Chương 4: Trận Chiến Với Trưởng Lão
---
Mạc Hàn ngồi xếp bằng trong căn phòng tĩnh lặng, đôi mắt nhắm chặt, từng luồng khí tức đen tối len lỏi quanh cơ thể hắn. Sau khi cướp đoạt Phong Lôi Linh Căn từ Lâm Kiêu, tu vi của hắn đã đột phá đến Luyện Khí tầng 6, mạnh mẽ hơn bất kỳ đệ tử ngoại môn nào trong Vân Kiếm Tông. Nhưng hắn biết, chừng đó vẫn chưa đủ. Trong thế giới này, kẻ mạnh nắm quyền sinh sát, kẻ yếu chỉ có thể làm nền cho cường giả tỏa sáng. Muốn báo thù, muốn giẫm đạp lên tất cả, hắn cần mạnh hơn nữa.
Cảm giác linh lực đang lưu chuyển trong cơ thể khiến Mạc Hàn cảm thấy hưng phấn chưa từng có. Hỗn Nguyên Ma Công không chỉ giúp hắn hấp thụ linh lực mà còn có thể dung hợp và nâng cấp chính bản thân. Chỉ cần có đủ linh căn mạnh mẽ để dung hợp, hắn có thể trở thành tồn tại bất bại. Nhưng ngay lúc này, trong lòng hắn đột nhiên dâng lên một cảm giác bất an.
Bên ngoài, bầu trời vốn trong xanh bỗng chốc trở nên âm u. Một luồng áp lực đáng sợ quét qua toàn bộ khu vực ngoại môn, khiến từng đệ tử cảm thấy hô hấp khó khăn. Gió thổi dữ dội, từng cơn lạnh lẽo như lưỡi dao cắt vào da thịt, mang theo sát khí nặng nề. Họ không biết chuyện gì đang xảy ra, nhưng ai cũng hiểu rằng một cường giả vừa giáng lâm.
Cánh cửa phòng Mạc Hàn đột ngột nổ tung!
“Mạc Hàn, ngươi thật to gan!”
Một giọng nói trầm thấp vang lên, mang theo sự giận dữ tột cùng. Đứng trước cửa là một lão giả mặc trường bào xám, mái tóc trắng dài đến tận eo, ánh mắt lạnh lùng đầy sát khí. Đây chính là Tôn trưởng lão, một trong những trưởng lão nội môn của Vân Kiếm Tông, tu vi Trúc Cơ trung kỳ, nắm giữ sinh tử của hàng ngàn đệ tử.
Mạc Hàn chậm rãi mở mắt, ánh nhìn bình tĩnh đối diện với Tôn trưởng lão. Hắn không bất ngờ. Sau khi đánh bại Lâm Kiêu, hắn đã đoán trước rằng Vân Kiếm Tông sẽ không để yên.
“Tôn trưởng lão, ngài đến đây làm gì?”
“Còn giả vờ ngu xuẩn?” Tôn trưởng lão hừ lạnh, giọng nói như sấm rền. “Ngươi cướp đoạt linh căn của đệ tử nội môn, tàn phá lôi đài tỷ thí, đi ngược lại quy tắc của Vân Kiếm Tông. Ngươi đã phạm phải đại tội!”
Mạc Hàn khẽ nhếch môi. “Đại tội? Nếu Lâm Kiêu thắng, có ai đến bắt hắn không?”
Tôn trưởng lão ánh mắt lạnh lẽo. “Lâm Kiêu là thiên tài nội môn, còn ngươi chỉ là một phế vật. Ngươi không có tư cách so sánh!”
Nghe vậy, Mạc Hàn phá lên cười.
“Vậy sao? Một kẻ mạnh có thể giết kẻ yếu, nhưng khi kẻ yếu mạnh lên thì lại bị kết tội? Quy tắc của Vân Kiếm Tông thật nực cười!”
“Câm miệng!” Tôn trưởng lão quát lớn, tay phải vung ra, một luồng kiếm khí màu xanh lướt thẳng đến Mạc Hàn.
Ầm!
Căn phòng nổ tung!
Cát đá văng khắp nơi, những đệ tử ngoại môn xung quanh bị dư chấn ép đến hộc máu, hoảng sợ bỏ chạy. Nhưng ngay giữa đống đổ nát, một bóng người vẫn đứng sừng sững.
Mạc Hàn!
Hắn chỉ lùi lại một bước, toàn thân tỏa ra hắc khí nhàn nhạt. Đôi mắt đỏ sẫm, khí thế ngập tràn tà ác.
“Luyện Khí tầng 6?” Tôn trưởng lão nhíu mày. “Ngươi tiến bộ nhanh đến vậy sao?”
“Vẫn chưa đủ.” Mạc Hàn lẩm bẩm.
Hắn siết chặt tay, kích hoạt Hỗn Nguyên Ma Công.
Ầm!
Linh lực bùng nổ!
Toàn bộ linh khí trong không khí điên cuồng tràn vào cơ thể hắn. Khí tức không ngừng tăng vọt, như một con hung thú cổ xưa vừa thức tỉnh.
“Chết đi!”
Mạc Hàn lao tới như tia chớp.
Tôn trưởng lão hừ lạnh, vung tay đánh ra một quyền.
Ầm!
Quyền kình và ma khí va chạm, tạo thành một cơn bão linh lực cuồng bạo.
Tôn trưởng lão nhíu mày. Hắn không thể tin nổi – một tên tiểu bối Luyện Khí tầng 6 lại có thể trực diện đối kháng với hắn!
Nhưng Mạc Hàn không cho lão thời gian suy nghĩ.
“Hấp Tinh Ma Công!”
Ma khí từ bàn tay hắn bùng lên, trực tiếp đánh thẳng vào lồng ngực Tôn trưởng lão.
“Khốn kiếp!”
Tôn trưởng lão cảm thấy linh lực trong cơ thể mình bị rút ra!
Hắn giật mình lùi lại, lập tức kết ấn bày ra một tầng phòng ngự. Nhưng đã quá muộn.
Ầm!
Mạc Hàn tung ra một chưởng thứ hai, phá tan phòng ngự của lão!
Tôn trưởng lão phun ra một ngụm máu tươi, sắc mặt tái nhợt.
Lần đầu tiên trong đời, hắn cảm thấy… sợ hãi!
Hắn đã từng coi Mạc Hàn là phế vật. Nhưng lúc này, phế vật đó đang đứng trước mặt hắn, hoàn toàn nghiền ép hắn bằng thực lực tuyệt đối!
“Ngươi… rốt cuộc là ai?” Tôn trưởng lão run giọng.
Mạc Hàn không đáp.
Hắn bước đến, ánh mắt vô cảm.
“Ngươi đã sống quá lâu rồi.”
Ầm!
Chưởng thứ ba giáng xuống!
Tôn trưởng lão hét lên một tiếng đau đớn, toàn thân bắn ngược ra xa, đập mạnh xuống mặt đất, không còn chút khí tức.
Chết!
Mọi thứ chìm trong tĩnh lặng.
Mạc Hàn đứng giữa đống đổ nát, toàn thân bao phủ ma khí tà ác. Hắn không còn là một đệ tử ngoại môn bị khinh thường nữa.
Hắn là Ma Chủ tái sinh!
Đinh! Ký chủ đã giết chết Tôn trưởng lão! Nhận được 5000 điểm ma lực! Kích hoạt nhiệm vụ tiếp theo: Hủy diệt Vân Kiếm Tông!
Mạc Hàn nhìn lên bầu trời, ánh mắt lạnh lùng như vực sâu vô tận.
Trò chơi mới chỉ bắt đầu!
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro