nơi công sở đi, khi nào chú gỡ quy định đó đi, con sẽ tham gia ban giám đốc, được không?"

Diệp Cẩn Ngôn mỉm cười nhìn Diệp Đình An, Diệp Đình An lại hỏi: "Nói đến, ai đặt ra những quy định không tình người như vậy?" Tuy rằng là một câu hỏi nhưng trong lòng anh biết câu trả lời: "Chú đặt ra quy định này, có cái gì không thể nói được không?"

Diệp Đình An vẫn chưa lên tiếng, Diệp Đình An lại hỏi: "Có nữ nhân viên nào từng quấy rầy chú không?" Diệp Cẩn Ngôn mỉm cười và nói, "Dù sao, quy định này đã giúp chú tránh được rất nhiều rắc rối." Diệp Đình An nói: "Haha." Anh cười hai tiếng, nói: "Đáng đời chú độc thân cho đến bây giờ." Anh dừng lại, lại nhìn Diệp Cẩn Ngôn, hỏi: "Con vừa mới hỏi chú có thích Chu Tỏa Tỏa không, chú tựa hồ cũng không có phủ nhận?"

Ngay tại Diệp Cẩn Ngôn đang muốn gấp rau thời điểm, Diệp Đình An tiếp tục nói: "Thì ra chú thích Chu Tỏa Tỏa." Anh dùng một câu khẳng định. Diệp Cẩn Ngôn vẫn im lặng, nhưng Diệp Đình An lại thấy tai anh ta lại đỏ bừng, mỉm cười nói: "Tỏa Tỏa nói với con rằng cô ấy đã mơ về chú từ khi còn rất nhỏ." Anh vừa dứt lời. Sau đó, Diệp Cẩn Ngôn đũa giữ trong tay không nắm chặt, đũa rơi xuống lăn đi.

Diệp Đình An nhìn chú mình và nói: "Chú cũng thấy khó tin phải không? Cô ấy luôn nghĩ rằng chú có thể là ảo tưởng trong trí tưởng tượng của cô ấy. Mãi cho đến khi cô ấy gặp chú trong cuộc phỏng vấn ngày hôm đó, mới biết được không chỉ là một giấc mộng. Cho nên cô ấy cảm thấy cô ấy với chú duyên phận rất sâu. Cô ấy nói với con là cô ấy thích chú, nếu chú cũng thích cô ấy thì hai người lưỡng tình tương duyệt. Chú không bằng chủ động một chút đi?"

Nhưng Diệp Cẩn Ngôn vẫn không lên tiếng, anh thở dài rời khỏi bàn. Anh ta cũng không nghe một lời nào mà Diệp Đình An nói sau đó. Khi biết Chu Tỏa Tỏa từ nhỏ đã mơ thấy anh, giống như anh đã mơ thấy Chu Tỏa Tỏa suốt ba mươi năm, Anh vô cùng kinh ngạc, trừ bỏ có chút ngoài ý muốn, anh cũng có chút vui mừng, nhưng càng cảm thấy bất lực hơn. Nếu anh và Chu Tỏa Tỏa thực sự có duyên, tại sao giữa hai người lại có sự chênh lệch tuổi tác lớn như vậy và tại sao Chu Tỏa Tỏa lại vắng bóng trong cuộc đời anh nhiều năm như vậy?

Phạm Kim Cương nói rằng Diệp Cẩn Ngôn có những lo lắng, và anh ấy cũng hiểu Diệp Cẩn Ngôn. Xét cho cùng, Diệp Cẩn Ngôn trong mối quan hệ tình cảm tương đối bảo thủ, anh không vượt qua cánh cửa của chính mình, anh ấy cũng lo lắng người khác sẽ nói xấu Chu Tỏa Tỏa sau lưng, nói rằng cô tham lam sự phù phiếm và giàu có. Anh đã già rồi, nhưng cô ấy đang ở thời kỳ đỉnh cao. Và anh cũng không thể đồng hành cùng Chu Tỏa Tỏa trong cuộc đời, anh cảm thấy anh không xứng đáng với Chu Tỏa Tỏa. Anh không thể bắt đầu với Chu Tỏa Tỏa, vì anh sợ từ đầu sẽ không có đường quay lại, cuối cùng chỉ khiến nhau thêm đau lòng.

Nhưng suy cho cùng, anh đã tìm kiếm Chu Tỏa Tỏa trong ba mươi năm, anh không sẵn sàng bỏ qua Chu Tỏa Tỏa, vì vậy anh để Chu Tỏa Tỏa ở Tinh Ngôn, anh hy vọng biết cô ấy có khỏe không và anh muốn Chu Tỏa Tỏa có một cuộc sống tốt đẹp hơn. Anh sẵn sàng cố gắng hết sức để giúp đỡ Chu Tỏa Tỏa để cuộc sống của cô ấy phát triển tốt hơn. Nhưng những lần tiếp cận liên tục của Chu Tỏa Tỏa và những thử thách lặp đi lặp lại của Diệp Đình An chỉ khiến trái tim anh hết lần này đến lần khác bị dày dò, nhưng anh vẫn chưa thể nói cho ai biết về cảm xúc của mình. 

Nếu nói với Diệp Đình An, anh ấy chắc chắn sẽ nói rằng anh lo lắng quá nhiều, nếu nói với Phạm Kim Cương, Phạm Kim Cương có thể có đề xuất cái gì? Càng không thể nói cho Chu Tỏa Tỏa biết, anh căn bản không muốn Chu Tỏa Tỏa biết tâm tư của mình, cho nên anh chỉ có thể tự mình nuốt vào những cảm xúc này.

Chỉ cần anh không thừa nhận thì sẽ không ai biết chuyện gì đã xảy ra.

Có lẽ hắn và Chu Tỏa Tỏa có duyên không có phận, Nguyệt Lão có thể đã tính toán sai lầm, ngay từ đầu bọn họ vốn không nên đi chung đường, cho dù có cảm tình với nhau như thế nào cũng sẽ không có kết quả.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro