Chap 8
Nhưng rất nhanh tụ khí đen liền biến mất, mà lúc này cả người Nhậm Xuyên thì vô lực hai bên thái dương đau nhức, mồ hôi lạnh liên tục tuôn ra.
Anh như con rối đứt dây , ngã xuống giường. Cũng may động tĩnh rất nhỏ không có ai thức dậy.
Nằm im chốc lát Nhậm Xuyên tạm thời thấy khá hơn một chút, nhưng một chút chẳng đáng là bao, anh thở dài đắp chăn đi ngủ.
--------------------
Một đêm trôi qua yên bình .
Sáng hôm sau, Nhậm Xuyên là người thức dậy sớm nhất so với các bạn cùng phòng, vệ sinh cá nhân xong xuôi anh ăn nốt cái bánh mì hôm qua còn dư lại rồi đi ra boong tàu.
Lúc này đã có khoảng mười mấy đứa nhóc tầm tuổi anh, đứng trên boong tàu .
Lũ nhóc ấy ai cũng tò mò ngó nghiêng nhìn xuống phía dưới , đôi khi lại có một hai đứa trẻ nào đó phát ra tiếng kinh ngạc cảm thán .
Đến giữa trưa tất cả học viên đã có mặt đầy đủ .
Con tàu cũng đã tới học viện Viễn Bắc, nó từ từ hạ xuống , nhóm của Nhậm Xuyên là nhóm đến cuối cùng .
Tất cả học viên trên tàu dựa theo sự hướng dẫn của ông lão đi đến một cái sân rất lớn.
Ở đó có đến hàng trăm người, có người bằng tuổi cũng có lớn tuổi hơn anh rất nhiều .
Mà ông lão dẫn đoàn bây giờ cũng chẳng biết đã đi đâu, mấy chục con người như rắn mất đầu không dám đi lung tung yên lặng đứng một chỗ .
"Các ngươi đã đến đầy đủ" Lúc này một giọng nói uy nghiêm vang lên .
Trong không trung bất ngờ xuất hiện một nữ tử, uy áp tự nhiên tỏa ra từ người cô khiến cho biển người bên dưới im lặng như thóc không ai dám lên tiếng ồn ào .
Cô rất hài lòng tiếp tục :"Ngày hôm nay các ngươi có mặt ở đây có nghĩa đã qua vòng xét tuyển đầu tiên của học viện Viễn Bắc, nhưng cũng chỉ là vòng đầu tiên đừng vì nó mà kiêu ngạo".
Lời vừa dứt không đợi mọi người bên dưới kịp phản ứng mặt đất đã bắt đầu run chuyển, một luồng ánh sáng xanh phát ra.
Khi tất cả còn mơ màng chưa hiểu chuyện gì trước mắt đã tối đen, lúc thấy lại ánh sáng lần nữa mọi thứ xung quanh đã thay đổi .
Xuất hiện trước mắt họ là một cánh cổng lớn, bên trên khắc dòng chữ vô cùng uy nghiêm:"Học viện Viễn Bắc".
Hầu hết ai cũng đều bất ngờ há to miệng, chỉ có một số ít là bình tĩnh thậm chí còn khinh thường nhìn họ.
Nhậm Xuyên chính là một trong số đó, nhưng anh không hề tỏ ra khinh thường ai.
Bởi anh biết trước điều này thông qua cuốn tiểu thuyết mà anh từng đọc "Đêm hoang lạc ở thành Savan".
Việc này có nhắc đến trong quá khứ của nam chính.
Thật ra để mà nói học viện Viễn Bắc cũng không phải là học viện nổi bật, nó cũng chỉ là một học viện hạng ba bình thường mà thôi.
Mà việc nam chính xuất hiện ở một học viện hạng ba, cũng có sự sắp xếp của anh trai cùng cha khác mẹ của hắn.
Nhưng có lẽ chính vị anh trai đó cũng không thể tưởng tượng được, chỉ trong vòng mấy năm ngắn ngủi người em trai bị anh ta tính kế, đã đưa một học viện hạng ba trở thành học viện hạng nhất vang danh toàn đế quốc.
Trong truyện cũng nhắc tới một chi tiết rằng thực chất học viên năm nhất ở đây cũng chỉ là học sinh ký danh mà thôi.
Học viên bắt đầu từ năm 2 mới thật sự được coi là học viên chính thức của học viện .
Cũng có thể nói trong thời gian học năm nhất bất cứ lúc nào ngươi cũng có thể bị đánh "rớt".
Nếu anh đoán không sai người lúc nãy phát động truyền tống trận chính là phó viện trưởng Tôn Lệ Nhiên .
-----------------
Lúc này các học viên sau khi lấy lại tinh thần cũng bắt đầu sôi nỗi bàn luận ẩn ý trong câu nói của phó viện trưởng Tôn Lệ Nhiên .
Nhưng cũng không đợi họ hiểu ra được gì đã có một nhóm người tới tự xưng là đàn anh , đàn chị của họ .
Nhóm người bọn họ tới đây bắt đầu chia tất cả mọi người thành tám nhóm nhỏ. Nhậm Xuyên ở trong nhóm số sáu.
Tám nhóm đi đến tám khu vực khác nhau .
Và tất nhiên tám khu vực này không phải là ở trong học viện, nó chỉ là bộ phận bên ngoài học viện mà thôi .
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro