Chap 48
Trận đấu cuối cùng của ngày hôm nay đó là Yukino của Sabertooth và Kagura của Mermaid Heel!!!
- Cố gắng lên! - Minerva
- Ukm. - Yukino (Au: Cái hội nhạt quá. Minerva: Hội mạnh nó phải ngầu mà mún ngầu nó phải nhạt. Au: Cái logic gì vậy trời!? Sting: 1 con au như m lm sao hiểu đc chứ. Ro: Đúng. Au: Đệt....)
- Chị Kagura cố lên!!! - Beth
- Chắc chắn là Kagura sẽ thắng! - Risley
- Hưm,Kagura sẽ ko thua ai trước khi giết đc hắn. - Millianna
- Kagura... - Erza nói thầm rồi nhìn về phía Mystogan
- Này anh có thể buông tôi ra có đc ko? - Lucy bực bội vì bị Dép ôm chặt cứng nãy giờ.
- Ko anh ko buông. - Dép * nhõng nhẽo * (Au: Ấu mài gót!!! Dép nhõng nhẽo? Dép: * ngượng * Au: Hahaha.... Dép: * tán chiếc dép vào mặt au * m còn cười nữa là ăn thêm 1 chiếc nữa nhé. Au: Dạ dạ thôi ạ.)
-Chúng ta cux làm 1 trận cá cược chứ? - Yukino
- Đc thôi. Điều kiện? - Kagura
- Mạng sống của đối phương. - Yukino
- Cái j? Cô ta đặt cược mạng sống? Cô ta tự tin tới vậy à? - Lucy
- Ko hổ danh là Sabertooth. - Erza
- Cô ta lm cái j vậy? - Sting
- Chắc là mún thể hiện hội ta mạnh. - Minerva
- Nhưng điều chúng ta mún có ko phải điều đó. - Rogue
- Ước j hội ta có thể giống như Demon Blood có thể thoải mái vui cười,đồng đội,bạn bè,tiếng cười. Những điều đó hoàn toàn ko có ở hội của chúng ta. - Sting
- Ta cux mún như thế nhưng cha ta...ông ta...luôn mún hội mik là hội mạnh nhất... - Minerva hồi tưởng lại lúc còn nhỏ.
Hồi tưởng
- M ko phải là con t! Thứ rác rưởi! - Jimme (Au: Master của Saber và là cha của Minerva đó.)
- Con con sẽ cố gắng hết sức thưa cha... - Minerva *khóc*
- Ko đc khóc. Là thành viên của hội mạnh nhất thì ko đc khóc! - Jimme * tán Minerva *
- Vâng...thưa cha... - Minerva
- M đi theo t. - Jimme dẫn Minerva tới 1 khu rừng và lừa cô vào trong đó. (Au: Trong rừng toàn quái ko à.)
- Cha dẫn con đi đâu vậy? - Minerva
- Ở đây đợi t. - Jimme nói rồi biến mất tăm
- Đây là đâu vậy? Cha ơi! Sao lại bỏ con ở đây? Cha ơi! - Minerva * khóc *
Gừ...gừ...gừ... - Tiếng thú dữ tiến lại gần.
Aaaaaaa.....
- Thứ yếu ớt như ngươi ko xứng đáng là con ta và cux ko xứng đáng ở trong cái hội này. - Jimme (Au: Ông cha ác dữ.)
Ngày hôm sau ông ta quay lại bìa rừng và thấy Minerva ngồi đó tay nhuốm máu và xung quanh là xác của đám quái rừng.
Đúng vậy! 1 mik cô đã giết sạch chúng! Ko chừa 1 con!
- Mi...minerva? Con còn sống? - Jimme sau khi thấy cảnh tượng đó đã thay đổi thái độ.
- Vâng. - Minerva trở nên lạnh lùng hơn.
- Ta đưa con về hội nhé. Đi thôi! - Jimme
Lúc đám quái tiến lại gần mik,mik đã nghĩ tại sao cha lại làm vậy? Tại sao cha lại mún mik chết? Và mik nhận ra rằng...trước giờ...ông ta...chưa từng xem mik là con! Ông ta xem mik là cỗ máy giết người của ông ta. Sẽ có 1 ngày Minerva này...sẽ trả đủ cho ông!
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro