Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Gặp lại bạn cũ (tt)

Rời khỏi quán, Tự Hà và Gia Kì khoác vai nhau đi hết chỗ này đến chỗ nọ, cô và nó kể cho nhay đủ thứ chuyện trên đời, đề tài nào cũng có nhưng vấn đề ăn uống vẫn là trên hết. Tự Hà biết bạn mình tham ăn nên cố tình kể những món ăn lạ hoắc mà cô thừa biết mó chưa từng thử qua, tha hồ thưởng thức gương mặt thèm thuồng và đôi mắt sáng lên như đuốc của nó.

Đề tài khiến sự hưng phấn trong nó đẩy lên đỉnh điểm là khi Tự Hà vô tình nhắc đến Ilen.

-         Vậy là mày vẫn chưa biết mặt.

Tự Hà chán nản gật đầu. Cô quen Ilen trên mạng, kì lạ ở chỗ người này hình như biết rất rõ về cô. Anh ta biết mọi cách để liên lạc hay trước kia cô học trường nào, khoa gì anh ta cũng thông thuộc. Cô đã thử dò hỏi nhưng anh ta chỉ nói “Em không cần tò mò về anh đâu. Cứ xem anh là một người bạn để tâm sự là được rồi”. Chuyện là vậy đó, Tự Hà cũng rất sẵn lòng liệt anh ta vào danh sách “những người bạn thỉnh thoảng tâm sự cho đỡ buồn”, quan hệ chỉ dừng ở mức đó, cô không thể nào thân thiết hơn với anh ta được.

-         Hay Ilen gì đó trước đây thích mày và đến giờ vẫn không thể ngừng thích được nên dùng cách này để khiến mày tò mò rồi sau đó mới xuất đầu lộ diện.

Tự Hà thở dài phủ nhận:

-         Không phải đâu, anh ta biết số điện thoại của tao nhưng hiếm khi nhắn tin lắm, mà gặp lúc nào cũng hỏi “Bao giờ em mới về nước?”. “Khi nào về nói anh”, hay “Anh biết một số công ti rất được sẽ giới thiệu cho em vào.”.

-         Anh ta gọi điện cho mày chưa?. Giọng nói thế nào, có dịu dàng không?. Gia Kì hỏi tới tấp.

-         Rất tiếc. Anh ta nói “Anh thích nhắn thế này, nói chuyện với phụ nữ anh không được tự tin.

Tự Hà lại thấy dáng vẻ mơ màng cổ hữu của nó, chắc nó đang bận suy đoán.

-         Anh ta biết mày về chưa?

Cô gường cười, lắc đầu:

-         Quên chưa nói.

-         Trời ạ, sao mày lại có thể quên được. Nó cau mày đăm chiêu: Cũng kì thật, nó nói: Tại sao anh ta lại luôn muốn mày về nước tại sao nhỉ, tại sao…?.

-         Đừng nghĩ nữa, càng nghĩ càng đau đầu. Tự Hà thấy chuyện đó có gì quan trọng đâu, cũng chưa gặp mặt, tính tình ra sao cũng không biết, vì thế quan tâm làm gì.

Tự Hà bỗng nhớ ra, cô cất cao giọng hỏi:

-         Biết khi nào phỏng vấn không?. Này!. Ê!. Cô lắc nhẹ tay nó.

-         Thì trong đó có ghi đấy, tự nhìn đi. Gia Kì trả lời xa xăm, rõ ràng nó không tập trung, cô cứ tưởng nó vẫn còn đặt ra những giả thiết hùng hồn về nhân vật bí ẩn kia, không ngờ theo góc độ con mắt đang nhìn của nó thì hình như đang hướng tới anh chàng đẹp trai nào đó đang ngồi đọc sách trên ghế đá công viên.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro

Tags: #cảm