Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 4. Nhà thiết kế độc quyền

***

Ngày hôm sau, Tôn Gia Di lần đầu tiên đến trụ sở WordPress. Hoàn thành toàn bộ thủ tục có liên quan, chính thức trở thành nhà thiết kế độc quyền của tập đoàn trang sức hàng đầu nước F.

Tin tức nhà thiết kế của "Khuynh thành" chính thức về nước phát triển sự nghiệp nhanh chóng được lan truyền, tạo nên một làn sóng không nhỏ đối với thị trường trang sức quốc nội.

Tập đoàn WordPress là tập đoàn trang sức lớn bậc nhất cả nước, mang tầm cỡ quốc tế. Những bộ sưu tập mà WordPress tung ra thị trường luôn luôn cháy hàng, người có tiền chưa chắc đã mua được. WordPress là một trong những tập đoàn có đội ngũ nhà thiết kế toàn những tên tuổi nổi bật.Mọi sự kiện quan trọng của WordPress cũng được giới truyền thông hết sức quan tâm. Song song đó, cái tên Lilah cũng nhanh chóng tạo nên sự chú ý.

WordPress rất để ý đến hình ảnh, vì thế để phòng ngừa những tin tức không đúng về Lilah cũng như bên phía công ty nên tỏ ý với Tôn Gia Di rằng muốn công bố một chút thông tin của cô ra bên ngoài.

Tôn Gia Di đồng ý. Nếu đã quyết định bắt đầu tại WordPress thì cũng nên xuất hiện hoành tráng một chút, đối với cô chỉ có lợi chứ không hại.

Nhận được sự đồng ý của cô, bộ phận quan hệ xã hội lập tức công bố thông tin cá nhân của cô ra bên ngoài. Theo ý muốn của Tôn Gia Di, thông tin được công bố chỉ là một số thông tin cơ bản, không hề liên quan đến vấn đề riêng tư cá nhân.

WordPress quả thật không làm Tôn Gia Di thất vọng, ngay ngày hôm sau đã có một tạp chí thời trang hàng đầu trong nước dành hẳn một mặt báo viết về cô. Hóa ra nhà thiết kế độc quyền mới của WordPress - Lilah có tên thật là Tôn Gia Di. Bốn năm trước một mình đến Ý phát triển sự nghiệp, ba năm sau trở nên nổi tiếng trong giới trang sức quốc tế với bộ sưu tập "Khuynh thành" vang danh. Đồng thời được giới chuyên môn đánh giá vô cùng cao, công nhận cô là một nhân tố hiếm có trong lĩnh vực thiết kế trang sức. Cô từ chối vô số lời mời của những hãng trang sức nổi tiếng, trở về nước bắt đầu lại sự nghiệp của mình. Đi kèm với nguồn thông tin chính là một bức ảnh nghệ thuật của Tôn Gia Di, kế bên là bộ trang sức "Khuynh thành".

" Khuynh thành" là bộ sưu tập bao gồm dây chuyền, lắc tay, nhẫn và một đôi bông tay với ý tưởng chủ đạo là hình ảnh của một bông hoa mẫu đơn.Từ xa xưa, hoa mẫu đơn đã được ví như "quốc sắc thiên hương" do màu sắc của nó tươi đẹp mà tao nhã, phú quý yêu kiều nên được gọi là "vua của các loài hoa". Hình ảnh một bông hoa mẫu đơn khoe sắc trên những trang sức nhỏ bé lấp lánh tạo nên một hình ảnh quý phái, kiêu kì nhưng vẫn không mất đi sự tao nhã.

Những người có ý tứ đều sẽ nhận ra "Khuynh thành" mang hình dáng của Tôn Gia Di, kiêu sa nhưng quý phái. Trong hình, cô mặc một chiếc váy dài màu đỏ rực lộ tấm lưng trần, đẹp đến diễm lệ. Chẳng ai ngờ đến "mẹ đẻ" của "Khuynh thành" lại là một đại mỹ nhân xinh đẹp và đầy đủ phẩm vị như thế, tên tuổi của cô cũng trở nên nổi bật hơn.

***

Tại văn phòng Tổng tài Chu thị.

Lê Cẩn nhìn chằm chằm hình ảnh xinh đẹp của Tôn Gia Di trên bìa tạp chí, lại nhìn về Chu Tuấn Khanh cười đầy ý tứ. - "Cô gái nhỏ ngày nào chỉ biết đứng nép bên cạnh cậu hôm nay xem ra đã thật sự trưởng thành rồi. Nhà thiết kế độc quyền của WordPress, không tồi, rất có bản lĩnh"

Chu Tuấn Khanh trực tiếp mặc kệ cậu ta, mặt không đổi sắc tiếp tục xử lý văn kiện.

Lê Cẩn thấy lời nói của mình không có chút ảnh hưởng nào với anh, cố ý không bỏ qua. - "Bộ sưu tập "Khuynh thành" của cô ấy nghe nói thành công không nhỏ, tớ từng nghe nói em tớ cũng rất thích bộ trang sức này."

Đáp lại anh ta chỉ là tiếng bút "soạt, soạt* kí trên văn kiện.

- " Cậu nói xem buổi lễ kỉ niệm 10 năm thành lập sắp tới của WordPress cô ấy có xuất hiện không ? "

Chu Tuấn Khanh bị làm phiền đến mức không muốn chú ý đến cậu ta cũng khó, anh nặng nề khép văn kiện lại, nhìn Lê Cẩn với ánh mắt không quá thiện chí. - " Nếu cậu còn nói nhảm thì trực tiếp cút ra ngoài cho tôi."

Lê Cẩn bị ánh mắt của anh dọa, nuốt toàn bộ những lời đang định nói xuống. Tiếp tục ngả người ra đằng sau ghế sô pha.

Lại qua mấy phút, khi Chu Tuấn Khanh vừa mới lấy lại trạng thái làm việc lúc đầu thì giọng nói của Lê Cẩn lại lần nữa vang lên.

- " Lúc trước tôi vô cùng thắc mắc tại sao Tôn Gia Di lại bỏ đi một cách đột ngột như vậy, hóa ra là người ta muốn tự đi phát triển sự nghiệp. Điều này chứng tỏ một điều là đối với cô ấy Chu Tuấn Khanh cậu chẳng là cái gì so với đống trang sức phiền phức đó. Thật sự..." - Tiếng Lê Cẩn bất ngờ im bật, vì ánh mắt Chu Tuấn Khanh ngay lúc này cực kì dọa người.

Lê Cẩn cảm nhận được một luồng khí lạnh dọc theo sống lưng dâng lên đến đỉnh đầu, khóe môi không nhịn được giật giật vài cái. Ngay lúc này, anh nghĩ đến Chu Tuấn Khanh sẽ nổi trận lôi đình thì bảo vệ từ ngoài cửa đi vào lôi anh ra. Đương kim thiếu gia của Lê thị lần đầu tiên nếm trải cảm giác bị người ta cưỡng chế lôi ra ngoài như thế, quả thật là một trải nghiệm thật con mẹ nó khốn kiếp.

Lê Cẩn đi, Chu Tuấn Khanh lại bắt đầu nhìn chằm chằm vào quyển tạp chí nằm trên bàn trà. Qua một lúc, anh lại bước qua cầm nó lên, bìa tạp chí là một người phụ nữ cực kì xinh đẹp. Lật một vài trang, bài viết về cô chiếm hẳn một mặt giấy. Thông tin cá nhân không quá chi tiết, những tin tức trước khi cô sang Ý thì hoàn toàn không có. Bài viết nói về sự thành công của "Khuynh thành", nói cô là nhà thiết kế trẻ vô cùng triển vọng.

Vứt bỏ tàn nhẫn như vậy ? Là vì những thứ này sao ?

Những thứ mà cô có hiện tại chẳng phải khi đó anh vẫn có thể cho cô sao?

Chu Tuấn Khanh không đọc tiếp nữa, vứt quyển tạp chí vào trong thùng rác, khôi phục bộ dáng điềm tĩnh bước ra ngoài chuẩn bị chủ trì cuộc họp.

***

Mẫu đơn thuộc loại cây bụi lá rụng, thường cao khoảng 1m, hoa nở vào đầu xuân, bông rất to, có loại cánh đơn và cánh kép, màu hoa cũng rất phong phú: có màu tím, hồng thẫm, hồng tươi, phấn hồng, hồng bạc, trắng, vàng, đen và màu xanh, trong đó màu vàng, xanh và hồng thẫm được coi là những màu quý hiếm. Khả năng thích nghi của hoa mẫu đơn tương đối mạnh, có thể trồng thêm khắp Trung Quốc, đặc biệt là ở vùng Lạc Dương có hơn 200 loại mẫu đơn nên đã được coi là: "Lạc Dương mẫu đơn nhất thiên hạ".

***

Hết chương 4.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro