Chương 3: Hỗn Nguyên Ma Công
Mạc Hàn bước xuống lôi đài, ánh mắt lạnh lùng quét qua đám đông. Không ai dám thở mạnh, không ai dám lên tiếng. Tất cả đều sững sờ trước cảnh tượng trước mắt – một tên phế vật bị khinh thường, bị chế giễu suốt bao năm nay, lại vừa nghiền nát một thiên tài nội môn ngay trên lôi đài. Không chỉ vậy, hắn còn cướp đoạt linh căn của đối thủ, tăng vọt tu vi ngay giữa hàng trăm đệ tử. Hắn không còn là Mạc Hàn của ngày hôm qua nữa.
Lạc Vân Dao vẫn đứng đó, sắc mặt trắng bệch. Nàng không thể tin được vào những gì mình đang chứng kiến. Lâm Kiêu – thiên tài mà nàng từng chọn, kẻ mà nàng tin rằng sẽ đưa nàng đến vinh quang, giờ đây đang nằm dưới chân Mạc Hàn, toàn thân run rẩy, linh căn bị cướp sạch, hoàn toàn phế bỏ.
“Không… không thể nào…”
Nàng lẩm bẩm, ánh mắt tràn đầy hoảng loạn.
Mạc Hàn bước chậm rãi về phía nàng.
“Ngươi… ngươi muốn làm gì?” Lạc Vân Dao vô thức lùi lại một bước.
Mạc Hàn không nói gì, chỉ nhìn nàng bằng ánh mắt đầy khinh miệt. Hắn từng yêu nàng, từng đặt nàng vào vị trí cao nhất trong lòng, nhưng đổi lại chỉ là sự phản bội và sỉ nhục. Giờ đây, khi hắn đã bước lên con đường cường giả, nàng lại run sợ trước hắn?
“Lạc Vân Dao, ngươi từng nói gì nhỉ?” Hắn cười nhạt, giọng nói tràn đầy giễu cợt. “À… đúng rồi. ‘Nếu đã là phế vật thì hãy sống đúng với số phận của mình.’”
Lạc Vân Dao cắn chặt môi, sắc mặt tái nhợt.
“Ngươi… ngươi chính là ma quỷ!” Nàng hét lên, đôi mắt tràn đầy sợ hãi.
Mạc Hàn không đáp, chỉ quay lưng rời đi.
Giờ đây, hắn không còn quan tâm đến nàng nữa.
Linh lực mới chiếm được từ Lâm Kiêu cuộn trào trong kinh mạch, khiến hắn cảm thấy sức mạnh chưa từng có. Nhưng điều quan trọng hơn cả, là trong đầu hắn, hệ thống đã vang lên một âm thanh mới.
Đinh! Ký chủ đã hoàn thành nhiệm vụ: Cướp đoạt thiên phú!
Phần thưởng: Mở khóa kỹ năng – Hỗn Nguyên Ma Công!
Ánh mắt Mạc Hàn lóe lên một tia sắc lạnh.
Hỗn Nguyên Ma Công!
Đây là một trong những công pháp tà đạo mạnh mẽ nhất Ma Đạo thời viễn cổ. Nó không chỉ giúp hấp thụ linh lực của kẻ khác, mà còn có thể dung hợp, cải tạo, thậm chí biến đổi linh căn của chính bản thân để đạt tới đỉnh cao tu luyện. Một kẻ có Hỗn Nguyên Ma Công trong tay, có thể từ một phế vật vươn lên thành thiên tài vô song, có thể luyện hóa mọi loại linh căn trên đời, không có bất kỳ giới hạn nào!
Mạc Hàn hít sâu một hơi, toàn thân khẽ run lên vì hưng phấn. Nếu trước đây hắn chỉ có thể hấp thụ linh lực, thì bây giờ, hắn đã có thể tự mình biến đổi và nâng cấp chính bản thân!
Đây… mới là khởi đầu thực sự!
---
Trở về căn phòng nhỏ hẹp của mình trong ngoại môn, Mạc Hàn ngay lập tức khoanh chân ngồi xuống, bắt đầu vận chuyển Hỗn Nguyên Ma Công.
Linh lực từ Phong Lôi Linh Căn của Lâm Kiêu nhanh chóng bị chuyển hóa, dung nhập vào cơ thể hắn. Kinh mạch rung động dữ dội, nhưng thay vì bài xích nguồn năng lượng mới, cơ thể hắn lại tham lam hấp thụ, đồng hóa nó thành của riêng mình.
Một cảm giác cuồng bạo tràn ngập toàn thân.
Tu vi tăng lên! Luyện Khí tầng 5!
Hắn cảm nhận được từng sợi linh lực chạy dọc trong cơ thể, mỗi tế bào đều như đang được tái sinh. Không dừng lại ở đó, linh lực tiếp tục ngưng tụ, từ một dòng chảy hỗn loạn dần trở nên tinh thuần, tràn đầy sức mạnh.
Tu vi tiếp tục đột phá! Luyện Khí tầng 6!
Hắn mở mắt, hai luồng tinh quang bắn ra. Toàn thân hắn lúc này như được bao phủ bởi một lớp ma khí nhàn nhạt, khí tức hoàn toàn khác biệt so với trước đây. Nếu như trước kia hắn chỉ là một con kiến hèn mọn, thì bây giờ, hắn đã có thể xem như một con sói vừa tỉnh giấc.
Mạc Hàn nở nụ cười lạnh.
Hắn có thể cảm nhận được một sự thay đổi sâu sắc – không chỉ về tu vi, mà còn cả linh căn của hắn!
Trước đây, hắn chỉ có một loại linh căn cấp thấp, hoàn toàn vô dụng. Nhưng sau khi hấp thụ Phong Lôi Linh Căn và vận chuyển Hỗn Nguyên Ma Công, hắn nhận ra linh căn của mình đang dần thay đổi.
Nó không còn là linh căn cấp thấp nữa.
Thậm chí, nó không còn là Phong Lôi Linh Căn của Lâm Kiêu nữa!
Mà là… Hỗn Nguyên Linh Căn!
Mạc Hàn hít sâu, ánh mắt đầy vẻ kích động. Hỗn Nguyên Linh Căn – loại linh căn truyền thuyết chỉ có trong những ghi chép cổ xưa, có thể dung hợp tất cả các loại linh căn trên thế gian, phá vỡ mọi giới hạn tu luyện. Với nó, không một ai có thể ngăn cản bước tiến của hắn!
“Ha…” Hắn bật cười. “Thiên mệnh? Ta chính là thiên mệnh!”
---
Nhưng khi hắn còn đang tận hưởng cảm giác mạnh mẽ này, bên ngoài, một bóng người đã âm thầm rời khỏi khu vực ngoại môn.
Người đó chính là một trong những đệ tử nội môn có mặt trong trận tỷ thí hôm nay. Hắn vội vã chạy đến một cung điện lớn nằm ở trung tâm Vân Kiếm Tông.
Bên trong đại điện, một lão giả ngồi uy nghiêm trên ghế, hai mắt khẽ mở ra khi thấy người đệ tử bước vào.
“Có chuyện gì?”
“Trưởng lão… đã xảy ra chuyện lớn! Mạc Hàn… hắn đã đánh bại Lâm Kiêu, hơn nữa còn cướp đoạt linh căn của hắn!”
Lão giả nheo mắt, ánh sáng lạnh lẽo lóe lên trong đồng tử.
“Mạc Hàn? Phế vật năm xưa sao?”
“Không! Hắn không còn là phế vật nữa! Hắn… hắn đang trở nên mạnh lên một cách không thể tưởng tượng được!”
Trong đại điện im lặng một lúc, sau đó lão giả khẽ gật đầu.
“Hắn không thể sống sót quá lâu.”
Một tia sát khí thoáng hiện trong mắt lão.
Mạc Hàn… ngươi nghĩ có thể một mình thay đổi vận mệnh sao?
Hãy đợi mà xem…
(Hết Chương 3)
Bạn có muốn tiếp tục với Chương 4: Trận Chiến Với Trưởng Lão không?
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro