Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Gặp lại bạn cũ (tt)

Tự Hà gật đầu, đôi mắt không ngừng ngó khắp mọi ngóc ngách trong quán, lơ đễnh nói:

-         Quán này vẫn như xưa nhỉ, nhưng tao nhớ trước cửa quán là hoa tigôn giờ là bạch đinh hương, mày biết ý nghĩa loài hoa này không, tao nhớ không lầm là …

Tự Hà bất giác quay đầu sang, chợt thấy Gia Kì săm soi cô một cách kì lạ, cô lúng túng:

-         Sao thế, nhìn tao kì vậy, mặt tao dính gì à?

Gia Kì lắc đầu, rồi lại gật gù, khua khua chiếc thìa trong tay một cách điệu nghệ:

-         Nhìn mày khác xưa nhiều quá.

Tự Hà bật cười, từ lúc cô về đây đã nghe câu này tua đi tua lại hàng trăm lần rồi:

-         Theo chiều huớng nào: tốt hay xấu?

-         Cả hai. Gia Kì cắn mạnh cục đá trong miệng lúng búng nói: Tốt là ngày càng đẹp hơn, trưởng thành hơn. Cái xấu thì mày đã mất đi vẻ ngây thơ hồn nhiên ngày nào rồi.

Tự Hà nghe xong, ngẫm nghĩ một hồi rồi bủi môi:

-         Nói như mày thì nếu tao còn giữ được vẻ vô tư và thơ thơ ấy thì bây giờ chắc tao chưa 27 rồi.

Gia Kì đẩy li nước qua bên, sắp xếp tập tài liệu trên bàn rồi đẩy một hai tờ về phía Tự Hà:

-         Đây là tài liệu về một số công ti sắp tới có đợt tuyển người, mày xem đi. Nó nói.

-         Điều kiện tốt, mức lương cũng cao… Ôi là mùa tuyển nhân viên sao, nhiều công ti tuyển người vậy. Tự Hà nhìn sơ qua vài công ti và còn rất nhiều công ti lớn nhỏ ở phía sau, và trên tay Gia Kì còn đang cầm một tệp.

-         Mày có lộn không. Thành phố này đâu có lớn đến nỗi có thể chứa hết tất cả những công ti này. Hay mày lôi hết toàn bộ trên nước cho tao coi chơi.

Nó chán nản thở dài, cất giọng hết sức bà cô:

-         Tao xin mày, trên tờ giấy mày đang cầm chỉ có một tập đoàn nhưng nó bao gồm nhiều công ti trong và ngoài nước và nhiệm vụ của mày là đọc để tìm.

-         Tìm gì?. Tự Hà nói không kịp suy nghĩ.

-         Tìm gì hả?. Hà ơi là Hà, tao phải thêm vào danh sách những điểm xấu của mày thôi, sao mày vẫn còn cái tính thích đi hỏi những câu ngớ ngẩn.

Tự Hà gãi gãi mũi, ngượng ngùng chuyển sang chăm chú đọc.

-         Hà, ổn đó… Hay mày xin vào đây thử coi.

-         Tập đoàn Mậu Dương. Tự Hà lẩm bẩm nhắc lại.

-         Ừ, mày học thiết kế mà, đúng ngành. Hợp quá còn gì. Gia Kì hứng khởi múa máy tay chân: Nếu xin được vào đây thì quá tốt, ở đây tạo điều kiện cho mình phát huy hết khả năng và có cơ hội sẽ tiến rất nhanh, ô ngon quá mày nè…

Cô chụp lấy tờ giấy Gia Kì hươu hươu trước mặt đọc.

-         Thế nào quá tốt phải không, trụ sở chính mới chuyển về đây đó, trời ơi… Nếu không phải tao còn hợp đồng với công ti chết tiệt kia thì chắc tao cũng đua đòi cùng mày thử xin vào đấy cho bằng được.

-         Hợp đồng?.

-         Ừ thì lão ta đòi một năm lao động ở đấy, sau một năm nếu thấy điều kiện ở đấy tốt thì ở lại, không vừa lòng thì được bay sang công ti khác. Ở đó cũng được, lương tháng cao. Mà thôi, nhắc đến thì vô vàn điều để nói nên chuyển qua chuyện khác đi.

Tự Hà hé miệng định hỏi, nhưng lại nghĩ cũng chẳng cần, đành đẩy hết những thắc mắc ra khỏi đầu, cố gắng lái qua chuyện khác.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro

Tags: #cảm